Trọng Sinh Tầm An

Chương 40: Nghiêm chi kinh hỉ

Luna Huang

23/11/2018

Tác giả: Luna Huang

Diệp Cẩn Huyên nhìn Bách Lý Nghiêm như muốn hỏi "vì sao ai cũng ly khai ngươi còn ở đây?". Bách Lý Nghiêm lúc này cũng nhìn nàng, đôi môi nở một nụ cười khiến nàng phải dùng sức nén để tránh nôn hết thức ăn ra ngoài.

"Tứ tiểu thư." Hắn đặt cái thân thể to của mình xuống ghế tròn nhỏ lấy lòng nhẹ giọng gọi một tiếng. Phỏng chừng chỉ thấy hắn không thấy cái ghế đâu, khiến người nhìn thương hại cái ghế sắp bị hắn đè đến không toàn thây kia.

Diệp Cẩn Huyên nhìn thấy hắn đã có cảm giác sợ rồi. Tướng mạo không tốt, đầu óc càng tệ. Cộng luôn cái thân hình mập mạp kia đủ đãi dâng chúng trong thành ăn vài ngày. Nếu mỗi ngày đều nhìn thấy hắn nàng không cần ăn cơm cũng no bụng rồi.

"Thế tử gia, không biết có chuyện gì?" Lúc này nàng không còn sợ sệt như lúc trong cung nữa vì dung mạo nàng bị hủy sẽ không ai đối với nàng có hứng thú.

"Kỳ thực, kỳ thực..." Gương mặt vốn trắng hồng của Bách Lý Nghiêm chợt nhuộm chút đỏ. Hắn cúi đầu lắp bắp không giống với tác phong ngày thường của mình.

"Thế tử gia cứ nói là tốt rồi." Diệp Cẩn Huyên bổng có dự cảm không lành. Hắn sẽ không phải muốn nàng giúp...

Hiệu suất làm việc của La Bằng cư nhiên cao. Mới đây đã cho người mang chuỗi ngọc thất sắc đến. Hạ nhân của La gia sau khi dâng lên một hộp gỗ liền thi lễ rời đi.

Bàn tay mập mạp của Bách Lý Nghiêm cầm lấy hộp gỗ kiểm tra xong đẩy đến trước mặt Diệp Cẩn Huyên. Tâm hắn lúc này đập thình thịch vô cùng khẩn trương: "Tứ tiểu thư không biết có thể giúp ta chuyển thứ này cho đại tiểu thư được không?" Cả đến ba từ kiêu ngạo "bổn thế tử" hắn cũng không dùng.

Diệp Cẩn Huyên nhìn vào cái hộp gỗ được mài nhẵn điêu khắc tinh tế mà nuốt một ngụm nước bọt. Nàng phải từ chối thôi, nếu không Diệp Cẩn Liên lại lần nữa thắt cổ vào trong ngày đại hôn thì nguy: "Đương nhiên là có thể, chỉ là nếu thế tử gia đích thân tặng cho đại tỷ vẫn là tốt nhất."

Bách Lý Nghiêm nâng mắt nhìn thẳng Diệp Cẩn Huyên rồi lại thở dài: "Ta đã từng như vậy, nhưng nàng, nàng không nhận. Món đồ lần trước nàng cũng cho người mang đến phủ trả ta."

"Nếu vậy ta giúp thế tử gia khác nào làm trái ý của đại tỷ đâu. Cho dù đại tỷ nhận cũng sẽ mang đến trả a." Diệp Cẩn Huyên đưa tay châm cho mình một tách trà, chậm rãi thưởng thức.

Bách Lý Nghiêm xị mặt xuống không nói gì, trong mắt lóe ra chút buồn bã. Hắn biết danh tiếng của hắn trong kinh thành không được tốt, lại hôm trước để cho nàng có ấn tượng xấu với mình. Nhưng là lúc đó hắn không nghĩ đến sẽ động tâm với nàng nên mới có hành động như vậy. Giờ phải làm sao cho tốt đây.



Diệp Cẩn Huyên nhân cơ hội này xoay chuyển trọng tâm câu chuyện sang một hướng khác: "Thế tử gia vì đại tỷ mới cá cược với La công tử sao?"

"Ân." Bách Lý Nghiêm không chút do dự liền xác nhận: "Hôm đó là ta đấu giá không thắng tên La Bằng đó mới cùng hắn cá cược. Ta còn có tình đi mua Đại Tướng Quân để đấu với hắn nữa."

Đại Tướng Quân là hắn mua? "Vì sao thế tử gia lại chọn Đại Tướng Quân?" Vì mập mạp giống hắn sao?

"Vì lúc đó ta thấy La Bằng chọn con dế nhỏ kia, ta liền mua con to sẽ thắng được hắn." Bách Lý Nghiêm cười đến vô hại: "Ta tiêu gấp ba lần số bạc La Bằng mua Bất Bại để mua Đại Tướng Quân đấy."

Diệp Cẩn Huyên thầm ai oán, vì sao có người ngốc đến như vậy. Dùng não nghĩ cũng biết hắn bị La Bằng gạt rồi. Còn chưa biết chừng người bán dế kia cũng thông đồng với La Bằng bán cho hắn giá cao a. Thôi thì cùng là thắng rồi, cho qua đi.

"Nhưng đại tỷ sẽ không thích..." Nói đến đây nàng lại sợ hắn tủi thân nên đem số chữ ở trong cổ họng nuốt xuống bụng.

"Tứ tiểu thư cứ nói không cần để tâm, ta không ngại tiếp nhận." Bách Lý Nghiêm giờ đây cởi bỏ thân phận thế tử hầu gia để trò chuyện cùng Diệp Cẩn Huyên. Biết đâu sau này quan hệ của nàng và hắn sẽ là tỷ phu – muội thê thì sao.

Diệp Cẩn Huyên nhìn trong đôi mắt hắn có vài phần vui sướng, lại có vào phần mong chờ thầm thở dài. Lúc trước nàng nghe người nhắc đến Đoan Mộc Chiến Phàm e cũng là bộ mặt không có tiền đồ này. Chỉ là không muốn tự tay tác thành một mối duyên không tốt liền sẽ phá hỏng nó từ khi mới bắt đầu.

"Thực ra, đại tỷ không thích người mập mạp lại không có công danh, suốt ngày chỉ biết tiêu tiền khoa môi múa mép lại cái gì cũng không thực hiện được đâu. Nếu thế tử gia người có thể thay đổi, biết đâu đại tỷ sẽ có cái nhìn khác về người."

Bách Lý Nghiêm nhìn lại thân hình của mình. Hắn cũng không biết từ khi nào hắn trở thành cái bộ dạng này nữa. Chỉ biết mẫu thân hắn là nữ tử có dung mạo thanh tú được cả kinh thành khen ngợi, phụ thân cũng là tuấn tú. Lúc nhỏ trong phủ người nào cũng bảo hắn lớn lên tựa phụ thân, thông minh hơn người.

Nhưng là năm lên năm mẫu thân qua đời, phụ thân cười thêm một nữ nhân vào phủ làm kế thất. Nữ nhân đó lại cực kỳ thương yêu hắn, hắn muốn gì cũng có. Thậm chí vừa mười bốn tuổi đã biết được nhiều chuyện phòng the giữa nam với nữ rồi.

Chỉ là phụ thân ngày càng phiền lòng hắn. Nếu không phải nữ tử phụ thân thương yêu nhất là mẫu thân hắn thì đã sớm phế thân phận thế tử của hắn nhường lại cho hài tử của kế thất rồi.

"Sau này ta sẽ kế thừa tược vì của phụ thân."



"Nhưng là của hầu gia không phải của thế tử gia người."

"Vậy, vậy ta thi công danh." Khuôn mặt đầy kiên định quyết tâm của hắn khiến Diệp Cẩn Huyên nhịn không được phì cười một tiếng.

"Thế tử gia, đại tỷ không còn nhỏ nữa, nếu lại đợi người thêm một năm ta e không ai đồng ý đâu." Loại không có não này cho dù nhận được một chức nhỏ trong quan trường e cũng là đứng không vững a: "Lại nói, có người dùi kinh mài sử cả đời vẫn không đậu, thế tử gia đã từng học qua những thứ gì? Chắc chắn đậu bằng sức của mình sao?"

Nghe được câu này, ánh mắt của Bách Lý Nghiêm sáng lên tràn đầy tự tin khiến người không thể tin tưởng được. "Khoa cử một năm nữa sẽ đến, chỉ cần tứ tiểu thư có thể giúp không để đại tiểu thư nhìn trúng nam tử nào là được."

Diệp Cẩn Huyên từ trong kinh ngạc hồi qua thần. Không ngờ heo này lại nói được những lời tự tin nhưng vậy. Chỉ là nói thì dễ làm mới khó, kết quả lại càng thảm trạng hơn: "Ta không dám đảm bảo, hôn sự của đại tỷ là do đại nương quyết định. Ta còn nghe nói dạo này đại nương đang lo cho hôn sự của đại tỷ cùng nhị tỷ a."

Khóe miệng của Bách Lý Nghiêm hiện lên ý cười sâu đậm: "Về phần này tứ tiểu thư an tâm, chỉ là hy vọng tứ tiểu thư giúp ta đừng để nàng nhìn trúng nam tử nào là được."

Nói xong hắn ôm lấy hộp gỗ hướng nàng khom lưng: "Ta sớm trở về, tứ tiểu thư thông thả."

"Ân." Diệp Cẩn Huyên nhìn bóng lưng to lớn của hắn bước qua cửa ứng một tiếng.

Lúc này Diệp Cẩn Huy cũng trở lại. Đúng lúc hai người lướt qua cửa, một người vào, một người ra. Đôi mắt của Diệp Cẩn Huyên mở to kinh ngạc.

Thân hình mập mạp của Bách Lý Nghiêm khiến người nhìn cảm thấy hắn xấu xí vừa mập vừa lùn cực kỳ khó coi. Nhưng khi cùng Diệp Cẩn Huy lướt qua, chiều cao của hắn cùng Diệp Cẩn Huy cũng là hơn kém nhau không nhiều. Mã Diệp Cẩn Huy đã là nam tử thân cao bảy thước có hơn a.

Hôm nay, Bách Lý Nghiêm qua là để cho nàng kinh hỉ không ít rồi. Nhưng là Diệp Cẩn Liên thì sao? Nàng sẽ chấp nhận Bách Lý Nghiêm hay là lại tự vẫn như đời trước?

--------Phân Cách Tuyến Luna Huang--------

Up lại bình thường nghen mọi người hehe

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Tầm An

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook