Trọng Sinh Thành Cô Chủ Tiệm Bánh

Chương 7: Cô chủ nhỏ

Hoa linh

29/07/2023

Nửa năm sau, Lâm Nhi đã có bước ngoặt lớn trong sự nghiệp. Chị Quỳnh Nhu ngỏ ý sang nhượng tiệm bánh lại cho cô. Quỳnh Nhu lui về làm nội trợ, chồng cô nhất quyết không để vợ mình vất vả thêm, cô chỉ cần chăm sóc con nhỏ, còn kinh tế đã có anh gánh vác. Quỳnh Nhu nghĩ đến bọn trẻ nên cũng đồng ý với chồng mình, nhưng tiệm bánh là tâm huyết của cô, không thể bảo nhượng là nhượng ngay được.

Quỳnh Nhu đã quan sát Lâm Nhi một thời gian, cô bé này dù tuổi còn trẻ nhưng tác phong làm việc rất chững chạc, luôn nghiêm túc, cẩn thận và đặc biệt khéo tay. "Lâm Nhi, chị tin tưởng giao lại tiệm bánh cho em, tiền sang nhượng chị chưa cần gấp, em trả góp cho chị dần dần cũng được, chỉ mong em luôn tâm huyết như lúc em giúp chị duy trì tiệm bánh bấy lâu nay."

Lâm Nhi giữ chặt tay Quỳnh Nhu, cô ấy như ngôi sao may mắn trong cuộc đời Lâm Nhi: "Chị Nhu, cuộc sống của em giờ đã khác trước rất nhiều là nhờ có chị, chị luôn tốt với em, tiệm bánh là tâm huyết của chị mà chị cũng để lại cho em, thật sự em không biết lấy gì để đền đáp ân tình này."

"Lâm Nhi, chị không có nhìn lầm, em xứng đáng, từ giờ em sẽ làm chủ, tự em cố gắng, chúc em và cửa tiệm ngày một phát đạt hơn." Lâm Nhi không kìm được nước mắt, cô ôm chặt Quỳnh Nhu, chị ấy vẫn luôn như vậy, vực cô dậy lúc cô khó khăn, kiếp này cô gặp được Quỳnh Nhu đúng là quý nhân.

Buổi tối tan làm cô xách thêm rất nhiều bánh kem, tặng mọi người trong khu trọ, không quên tặng bác Hiền chủ nhà, người giờ đây đã coi cô như con gái. Cuộc sống của Lâm Nhi cứ như vậy biến đổi diệu kỳ.

Mạc Gia về nước sau khóa đào tạo nâng cao ở nước ngoài. Đôi chân quen bước, dẫn anh đi qua tiệm bánh của Lâm Nhi. Cửa tiệm trong Trung tâm thương mại vẫn lung linh, rực rỡ như vậy, nhưng anh có chút không nhận ra.

Lâm Nhi không mặc đồng phục nhân viên. Cô mặc váy liền thân màu vàng mơ nữ tính, đeo tạp dề đen, nước da trắng sáng nổi bật hơn cả bánh kem trong tiệm. Mái tóc búi thấp sau gáy, vài sợi còn rớt xuống khẽ ôm lấy đôi má xinh xinh ửng hồng.



Mạc Gia tiến đến trước quầy, sự xuất hiện của anh mới khiến Lâm Nhi ngẩng lên. Nụ cười ngọt ngào, ánh mắt ánh lên rạng rỡ không dấu giếm niềm vui của cô khiến tim anh lỡ nhịp. "Bác sĩ, lâu rồi mới gặp anh, lần này nhất định anh không được từ chối bánh em tặng."

Mạc Gia tự chọn một chỗ ngồi, cậu nhân viên đã mang trà nhài cho anh. Lâm Nhi tự tay làm một chiếc bánh kem trà xanh, cô mang tới rồi ngồi đối diện anh. "Bác sĩ, anh nếm thử xem, bánh kem trà xanh em không làm ngọt lắm đâu." Mạc Gia không khách sáo, anh cầm dĩa lên xúc một góc bánh và thưởng thức. Lâm Nhi chăm chú quan sát, chờ phản ứng của anh. "Rất ngon, bánh như tan trong miệng, trình độ làm bánh của cô sẽ nhận được đánh giá 5 sao của tôi."

Lâm Nhi lại nhìn anh cười, cô cứ tiếp tục thế này chắc anh nghẹn bánh mất thôi. "Cảm ơn anh đã khen, hoan nghênh anh tới tiệm thường xuyên." Mạc Gia không biết cô đã là chủ nơi này nhưng nhìn cách cô đứng quầy và trang phục của cô anh lờ mờ đoán cô đã thăng cấp, cô gái nhỏ nhưng nghị lực không phải thường.

"Lâm Nhi, lâu rồi không gặp hình như cô xinh đẹp hơn." Câu nói bất ngờ làm Lâm Nhi bối rối, chưa phải từng nghe qua đàn ông khen ngợi nhưng lời nói ra từ Mạc Gia thì khác. Lâm Nhi ngượng ngùng, má lại thêm phiếm hồng, cô bất giác đưa hai tay lên má, nhìn lại càng dễ thương: "Có xinh hơn sao, không ngờ bác sĩ cũng biết khen như vậy, làm em ngại quá."

Mạc Gia thấy mình sắp không ổn, cứ tiếp tục thế này anh không biết sẽ nói thêm những gì trước mặt Lâm Nhi, lời nói ra hoàn toàn thật lòng nhưng càng khiến cả hai rơi vào tình trạng như đang tán tỉnh. Anh nhấp ngụm trà lớn, bình ổn tinh thần rồi đứng lên để về, cũng chẳng biết sao lại cứ muốn đến đây. Đến tiệm bánh không mua bánh cũng kỳ, anh đành chống chế: "Gói giúp tôi 10 phần bánh Tiramisu, tôi về viện mang cho mọi người."

Hai nhóc nhân viên nhanh tay, nhanh chân đi lấy bánh. Lâm Nhi cũng đứng dậy, anh thế mà phải đi rồi, chưa ăn hết bánh đã dời đi, cảm giác thực sự hụt hẫng. "Bác sĩ hoan nghênh anh lần sau lại ghé tiệm, nhất định sẽ luôn tính giá người nhà." Mạc Gia thanh toán xong cầm phần bánh, trước khi dời đi vẫn nán lại nói với Lâm Nhi: "Tôi sẽ tới, đi hai người có giảm giá nữa không?" Lời nói khiến tâm trạng Lâm Nhi rơi tụt xuống đáy, nhưng cô vẫn giữ nụ cười với anh: "Nhất định, nếu anh đi với bạn gái thì khuyến mại 50%." Anh dời đi với vẻ mặt hài lòng, để lại sau lưng ánh mắt tiếc nuối đầy xót xa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Thành Cô Chủ Tiệm Bánh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook