Chương 14: Tử Kim Khí Vận (Khí Vận Màu Tím)
Lưu Huỳnh Chúc Ảnh
16/07/2023
Trì Thư Nhan hơi híp mắt lại, liếc mắt một cái liền nhìn thấy món đồ trang sức được đeo trên cổ của nữ minh tinh.
Nếu như cô nhìn không lầm, bên trong khẳng định là đang cất giấu tro cốt của một đứa bé đã chết, thì ra nữ minh tinh này nuôi Cổ Mạn Đồng, thế nên mới có thể bạo hồng, trong nháy mắt cô liền hiểu.
Thứ này là do B quốc truyền tới, có thể thấy tương lai gần có chút tác dụng, nữ minh tinh này có lẽ đã ăn được một chút quả ngọt, nên mới không kiêng nể gì như vậy.
Nhưng mà cô ta không biết, cô ta chỉ là một người bình thường, Cổ Mạn Đồng này nói cho cùng vẫn là quỷ.
Đầu tiên không nói đến những thứ khác, chỉ nói đến việc cô ta luôn mang theo bên người như vậy, lâu ngày không chỉ ảnh hưởng đến khí vận, thậm chí có nguy hiểm đến tính mạng.
Hơn nữa tâm tư đố kỵ của Cổ Mạn Đồng này vô cùng mạnh, cấm kỵ lại nhiều.
Vậy nên mới nói mời thần thì dễ mà tiễn thần thì khó.
Trì Thư Nhan khẽ lắc đầu, trên thế giới này làm sao có thể thật sự tồn tại chuyện nghịch thiên cải mệnh chứ, chỉ là tiêu hao vận thế nửa đời sau của mình mà thôi.
Cô xem một lúc nữa liền không có hứng thú, còn chuyển qua mấy kênh, thật sự không có gì hay để xem, cô liền tùy ý chuyển sang kênh tiếng Anh, rồi liếc qua cửa phòng bếp, thấy ba còn chưa đi ra, bụng lại có chút đói, liền đứng lên đi về phía phòng bếp.
"Mẹ, không phải là vấn đề của Nhan Nhan, con tạm thời không muốn suy nghĩ đến vấn đề tình cảm, còn có chuyện chị ba nói với mẹ, mẹ cũng đừng tin, căn bản không phải là vấn đề Nhan Nhan tùy hứng, được rồi, được rồi, mẹ, con còn có việc không nói với mẹ nữa."
Trì Lăng Diễm có chút bực bội nói: "Không phải, con thật sự không phải là không kiên nhẫn mà phát cáu với mẹ, con sai rồi, mẹ, mẹ cũng phải thông cảm cho con một chút, con vừa mới đi công tác về."
"Cái gì, anh cả thiếu tiền? Muốn con mượn mấy vạn mang qua? Nhưng mẹ, gần đây con hầu như đã đem toàn bộ tiền lương và phụ cấp cho chị ba, bây giờ trong tay con không có tiền. Không được, đây là giới hạn cuối cùng của con, căn nhà này là của Nhan Nhan, con tuyệt đối sẽ không động vào."
Trì Lăng Diễm nói xong cũng có chút tức giận, nghe đối phương càng nói càng quá đáng, nhưng mà rốt cuộc vẫn cố kỵ đối phương là mẹ ruột của mình mới nhịn xuống cơn tức và sự bất bình này.
Cho dù Trì Thư Nhan không nghe điện thoại nhưng cũng biết bà nội trọng nam khinh nữ này nói cái gì.
Chẳng qua là nói mấy chuyện cũ, khuyên bảo Trì Lăng Diễm có rảnh rỗi thì đi xem mắt kết hôn, sinh một đứa cháu trai, đừng lúc nào cũng mang theo đứa con lỗ vốn như cô.
Chỉ là không nghĩ tới lúc này lại thêm một chuyện vay tiền.
Lúc trước bác cả mượn tiền ba cô còn chưa trả, ngay cả giấy nợ cũng không chịu viết, lúc này lại còn không biết xấu hổ đến mượn tiền, nghe ý của bà nội, là muốn bảo bọn họ bán nhà để trợ giúp bác cả?
Thật là hài hước, người bà này đúng là thiên vị đến mù quáng.
Người bình thường đều cưng chiều con út, đổi thành nhà bọn họ, bà nội xưa nay càng thêm thiên vị con trai cả Trì Hạo Nam, nhất là sau khi ông bà nội chuyển vào nhà bác cả, tâm lý này càng lệch lạc.
Hầu như cùng cả nhà bác cả đồng lòng, thời thời khắc khắc nhớ thương tiền bạc của các nhà khác, muốn để mấy đứa con trợ cấp một nhà bác cả, bà nội này tính toán cũng thật hay.
Mà trong số các anh em thì người có tiền đồ nhất chính là Trì Lăng Diễm luôn đứng mũi chịu sào.
Khi còn chưa ra ở riêng đã bị bóc lột rất lợi hại, tiền lương mà Trì Lăng Diễm làm việc có được toàn bộ đều phải nộp cho bà nội, hầu như là dựa vào tiền lương của ba cô mà nuôi sống cả nhà.
Như vậy liền dẫn đến chuyện cả gia đình đều coi Trì Lăng Diễm là cái máy rút tiền, thái độ vô cùng hiển nhiên.
Nhiều lần mẹ cô ầm ĩ đòi ra ở riêng cũng sẽ bị bà nội mắng cho phát khóc, trước kia Trì Thư Nhan luôn đổ lỗi cho bản thân, vì cô mới khiến ba mẹ ly hôn.
Hiện tại cô mới hiểu, thủ phạm gây ra chuyện đó mới chính là bà nội, nếu như không phải bà ấy trọng nam khinh nữ.
Luôn miệng chê mẹ cô không sinh được con trai, ghét bỏ mẹ cô không đi làm kiếm ra tiền, chắc chắn ba và mẹ cô sẽ không biến thành tình huống như bây giờ.
Nếu như cô nhìn không lầm, bên trong khẳng định là đang cất giấu tro cốt của một đứa bé đã chết, thì ra nữ minh tinh này nuôi Cổ Mạn Đồng, thế nên mới có thể bạo hồng, trong nháy mắt cô liền hiểu.
Thứ này là do B quốc truyền tới, có thể thấy tương lai gần có chút tác dụng, nữ minh tinh này có lẽ đã ăn được một chút quả ngọt, nên mới không kiêng nể gì như vậy.
Nhưng mà cô ta không biết, cô ta chỉ là một người bình thường, Cổ Mạn Đồng này nói cho cùng vẫn là quỷ.
Đầu tiên không nói đến những thứ khác, chỉ nói đến việc cô ta luôn mang theo bên người như vậy, lâu ngày không chỉ ảnh hưởng đến khí vận, thậm chí có nguy hiểm đến tính mạng.
Hơn nữa tâm tư đố kỵ của Cổ Mạn Đồng này vô cùng mạnh, cấm kỵ lại nhiều.
Vậy nên mới nói mời thần thì dễ mà tiễn thần thì khó.
Trì Thư Nhan khẽ lắc đầu, trên thế giới này làm sao có thể thật sự tồn tại chuyện nghịch thiên cải mệnh chứ, chỉ là tiêu hao vận thế nửa đời sau của mình mà thôi.
Cô xem một lúc nữa liền không có hứng thú, còn chuyển qua mấy kênh, thật sự không có gì hay để xem, cô liền tùy ý chuyển sang kênh tiếng Anh, rồi liếc qua cửa phòng bếp, thấy ba còn chưa đi ra, bụng lại có chút đói, liền đứng lên đi về phía phòng bếp.
"Mẹ, không phải là vấn đề của Nhan Nhan, con tạm thời không muốn suy nghĩ đến vấn đề tình cảm, còn có chuyện chị ba nói với mẹ, mẹ cũng đừng tin, căn bản không phải là vấn đề Nhan Nhan tùy hứng, được rồi, được rồi, mẹ, con còn có việc không nói với mẹ nữa."
Trì Lăng Diễm có chút bực bội nói: "Không phải, con thật sự không phải là không kiên nhẫn mà phát cáu với mẹ, con sai rồi, mẹ, mẹ cũng phải thông cảm cho con một chút, con vừa mới đi công tác về."
"Cái gì, anh cả thiếu tiền? Muốn con mượn mấy vạn mang qua? Nhưng mẹ, gần đây con hầu như đã đem toàn bộ tiền lương và phụ cấp cho chị ba, bây giờ trong tay con không có tiền. Không được, đây là giới hạn cuối cùng của con, căn nhà này là của Nhan Nhan, con tuyệt đối sẽ không động vào."
Trì Lăng Diễm nói xong cũng có chút tức giận, nghe đối phương càng nói càng quá đáng, nhưng mà rốt cuộc vẫn cố kỵ đối phương là mẹ ruột của mình mới nhịn xuống cơn tức và sự bất bình này.
Cho dù Trì Thư Nhan không nghe điện thoại nhưng cũng biết bà nội trọng nam khinh nữ này nói cái gì.
Chẳng qua là nói mấy chuyện cũ, khuyên bảo Trì Lăng Diễm có rảnh rỗi thì đi xem mắt kết hôn, sinh một đứa cháu trai, đừng lúc nào cũng mang theo đứa con lỗ vốn như cô.
Chỉ là không nghĩ tới lúc này lại thêm một chuyện vay tiền.
Lúc trước bác cả mượn tiền ba cô còn chưa trả, ngay cả giấy nợ cũng không chịu viết, lúc này lại còn không biết xấu hổ đến mượn tiền, nghe ý của bà nội, là muốn bảo bọn họ bán nhà để trợ giúp bác cả?
Thật là hài hước, người bà này đúng là thiên vị đến mù quáng.
Người bình thường đều cưng chiều con út, đổi thành nhà bọn họ, bà nội xưa nay càng thêm thiên vị con trai cả Trì Hạo Nam, nhất là sau khi ông bà nội chuyển vào nhà bác cả, tâm lý này càng lệch lạc.
Hầu như cùng cả nhà bác cả đồng lòng, thời thời khắc khắc nhớ thương tiền bạc của các nhà khác, muốn để mấy đứa con trợ cấp một nhà bác cả, bà nội này tính toán cũng thật hay.
Mà trong số các anh em thì người có tiền đồ nhất chính là Trì Lăng Diễm luôn đứng mũi chịu sào.
Khi còn chưa ra ở riêng đã bị bóc lột rất lợi hại, tiền lương mà Trì Lăng Diễm làm việc có được toàn bộ đều phải nộp cho bà nội, hầu như là dựa vào tiền lương của ba cô mà nuôi sống cả nhà.
Như vậy liền dẫn đến chuyện cả gia đình đều coi Trì Lăng Diễm là cái máy rút tiền, thái độ vô cùng hiển nhiên.
Nhiều lần mẹ cô ầm ĩ đòi ra ở riêng cũng sẽ bị bà nội mắng cho phát khóc, trước kia Trì Thư Nhan luôn đổ lỗi cho bản thân, vì cô mới khiến ba mẹ ly hôn.
Hiện tại cô mới hiểu, thủ phạm gây ra chuyện đó mới chính là bà nội, nếu như không phải bà ấy trọng nam khinh nữ.
Luôn miệng chê mẹ cô không sinh được con trai, ghét bỏ mẹ cô không đi làm kiếm ra tiền, chắc chắn ba và mẹ cô sẽ không biến thành tình huống như bây giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.