Trọng Sinh Thập Niên 80 Làm Giàu
Chương 24: Học Sinh Mới Chuyển Trường(1)
Điềm Phôi
08/08/2023
Editor: Cherry ché rỳ
Trường Phong Thanh Thanh đi là trường trung học Đông Môn.
Trường trung học Đông Môn là trường trung học tốt nhất rồi. Đây cũng là dựa vào sự giúp đỡ của chủ nhà Mạc Linh, Phong Thanh Thanh mới được học lại ở một trường trung học tốt như vậy, bởi vì thành phố S và thành phố L đều cùng một tỉnh, vậy nên, đến lúc ấy Phong Thanh Thanh trực tiếp ở trung học Đông Môn thi đại học là được, không cần về nhà thi nữa.
Đây quả là món hời lớn cho Phong Thanh Thanh.
Cô cũng không muốn về nhà thi, thi đại học vốn dĩ đã đủ căng thẳng rồi, lại còn về nhà thi.
Sau một tháng đầu tiên khai giảng, Phong Thanh Thanh lần đầu thi tháng thế mà đạt được 100 điểm, Phong Kiến Thiết vui mừng đến mức buổi tối cũng không buôn bán nữa, đưa cả nhà và Trần Giang đi nhà hàng, ăn một bữa thật ngon.
Chỉ là, không đợi Phong Thanh Thanh vui mừng được mấy ngày, trong lớp chuyển đến một học sinh, là nữ, có quen biết.
“Chào mọi người, mình tên là Vu Lệ Lệ, người thành phố L, lúc trước học ở trường trung học thành phố L, bởi vì đơn vị của ba mình điều đến thành phố S, vậy nên mình đi theo đến đây. Mong mọi người về sau giúp đỡ nhiều hơn, cảm ơn.” Vu Lệ Lệ cúi người cười trong trẻo, hơi mang chút nghịch ngợm nói.
Phong Thanh Thanh gắt gao nhìn chằm chằm người trên bục giảng mặc váy trắng liền thân, buộc tóc đuôi ngựa, cười vô cùng vui vẻ.
Cô gái trước mắt này một chút cũng không giống người đàn bà mập cuồng loạn 20 năm sau, cô ta hiện tại đang đứng trên bục giảng cười dịu dàng, khuôn mặt trẻ trung tràn ngập nét cười.
Phong Thanh Thanh không ngờ cô lại gặp được vợ trước của Trần An Chí – Vu Lệ Lệ ở lớp năm ba của trung học Đông Môn.
Hóa ra, Vu Lệ Lệ cũng chuyển đến thành phố S.
Đời trước, trước khi Trần An Chí từ hôn với cô, có một đối tượng, hoa khôi lớp kế bên lớn bọn họ - Vu Lệ Lệ, sau này, Trần An Chí chưa tốt nghiệp đã kết hôn cùng Vu Lệ Lệ, mà sau đó, Trần An Chí nhờ sự giúp đỡ của nhà họ Vu thì đi lên như diều gặp gió, chỉ có điều sau đó, ba của Vu Lệ Lệ bị bắt vì tội tham nhũng, ngay cả Trần An Chí cũng bị liên lụy, về sau không biết Trần An Chí như thế nào, nghe được cô vẫn còn nhớ nhung anh ta, bèn tới thành phố S.
Mà sau này, Trần An Chí bắt đầu quan tâm cô dưới nhiều hình thức khác nhau, hai năm sau, cô không thể cưỡng lại sự cám dỗ, kết hôn với Trần An Chí. Sau khi kết hôn, Trần An Chí nói với cô, đợi điều dưỡng tốt thân thể, bọn họ mới cùng phòng có con. Lúc đó cô lớn tuổi rồi, cũng muốn có một đứa con, lại nghe lời của Trần An Chí, điều dưỡng hai năm, cuối cùng, giây phút biết thân thể đã được điều dưỡng tốt lại bị Trần An Chí hại chết.
“Thanh Thanh, cậu sao vậy? Ngẩn người gì đó? Bạn gái mới chuyển đến kia xinh thật đấy. Bộ váy cô ấy mặc trên người cũng thật thời thượng, cũng không biết là mua ở đâu? Tớ cũng muốn mua một bộ.” Trần Chanh thấy Phong Thanh Thanh ngơ ngác nhìn học sinh mới chuyển trường đến kia, bèn dùng khuỷu tay đụng vào cánh tay của Thanh Thanh, nhỏ giọng hỏi.
Phong Thanh Thanh hoàn hồn, sương mù dưới đáy mắt biến mất ngay lập tức, cô đã trọng sinh, có chuyện càng quan trọng hơn để làm, mà không phải lãng phí cho những người xưa cũ không có quan hệ gì, nghĩ đến đây, cô bởi vì nhìn thấy Vu Lệ Lệ mà tâm trạng có chút dao động lập tức bình phục lại, nói: “Không có gì, Vu Lệ Lệ kia là học sinh lớp kế bên ở trường trước của tớ, tớ thấy cô ấy cũng chuyển đến trung học Đông Môn, nên có chút tò mò thôi. Bộ váy kia cũng khá đẹp đó.”
“Cậu quen cô ấy? Vậy quá tốt rồi, nhanh đi hỏi cô ấy bộ váy kia mua ở đâu? Cuối tuần chúng ta đi mua một bộ.” Trần Chanh vui vẻ nói.
Phong Thanh Thanh cười cười, quay đầu, nói nhỏ với Trần Chanh: “Tuy là lớp bên cạnh, nhưng tớ không quen biết cô ấy, cũng chưa từng nói chuyện với cô ấy, vẫn là không cần đi hỏi, quá đột ngột. Hơn nữa, mặc cùng một bộ váy cũng không tốt. Cuối tuần chúng ta đi dạo phố, chỗ bán váy ở Đông Môn thật sự rất nhiều, chúng ta mua một bộ váy khác.”
“Nói có lý. Đều cùng một lớp, mặc quần áo giống nhau thì không hay. Cuối tuần chúng ta đi dạo phố đi.” Trần Chanh cười nói, mặt có chút mũm mĩm của trẻ con, khi cười liền lộ ra hai cái lúm đồng tiền, rất là dễ nhìn.
Phong Thanh Thanh nhịn xuống không đi xoa nắn mặt cô ấy. Dễ thương quá đi mất.
Vu Lệ Lệ ở trên nhìn thoáng qua toàn bộ học sinh trong lớp, lại không nghĩ tới, vừa lúc nhìn thấy Phong Thanh Thanh. Bởi vì lúc này Phong Thanh Thanh quay đầu lại, vô cùng dễ thấy, vây nên, cô ta liếc một cái là thấy được Phong Thanh Thanh.
Ban đầu cô ta làm đối tượng của Trần An Chí, tuy biết Trần An Chí đã có vị hôn thê nhưng không hề biết là Phong Thanh Thanh. Đợi đến khi Trần An Chí và Phong Thanh Thanh hủy hôn đến việc đánh người bị đồn đãi ra ngoài, ba cô ta cho người điều tra Trần An Chí, cô ta mới biết Phong Thanh Thanh học cùng lớp với Trần An Chí chính là vị hôn thê của anh ta.
Sau khi cô ta cùng Trần An Chí làm đối tượng không lâu, Trần An Chí bèn nói chuyện này với cô ta, anh ta nói anh ta cũng không thích vị hôn thê của mình. Hôn ước giữa hai nhà bọn họ là do cha mẹ hai bên định ra, anh ta hoàn toàn không biết gì hết. Trần An Chí bảo đảm đợi khi anh ta tốt nghiệp cấp ba thì sẽ giải trừ hôn ước giữa hai nhà, sau khi tốt nghiệp đại học xong sẽ cưới cô ta.
Vậy nên, cô ta một chút cũng không để ý Trần An Chí có một vị hôn thê như vậy. Chỉ là không nghĩ tới, bọn họ cuối cùng vẫn không thành.
Nghĩ đến ba hoàn toàn không băn khoăn ý nguyện của cô ta, mang cô ta tới thành phố S, lòng Vu Lệ Lệ liền nôn nóng muốn chết. Cô ta một chút cũng không muốn cùng Trần An Chi tách ra.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Vu Lệ Lệ nhìn Phong Thanh Thanh liền mang theo một tia oán hận.
“Mọi người vỗ tay chào mừng học sinh mới nào.” Thầy Ninh chủ nhiệm lớp vỗ tay nói.
Mọi người dùng sức vỗ tay.
Trường Phong Thanh Thanh đi là trường trung học Đông Môn.
Trường trung học Đông Môn là trường trung học tốt nhất rồi. Đây cũng là dựa vào sự giúp đỡ của chủ nhà Mạc Linh, Phong Thanh Thanh mới được học lại ở một trường trung học tốt như vậy, bởi vì thành phố S và thành phố L đều cùng một tỉnh, vậy nên, đến lúc ấy Phong Thanh Thanh trực tiếp ở trung học Đông Môn thi đại học là được, không cần về nhà thi nữa.
Đây quả là món hời lớn cho Phong Thanh Thanh.
Cô cũng không muốn về nhà thi, thi đại học vốn dĩ đã đủ căng thẳng rồi, lại còn về nhà thi.
Sau một tháng đầu tiên khai giảng, Phong Thanh Thanh lần đầu thi tháng thế mà đạt được 100 điểm, Phong Kiến Thiết vui mừng đến mức buổi tối cũng không buôn bán nữa, đưa cả nhà và Trần Giang đi nhà hàng, ăn một bữa thật ngon.
Chỉ là, không đợi Phong Thanh Thanh vui mừng được mấy ngày, trong lớp chuyển đến một học sinh, là nữ, có quen biết.
“Chào mọi người, mình tên là Vu Lệ Lệ, người thành phố L, lúc trước học ở trường trung học thành phố L, bởi vì đơn vị của ba mình điều đến thành phố S, vậy nên mình đi theo đến đây. Mong mọi người về sau giúp đỡ nhiều hơn, cảm ơn.” Vu Lệ Lệ cúi người cười trong trẻo, hơi mang chút nghịch ngợm nói.
Phong Thanh Thanh gắt gao nhìn chằm chằm người trên bục giảng mặc váy trắng liền thân, buộc tóc đuôi ngựa, cười vô cùng vui vẻ.
Cô gái trước mắt này một chút cũng không giống người đàn bà mập cuồng loạn 20 năm sau, cô ta hiện tại đang đứng trên bục giảng cười dịu dàng, khuôn mặt trẻ trung tràn ngập nét cười.
Phong Thanh Thanh không ngờ cô lại gặp được vợ trước của Trần An Chí – Vu Lệ Lệ ở lớp năm ba của trung học Đông Môn.
Hóa ra, Vu Lệ Lệ cũng chuyển đến thành phố S.
Đời trước, trước khi Trần An Chí từ hôn với cô, có một đối tượng, hoa khôi lớp kế bên lớn bọn họ - Vu Lệ Lệ, sau này, Trần An Chí chưa tốt nghiệp đã kết hôn cùng Vu Lệ Lệ, mà sau đó, Trần An Chí nhờ sự giúp đỡ của nhà họ Vu thì đi lên như diều gặp gió, chỉ có điều sau đó, ba của Vu Lệ Lệ bị bắt vì tội tham nhũng, ngay cả Trần An Chí cũng bị liên lụy, về sau không biết Trần An Chí như thế nào, nghe được cô vẫn còn nhớ nhung anh ta, bèn tới thành phố S.
Mà sau này, Trần An Chí bắt đầu quan tâm cô dưới nhiều hình thức khác nhau, hai năm sau, cô không thể cưỡng lại sự cám dỗ, kết hôn với Trần An Chí. Sau khi kết hôn, Trần An Chí nói với cô, đợi điều dưỡng tốt thân thể, bọn họ mới cùng phòng có con. Lúc đó cô lớn tuổi rồi, cũng muốn có một đứa con, lại nghe lời của Trần An Chí, điều dưỡng hai năm, cuối cùng, giây phút biết thân thể đã được điều dưỡng tốt lại bị Trần An Chí hại chết.
“Thanh Thanh, cậu sao vậy? Ngẩn người gì đó? Bạn gái mới chuyển đến kia xinh thật đấy. Bộ váy cô ấy mặc trên người cũng thật thời thượng, cũng không biết là mua ở đâu? Tớ cũng muốn mua một bộ.” Trần Chanh thấy Phong Thanh Thanh ngơ ngác nhìn học sinh mới chuyển trường đến kia, bèn dùng khuỷu tay đụng vào cánh tay của Thanh Thanh, nhỏ giọng hỏi.
Phong Thanh Thanh hoàn hồn, sương mù dưới đáy mắt biến mất ngay lập tức, cô đã trọng sinh, có chuyện càng quan trọng hơn để làm, mà không phải lãng phí cho những người xưa cũ không có quan hệ gì, nghĩ đến đây, cô bởi vì nhìn thấy Vu Lệ Lệ mà tâm trạng có chút dao động lập tức bình phục lại, nói: “Không có gì, Vu Lệ Lệ kia là học sinh lớp kế bên ở trường trước của tớ, tớ thấy cô ấy cũng chuyển đến trung học Đông Môn, nên có chút tò mò thôi. Bộ váy kia cũng khá đẹp đó.”
“Cậu quen cô ấy? Vậy quá tốt rồi, nhanh đi hỏi cô ấy bộ váy kia mua ở đâu? Cuối tuần chúng ta đi mua một bộ.” Trần Chanh vui vẻ nói.
Phong Thanh Thanh cười cười, quay đầu, nói nhỏ với Trần Chanh: “Tuy là lớp bên cạnh, nhưng tớ không quen biết cô ấy, cũng chưa từng nói chuyện với cô ấy, vẫn là không cần đi hỏi, quá đột ngột. Hơn nữa, mặc cùng một bộ váy cũng không tốt. Cuối tuần chúng ta đi dạo phố, chỗ bán váy ở Đông Môn thật sự rất nhiều, chúng ta mua một bộ váy khác.”
“Nói có lý. Đều cùng một lớp, mặc quần áo giống nhau thì không hay. Cuối tuần chúng ta đi dạo phố đi.” Trần Chanh cười nói, mặt có chút mũm mĩm của trẻ con, khi cười liền lộ ra hai cái lúm đồng tiền, rất là dễ nhìn.
Phong Thanh Thanh nhịn xuống không đi xoa nắn mặt cô ấy. Dễ thương quá đi mất.
Vu Lệ Lệ ở trên nhìn thoáng qua toàn bộ học sinh trong lớp, lại không nghĩ tới, vừa lúc nhìn thấy Phong Thanh Thanh. Bởi vì lúc này Phong Thanh Thanh quay đầu lại, vô cùng dễ thấy, vây nên, cô ta liếc một cái là thấy được Phong Thanh Thanh.
Ban đầu cô ta làm đối tượng của Trần An Chí, tuy biết Trần An Chí đã có vị hôn thê nhưng không hề biết là Phong Thanh Thanh. Đợi đến khi Trần An Chí và Phong Thanh Thanh hủy hôn đến việc đánh người bị đồn đãi ra ngoài, ba cô ta cho người điều tra Trần An Chí, cô ta mới biết Phong Thanh Thanh học cùng lớp với Trần An Chí chính là vị hôn thê của anh ta.
Sau khi cô ta cùng Trần An Chí làm đối tượng không lâu, Trần An Chí bèn nói chuyện này với cô ta, anh ta nói anh ta cũng không thích vị hôn thê của mình. Hôn ước giữa hai nhà bọn họ là do cha mẹ hai bên định ra, anh ta hoàn toàn không biết gì hết. Trần An Chí bảo đảm đợi khi anh ta tốt nghiệp cấp ba thì sẽ giải trừ hôn ước giữa hai nhà, sau khi tốt nghiệp đại học xong sẽ cưới cô ta.
Vậy nên, cô ta một chút cũng không để ý Trần An Chí có một vị hôn thê như vậy. Chỉ là không nghĩ tới, bọn họ cuối cùng vẫn không thành.
Nghĩ đến ba hoàn toàn không băn khoăn ý nguyện của cô ta, mang cô ta tới thành phố S, lòng Vu Lệ Lệ liền nôn nóng muốn chết. Cô ta một chút cũng không muốn cùng Trần An Chi tách ra.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Vu Lệ Lệ nhìn Phong Thanh Thanh liền mang theo một tia oán hận.
“Mọi người vỗ tay chào mừng học sinh mới nào.” Thầy Ninh chủ nhiệm lớp vỗ tay nói.
Mọi người dùng sức vỗ tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.