Trọng Sinh Thành Nữ Phụ Phản Diện
Chương 3: Thay đổi
Lét ty
18/08/2023
Đây chính là nữ chính hàng real nè!
Ui chùi ui!
Đúng là con gái ta có khác! Thật xinh đẹp!
Ehem bình tĩnh nào tôi ơi. Màu phải cách xa họ càng xa càng tốt. Đúng vậy, càng xa càng tốt vì tất cả đều vì tính mạng cảu mày đấy
Nghĩ rồi Hứa Khuynh Thành không thèm để tâm đến bọn họ mà vẫn cắm mặt vào ti vi. Cô không hề muốn đụng chạm với họ một chút nào cả. Đó cũng là cách để cô bảo toàn mạng sống mà.
Thấy Hứa Khuynh Thành không đển mình vào mắt, trên gương mặt của Chu Tiểu Mãn đã rớm rớm nước mắt rồi oà khóc.
- Chị Thành Thành, em... em thực sự xin lỗi. Em thật sự không có ý làm hại chị đâu mà. Chị... chị đừng lạnh nhạt với em.
Đợi đã, cái gì vậy? Sao mọi chuyện lại thành như vậy? Theo như cuốn tiểu thuyết mô tả thì nữ chính là người rất khôn khéo cơ mà. Cô ấy sẽ luôn biết cách giải quyết các tình huống sao cho cái kết viễn mãn nhất. Huống chi đây còn là thời điểm Chu Tiểu Mãn đã được trọng sinh và chính cô ta và Khải Lâm đã khiến cô bị tai nạn xe. Đây cũng chính cột mốc quan trọng đánh dấu sự trả thù đầu tiên của nữ chính với nữ phụ phản diện. Trong truyện có nói sau khi Hứa Khuynh Thành tỉnh dậy thì nữ chính và nam phụ có tìm đến cô và bị cô mắng té tát vào mặt. Nhưng lúc ấy, Chu Tiểu Mãn đã cứng rắn bình tĩnh giải quyết. Vậy mà, tại sao lúc này nữ chính lại khóc.
Chu Tiểu Mãn là con người ưa hoàn bình vậy nên cô ấy sẽ cố gắng ngăn cho chiến tranh không xảy ra. Tuy nhiên, hành động vừa rồi không phải muốn tuyên chiến với cô sao? Chẳng lẽ thiết lập nhân vật bị lỗi rồi hả?
Thấy Chu Tiểu Mãn khóc, Khải Lâm tức giận tiến đến chỗ của Hứa Khuynh Thành, tát cô một cái tồi chửi mắng.
- Hứa Khuynh Thành, cô nghĩ bản thân mình là ai mà dám làm cho Mãn Mãn khóc vậy hả? Cái loại gái d*ếm rẻ tiền như cô không có tư cách nói chuyện với chúng tôi. Việc chúng tôi đến đây cũng chính là ân phước của cô rồi đấy.
Là một con người hướng ngoại lại vô cùng nóng tính kết hợp với quả tính cách nắng mưa thất thường, Hứa Khuynh Thành khoing nhịn được mà xong đến tát thẳng vào mặt hắn một cái mạnh. Tiếng ' Chát ' vang lên xé tan bầu không khí yên lặng.
Các người muốn khiêu chiến sao?
Được
Tôi sẽ chơi với các người tới bến.
Hứa Khuynh Thành lấy tách trà đổ lên đầu của Khải Lâm. Nhìn dáng vẻ của hắn lúc này, cô cười mẩy khinh bỉ.
- Nhị thiếu gia, anh nghĩ anh là ai mà có quyền lên tiếng ở đây? Anh nên nhớ Khải gia của anh đang phải sống dựa vào mấy cái hợp đồng với Hạ gia đó. Anh biết là chỉ cần một câu nói cảu tôi thôi thì có lẽ ngày mai trên báo sẽ đăng tin Khải gia cùng Hứa gia sụp đổ bị tụt giá cổ phiếu không. Ân phước? Tôi nhổ vào ấy. Tôi chưa cho gia tộc anh bay màu đã là ân phước của anh rồi. Bản thân chỉ là một nhị thiếu gia trong một gia tộc kinh doanh mới nổi, không có chút tài năng nào mà cũng dám lên mặt với đứa con cưng của Hạ gia sao? Thật đáng khinh!
( Con tau đó, nói hay lắm (> \=
Nói rồi cô quay sang Chu Tiểu Mãn mà cũng khinh bỉ không kém.
- Còn cô, bản thân chỉ là một đứa con hoang, không mang một chút dòng máu cảu Hứa gia nào mà dám lên tiếng ở đây sao? Mà con gái cảu trà xanh thì cũng là trà xanh thôi! Nhỉ?
Nghe đến đây cả Chu Tiểu Mãn và Khải Lâm đều không khỏi ngạc nhiên, vừa tức giận vừa xấu hổ đỏ mặt.
Không để hai người họ nói thêm gì nữa cô đã ra lệnh cho bảo vệ mang họ ra ngoài.
Hạ gia là gia tộc của mẹ cô, mẹ cô vì quá yêu Hứa Lộc nên đã đồng ý gả cho ông ta. Do vậy, Hứa gia đã sống dựa trên Hạ gia trong suốt bao năm nay. Tên đàn ông đểu cáng ấy không ngờ đã ủ mưu tính kế cùng mụ trà xanh kia hại mẹ của Hứa Khuynh Thành khiến bà ra đi trong một vụ tai nạn giao thông. Từ đó, Hứa Khuynh Thành luôn bị ruồng bỏ bởi người cha ruột thịt của mình cũng như bị ghẻ lạnh bởi mẹ kế.
Cứ chờ đó, thù này tôi sẽ từ từ tính toán với các người. Tôi sẽ đòi lại cả vốn lẫn lãi, không thiếu một xu nào.
Hạ Cẩm Ngọc từ trên lầu vội vàng chạy xuống. Nhìn sàn nhà bị vấy bởi nước trà cùng với gương mặt với bên một bên má bị đỏ của cháu gái, bà hốt hoảng hỏi.
- Tiểu Thành, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy?
Hứa Khuynh Thành chỉ cười rồi đáp.
- Không sao đâu dì à, chỉ là vừa nãy có một đứa con hoang và một tên bất tài thích thể hiện đến đây quấy rối thôi ạ.
Như biết được họ là ai, Hạ Cẩm Ngọc chỉ nhìn cháu gái đang cầm túi đá trườm bên má mình. Bà vừa thương vừa xót. Hạ Cẩm Ngọc thật sự từ lâu đã muốn dẹp luôn Khải gia và Hứa gia rồi nhưng... bà sợ cô cháu gái của mình đau lòng. Như không thể chờ được nữa, bà hổ Hứa Khuynh Thành.
- Con có muốn dì ra tay không?
Hiểu được ý trong câu hỏi của bà, Hứa Khuynh Thành chỉ cười nhạt rồi vui vẻ đáp.
- Không cần đâu dì à. Con sẽ tự mình làm chuyện đó.
Nếu muốn trả thù thì phải từ từ nó mới đau khổ và thú vị chứ. Đúng không nhỉ?
***
Xin chào cà đây là góc phỏng vấn
Mắm tác giả(KD): Xin chào mọi người đã đến với đài truyền hình của tui. Chương trình mang tên " Góc phỏng vấn của những con nặc nổ" và giờ đây xin mời nữ chính hãy trả lời câu hỏi và giải đáp những thắc mắc của chúng tôi
Mắn tác giả(KD): Coan gái của ta, ta muốn hỏi rằng tại sao chị lại nghĩ rằng phải tránh xa Chu Tiểu Mãn mà không làm thâm với cô ấy vậy?
HKT: Bởi vì con nghĩ càng tránh xa càng tốt như vậy cũng sẽ dễ sống hơn. Dù gì con cũng là người thừa kế của Hạ gia nên con sẽ không phải lo về vấn đề thiếu tiền để sống.
Mắn tác giả(KD): Ồ vậy coan có suy nghĩ gì với dì của nữ phụ phản diện.
HKT: Đó là một người dì tốt. Bà ấy đã đóng vai trò là một người mẹ thay cho mẹ cảu nguyên chủ. Với con được yêu thương ở kiếp trước là một điều quá xa xỉ. Vậy nên, con hy vọng quãng thời gian này có thể lâu hơn một chút.
( Có ta nè, ta iu thương coan nè)
Mắm tác giả(KD): Vậy coan có suy nghĩ gì sau khi bị Khải Lâm tác động vật lý và sỉ nhục.
HKT với gương mặt đằng đằng sát khí: Lúc ấy chỉ muốn lao đến và cầm con dao xiên hắn thôi. Cái tên vô lễ, bất lịch sự đó nghĩ rằng bản thân mình tốt lắm sao? Lại còn dám lên mặt với chị đây nữa chứ. Đúng là cái tên Beep beep.
Mắn tác giả(KD): Ha...ha ha! Vậy tại sao coan vẫn nhớ rằng Chu Tiểu Mãn và Khải Lâm là ai? Dù là tác giả nhưng coan chắc hẳn đã chuẩn bị lời giải thích hợp lý cho chuyện này.
HKT: Vì trong bữa cơn con đã yêu cầu dì Hạ kể lại để đảm bảo cho trường hợp nào đó xảy ra.
( Đúng là coan gái tau, thông minh lắm)
Mắm tác giả(KD): Câu hỏi cuối cùng đây, vậy coan nghĩ nam chính nguyên tác sẽ là người như thế nào?
HKT: Con cũng không biết nhưng chắc hẳn anh ta là người có sức ảnh hướng lớn.
Mắn tác giả(KD): Ok vậy coan gái có muốn nói lời nào với khán gải không?
HKT: Chào các bạn, tôi là Hứa Khuynh Thành và tôi muốn nói rằng tất cả các câu hỏi từ nãy đến giờ má tôi đều biết câu trả lời hết nhưng bả ngựa bà bắt tôi trả lời vậy thôi.
Mắm tác giả(KD): Đứng hình mất 5p và tự suy ngẫm về bản thân.
Ui chùi ui!
Đúng là con gái ta có khác! Thật xinh đẹp!
Ehem bình tĩnh nào tôi ơi. Màu phải cách xa họ càng xa càng tốt. Đúng vậy, càng xa càng tốt vì tất cả đều vì tính mạng cảu mày đấy
Nghĩ rồi Hứa Khuynh Thành không thèm để tâm đến bọn họ mà vẫn cắm mặt vào ti vi. Cô không hề muốn đụng chạm với họ một chút nào cả. Đó cũng là cách để cô bảo toàn mạng sống mà.
Thấy Hứa Khuynh Thành không đển mình vào mắt, trên gương mặt của Chu Tiểu Mãn đã rớm rớm nước mắt rồi oà khóc.
- Chị Thành Thành, em... em thực sự xin lỗi. Em thật sự không có ý làm hại chị đâu mà. Chị... chị đừng lạnh nhạt với em.
Đợi đã, cái gì vậy? Sao mọi chuyện lại thành như vậy? Theo như cuốn tiểu thuyết mô tả thì nữ chính là người rất khôn khéo cơ mà. Cô ấy sẽ luôn biết cách giải quyết các tình huống sao cho cái kết viễn mãn nhất. Huống chi đây còn là thời điểm Chu Tiểu Mãn đã được trọng sinh và chính cô ta và Khải Lâm đã khiến cô bị tai nạn xe. Đây cũng chính cột mốc quan trọng đánh dấu sự trả thù đầu tiên của nữ chính với nữ phụ phản diện. Trong truyện có nói sau khi Hứa Khuynh Thành tỉnh dậy thì nữ chính và nam phụ có tìm đến cô và bị cô mắng té tát vào mặt. Nhưng lúc ấy, Chu Tiểu Mãn đã cứng rắn bình tĩnh giải quyết. Vậy mà, tại sao lúc này nữ chính lại khóc.
Chu Tiểu Mãn là con người ưa hoàn bình vậy nên cô ấy sẽ cố gắng ngăn cho chiến tranh không xảy ra. Tuy nhiên, hành động vừa rồi không phải muốn tuyên chiến với cô sao? Chẳng lẽ thiết lập nhân vật bị lỗi rồi hả?
Thấy Chu Tiểu Mãn khóc, Khải Lâm tức giận tiến đến chỗ của Hứa Khuynh Thành, tát cô một cái tồi chửi mắng.
- Hứa Khuynh Thành, cô nghĩ bản thân mình là ai mà dám làm cho Mãn Mãn khóc vậy hả? Cái loại gái d*ếm rẻ tiền như cô không có tư cách nói chuyện với chúng tôi. Việc chúng tôi đến đây cũng chính là ân phước của cô rồi đấy.
Là một con người hướng ngoại lại vô cùng nóng tính kết hợp với quả tính cách nắng mưa thất thường, Hứa Khuynh Thành khoing nhịn được mà xong đến tát thẳng vào mặt hắn một cái mạnh. Tiếng ' Chát ' vang lên xé tan bầu không khí yên lặng.
Các người muốn khiêu chiến sao?
Được
Tôi sẽ chơi với các người tới bến.
Hứa Khuynh Thành lấy tách trà đổ lên đầu của Khải Lâm. Nhìn dáng vẻ của hắn lúc này, cô cười mẩy khinh bỉ.
- Nhị thiếu gia, anh nghĩ anh là ai mà có quyền lên tiếng ở đây? Anh nên nhớ Khải gia của anh đang phải sống dựa vào mấy cái hợp đồng với Hạ gia đó. Anh biết là chỉ cần một câu nói cảu tôi thôi thì có lẽ ngày mai trên báo sẽ đăng tin Khải gia cùng Hứa gia sụp đổ bị tụt giá cổ phiếu không. Ân phước? Tôi nhổ vào ấy. Tôi chưa cho gia tộc anh bay màu đã là ân phước của anh rồi. Bản thân chỉ là một nhị thiếu gia trong một gia tộc kinh doanh mới nổi, không có chút tài năng nào mà cũng dám lên mặt với đứa con cưng của Hạ gia sao? Thật đáng khinh!
( Con tau đó, nói hay lắm (> \=
Nói rồi cô quay sang Chu Tiểu Mãn mà cũng khinh bỉ không kém.
- Còn cô, bản thân chỉ là một đứa con hoang, không mang một chút dòng máu cảu Hứa gia nào mà dám lên tiếng ở đây sao? Mà con gái cảu trà xanh thì cũng là trà xanh thôi! Nhỉ?
Nghe đến đây cả Chu Tiểu Mãn và Khải Lâm đều không khỏi ngạc nhiên, vừa tức giận vừa xấu hổ đỏ mặt.
Không để hai người họ nói thêm gì nữa cô đã ra lệnh cho bảo vệ mang họ ra ngoài.
Hạ gia là gia tộc của mẹ cô, mẹ cô vì quá yêu Hứa Lộc nên đã đồng ý gả cho ông ta. Do vậy, Hứa gia đã sống dựa trên Hạ gia trong suốt bao năm nay. Tên đàn ông đểu cáng ấy không ngờ đã ủ mưu tính kế cùng mụ trà xanh kia hại mẹ của Hứa Khuynh Thành khiến bà ra đi trong một vụ tai nạn giao thông. Từ đó, Hứa Khuynh Thành luôn bị ruồng bỏ bởi người cha ruột thịt của mình cũng như bị ghẻ lạnh bởi mẹ kế.
Cứ chờ đó, thù này tôi sẽ từ từ tính toán với các người. Tôi sẽ đòi lại cả vốn lẫn lãi, không thiếu một xu nào.
Hạ Cẩm Ngọc từ trên lầu vội vàng chạy xuống. Nhìn sàn nhà bị vấy bởi nước trà cùng với gương mặt với bên một bên má bị đỏ của cháu gái, bà hốt hoảng hỏi.
- Tiểu Thành, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy?
Hứa Khuynh Thành chỉ cười rồi đáp.
- Không sao đâu dì à, chỉ là vừa nãy có một đứa con hoang và một tên bất tài thích thể hiện đến đây quấy rối thôi ạ.
Như biết được họ là ai, Hạ Cẩm Ngọc chỉ nhìn cháu gái đang cầm túi đá trườm bên má mình. Bà vừa thương vừa xót. Hạ Cẩm Ngọc thật sự từ lâu đã muốn dẹp luôn Khải gia và Hứa gia rồi nhưng... bà sợ cô cháu gái của mình đau lòng. Như không thể chờ được nữa, bà hổ Hứa Khuynh Thành.
- Con có muốn dì ra tay không?
Hiểu được ý trong câu hỏi của bà, Hứa Khuynh Thành chỉ cười nhạt rồi vui vẻ đáp.
- Không cần đâu dì à. Con sẽ tự mình làm chuyện đó.
Nếu muốn trả thù thì phải từ từ nó mới đau khổ và thú vị chứ. Đúng không nhỉ?
***
Xin chào cà đây là góc phỏng vấn
Mắm tác giả(KD): Xin chào mọi người đã đến với đài truyền hình của tui. Chương trình mang tên " Góc phỏng vấn của những con nặc nổ" và giờ đây xin mời nữ chính hãy trả lời câu hỏi và giải đáp những thắc mắc của chúng tôi
Mắn tác giả(KD): Coan gái của ta, ta muốn hỏi rằng tại sao chị lại nghĩ rằng phải tránh xa Chu Tiểu Mãn mà không làm thâm với cô ấy vậy?
HKT: Bởi vì con nghĩ càng tránh xa càng tốt như vậy cũng sẽ dễ sống hơn. Dù gì con cũng là người thừa kế của Hạ gia nên con sẽ không phải lo về vấn đề thiếu tiền để sống.
Mắn tác giả(KD): Ồ vậy coan có suy nghĩ gì với dì của nữ phụ phản diện.
HKT: Đó là một người dì tốt. Bà ấy đã đóng vai trò là một người mẹ thay cho mẹ cảu nguyên chủ. Với con được yêu thương ở kiếp trước là một điều quá xa xỉ. Vậy nên, con hy vọng quãng thời gian này có thể lâu hơn một chút.
( Có ta nè, ta iu thương coan nè)
Mắm tác giả(KD): Vậy coan có suy nghĩ gì sau khi bị Khải Lâm tác động vật lý và sỉ nhục.
HKT với gương mặt đằng đằng sát khí: Lúc ấy chỉ muốn lao đến và cầm con dao xiên hắn thôi. Cái tên vô lễ, bất lịch sự đó nghĩ rằng bản thân mình tốt lắm sao? Lại còn dám lên mặt với chị đây nữa chứ. Đúng là cái tên Beep beep.
Mắn tác giả(KD): Ha...ha ha! Vậy tại sao coan vẫn nhớ rằng Chu Tiểu Mãn và Khải Lâm là ai? Dù là tác giả nhưng coan chắc hẳn đã chuẩn bị lời giải thích hợp lý cho chuyện này.
HKT: Vì trong bữa cơn con đã yêu cầu dì Hạ kể lại để đảm bảo cho trường hợp nào đó xảy ra.
( Đúng là coan gái tau, thông minh lắm)
Mắm tác giả(KD): Câu hỏi cuối cùng đây, vậy coan nghĩ nam chính nguyên tác sẽ là người như thế nào?
HKT: Con cũng không biết nhưng chắc hẳn anh ta là người có sức ảnh hướng lớn.
Mắn tác giả(KD): Ok vậy coan gái có muốn nói lời nào với khán gải không?
HKT: Chào các bạn, tôi là Hứa Khuynh Thành và tôi muốn nói rằng tất cả các câu hỏi từ nãy đến giờ má tôi đều biết câu trả lời hết nhưng bả ngựa bà bắt tôi trả lời vậy thôi.
Mắm tác giả(KD): Đứng hình mất 5p và tự suy ngẫm về bản thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.