Trọng Sinh Thành Nữ Phụ Phản Diện
Chương 5: Tôi đã trở lại
Lét ty
18/08/2023
Hứa Khuynh Thành và Khúc Tường Vy cùng nhau đi về lớp. Trên đường đi, cô được Khúc Tường Vy kể lại cho toàn bộ những chuyện đã xảy ra khi thân xác này vẫn còn là của nguyên chủ Hứa Khuynh Thành. Tại ngôi trường này, Hứa Khuynh Thành luôn bị lấn áp bởi hào quang của nữ chính Chu Tiểu Mãn. Do ghen ghét và đố kị nên cô đã làm không biết bao nhiêu chuyện tồi tệ đối với mọi người. Bởi lẽ đó, Hứa Khuynh Thành luôn bị ghét bỏ và khinh miệt.
Haizzzzz, thật đúng là trẻ con mà!
Được rồi! Bây giờ cô đã là Hứa Khuynh Thành rồi! Cô sẽ không dẫn phải vết xe đổ của nguyên chủ nữa đâu. Từ giờ cô sẽ sống theo cách sống của Tiêu Tịnh Nhu.
***
Khi vừa bước vào lớp thì toàn bộ ánh mắt của các học sinh đều đang đổ dồn vào cô. Quả nhiên lại là những ánh mắt ghét bỏ cùng với những lời bàn tán xì xào mang ý nghĩ xua đuổi như.
- Sao cô ta còn dám đến đây chứ? Bộ không biết xấu hổ à?
- Sao cô ta không c.h.ế.t luôn đi? Sống làm gì cho chật đất?
- vv...mm...
Hứa Khuynh Thành im lặng không nói gì. Họ tưởng cô bị điếc hay gì hay cố nói cho thật to để cô nghe thấy rồi gây chuyện và cuối cubgf sẽ bị chỉ trích. Đúng là đáng khinh!
- Này! Các người...
- Không sao đâu Vy Vy. Bỏ đi.
Khúc Tường Vy tức giận định lao vào cãi nhau với họ thì bị Hứa Khuynh Thành ngăn lại. Không phải là cô không cho họ biết lý lẽ mà là vì cô không cần chấp những loại người thích ra vẻ nói xấu sau lưng người khác để gây chuyện như vậy. Nếu để cho người bạn thân của cô so đo với họ thì chẳng khác nào việc cô ấy cũng đứng ngang hàng với bọn họ vậy. Vậy nên cô phải ngăn lại thôi.
Hứa Khuynh Thành lẳng lặng đi về phía chỗ ngồi của mình thì một cảnh tượng kinh hãi đập vào mắt cô. Trên ghế ngồi là bao nhiêu màu vẽ dạng nước. Trong ngăn bàn thì là xác chuột chết, đồ ăn hỏng và đá sỏi, lưỡi dao,.... Hơn thế nữa trên mặt bàn của cô là những dòng chữ được khắc mang ý hãy bảo cô cút xa nơi này, càng xa càng tốt.
Thấy những nữ sinh đang bụm miệng cười khinh với nhau một cách thoả mãn. Họ còn không ngừng nói.
- Khuynh Thành, chắc cậu đói rồi đúng không? Tụi tớ làm cho cậu chút đồ ăn để trong ngăn bàn, cậu hãy ăn đi nhé.
Nghe họ nói vậy thì Hứa Khuynh Thành cũng chỉ cười nhạt rồi quay sang hỏi những cô gái kia.
- Thứ này là cho tôi ăn sao?
Khi nghe cô hỏi vậy, mấy cô nữ sinh cũng ngạc nhiên lắm nhưng vẫn dùng những lời lẽ thanh cao đáp lại cô.
- Tất nhiên rồi! Tất cả những thứ này là bọn tớ đã cất công chuẩn bị cho cậu đấy. Nếu cậu muốn chúng tớ ăn cùng thì chúng tớ rất sẵn lòng, chỉ là sợ sẽ ăn hết phần của cậu thôi.
- Ồ vậy sao?
Được rồi trúng bài rồi! Nãy giờ cô chỉ đang chờ câu này của bọn họ thôi. Hứa Khuynh Thành lập tức cầm một cái bánh mỳ thiu lên, nhanh chân bước tới chỗ của cô gái tóc hồng được cho là trưởng nhóm của bọn con gái, nâng cằm cô ta lên rồi nhét bánh mỳ vào miệng.
- Ái chà! Tuyệt quá! Tôi cũng muốn rủ các cậu ăn chung đây vì ở đây nhiều đồ ăn quá mà nên tôi sợ không ăn hết. Nhưng chưa kịp mở lời thì cậu đã tự nguyện rồi. Vậy nên mau ăn đi, ăn nhiều vô, đừng có ngại.
Nữ sinh kia vùng vẫy mãi mới đẩy được cô ra. Cô ta vừa thở hồn hển vừa quát tháo.
- Khốn khiếp! Hứa Khuynh Thành, màu điên rồi à?
Nhìn cô ta từ trên cao, Hứa Khuynh Thành vẫn chỉ mỉm cười ngây thơ đáp.
- Vậy chứ không phải cậu bảo sẽ ăn cùng tôi sao? Tôi chỉ làm theo đúng như những gì cậu nói thôi mà.
- Mày... mày... mày muốn c.h.ế.t đúng không?
Cô ta vừa hét lên vừa lao vào Hứa Khuynh Thành với một con dao rọc giấy trong tay. Như lường trước được chuyện gì sẽ xảy ra, Hứa Khuynh Thành đã sẵn sàng trong tư thế phòng vệ thì bất ngờ có một giọng nói vang lên khiến mọi chuyện dừng lại.
- Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?
Giáo viên Quách bước vào lớp với một dáng vẻ trang nghiêm.
- Bạn học Hứa! Em lại gây ra chuyện gì nữa vậy? Em không thể nào bớt làm phiền tôi được hay sao?
Chỉ nhìn vẻ bề ngoài, ai cũng nghĩ rằng giái viên Quách cảu họ là người tử tế và có quy tắc nhưng đâu ai biết, để lên được đến vị trí chủ nhiệm lớp này, cô ta đã ngủ với hiệu trưởng không biết bao nhiêu lần. Đây cũng là người mê ham vinh và quyền lợi mà có thể làm bất cứ điều gì. Nhìn thấy cô Quách đang mắng người một cách vô lý như vậy, cô chỉ mỉm cười mà bật lại ngay.
- Vậy cô Quách có bằng chứng gì mà nói chuyện này là do tôi gây ra? Chưa kể con dao rọc giấy còn đang nằm ở trên tay bạn học kia nữa mà.
Nghe thấy vậy, cô ta vẫn không chịu bỏ cuộc mà tìm những lý lẽ đáp trả.
- Đó là vì bạn học Hoàn đang cố gắng bảo vệ bản thân khi bị em tấn công thế nên em là người có lỗi.
"Đúng thật là nực cười! Chưa biết đầu đuôi câu chuyện ra sao mà dám nói vậy. Được rồi! Để xem tôi trị cô ra sao"
Nghĩ là làm, Hứa Khuynh Thành lấy một chiếc ghế sạch rồi ngồi lên chống cằm rồi nói.
- Vậy nếu cô Quách nhất quyết cho là mình đúng vậy được thôi! Chúng ta lên phòng hiệu trưởng giải quyết cho nhanh ha? Sẵn tiện mời luônphuj huynh đến đây đi rồi chúng ta giải quyết một thể cho nhanh.
Nghe thấy chữ phụ huynh thì sắc mặt cô Quách thay đổi hẳn. Nếu bà Hạ đến đây thì mọi chuyện cô ta gian dối sẽ đều bị bại lộ, đến lú đó chắc chắn cô ta sẽ tiêu đời. Đang định muốn hoà giải thì cô bất ngờ lên tiếng.
- Cô Quách có vẻ như dạo gần đây phải đến bệnh viện nhiều nhỉ?
- Ý em là sao?
Cô Quách đột nhiên cảm thấy căng thẳng và cũng có chút sợ hãi nữa. Hứa Khuynh Thành cười mỉm rồi chỉ tay vào bụng cô.
- Có vẻ đứa bé trong bụng cô đang phát triển rất tốt ha?
Cô Quách thật sự bị doạ đến hoảng hồn nhưng vẫn cố gắng phủ nhận.
- Em... em nói cái gì vậy? Cô không hiểu.
Hứa Khuynh Thành cười phá lên rồi cô cũng bèn giải đáp.
- Ý em là, đứa con của cô với hiệu trưởng Từ giờ đang khoẻ mạnh hình thành rồi ha?
Nghe đến đây tất cả ánh mắt ngạc nhiên của các họ sinh đều đổ dồn vào cô Quách. Ai nấy đều bàn tán xôn xao về vấn đề này. Sắc mặt cô Quách trắng bệch, định muốn phản bác nhưng lại nhìn thấy trên tay cô là một chiếc máy ảnh. Còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì đã nghe thấy lời giải thích từ Hauws Khuynh Thành.
- Cô khỏi chối làm gì vì toàn bộ bằng chứng đã được camera ẩn ghi lại hết rồi. Sẵn tiện nói với cô luôn, phu nhân của hiệu trưởng đã đặt chiếc camera này và các video đang được phát tán rầm rộ trên mạng xã hội đấy.
Toàn bộ học sinh nghe cô nói vậy thì liền mở weibo ra. Quả thực là vậy! Đoạn video giường chiếu của cô Quách với hiệu trưởng Từ đã được phát tán trên diễn đàn.
- Chắc cô cũng chuẩn bị dọn đồ đi thôi vì đơn thôi việc của cô sắp được gửi đến rồi đấy.
Cô Quách sốc nặng mà ngất đi. Mấy nam sinh cao to lại phải cũng nhau đưa cô ta lên phòng y tế. Ánh mắt của cả lớp đều đổ xô vào Hứa Khuynh Thành với sự sợ hãi cùng khó tin. Cô lúc này cũng chỉ nhắm mắt mỉm cười mà tuyên bố.
- Nhìn thấy rồi chứ? Tôi đã quay trở lại. Nếu ai muốn gây sự với tôi thì cứ việc nhưng mà tôi không chắc kết cục sẽ tốt đẹp gì đâu. Muốn giống như cô Quách thì đừng ngại mà hãy lao vào tôi này.
Haizzzzz, thật đúng là trẻ con mà!
Được rồi! Bây giờ cô đã là Hứa Khuynh Thành rồi! Cô sẽ không dẫn phải vết xe đổ của nguyên chủ nữa đâu. Từ giờ cô sẽ sống theo cách sống của Tiêu Tịnh Nhu.
***
Khi vừa bước vào lớp thì toàn bộ ánh mắt của các học sinh đều đang đổ dồn vào cô. Quả nhiên lại là những ánh mắt ghét bỏ cùng với những lời bàn tán xì xào mang ý nghĩ xua đuổi như.
- Sao cô ta còn dám đến đây chứ? Bộ không biết xấu hổ à?
- Sao cô ta không c.h.ế.t luôn đi? Sống làm gì cho chật đất?
- vv...mm...
Hứa Khuynh Thành im lặng không nói gì. Họ tưởng cô bị điếc hay gì hay cố nói cho thật to để cô nghe thấy rồi gây chuyện và cuối cubgf sẽ bị chỉ trích. Đúng là đáng khinh!
- Này! Các người...
- Không sao đâu Vy Vy. Bỏ đi.
Khúc Tường Vy tức giận định lao vào cãi nhau với họ thì bị Hứa Khuynh Thành ngăn lại. Không phải là cô không cho họ biết lý lẽ mà là vì cô không cần chấp những loại người thích ra vẻ nói xấu sau lưng người khác để gây chuyện như vậy. Nếu để cho người bạn thân của cô so đo với họ thì chẳng khác nào việc cô ấy cũng đứng ngang hàng với bọn họ vậy. Vậy nên cô phải ngăn lại thôi.
Hứa Khuynh Thành lẳng lặng đi về phía chỗ ngồi của mình thì một cảnh tượng kinh hãi đập vào mắt cô. Trên ghế ngồi là bao nhiêu màu vẽ dạng nước. Trong ngăn bàn thì là xác chuột chết, đồ ăn hỏng và đá sỏi, lưỡi dao,.... Hơn thế nữa trên mặt bàn của cô là những dòng chữ được khắc mang ý hãy bảo cô cút xa nơi này, càng xa càng tốt.
Thấy những nữ sinh đang bụm miệng cười khinh với nhau một cách thoả mãn. Họ còn không ngừng nói.
- Khuynh Thành, chắc cậu đói rồi đúng không? Tụi tớ làm cho cậu chút đồ ăn để trong ngăn bàn, cậu hãy ăn đi nhé.
Nghe họ nói vậy thì Hứa Khuynh Thành cũng chỉ cười nhạt rồi quay sang hỏi những cô gái kia.
- Thứ này là cho tôi ăn sao?
Khi nghe cô hỏi vậy, mấy cô nữ sinh cũng ngạc nhiên lắm nhưng vẫn dùng những lời lẽ thanh cao đáp lại cô.
- Tất nhiên rồi! Tất cả những thứ này là bọn tớ đã cất công chuẩn bị cho cậu đấy. Nếu cậu muốn chúng tớ ăn cùng thì chúng tớ rất sẵn lòng, chỉ là sợ sẽ ăn hết phần của cậu thôi.
- Ồ vậy sao?
Được rồi trúng bài rồi! Nãy giờ cô chỉ đang chờ câu này của bọn họ thôi. Hứa Khuynh Thành lập tức cầm một cái bánh mỳ thiu lên, nhanh chân bước tới chỗ của cô gái tóc hồng được cho là trưởng nhóm của bọn con gái, nâng cằm cô ta lên rồi nhét bánh mỳ vào miệng.
- Ái chà! Tuyệt quá! Tôi cũng muốn rủ các cậu ăn chung đây vì ở đây nhiều đồ ăn quá mà nên tôi sợ không ăn hết. Nhưng chưa kịp mở lời thì cậu đã tự nguyện rồi. Vậy nên mau ăn đi, ăn nhiều vô, đừng có ngại.
Nữ sinh kia vùng vẫy mãi mới đẩy được cô ra. Cô ta vừa thở hồn hển vừa quát tháo.
- Khốn khiếp! Hứa Khuynh Thành, màu điên rồi à?
Nhìn cô ta từ trên cao, Hứa Khuynh Thành vẫn chỉ mỉm cười ngây thơ đáp.
- Vậy chứ không phải cậu bảo sẽ ăn cùng tôi sao? Tôi chỉ làm theo đúng như những gì cậu nói thôi mà.
- Mày... mày... mày muốn c.h.ế.t đúng không?
Cô ta vừa hét lên vừa lao vào Hứa Khuynh Thành với một con dao rọc giấy trong tay. Như lường trước được chuyện gì sẽ xảy ra, Hứa Khuynh Thành đã sẵn sàng trong tư thế phòng vệ thì bất ngờ có một giọng nói vang lên khiến mọi chuyện dừng lại.
- Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?
Giáo viên Quách bước vào lớp với một dáng vẻ trang nghiêm.
- Bạn học Hứa! Em lại gây ra chuyện gì nữa vậy? Em không thể nào bớt làm phiền tôi được hay sao?
Chỉ nhìn vẻ bề ngoài, ai cũng nghĩ rằng giái viên Quách cảu họ là người tử tế và có quy tắc nhưng đâu ai biết, để lên được đến vị trí chủ nhiệm lớp này, cô ta đã ngủ với hiệu trưởng không biết bao nhiêu lần. Đây cũng là người mê ham vinh và quyền lợi mà có thể làm bất cứ điều gì. Nhìn thấy cô Quách đang mắng người một cách vô lý như vậy, cô chỉ mỉm cười mà bật lại ngay.
- Vậy cô Quách có bằng chứng gì mà nói chuyện này là do tôi gây ra? Chưa kể con dao rọc giấy còn đang nằm ở trên tay bạn học kia nữa mà.
Nghe thấy vậy, cô ta vẫn không chịu bỏ cuộc mà tìm những lý lẽ đáp trả.
- Đó là vì bạn học Hoàn đang cố gắng bảo vệ bản thân khi bị em tấn công thế nên em là người có lỗi.
"Đúng thật là nực cười! Chưa biết đầu đuôi câu chuyện ra sao mà dám nói vậy. Được rồi! Để xem tôi trị cô ra sao"
Nghĩ là làm, Hứa Khuynh Thành lấy một chiếc ghế sạch rồi ngồi lên chống cằm rồi nói.
- Vậy nếu cô Quách nhất quyết cho là mình đúng vậy được thôi! Chúng ta lên phòng hiệu trưởng giải quyết cho nhanh ha? Sẵn tiện mời luônphuj huynh đến đây đi rồi chúng ta giải quyết một thể cho nhanh.
Nghe thấy chữ phụ huynh thì sắc mặt cô Quách thay đổi hẳn. Nếu bà Hạ đến đây thì mọi chuyện cô ta gian dối sẽ đều bị bại lộ, đến lú đó chắc chắn cô ta sẽ tiêu đời. Đang định muốn hoà giải thì cô bất ngờ lên tiếng.
- Cô Quách có vẻ như dạo gần đây phải đến bệnh viện nhiều nhỉ?
- Ý em là sao?
Cô Quách đột nhiên cảm thấy căng thẳng và cũng có chút sợ hãi nữa. Hứa Khuynh Thành cười mỉm rồi chỉ tay vào bụng cô.
- Có vẻ đứa bé trong bụng cô đang phát triển rất tốt ha?
Cô Quách thật sự bị doạ đến hoảng hồn nhưng vẫn cố gắng phủ nhận.
- Em... em nói cái gì vậy? Cô không hiểu.
Hứa Khuynh Thành cười phá lên rồi cô cũng bèn giải đáp.
- Ý em là, đứa con của cô với hiệu trưởng Từ giờ đang khoẻ mạnh hình thành rồi ha?
Nghe đến đây tất cả ánh mắt ngạc nhiên của các họ sinh đều đổ dồn vào cô Quách. Ai nấy đều bàn tán xôn xao về vấn đề này. Sắc mặt cô Quách trắng bệch, định muốn phản bác nhưng lại nhìn thấy trên tay cô là một chiếc máy ảnh. Còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì đã nghe thấy lời giải thích từ Hauws Khuynh Thành.
- Cô khỏi chối làm gì vì toàn bộ bằng chứng đã được camera ẩn ghi lại hết rồi. Sẵn tiện nói với cô luôn, phu nhân của hiệu trưởng đã đặt chiếc camera này và các video đang được phát tán rầm rộ trên mạng xã hội đấy.
Toàn bộ học sinh nghe cô nói vậy thì liền mở weibo ra. Quả thực là vậy! Đoạn video giường chiếu của cô Quách với hiệu trưởng Từ đã được phát tán trên diễn đàn.
- Chắc cô cũng chuẩn bị dọn đồ đi thôi vì đơn thôi việc của cô sắp được gửi đến rồi đấy.
Cô Quách sốc nặng mà ngất đi. Mấy nam sinh cao to lại phải cũng nhau đưa cô ta lên phòng y tế. Ánh mắt của cả lớp đều đổ xô vào Hứa Khuynh Thành với sự sợ hãi cùng khó tin. Cô lúc này cũng chỉ nhắm mắt mỉm cười mà tuyên bố.
- Nhìn thấy rồi chứ? Tôi đã quay trở lại. Nếu ai muốn gây sự với tôi thì cứ việc nhưng mà tôi không chắc kết cục sẽ tốt đẹp gì đâu. Muốn giống như cô Quách thì đừng ngại mà hãy lao vào tôi này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.