Chương 46: Thi Pháp Bắt Quỷ
Lưu Huỳnh Chúc Ảnh
03/09/2023
Trì Thư Nhan cùng một số người trong nhóm Dương Hoành Thịnh nhanh chóng đến một biệt thự. Vừa bước qua cổng, họ đã nghe thấy tiếng ồn và tiếng khóc của một số phụ nữ.
"Chuyện gì đã xảy ra với Côn Hùng?"
"Lần trước đại sư trừ tà kia không phải đã nói mọi thứ sắp ổn sao?"
"Phi, tôi thấy những người đó đều chỉ biết danh lợi, tôi nhất định phải tống những kẻ lừa đảo này vào tù." Cha của Chu tức giận không kìm lại được, định rời đi nhưng vừa quay đầu đã thấy nhóm Dương Hoành Thịnh đang tiến vào.
Mẹ Chu vừa thấy Dương Hoành Thịnh thì vô cùng tức giận, muốn xông đánh anh ấy, giận dữ nói:
"Cậu đến đây làm gì? Trước đây tôi đã cảnh báo Côn Hùng không nên kết giao với một đám hồ bằng cẩu hữu*, bây giờ thì tốt rồi, cậu mau chóng…"
*“Hồ bằng cẩu hữu” là cụm từ dùng để chỉ những người bạn không tốt, dùng ở thời hiện đại mang nghĩa tiêu cực.
Còn chưa nói xong mấy chữ ‘cút ra ngoài cho tôi’ thì cha Chu đã cắt ngang lời mẹ Chu trước: "Hoành Thịnh, cậu đừng trách bà ấy."
Tuy cha Chu cũng có chút oán giận Dương Hoành Thịnh nhưng ông vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.
Lá bùa chú lần trước cũng là do cậu ta đưa tới, hơn nữa Dương Hoành Thịnh cũng bị quỷ nhập thân, nếu cậu ta dẫn đại sư đến giúp mình trừ quỷ tới thì có lẽ chuyện này có thể dễ dàng giải quyết.
Ánh mắt sắc bén của ông nhìn ra phía sau Dương Hoành Thịnh nhưng chỉ thấy Tô Diệp Nhiên và một cô gái trẻ xa lạ, khiến ông cảm thấy hơi thất vọng.
"Không phải cậu đi mời đại sư sao? Người đâu rồi?" Đổng Tuấn Minh cũng lo lắng hỏi.
Dương Hoành Thịnh cảm thấy áy náy khi đối mặt với ánh nhìn căm hận của người Chu gia, nhanh chóng giới thiệu Trì Thư Nhan đứng sau mình: "Đây chính là đại sư vẽ bùa lần trước."
Người Chu gia và Đổng Tuấn Minh đều lộ ra vẻ kinh ngạc, trong mắt họ đầy sự nghi ngờ và đánh giá.
Trì Thư Nhan không quan tâm đến ánh mắt đánh giá từ mọi người xung quanh, cô chỉ cảm thấy khó chịu khi bị nhìn chằm chằm, trên mặt hiện lên sự mất kiên nhẫn.
"Bác trai, bác gái, quỷ trên người cháu là do vị đại sư này đuổi đi."
Dương Hoành Thịnh nhanh chóng giải thích. Quả nhiên anh vừa giải thích thì ánh mắt của mọi người liền thay. Mặc dù vẫn còn hơi nghi ngờ.
Cha của Chu suy nghĩ một lúc, biết rằng không còn cách nào khác, chỉ có thể ngựa chết chữa thành ngựa sống, liền dẫn nhóm Dương Hoành Thịnh lên phòng của Chu Côn Hùng ở lầu ba.
Ngay khi Trì Thư Nhan bước vào, cô đã thấy một người đàn ông trẻ tuổi bị trói trên giường, xem ra đây là Chu Côn Hùng.
Trì Thư Nhan thầm thở phào nhẹ nhõm, đúng như cô dự đoán, con quỷ này mới tu luyện khoảng trăm năm chứ không phải ngàn năm.
"Trì đại sư, ngài cần chuẩn bị gì không?"
Dương Hoành Thịnh nhìn Trì Thư Nhan đến mà không mang theo bất kỳ vật gì, không biết cô sẽ trừ quỷ như thế nào. Những đại sư trước đây thường mang theo rất nhiều pháp khí.
Trì Thư Nhan lắc đầu cũng không để ý Dương Hoành Thịnh nữa, đi lên vài bước, thật ra lúc cô vừa vào phòng đã nhìn thấy nữ quỷ áo đỏ đang bám trên người Chu Côn Hùng.
Trước đây, Trì Thư Nhan đã nghiên cứu về thuật pháp cổ xưa, có ghi một loại là quỷ tu*, dựa vào hàng phục lệ quỷ và luyện chúng thành thành pháp khí để nâng cao thực lực.
*Hiện tại gọi là tà sư.
Đối với người bình thường mà nói thì họ muốn tránh còn không kịp, nhưng với những người như cô thì là tài nguyên mà ai cũng muốn chiếm.
Khi cô luyện chế Âm Quỷ Phiên, bản chất của nó cũng là như vậy, nếu nói điểm khác biệt giữa Trì Thư Nhan và những thiên sư khác thì cô rất giỏi nghiên cứu, không quan tâm có kiêng kị gì không mà chỉ quan tâm có dùng được hay không.
Cô không phải là quỷ tu nhưng những con quỷ này cũng là tài nguyên có thể giúp cô gia tăng thực lực.
Tuy đạo hạnh con quỷ này không cao lắm nhưng muỗi nhỏ cũng là thịt, nhưng vẫn cao hơn mấy con quỷ trước đây cô thu vào trong Âm Quỷ Phiên.
Dương Hoành Thịnh lo lắng đứng đợi ở một bên nhưng vẫn không thấy Trì Thư Nhan ra tay.
Anh khẽ cau mày, không biết có phải là ảo giác của anh hay không mà hình như đôi mắt của Trì Thư Nhan đang phát sáng và đang trao đổi với nữ quỷ kia.
"Trì đại sư, vì sao ngài còn chưa ra tay?" Tô Diệp Nhiên vừa lo lắng vừa nghi hoặc.
"Tiên lễ hậu binh mà, trước tiên hỏi một chút tình huống cụ thể của nữ quỷ này."
"Vậy ngài hỏi được cái gì?" Dương Hoành Thịnh kinh ngạc mở to hai mắt, không ngờ cô thật sự trao đổi với nữ quỷ kia.
"Chuyện gì đã xảy ra với Côn Hùng?"
"Lần trước đại sư trừ tà kia không phải đã nói mọi thứ sắp ổn sao?"
"Phi, tôi thấy những người đó đều chỉ biết danh lợi, tôi nhất định phải tống những kẻ lừa đảo này vào tù." Cha của Chu tức giận không kìm lại được, định rời đi nhưng vừa quay đầu đã thấy nhóm Dương Hoành Thịnh đang tiến vào.
Mẹ Chu vừa thấy Dương Hoành Thịnh thì vô cùng tức giận, muốn xông đánh anh ấy, giận dữ nói:
"Cậu đến đây làm gì? Trước đây tôi đã cảnh báo Côn Hùng không nên kết giao với một đám hồ bằng cẩu hữu*, bây giờ thì tốt rồi, cậu mau chóng…"
*“Hồ bằng cẩu hữu” là cụm từ dùng để chỉ những người bạn không tốt, dùng ở thời hiện đại mang nghĩa tiêu cực.
Còn chưa nói xong mấy chữ ‘cút ra ngoài cho tôi’ thì cha Chu đã cắt ngang lời mẹ Chu trước: "Hoành Thịnh, cậu đừng trách bà ấy."
Tuy cha Chu cũng có chút oán giận Dương Hoành Thịnh nhưng ông vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.
Lá bùa chú lần trước cũng là do cậu ta đưa tới, hơn nữa Dương Hoành Thịnh cũng bị quỷ nhập thân, nếu cậu ta dẫn đại sư đến giúp mình trừ quỷ tới thì có lẽ chuyện này có thể dễ dàng giải quyết.
Ánh mắt sắc bén của ông nhìn ra phía sau Dương Hoành Thịnh nhưng chỉ thấy Tô Diệp Nhiên và một cô gái trẻ xa lạ, khiến ông cảm thấy hơi thất vọng.
"Không phải cậu đi mời đại sư sao? Người đâu rồi?" Đổng Tuấn Minh cũng lo lắng hỏi.
Dương Hoành Thịnh cảm thấy áy náy khi đối mặt với ánh nhìn căm hận của người Chu gia, nhanh chóng giới thiệu Trì Thư Nhan đứng sau mình: "Đây chính là đại sư vẽ bùa lần trước."
Người Chu gia và Đổng Tuấn Minh đều lộ ra vẻ kinh ngạc, trong mắt họ đầy sự nghi ngờ và đánh giá.
Trì Thư Nhan không quan tâm đến ánh mắt đánh giá từ mọi người xung quanh, cô chỉ cảm thấy khó chịu khi bị nhìn chằm chằm, trên mặt hiện lên sự mất kiên nhẫn.
"Bác trai, bác gái, quỷ trên người cháu là do vị đại sư này đuổi đi."
Dương Hoành Thịnh nhanh chóng giải thích. Quả nhiên anh vừa giải thích thì ánh mắt của mọi người liền thay. Mặc dù vẫn còn hơi nghi ngờ.
Cha của Chu suy nghĩ một lúc, biết rằng không còn cách nào khác, chỉ có thể ngựa chết chữa thành ngựa sống, liền dẫn nhóm Dương Hoành Thịnh lên phòng của Chu Côn Hùng ở lầu ba.
Ngay khi Trì Thư Nhan bước vào, cô đã thấy một người đàn ông trẻ tuổi bị trói trên giường, xem ra đây là Chu Côn Hùng.
Trì Thư Nhan thầm thở phào nhẹ nhõm, đúng như cô dự đoán, con quỷ này mới tu luyện khoảng trăm năm chứ không phải ngàn năm.
"Trì đại sư, ngài cần chuẩn bị gì không?"
Dương Hoành Thịnh nhìn Trì Thư Nhan đến mà không mang theo bất kỳ vật gì, không biết cô sẽ trừ quỷ như thế nào. Những đại sư trước đây thường mang theo rất nhiều pháp khí.
Trì Thư Nhan lắc đầu cũng không để ý Dương Hoành Thịnh nữa, đi lên vài bước, thật ra lúc cô vừa vào phòng đã nhìn thấy nữ quỷ áo đỏ đang bám trên người Chu Côn Hùng.
Trước đây, Trì Thư Nhan đã nghiên cứu về thuật pháp cổ xưa, có ghi một loại là quỷ tu*, dựa vào hàng phục lệ quỷ và luyện chúng thành thành pháp khí để nâng cao thực lực.
*Hiện tại gọi là tà sư.
Đối với người bình thường mà nói thì họ muốn tránh còn không kịp, nhưng với những người như cô thì là tài nguyên mà ai cũng muốn chiếm.
Khi cô luyện chế Âm Quỷ Phiên, bản chất của nó cũng là như vậy, nếu nói điểm khác biệt giữa Trì Thư Nhan và những thiên sư khác thì cô rất giỏi nghiên cứu, không quan tâm có kiêng kị gì không mà chỉ quan tâm có dùng được hay không.
Cô không phải là quỷ tu nhưng những con quỷ này cũng là tài nguyên có thể giúp cô gia tăng thực lực.
Tuy đạo hạnh con quỷ này không cao lắm nhưng muỗi nhỏ cũng là thịt, nhưng vẫn cao hơn mấy con quỷ trước đây cô thu vào trong Âm Quỷ Phiên.
Dương Hoành Thịnh lo lắng đứng đợi ở một bên nhưng vẫn không thấy Trì Thư Nhan ra tay.
Anh khẽ cau mày, không biết có phải là ảo giác của anh hay không mà hình như đôi mắt của Trì Thư Nhan đang phát sáng và đang trao đổi với nữ quỷ kia.
"Trì đại sư, vì sao ngài còn chưa ra tay?" Tô Diệp Nhiên vừa lo lắng vừa nghi hoặc.
"Tiên lễ hậu binh mà, trước tiên hỏi một chút tình huống cụ thể của nữ quỷ này."
"Vậy ngài hỏi được cái gì?" Dương Hoành Thịnh kinh ngạc mở to hai mắt, không ngờ cô thật sự trao đổi với nữ quỷ kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.