Chương 50: Gặp Người Mang Khí Vận Tử Kim
Lưu Huỳnh Chúc Ảnh
03/09/2023
Trì Thư Nhan bất đắc dĩ nói: "... Kỳ thật thì anh nhiều nhất là hơn mười mấy ngày mà thôi."
Mười mấy ngày có nhiều lắm đâu? Cũng chưa đến một tháng nữa.
"Sao có thể nói như vậy được, Trì đại sư, hơn mười ngày đó, dù có tiêu nhiều tiền hơn nữa cũng không mua được mạng sống, nhiều hơn một ngày cũng là lời."
Tô Diệp Nhiên buồn rầu nói: "Trì đại sư, tôi không muốn chết sớm, tôi có thể dùng phương thuốc mà ngài đưa cho nhị ca tôi được không?"
Ai lại ngại mình sống quá lâu chứ?
Trì Thư Nhan trấn an nói: "Đương nhiên là được rồi." Sau khi cô nói xong, cảm giác Tô Diệp Nhiên hơi dừng lại, hình như có người ở bên thúc giục Tô Diệp Nhiên cái gì đó.
"Đúng rồi, Trì đại sư, lần này đại ca tôi mất mấy năm dương thọ vậy?" Tô Diệp Nhiên hỏi liền, nhìn Chu Côn Hùng đang lo lắng sốt ruột bên cạnh một cái.
"Không nhiều lắm, tầm hai năm thôi." Trì Thư Nhan kẹp điện thoại bên tai vừa mang giày. Đột nhiên nghe một tiếng 'bịch' trong điện thoại, giống như tiếng ly đặt mạnh lên bàn.
"Làm sao vậy?" Trì Thư Nhan nghi ngờ hỏi.
Chu Côn Hùng vừa nghe mất hai năm, sợ tới mức hồn cũng không còn. Nhất thời không quan tâm cái gì, đặt mạnh ly trong tay xuống, cướp lấy điện thoại của Tô Diệp Nhiên: "Trì đại sư, tôi mất dương thọ nhiều bọn họ, có cần đơn thuốc cao cấp hơn hay không? Tiền không quan trọng, ngài cứ việc nói, chỉ cần tôi sống lâu hơn một chút là được."
Trì Thư Nhan: "...''
Thật sự có người đứng bên cạnh.
"Trì đại sư, ngài nói có đúng không?" Có lẽ Chu Côn Hùng cảm thấy mình nói chuyện có hơi kích động nên cẩn thận hỏi.
Trì Thư Nhan cười cười nói: "Hai người các anh đều dùng chung đơn thuốc kia đi, hiện tại cơ thể của các anh đều yếu, ăn quá nhiều đồ bổ thì hại nhiều hơn lợi, còn nữa gần đây không nên đi mấy nơi có âm khí nặng như thế này nữa."
Chu Côn Hùng gật đầu xong thì anh ta mới phát hiện mình làm điều ngớ ngẩn, cơ bản cô không nhìn thấy, anh ta trừng mắt nhìn Tô Diệp Nhiên đang cười trộm ở bên cạnh một cái, cảm kích nói: "Vâng, vâng, chúng tôi nhất định nghe theo lời của ngài, cũng cảm ơn ân cứu mạng lần trước của ngài. Sau này có việc cần chúng tôi giúp thì Trì đại sư cứ nói."
Tuy anh ta không nhìn thấy, nhưng nghe đám người Tô Diệp Nhiên và người nhà họ Chu miêu tả cảnh tượng khi đại sư trừ quỷ, anh ta cũng biết khả năng của Trì Thư Nhan.
Cuối cùng Trì Thư Nhan nói với Chu Côn Hùng hai câu rồi cúp máy.
…
Cửa hàng dược liệu Duy Thượng.
Mười mấy ngày có nhiều lắm đâu? Cũng chưa đến một tháng nữa.
"Sao có thể nói như vậy được, Trì đại sư, hơn mười ngày đó, dù có tiêu nhiều tiền hơn nữa cũng không mua được mạng sống, nhiều hơn một ngày cũng là lời."
Tô Diệp Nhiên buồn rầu nói: "Trì đại sư, tôi không muốn chết sớm, tôi có thể dùng phương thuốc mà ngài đưa cho nhị ca tôi được không?"
Ai lại ngại mình sống quá lâu chứ?
Trì Thư Nhan trấn an nói: "Đương nhiên là được rồi." Sau khi cô nói xong, cảm giác Tô Diệp Nhiên hơi dừng lại, hình như có người ở bên thúc giục Tô Diệp Nhiên cái gì đó.
"Đúng rồi, Trì đại sư, lần này đại ca tôi mất mấy năm dương thọ vậy?" Tô Diệp Nhiên hỏi liền, nhìn Chu Côn Hùng đang lo lắng sốt ruột bên cạnh một cái.
"Không nhiều lắm, tầm hai năm thôi." Trì Thư Nhan kẹp điện thoại bên tai vừa mang giày. Đột nhiên nghe một tiếng 'bịch' trong điện thoại, giống như tiếng ly đặt mạnh lên bàn.
"Làm sao vậy?" Trì Thư Nhan nghi ngờ hỏi.
Chu Côn Hùng vừa nghe mất hai năm, sợ tới mức hồn cũng không còn. Nhất thời không quan tâm cái gì, đặt mạnh ly trong tay xuống, cướp lấy điện thoại của Tô Diệp Nhiên: "Trì đại sư, tôi mất dương thọ nhiều bọn họ, có cần đơn thuốc cao cấp hơn hay không? Tiền không quan trọng, ngài cứ việc nói, chỉ cần tôi sống lâu hơn một chút là được."
Trì Thư Nhan: "...''
Thật sự có người đứng bên cạnh.
"Trì đại sư, ngài nói có đúng không?" Có lẽ Chu Côn Hùng cảm thấy mình nói chuyện có hơi kích động nên cẩn thận hỏi.
Trì Thư Nhan cười cười nói: "Hai người các anh đều dùng chung đơn thuốc kia đi, hiện tại cơ thể của các anh đều yếu, ăn quá nhiều đồ bổ thì hại nhiều hơn lợi, còn nữa gần đây không nên đi mấy nơi có âm khí nặng như thế này nữa."
Chu Côn Hùng gật đầu xong thì anh ta mới phát hiện mình làm điều ngớ ngẩn, cơ bản cô không nhìn thấy, anh ta trừng mắt nhìn Tô Diệp Nhiên đang cười trộm ở bên cạnh một cái, cảm kích nói: "Vâng, vâng, chúng tôi nhất định nghe theo lời của ngài, cũng cảm ơn ân cứu mạng lần trước của ngài. Sau này có việc cần chúng tôi giúp thì Trì đại sư cứ nói."
Tuy anh ta không nhìn thấy, nhưng nghe đám người Tô Diệp Nhiên và người nhà họ Chu miêu tả cảnh tượng khi đại sư trừ quỷ, anh ta cũng biết khả năng của Trì Thư Nhan.
Cuối cùng Trì Thư Nhan nói với Chu Côn Hùng hai câu rồi cúp máy.
…
Cửa hàng dược liệu Duy Thượng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.