Trọng Sinh Thiên Kim Toàn Năng Chốn Hào Môn
Chương 28: Nhiệm Vụ Mới
Ngọc Lư Phiến Hoa
01/02/2024
Có người từng thấy chiếc xe đưa rước cậu ấy vài lần, giá trị vô cùng xa xỉ, từ lần đó trở đi, ở Nhất Trung cậu ấy càng nổi tiếng hơn, dường như có thể ngang hàng với Hạ Tử Tuấn lần trước.
Ngày thường đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi, lúc này xuất hiện ở trong lớp mình, những người này ước gì có thể ngắm thỏa thích.
“Cố…”
“Sắp vào học rồi." Cố Khê Kiều lấy di động ra liếc cậu ấy một cái.
“À." Ngũ Hoằng Văn buông đồ trong tay xuống, sau đó ra khỏi cửa lớp song song, đợi khi cậu ấy trở về phòng học của mình thì đột nhiên phản ứng lại, sao cậu ấy lại trở về? Sao một chút ấn tượng cũng không có?
Không thể tưởng tượng nổi, nhớ tới khuôn mặt đẹp như tranh đó, cậu tìm cho mình một lý có vẻ nhìn đáng tin cậy kỳ thật không quá đáng tin cậy, đây là, sắc đẹp hại người?
Đợi sau khi cậu ấy đi, Cố Khê Kiều mới trao đổi với hệ thống.
[ Hệ thống kiểm tra đo lường tố chất cơ thể của ký chủ quá kém, tôi đã chủ động vì ký chủ nghĩ ra một phần rèn luyện mới, giúp cường độ cơ thể ký chủ đến trạng thái tốt nhất! Hoàn thành nhiệm vụ điểm tích lũy, 1000. Nhiệm vụ chưa hoàn thành trừng phạt, cấp 2, mù bảy ngày! ]
[Kích hoạt mỗi ngày cưỡng chế nhiệm vụ, rèn luyện một giờ, nhiệm vụ hoàn thành khen thưởng 1 điểm tích lũy!]
Cô nhíu mày: "Cái quỷ gì, ngày hôm qua ta rõ ràng tôi đã đánh ngã một đám trai lực lưỡng đấy!”
Hệ thống không chút lưu tình vạch trần chân tướng [Mỹ nhân Kiều cậu không nên nằm mơ, ngày hôm qua đó là cộng thêm trạng thái tông sư.]
Cố Khê Kiều: "...”
Nữ sinh bàn sau thấy Ngũ Hoằng Văn đi rồi, đưa tay chọc vào lưng Cố Khê Kiều, cúi đầu lại gần nhỏ giọng hỏi: "Này bạn học Cố, sao bạn không để ý tới nam khôi vậy?”
Cố Khê Kiều cười với cô, sau đó cầm hộp chocolate đưa cho cô: "Cho cậu này.”
“Tớ…”
“Cầm lấy.”
Nữ sinh kia sửng sốt một chút, sắc mặt ửng đỏ, cẩn thận nhận lấy hộp sắt.
Trấn an nữ sinh này, Cố Khê Kiều mới quay đầu lại tiếp tục làm bài, Tiêu Vân tinh mắt đã nhìn thấy bài thi cô bày ra. Cô ấy nhớ tới ngày hôm qua Cố Khê Kiều không tốn chút sức lực đã giải xong vô số bài tập khó, Tiêu Vân không khỏi cầm lấy một bài thi toán, đề cuối cùng trên đó quả nhiên viết.
“Cái đó... Cậu có thể cho tớ mượn bài thi toán được không?”
Cô cong mày lên: "Đương nhiên.”
Xem xong bài thi Cố Khê Kiều làm, vẻ mặt Tiêu Vân có chút phức tạp, cô là lớp phó môn toán, lúc lớp 11 còn tham gia cuộc thi toán, lấy được giải nhất quốc gia, thi tốt nghiệp trung học có thể cộng thêm hai mươi điểm. Chỉ là bởi vì điểm ngữ văn kém, cho nên cô mới bị phân đến lớp song song.
Nhưng là một người có thể xưng bá toán học ở trường Nhất Trung, Tiêu Vân nhìn thấy bài thi của Cố Khê Kiều, vẫn thấy rất ngạc nhiên.
Chữ viết của Cố Khê Kiều rất đẹp, bài thi sạch đẹp, trình tự giải đề rõ ràng, suy luận sáng suốt. Bài thi phức tạp thoạt nhìn rất là cảnh đẹp ý vui, mấu chốt là cô ấy đã xem qua đáp án thầy đưa, vậy mà cô một câu cũng không sai, quá đỉnh!
Tiêu Vân trừng mắt nhìn bài thi này nửa ngày, nghiêm túc nghiên cứu cho tới trưa, sau đó phát hiện, suy nghĩ của người này có thể sánh ngang với người máy thi cử Lạc Văn Lãng, à, chỉ là tiếng Anh kém hơn một chút.
Làm xong bài thi toán, cô ấy lại lấy bài thi ngữ văn ra, 60 điểm, không khỏi lấy bài thi che mặt.
[Ting! Kích hoạt nhiệm vụ đặc thù, nội dung nhiệm vụ là giúp Tiêu Vân cải thiện điểm môn Văn trước kỳ thi đại học. Nhiệm vụ khen thưởng: 100 điểm tích lũy!] Giọng nói hệ thống thình lình vang lên.
Cố Khê Kiều buông bài tập toán đang làm ra, cô liếc về phía bài thi trong tay Tiêu Vân, sau đó nhịn không được co rút khóe miệng.
60?
So với tiếng Anh của cô còn tệ hơn, đây còn là người Trung Quốc sao?
Cố Khê Kiều đau đầu, thành tích này của Tiêu Vân ngay cả giáo viên ngữ văn cũng không có cách nào, 100 điểm này tuy rằng mê người, nhưng vốn dĩ là không có hy vọng, giáo viên trong trường cũng đã sớm từ bỏ cô, bằng không cũng sẽ không đặt cô vào lớp song song.
Lớp song song chính là một khu sa đọa bị lãng quên trong Nhất Trung.
[ Kiều mỹ nhân, hãy tin tưởng chính mình, không có gì có thể làm khó cậu đâu! Cậu có thể dùng điểm tích lũy cho đối tượng nhiệm vụ đổi lấy một chút linh đan diệu dược, để cho trí nhớ của cô ấy nâng cao một cấp độ! ]
[Một viên 9 điểm tích lũy, mua năm viên có thể giảm giá nha!]
“... Đi đường tắt không thể thực hiện, chúng ta vẫn nên kiên nhẫn hơn một chút.”
[...] Làm sao có thể đạt đến trình độ này!
-- Chuyện ngoài lề --
Hiệu trưởng: Giáo viên mới... Để cậu ấy vào lớp song song đi, thử xem trình độ dạy học của cậu ấy thế nào.
Giáo viên chủ nhiệm: Lớp song song chỉ là một mớ rác, thi đại học chỉ biết cản trở!
Lớp trưởng lớp song song: Muốn đụng người lớp chúng ta, nằm mơ đi!
Học sinh lớp song song: Ha ha, xin mời lớp chúng ta sủng vật xuất hiện ——
Hệ thống: Ta cho ngươi xem Nhị Kiều lớp tên lửa giỏi cỡ nào —— Không có cửa!
Ngày thường đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi, lúc này xuất hiện ở trong lớp mình, những người này ước gì có thể ngắm thỏa thích.
“Cố…”
“Sắp vào học rồi." Cố Khê Kiều lấy di động ra liếc cậu ấy một cái.
“À." Ngũ Hoằng Văn buông đồ trong tay xuống, sau đó ra khỏi cửa lớp song song, đợi khi cậu ấy trở về phòng học của mình thì đột nhiên phản ứng lại, sao cậu ấy lại trở về? Sao một chút ấn tượng cũng không có?
Không thể tưởng tượng nổi, nhớ tới khuôn mặt đẹp như tranh đó, cậu tìm cho mình một lý có vẻ nhìn đáng tin cậy kỳ thật không quá đáng tin cậy, đây là, sắc đẹp hại người?
Đợi sau khi cậu ấy đi, Cố Khê Kiều mới trao đổi với hệ thống.
[ Hệ thống kiểm tra đo lường tố chất cơ thể của ký chủ quá kém, tôi đã chủ động vì ký chủ nghĩ ra một phần rèn luyện mới, giúp cường độ cơ thể ký chủ đến trạng thái tốt nhất! Hoàn thành nhiệm vụ điểm tích lũy, 1000. Nhiệm vụ chưa hoàn thành trừng phạt, cấp 2, mù bảy ngày! ]
[Kích hoạt mỗi ngày cưỡng chế nhiệm vụ, rèn luyện một giờ, nhiệm vụ hoàn thành khen thưởng 1 điểm tích lũy!]
Cô nhíu mày: "Cái quỷ gì, ngày hôm qua ta rõ ràng tôi đã đánh ngã một đám trai lực lưỡng đấy!”
Hệ thống không chút lưu tình vạch trần chân tướng [Mỹ nhân Kiều cậu không nên nằm mơ, ngày hôm qua đó là cộng thêm trạng thái tông sư.]
Cố Khê Kiều: "...”
Nữ sinh bàn sau thấy Ngũ Hoằng Văn đi rồi, đưa tay chọc vào lưng Cố Khê Kiều, cúi đầu lại gần nhỏ giọng hỏi: "Này bạn học Cố, sao bạn không để ý tới nam khôi vậy?”
Cố Khê Kiều cười với cô, sau đó cầm hộp chocolate đưa cho cô: "Cho cậu này.”
“Tớ…”
“Cầm lấy.”
Nữ sinh kia sửng sốt một chút, sắc mặt ửng đỏ, cẩn thận nhận lấy hộp sắt.
Trấn an nữ sinh này, Cố Khê Kiều mới quay đầu lại tiếp tục làm bài, Tiêu Vân tinh mắt đã nhìn thấy bài thi cô bày ra. Cô ấy nhớ tới ngày hôm qua Cố Khê Kiều không tốn chút sức lực đã giải xong vô số bài tập khó, Tiêu Vân không khỏi cầm lấy một bài thi toán, đề cuối cùng trên đó quả nhiên viết.
“Cái đó... Cậu có thể cho tớ mượn bài thi toán được không?”
Cô cong mày lên: "Đương nhiên.”
Xem xong bài thi Cố Khê Kiều làm, vẻ mặt Tiêu Vân có chút phức tạp, cô là lớp phó môn toán, lúc lớp 11 còn tham gia cuộc thi toán, lấy được giải nhất quốc gia, thi tốt nghiệp trung học có thể cộng thêm hai mươi điểm. Chỉ là bởi vì điểm ngữ văn kém, cho nên cô mới bị phân đến lớp song song.
Nhưng là một người có thể xưng bá toán học ở trường Nhất Trung, Tiêu Vân nhìn thấy bài thi của Cố Khê Kiều, vẫn thấy rất ngạc nhiên.
Chữ viết của Cố Khê Kiều rất đẹp, bài thi sạch đẹp, trình tự giải đề rõ ràng, suy luận sáng suốt. Bài thi phức tạp thoạt nhìn rất là cảnh đẹp ý vui, mấu chốt là cô ấy đã xem qua đáp án thầy đưa, vậy mà cô một câu cũng không sai, quá đỉnh!
Tiêu Vân trừng mắt nhìn bài thi này nửa ngày, nghiêm túc nghiên cứu cho tới trưa, sau đó phát hiện, suy nghĩ của người này có thể sánh ngang với người máy thi cử Lạc Văn Lãng, à, chỉ là tiếng Anh kém hơn một chút.
Làm xong bài thi toán, cô ấy lại lấy bài thi ngữ văn ra, 60 điểm, không khỏi lấy bài thi che mặt.
[Ting! Kích hoạt nhiệm vụ đặc thù, nội dung nhiệm vụ là giúp Tiêu Vân cải thiện điểm môn Văn trước kỳ thi đại học. Nhiệm vụ khen thưởng: 100 điểm tích lũy!] Giọng nói hệ thống thình lình vang lên.
Cố Khê Kiều buông bài tập toán đang làm ra, cô liếc về phía bài thi trong tay Tiêu Vân, sau đó nhịn không được co rút khóe miệng.
60?
So với tiếng Anh của cô còn tệ hơn, đây còn là người Trung Quốc sao?
Cố Khê Kiều đau đầu, thành tích này của Tiêu Vân ngay cả giáo viên ngữ văn cũng không có cách nào, 100 điểm này tuy rằng mê người, nhưng vốn dĩ là không có hy vọng, giáo viên trong trường cũng đã sớm từ bỏ cô, bằng không cũng sẽ không đặt cô vào lớp song song.
Lớp song song chính là một khu sa đọa bị lãng quên trong Nhất Trung.
[ Kiều mỹ nhân, hãy tin tưởng chính mình, không có gì có thể làm khó cậu đâu! Cậu có thể dùng điểm tích lũy cho đối tượng nhiệm vụ đổi lấy một chút linh đan diệu dược, để cho trí nhớ của cô ấy nâng cao một cấp độ! ]
[Một viên 9 điểm tích lũy, mua năm viên có thể giảm giá nha!]
“... Đi đường tắt không thể thực hiện, chúng ta vẫn nên kiên nhẫn hơn một chút.”
[...] Làm sao có thể đạt đến trình độ này!
-- Chuyện ngoài lề --
Hiệu trưởng: Giáo viên mới... Để cậu ấy vào lớp song song đi, thử xem trình độ dạy học của cậu ấy thế nào.
Giáo viên chủ nhiệm: Lớp song song chỉ là một mớ rác, thi đại học chỉ biết cản trở!
Lớp trưởng lớp song song: Muốn đụng người lớp chúng ta, nằm mơ đi!
Học sinh lớp song song: Ha ha, xin mời lớp chúng ta sủng vật xuất hiện ——
Hệ thống: Ta cho ngươi xem Nhị Kiều lớp tên lửa giỏi cỡ nào —— Không có cửa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.