Trọng Sinh Thập Niên 80: Cưới Hộ
Chương 8
Mộ Thất Đoá Nhi
20/04/2022
Thậm chí so với nhà mọi người còn có phần tệ hơn, lương thực phụ bên trong nhà hết một nữa đã là trấu ăn vào thật sự có phần không nuốt nổi.
Lưu Thúy Vân đem bánh ngô trong nồi gắp vào sọt nhỏ, sau đó múc cháo vào mấy cái bát rồi vớt quả trứng gà duy nhất ở dưới đáy nồi ra, bên ngoài con trai cùng con dâu cũng vừa đúng lúc trở về.
Giản Thiết Đống cầm bình sứ đến phòng bếp múc nước ấm, rồi đem cho vợ Triệu Tú Cúc rửa tay rửa mặt.
Lưu Thúy Vân đem cơm bưng đi đến nhà chính, nhìn về phía con trai đang rửa tay rửa mặt đứng lại hỏi: "Hoa màu bên trong ruộng phát triển thế nào?"
Giản Thiết Đống rửa sạch xong vừa hắt nước vào vườn ray trong sân vừa trả lời: "Phát triển rất tốt, chờ qua mùa tuyết rơi năm sau thu hoạch hẳn là không tệ."
"Vậy là tốt rồi, nhanh chóng thu dọn xong rồi vào nhà ăn cơm, Tú Cúc mau vào nhà sưởi ấm, chạy một chuyến ra ruộng rồi đừng ở ngoài chịu lạnh nữa."
Con dâu Triệu Tú Cúc hiện tại mang thai đã bốn tháng, cái thai hiện tại vừa mới ổn định, đối với đứa cháu đầu tiên trong nhà này Lưu Thúy Vân rất coi trọng bình thường cũng không cho con dâu làm việc gì nặng nhọc, hôm nay bởi vì cô nói rằng ở nhà quá buồn bực cho nên Lưu Thúy Vân mới cho phép con trai dẫn cô đến hai đầu bờ ruộng đi dạo.
Triệu Tú Cúc trả lời một tiếng, xong hết mọi việc liền vào trong phòng bưng cháo cho ấm tay.
Chờ tất cả mọi người ngồi xuống bàn cơm, Giản Thiết Đống mới nhìn đến đống đồ vật ở trong góc.
"Kia là lễ vật nhà họ Tưởng đưa tới cho em cả sao?"
"Ừm." Cha Giản gật đầu bắt đầu buồn bực ăn cơm, bên kia Lưu Thúy Vân cũng xụ mặt bưng một chén cháo nhỏ lại thêm nửa quả trứng gà đưa cho con gái nhỏ ở trong phòng.
Triệu Tú Cúc thấy mẹ chồng như vậy rất nhanh đã ý thức được có chuyện gì đó đã xảy ra, nhưng phận làm con dâu cô cũng không dám nhiều lời mà hỏi cho nên nhanh chóng dùng khuỷu tay chạm vào Giản Thiết Đống, Giản Thiết Đống hiểu ý húp một ngụm cháo xong liền ngẩng đầu hỏi cha mình: "Cha, nhìn mẹ hình như có chút mất hứng phải không? Là do nhà họ Tưởng bên kia yêu cầu thêm điều kiện gì sao? Còn có tại sao em cả lại không ra ngoài ăn cơm?"
Ngoại trừ hôn sự với nhà họ Tưởng, anh bây giờ cũng nghĩ không ra được gần đây có chuyện gì có thể làm cho mẹ không vui, mà đến em cả cũng không chịu ăn cơm.
Giản Thiết Đống hôm nay đưa vợ về nhà mẹ đẻ cùng nhau ăn cơm tối xong mới trở về, cho nên ban ngày trong nhà đã xảy ra chuyện gì anh đúng là không biết rõ.
Lưu Thúy Vân đem bánh ngô trong nồi gắp vào sọt nhỏ, sau đó múc cháo vào mấy cái bát rồi vớt quả trứng gà duy nhất ở dưới đáy nồi ra, bên ngoài con trai cùng con dâu cũng vừa đúng lúc trở về.
Giản Thiết Đống cầm bình sứ đến phòng bếp múc nước ấm, rồi đem cho vợ Triệu Tú Cúc rửa tay rửa mặt.
Lưu Thúy Vân đem cơm bưng đi đến nhà chính, nhìn về phía con trai đang rửa tay rửa mặt đứng lại hỏi: "Hoa màu bên trong ruộng phát triển thế nào?"
Giản Thiết Đống rửa sạch xong vừa hắt nước vào vườn ray trong sân vừa trả lời: "Phát triển rất tốt, chờ qua mùa tuyết rơi năm sau thu hoạch hẳn là không tệ."
"Vậy là tốt rồi, nhanh chóng thu dọn xong rồi vào nhà ăn cơm, Tú Cúc mau vào nhà sưởi ấm, chạy một chuyến ra ruộng rồi đừng ở ngoài chịu lạnh nữa."
Con dâu Triệu Tú Cúc hiện tại mang thai đã bốn tháng, cái thai hiện tại vừa mới ổn định, đối với đứa cháu đầu tiên trong nhà này Lưu Thúy Vân rất coi trọng bình thường cũng không cho con dâu làm việc gì nặng nhọc, hôm nay bởi vì cô nói rằng ở nhà quá buồn bực cho nên Lưu Thúy Vân mới cho phép con trai dẫn cô đến hai đầu bờ ruộng đi dạo.
Triệu Tú Cúc trả lời một tiếng, xong hết mọi việc liền vào trong phòng bưng cháo cho ấm tay.
Chờ tất cả mọi người ngồi xuống bàn cơm, Giản Thiết Đống mới nhìn đến đống đồ vật ở trong góc.
"Kia là lễ vật nhà họ Tưởng đưa tới cho em cả sao?"
"Ừm." Cha Giản gật đầu bắt đầu buồn bực ăn cơm, bên kia Lưu Thúy Vân cũng xụ mặt bưng một chén cháo nhỏ lại thêm nửa quả trứng gà đưa cho con gái nhỏ ở trong phòng.
Triệu Tú Cúc thấy mẹ chồng như vậy rất nhanh đã ý thức được có chuyện gì đó đã xảy ra, nhưng phận làm con dâu cô cũng không dám nhiều lời mà hỏi cho nên nhanh chóng dùng khuỷu tay chạm vào Giản Thiết Đống, Giản Thiết Đống hiểu ý húp một ngụm cháo xong liền ngẩng đầu hỏi cha mình: "Cha, nhìn mẹ hình như có chút mất hứng phải không? Là do nhà họ Tưởng bên kia yêu cầu thêm điều kiện gì sao? Còn có tại sao em cả lại không ra ngoài ăn cơm?"
Ngoại trừ hôn sự với nhà họ Tưởng, anh bây giờ cũng nghĩ không ra được gần đây có chuyện gì có thể làm cho mẹ không vui, mà đến em cả cũng không chịu ăn cơm.
Giản Thiết Đống hôm nay đưa vợ về nhà mẹ đẻ cùng nhau ăn cơm tối xong mới trở về, cho nên ban ngày trong nhà đã xảy ra chuyện gì anh đúng là không biết rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.