Quyển 1 - Chương 32: Mộc nhân khôi lỗi
Hắc Huyền
27/07/2017
dịch: Lạc Đinh Đang
Tuy rằng bị hơn trăm người vây quanh nhưng Bạch Dịch không chút sợ hãi. Hắn đi nhanh ra ngoài cửa, liếc nhìn những đồng môn chung quanh. Đuôi lông mày lạnh dần, quát khẽ: “Linh Thạch của Cát thị huynh đệ đang trên tay ta. Ai muốn dùng võ lấy cứ việc đi lên!”
Bạch Dịch trực tiếp thừa nhận Linh Thạch trên tay mình khiến những đệ tử khác bốn mắt lóe lên tinh quang. Mọi người xắn tay áo lên. Nhưng chẳng biết tại sao câu kia của Bạch Dịch vừa ra khỏi miệng đã mang theo một loại khí thế chấn nhiếp người khác, giống như Sư Tử Vương kêu gào khiến cho tâm người ta sinh ra sợ hãi.
“Còn dám thừa nhận bản thân có Linh Thạch, quả nhiên là một người ngông cuồng. Lão tử hôm nay cho ngươi biết tay!”
Trong đám người có một tráng hán Luyện Khí trung kì trầm tĩnh quát lên. Gọi ra phi lô kiếm, hắn ta là người đầu tiên lao đến. Hắn ta đương nhiên có tính toán của mình, nếu như hắn có thể nhanh chóng giải quyết thiếu niên đối diện thì khối đê giai Linh Thạch kia sẽ là của hắn.
Tráng hán ra tay cũng là lúc thủ lĩnh của các khu vực khác vây lại, chuẩn bị một trận hỗn chiến.
Tại Nhập Vân Cốc, một khối Linh Thạch có thể khiến cho mấy trăm người hỗn chiến. Những người này đã vội vã đến sau khi nhận được tin tức. Sợ rằng không bao lâu nữa nơi này còn có thêm nhiều người tụ tập. Thiếu niên Luyện Khí sơ kì kia tuyệt đối không thể bảo vệ được Linh Thạch. Về phần nó rơi vào tay ai, vậy phải xem trong trận hỗn chiến ai tranh giành được.
Hơn trăm người hỗn chiến hết sức căng thẳng. Thời điểm người thứ nhất là tráng hán bị đánh bay, phun ra máu, miệng không ngừng kêu thảm thiết thì mọi người đều dừng lại.
Tráng hán vừa mới vọt tới vài bước, Bạch Dịch cũng di chuyển. Hắn không lùi mà tiến, vừa phóng người nhằm phía tráng hán vừa thi triển ra thức thứ ba Lô Đào Kiếm, đem đối phương đánh trọng thương bay ra.
Đem tráng hán đánh bay về phía sau, Bạch Dịch chân bước liên tục. Hắn giẫm lên tráng hán, trực tiếp phóng tới đám người. Hai tay hắn đưa ra, phi lô kiếm hóa thành từng đạo tàn ảnh bay tới. Những đệ tử trước mặt hắn cực kì hoảng sợ, vội vàng hướng hai bên chạy trốn thục mạng. Trong đám người lập tức lộ ra một con đường.
Trong phút chốc giao thủ, Bạch Dịch trước tiên đánh tráng hán Luyện Khí trung kì trọng thương sau đó dùng thức thứ ba của kiếm quyết dọa lui các đệ tử. Hắn muốn một mình phá vòng vây.
Dùng cảnh giới Luyện Khí sơ kì chiến đấu với hơn một trăm đệ tử đồng môn, Bạch Dịch không phải yêu quái, đương nhiên không làm được. Đừng nói là Tán Tiên trùng sinh, ngay cả Chân Tiên trùng sinh cũng bị đánh thành đầu heo.
Suy cho cùng tu vi bản thân hắn quá thấp, không có kinh nghiệm cũng không đủ tu vi, đối mặt với mấy người cùng giai còn có thể chiến thắng chứ địch nhân quá nhiều mà nói, có thêm kinh nghiệm cũng không dùng được.
Dù sao Linh Thạch ở trên người, bản thân mới là tiêu điểm, Bạch Dịch không lo đám người Cao Nhân bị những đệ tử khác cướp bóc. Hắn đem Linh khí không còn nhiều lắm vận chuyển đến hai chân, bước đi như bay, từ con đường được mở ra khi nãy xông ra ngoài.
“Hắn muốn chạy! Ngăn hắn lại!”
“Đuổi theo! Linh Thạch ở trên người hắn!”
Đến khi Bạch Dịch thoát khỏi đám người, chạy vào mặt cỏ thì những đệ tử ngoại môn kia mới hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Cả một đám người la lên rồi đuổi theo.
Phạm vi của Nhập Vân Cốc rất lớn, Bạch Dịch cũng không phải chạy trốn lung tung mà là chạy gấp tới tảng đá lớn ở sâu trong mặt cỏ.
Trời về đêm, trăng thanh chiếu xuống những tia sáng đẹp đẽ nhưng lại không thể xuyên qua vùng ven sơn cốc vì những cây cổ thụ dày đặc khắp núi rừng. Tuy vậy ánh trăng vừa đúng lúc chiếu lên sơn cốc sâu trong mặt cỏ. Cả một vùng được ánh trăng bàng bạc chiếu sáng giống như đấu trường lạnh băng của tự nhiên.
Dưới ánh trăng, cơ thể Bạch Dịch nhìn có vẻ gầy yếu chạy phía trước. Hắn như một con báo chạy trước. Phía sau, hơn một trăm đồng môn gào thét đuổi theo. Cảnh tượng truy đuổi này lộ ra dưới trăng có chút đồ sộ.
Đuổi theo, mải miết đuổi theo. Một ít đệ tử tâm tư tinh tế tỉ mỉ từ hướng Bạch Dịch trốn đã nhìn ra sự khác lạ. Có người hoảng sợ nói: “Mau đuổi theo, hắn muốn lên Mộc nhân thạch!”
“Có thể dễ dàng lên Mộc nhân thạch như vậy sao?” Trong đám người truy đuổi có một đệ tử cũ vẻ mặt khinh thường nói: “Coi như là tu vi Luyện Khí trung kì, nếu không mất tới hai, ba canh giờ đừng nghĩ tới đụng phải Mộc nhân Khôi Lỗi (Khôi Lỗi ở đây là một loại hình nhân hay con rối).”
Một đệ tử khác biết rõ mộc nhân trên đá Khôi Lỗi khó dây dưa thế nào, lúc này cười to nói: “Ha ha, tiểu tử này là chó cùng rứt giậu, mơ tưởng có thể lánh nạn trên mộc nhân thạch. Hắn nghĩ hơn một trăm người chúng ta đều là kẻ đần, đứng chờ cho hắn đánh bại mộc nhân Khôi Lỗi sao? Chưa nói đến tu vi của hắn chỉ là Luyện Khí sơ kì, đánh bại mộc nhân Khôi Lỗi xong cũng cực kì mệt mỏi.”
Bạch Dịch nghe được tiếng gào thét từ nơi xa thì khóe miệng cong lên cười lạnh. Mộc nhân Khôi Lỗi chỉ là một thử thách rèn luyện đệ tử cấp thấp, làm sao ngăn được người đã từng là Tiêu Dao Tiên Quân.
Dưới chân nhanh hơn một chút, Bạch Dịch tới gần một tảng đá lớn. Chờ cho đến khi gần kề, hai chân hắn điểm lên mắt đất, trực tiếp nhảy lên một trượng cao. Sau đó hắn vững vàng đáp trên tảng đá.
Không chú ý tới địch nhân ngày càng tới gần, Bạch Dịch tập trung đứng thẳng trên mộc nhân thạch.
Loại mộc nhân này từ xa không thấy lớn nhưng tới gần rồi mới thấy nó cao hơn một trượng. Hai cánh tay gỗ của nó vươn ra, toàn thân làm bằng một loại gỗ cổ xưa. Nó không nhúc nhích, giống như đã thay đổi thành một hình nộm lớn.
“Khôi Lỗi… Hừ!”
Hừ lạnh một tiếng, Bạch Dịch lấy Mộc kiếm ra, trực tiếp công kích đầu mộc nhân. Mũi kiếm vừa tới, mộc nhân đột nhiên phát ra tiếng động. Hai mắt trống rỗng lóe lên tia sáng nhàn nhạt. Cánh tay nó mạnh mẽ chém xuống, đánh bay phi kiếm một cách đơn giản.
Một kiếm không có hiệu quả, Bạch Dịch tiếp tục tấn công. Lúc này hắn đâm về phía tay trái của mộc nhân nhưng vẫn bị mộc nhân chặn lại dễ dàng.
Bạch Dịch liên tiếp chém ra mười mấy kiếm, đem toàn thân mộc nhân Khôi Lỗi đánh một lượt. Tuy nhiên không có một kiếm nào hiệu quả, tất cả đều bị ngăn lại dễ dàng.
“Thân thể Lam Mộc, dĩ trận khu chi.” Bạch Dịch thu hồi phi kiếm, lẩm bẩm: “Tài liệu và phương pháp luyện chế Khôi Lỗi cũng không phải tầm thường. Nhưng đem khu động ba cung trận pháp đã khiến nó trở nên tầm thường. Đến mắt trận cũng có phần nổi bật.”
Công kích trước đó là Bạch Dịch dùng để thăm dò chi tiết mộc nhân Khôi Lỗi. Nay sự việc đã rõ ràng. Hắn quay đầu xuống tảng đá nhìn đám người đuổi theo rồi nở nụ cười quái dị. Không cần phi kiếm, hắn dùng cơ thể lao về phía mộc nhân Khôi Lỗi.
Sau lưng Bạch Dịch vài trượng, mấy đệ tử tu vi Luyện Khí trung kì đã nhảy lên cự thạch. Họ phát hiện ra Bạch Dịch không dùng phi lô kiếm mà trực tiếp phóng tới mộc nhân Khôi Lỗi lập tức cười ha ha, chờ xem đối phương bị mộc nhân đánh bay như thế nào.
Mộc nhân trên đá mộc nhân Khôi Lỗi nổi danh nhất tại Nhập Vân Cốc, hơn nữa còn vô cùng cường đại. Ba đệ tử Luyện Khí trung kì liên thủ với nhau cũng không lấy được lợi ích gì. Muốn đánh bại mộc nhân cực kì khó khăn nhưng nếu đánh bại rồi thì sẽ được mộc nhân bảo vệ ba ngày. Lúc đó có thể an tâm ở lại nhà gỗ trên cự thạch (đá lớn).
Được mộc nhân Khôi Lỗi bảo vệ trong ba ngày, sức mạnh của mộc nhân sẽ tăng lên gấp đôi. Khi đó nó có thể dễ dàng đánh bay đệ tử Luyện Khí hậu kì. Ít nhất ở Nhập Vân Cốc, dưới tình huống mộc nhân Khôi Lỗi đã đang bảo vệ người khác không ai dám đi khiêu chiến, bởi như vậy chẳng khác nào tìm chết.
Phóng người tới Khôi Lỗi, Bạch Dịch cũng không phải muốn liều mạng. Hắn đi vài bước tới trước mặt mộc nhân, lập tức nghênh đón hai tay mộc nhân đánh ra.
Đem cơ thể mạnh mẽ trùn xuống, dưới chân bỗng phát lực. Thân thể Bạch Dịch gần như dán sát mặt đất mà trốn ra ngoài. Hắn trong tình cảnh nguy hiểm thành công tránh thoát cánh tay của mộc nhân sau đó một tay chống xuống đất rồi lộn một vòng đứng vững. Những động tác mạo hiểm này được làm liền một mạch, không chút dây dưa dài dòng giống như lúc bình thường đã làm thử vô số lần.
Lúc này Bạch Dịch đã tới sau lưng mộc nhân Khôi Lỗi. Mộc nhân cao lớn thấy mục tiêu đã biến mất thì lập tức quay cơ thể lại. Nó vô cùng linh hoạt mà vòng qua đây, đưa tay ra đập, không để cho Bạch Dịch có cơ hội thở dốc.
Đạp lui lại vài bước, Bạch Dịch dán sát vào cửa nhà gỗ. Đối diện hắn là cánh tay mộc nhân gào thét mà đến, muốn tránh cũng không thể tránh. Tuy vậy nhưng Bạch Dịch vẫn mang bộ dáng thoải mái, không có một chút khẩn trương hay bối rối. Giống như trước mặt hắn không phải cánh tay mộc nhân mấy trăm cân mà là một khối bông.
Thấy Bạch Dịch bị mộc nhân ngăn chặn, mấy đệ tử Luyện Khí trung kì trên cự thạch nhao nhao chê cười. Nhưng ngay sau đó, nụ cười nhạo đã đông cứng trên mặt họ, cả đám người giống như gặp quỷ mà sững sờ tại chỗ.
Tuy rằng bị hơn trăm người vây quanh nhưng Bạch Dịch không chút sợ hãi. Hắn đi nhanh ra ngoài cửa, liếc nhìn những đồng môn chung quanh. Đuôi lông mày lạnh dần, quát khẽ: “Linh Thạch của Cát thị huynh đệ đang trên tay ta. Ai muốn dùng võ lấy cứ việc đi lên!”
Bạch Dịch trực tiếp thừa nhận Linh Thạch trên tay mình khiến những đệ tử khác bốn mắt lóe lên tinh quang. Mọi người xắn tay áo lên. Nhưng chẳng biết tại sao câu kia của Bạch Dịch vừa ra khỏi miệng đã mang theo một loại khí thế chấn nhiếp người khác, giống như Sư Tử Vương kêu gào khiến cho tâm người ta sinh ra sợ hãi.
“Còn dám thừa nhận bản thân có Linh Thạch, quả nhiên là một người ngông cuồng. Lão tử hôm nay cho ngươi biết tay!”
Trong đám người có một tráng hán Luyện Khí trung kì trầm tĩnh quát lên. Gọi ra phi lô kiếm, hắn ta là người đầu tiên lao đến. Hắn ta đương nhiên có tính toán của mình, nếu như hắn có thể nhanh chóng giải quyết thiếu niên đối diện thì khối đê giai Linh Thạch kia sẽ là của hắn.
Tráng hán ra tay cũng là lúc thủ lĩnh của các khu vực khác vây lại, chuẩn bị một trận hỗn chiến.
Tại Nhập Vân Cốc, một khối Linh Thạch có thể khiến cho mấy trăm người hỗn chiến. Những người này đã vội vã đến sau khi nhận được tin tức. Sợ rằng không bao lâu nữa nơi này còn có thêm nhiều người tụ tập. Thiếu niên Luyện Khí sơ kì kia tuyệt đối không thể bảo vệ được Linh Thạch. Về phần nó rơi vào tay ai, vậy phải xem trong trận hỗn chiến ai tranh giành được.
Hơn trăm người hỗn chiến hết sức căng thẳng. Thời điểm người thứ nhất là tráng hán bị đánh bay, phun ra máu, miệng không ngừng kêu thảm thiết thì mọi người đều dừng lại.
Tráng hán vừa mới vọt tới vài bước, Bạch Dịch cũng di chuyển. Hắn không lùi mà tiến, vừa phóng người nhằm phía tráng hán vừa thi triển ra thức thứ ba Lô Đào Kiếm, đem đối phương đánh trọng thương bay ra.
Đem tráng hán đánh bay về phía sau, Bạch Dịch chân bước liên tục. Hắn giẫm lên tráng hán, trực tiếp phóng tới đám người. Hai tay hắn đưa ra, phi lô kiếm hóa thành từng đạo tàn ảnh bay tới. Những đệ tử trước mặt hắn cực kì hoảng sợ, vội vàng hướng hai bên chạy trốn thục mạng. Trong đám người lập tức lộ ra một con đường.
Trong phút chốc giao thủ, Bạch Dịch trước tiên đánh tráng hán Luyện Khí trung kì trọng thương sau đó dùng thức thứ ba của kiếm quyết dọa lui các đệ tử. Hắn muốn một mình phá vòng vây.
Dùng cảnh giới Luyện Khí sơ kì chiến đấu với hơn một trăm đệ tử đồng môn, Bạch Dịch không phải yêu quái, đương nhiên không làm được. Đừng nói là Tán Tiên trùng sinh, ngay cả Chân Tiên trùng sinh cũng bị đánh thành đầu heo.
Suy cho cùng tu vi bản thân hắn quá thấp, không có kinh nghiệm cũng không đủ tu vi, đối mặt với mấy người cùng giai còn có thể chiến thắng chứ địch nhân quá nhiều mà nói, có thêm kinh nghiệm cũng không dùng được.
Dù sao Linh Thạch ở trên người, bản thân mới là tiêu điểm, Bạch Dịch không lo đám người Cao Nhân bị những đệ tử khác cướp bóc. Hắn đem Linh khí không còn nhiều lắm vận chuyển đến hai chân, bước đi như bay, từ con đường được mở ra khi nãy xông ra ngoài.
“Hắn muốn chạy! Ngăn hắn lại!”
“Đuổi theo! Linh Thạch ở trên người hắn!”
Đến khi Bạch Dịch thoát khỏi đám người, chạy vào mặt cỏ thì những đệ tử ngoại môn kia mới hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Cả một đám người la lên rồi đuổi theo.
Phạm vi của Nhập Vân Cốc rất lớn, Bạch Dịch cũng không phải chạy trốn lung tung mà là chạy gấp tới tảng đá lớn ở sâu trong mặt cỏ.
Trời về đêm, trăng thanh chiếu xuống những tia sáng đẹp đẽ nhưng lại không thể xuyên qua vùng ven sơn cốc vì những cây cổ thụ dày đặc khắp núi rừng. Tuy vậy ánh trăng vừa đúng lúc chiếu lên sơn cốc sâu trong mặt cỏ. Cả một vùng được ánh trăng bàng bạc chiếu sáng giống như đấu trường lạnh băng của tự nhiên.
Dưới ánh trăng, cơ thể Bạch Dịch nhìn có vẻ gầy yếu chạy phía trước. Hắn như một con báo chạy trước. Phía sau, hơn một trăm đồng môn gào thét đuổi theo. Cảnh tượng truy đuổi này lộ ra dưới trăng có chút đồ sộ.
Đuổi theo, mải miết đuổi theo. Một ít đệ tử tâm tư tinh tế tỉ mỉ từ hướng Bạch Dịch trốn đã nhìn ra sự khác lạ. Có người hoảng sợ nói: “Mau đuổi theo, hắn muốn lên Mộc nhân thạch!”
“Có thể dễ dàng lên Mộc nhân thạch như vậy sao?” Trong đám người truy đuổi có một đệ tử cũ vẻ mặt khinh thường nói: “Coi như là tu vi Luyện Khí trung kì, nếu không mất tới hai, ba canh giờ đừng nghĩ tới đụng phải Mộc nhân Khôi Lỗi (Khôi Lỗi ở đây là một loại hình nhân hay con rối).”
Một đệ tử khác biết rõ mộc nhân trên đá Khôi Lỗi khó dây dưa thế nào, lúc này cười to nói: “Ha ha, tiểu tử này là chó cùng rứt giậu, mơ tưởng có thể lánh nạn trên mộc nhân thạch. Hắn nghĩ hơn một trăm người chúng ta đều là kẻ đần, đứng chờ cho hắn đánh bại mộc nhân Khôi Lỗi sao? Chưa nói đến tu vi của hắn chỉ là Luyện Khí sơ kì, đánh bại mộc nhân Khôi Lỗi xong cũng cực kì mệt mỏi.”
Bạch Dịch nghe được tiếng gào thét từ nơi xa thì khóe miệng cong lên cười lạnh. Mộc nhân Khôi Lỗi chỉ là một thử thách rèn luyện đệ tử cấp thấp, làm sao ngăn được người đã từng là Tiêu Dao Tiên Quân.
Dưới chân nhanh hơn một chút, Bạch Dịch tới gần một tảng đá lớn. Chờ cho đến khi gần kề, hai chân hắn điểm lên mắt đất, trực tiếp nhảy lên một trượng cao. Sau đó hắn vững vàng đáp trên tảng đá.
Không chú ý tới địch nhân ngày càng tới gần, Bạch Dịch tập trung đứng thẳng trên mộc nhân thạch.
Loại mộc nhân này từ xa không thấy lớn nhưng tới gần rồi mới thấy nó cao hơn một trượng. Hai cánh tay gỗ của nó vươn ra, toàn thân làm bằng một loại gỗ cổ xưa. Nó không nhúc nhích, giống như đã thay đổi thành một hình nộm lớn.
“Khôi Lỗi… Hừ!”
Hừ lạnh một tiếng, Bạch Dịch lấy Mộc kiếm ra, trực tiếp công kích đầu mộc nhân. Mũi kiếm vừa tới, mộc nhân đột nhiên phát ra tiếng động. Hai mắt trống rỗng lóe lên tia sáng nhàn nhạt. Cánh tay nó mạnh mẽ chém xuống, đánh bay phi kiếm một cách đơn giản.
Một kiếm không có hiệu quả, Bạch Dịch tiếp tục tấn công. Lúc này hắn đâm về phía tay trái của mộc nhân nhưng vẫn bị mộc nhân chặn lại dễ dàng.
Bạch Dịch liên tiếp chém ra mười mấy kiếm, đem toàn thân mộc nhân Khôi Lỗi đánh một lượt. Tuy nhiên không có một kiếm nào hiệu quả, tất cả đều bị ngăn lại dễ dàng.
“Thân thể Lam Mộc, dĩ trận khu chi.” Bạch Dịch thu hồi phi kiếm, lẩm bẩm: “Tài liệu và phương pháp luyện chế Khôi Lỗi cũng không phải tầm thường. Nhưng đem khu động ba cung trận pháp đã khiến nó trở nên tầm thường. Đến mắt trận cũng có phần nổi bật.”
Công kích trước đó là Bạch Dịch dùng để thăm dò chi tiết mộc nhân Khôi Lỗi. Nay sự việc đã rõ ràng. Hắn quay đầu xuống tảng đá nhìn đám người đuổi theo rồi nở nụ cười quái dị. Không cần phi kiếm, hắn dùng cơ thể lao về phía mộc nhân Khôi Lỗi.
Sau lưng Bạch Dịch vài trượng, mấy đệ tử tu vi Luyện Khí trung kì đã nhảy lên cự thạch. Họ phát hiện ra Bạch Dịch không dùng phi lô kiếm mà trực tiếp phóng tới mộc nhân Khôi Lỗi lập tức cười ha ha, chờ xem đối phương bị mộc nhân đánh bay như thế nào.
Mộc nhân trên đá mộc nhân Khôi Lỗi nổi danh nhất tại Nhập Vân Cốc, hơn nữa còn vô cùng cường đại. Ba đệ tử Luyện Khí trung kì liên thủ với nhau cũng không lấy được lợi ích gì. Muốn đánh bại mộc nhân cực kì khó khăn nhưng nếu đánh bại rồi thì sẽ được mộc nhân bảo vệ ba ngày. Lúc đó có thể an tâm ở lại nhà gỗ trên cự thạch (đá lớn).
Được mộc nhân Khôi Lỗi bảo vệ trong ba ngày, sức mạnh của mộc nhân sẽ tăng lên gấp đôi. Khi đó nó có thể dễ dàng đánh bay đệ tử Luyện Khí hậu kì. Ít nhất ở Nhập Vân Cốc, dưới tình huống mộc nhân Khôi Lỗi đã đang bảo vệ người khác không ai dám đi khiêu chiến, bởi như vậy chẳng khác nào tìm chết.
Phóng người tới Khôi Lỗi, Bạch Dịch cũng không phải muốn liều mạng. Hắn đi vài bước tới trước mặt mộc nhân, lập tức nghênh đón hai tay mộc nhân đánh ra.
Đem cơ thể mạnh mẽ trùn xuống, dưới chân bỗng phát lực. Thân thể Bạch Dịch gần như dán sát mặt đất mà trốn ra ngoài. Hắn trong tình cảnh nguy hiểm thành công tránh thoát cánh tay của mộc nhân sau đó một tay chống xuống đất rồi lộn một vòng đứng vững. Những động tác mạo hiểm này được làm liền một mạch, không chút dây dưa dài dòng giống như lúc bình thường đã làm thử vô số lần.
Lúc này Bạch Dịch đã tới sau lưng mộc nhân Khôi Lỗi. Mộc nhân cao lớn thấy mục tiêu đã biến mất thì lập tức quay cơ thể lại. Nó vô cùng linh hoạt mà vòng qua đây, đưa tay ra đập, không để cho Bạch Dịch có cơ hội thở dốc.
Đạp lui lại vài bước, Bạch Dịch dán sát vào cửa nhà gỗ. Đối diện hắn là cánh tay mộc nhân gào thét mà đến, muốn tránh cũng không thể tránh. Tuy vậy nhưng Bạch Dịch vẫn mang bộ dáng thoải mái, không có một chút khẩn trương hay bối rối. Giống như trước mặt hắn không phải cánh tay mộc nhân mấy trăm cân mà là một khối bông.
Thấy Bạch Dịch bị mộc nhân ngăn chặn, mấy đệ tử Luyện Khí trung kì trên cự thạch nhao nhao chê cười. Nhưng ngay sau đó, nụ cười nhạo đã đông cứng trên mặt họ, cả đám người giống như gặp quỷ mà sững sờ tại chỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.