Chương 26: HIỂU LẦM
Tô Châu
27/08/2019
Sáng thứ bảy, hội trường trường Cao Thắng tràn ngập nhiều màu áo đồng phục khác nhau của học sinh từ các trường cấp II đến dự thi. Hầu hết những trường trung học cơ sở nổi tiếng như Nguyễn Du, Phạm Ngũ Lão và Võ Trường Toản,… đều có mặt tại đây.
Mỗi đội gồm hai thành viên. Đội của Gia Kiệt là đại diện cho trường Nguyễn Khuyến, có áo thể dục màu xanh đậm cùng quần tây xanh. Gia Kiệt có Ngọc Nhi đến, Quốc Hùng hôm nay phải dự cuộc họp quan trọng. Còn Thế Quân thì Hoàng Duy có ca phẫu thuật đột xuất nên chỉ một mình Bích Thảo tới.
Đồng hồ điểm 8 giờ, ban tổ chức của trường Cao Thắng thông báo trên loa rằng các đội tập trung tại phía sau hội trường để chuẩn bị. Đúng 9 giờ, từng đội sẽ được gọi lên sân trình bày ý tưởng của mình.
Tất cả hàng ghế bây giờ đông kín phụ huynh. Chỗ của Bích thảo và Ngọc Nhi là hàng ghế thứ hai đối diện bục sân khấu. Có thể do không thích thú gì với mấy thứ đồ công nghệ nên trong thời gian chờ đợi đến lượt thi của Gia Kiệt, Bích Thảo và Ngọc Nhi cùng nhau nói chuyện.
Đa phần là Bích Thảo hỏi, Ngọc Nhi trả lời. Nội dung chỉ xoay quanh tình hình cuộc sống gần đây của Ngọc Nhi. Đến khi người dẫn chương trình mời đội Nguyễn Khuyến lên sân khấu, cả hai người mới dừng cuộc trò chuyện và tập trung về cuộc thi.
Suốt phần thi của đội Nguyễn Khuyến, Bích Thảo liên tục dùng máy chụp hết tấm này đến tấm khác còn Ngọc Nhi tuy im lặng, hướng ánh mắt lên sân khấu nhưng thật ra mắt của cô nhìn chăm chú về Gia Kiệt như người bị hút hồn.
Từng cử chỉ diễn thuyết, ánh mắt tự tin, nhìn thẳng về ban giám khảo cùng với chất giọng bị bể trong quá trình trưởng thành thuyết trình ý tưởng của Gia Kiệt làm Ngọc Nhi không khỏi nhớ đến hình ảnh chàng trai 23 tuổi ở kiếp trước. Đẹp trai và toát lên sức lôi cuốn, mạnh mẽ của đàn ông.
Kết thúc bài thuyết trình, Gia Kiệt nói lời chào đến ban giám khảo xong tình cờ liếc mắt về phía Ngọc Nhi đang nhìn cậu chăm chú mà môi nở một nụ cười nhẹ. Thấy Gia Kiệt cười với mình như vậy, Ngọc Nhi như tên trôm bị chủ nhà phát hiện mà bối rối, liền quay nhanh sang Bích Thảo xin xem mấy tấm hình vừa chụp được mà né tránh Gia Kiệt.
May cho Ngọc Nhi là Bích Thảo chỉ tập trung vào mấy tấm ảnh nên không thấy được hai má Ngọc Nhi bây giờ đang ửng hồng, còn lồng ngực không ngừng đập mạnh như thiếu không khí.
Một lát sau, cô lén lút dời mắt lên sân khấu phát hiện Gia Kiệt cùng Thế Quân đã biết mất ở phía cánh gà, Ngọc Nhi mới thở phào mà quay lại chỗ cũ, trong lòng không ngừng xấu hổ, tự chửi bản thân: “Nhi ơi là Nhi! Mày có cần biến thái như vậy không? Gia Kiệt chỉ mới 14 tuổi thôi. 14 tuổi thôi đó.”
Vì Nguyễn Khuyến là đội thi cuối cùng nên sau khi Gia Kiệt trình bày ý tưởng xong, sân khấu bắt đầu chuyển sang tiết mục văn nghệ của nữ sinh trường Nguyễn Du trong lúc ban giám khảo vào phóng kín chấm điểm.
Trải qua 30 phút chở đợi, kết quả chuẩn bị được người dẫn chương trình công bố. Giải quán quân hàng năm đều do trường Nguyễn Du giành được. Còn trường Nguyễn Khuyến chỉ có duy nhất năm ngoái may mắn giật được giải ba.
Do đó, Mạnh Khôi đại diện bên Nguyễn Du cảm thấy vô cùng tự tin rằng năm nay lịch sử sẽ được lặp lại. Cậu liếc nhìn về Gia Kiệt với vẻ khinh thường. Ý tưởng của cậu ta thật sự rất hay nhưng tiếc là nó thiếu tính thực tế.
Đúng như Mạnh Khôi dự đoán, giải quán quân năm nay lần nữa được trao cho trường cậu. Về phần trường Nguyễn Khuyến thì được nhích lên một bậc, hạng nhì. Giải ba thuộc về trường Phạm Ngũ Lão.
Ba đội được mời lên bục trao giải để đại diện ban giám khảo trao giấy khen cùng huy chương tương ứng ba màu đỏ, vàng và xanh. Mặc dù Mạnh Khôi đã đạt đượcgiấc mơ giật giải nhưng cậu ta không cảm thấy vui chút nào.
Bởi vì cô bạn đồng đội của Mạnh Khôi, Trịnh Yến Vy có vẻ bị thu hút bởi đối thủ bên Nguyễn Khuyến hơn là giải thưởng. Lúc bước lên bục trao giải, Yến Vy cố tình giành với Mạnh Khôi chỗ bên phải kế bên Gia Kiệt.
Mạnh Khôi nhìn Yến Vy. Yến Vy lại nhìn Gia Kiệt. Còn Gia Kiệt thì chú ý đến Ngọc Nhi. Trong đầu cậu lúc này không đặt ở giải thưởng mà nhớ tới những hành động khi nãy của Ngọc Nhi.
Rõ ràng Gia Kiệt thấy Ngọc Nhi nhìn mình trước nên cậu lịch sự cười chào lại. Nhưng cô liền chuyển mắt qua hướng khác làm cậu cảm thấy hụt hẫng, buồn buồn trong lòng. Chẳng lẽ chị ấy tự nhiên như vậy có liên quan đến cái tên đó sao?
Nếu nhìn rõ tấm hình ba đội chiến thắng chụp chung với ban giám khảo, ai ai đều thấy được ba người có ba cảm xúc khác nhau. Mạnh Khôi ghen ghét, đố kị, Yến Vy thì ngưỡng mộ, “cảm nắng” còn Gia Kiệt suy tư xen lẫn phiền muộn.
Như lời đã hứa, dù thắng hay thua, Ngọc Nhi vẫn dẫn Gia Kiệt đi ăn mừng. Do chỗ quán ăn cũ cách trường Cao Thắng quá xa nên cả bốn người quyết định chọn địa điểm khác gần đây, nhà hàng Đồng Khánh.
Do hôm nay là ngày cuối tuần lại trùng ngay thời gian ăn trưa nên nhà hàng Đồng Khánh bây giờ rất đông khách. Sau khi nghe người bồi bàn áy náy xin lỗi vì hiện tại đã hết bàn, bốn người Ngọc Nhi định ra ngoài tìm chỗ khác thì họ bất ngờ gặp một người đàn ông tầm 40 tuổi đang nắm tay Yến Vy cùng Mạnh Khôi đi tới. Trông thấy Gia Kiệt, Yến Vy vui vẻ chạy đến, vui vẻ hỏi cậu:
- Kiệt, cậu cũng đến chỗ này ăn hả?
- Ừ.
- Vậy cậu có chỗ ngồi chưa? Không thì ngồi chung với gia đình mình nha.
Gia Kiệt chưa kịp trả lời thì ba của Yến Vy đã chen ngang, Trịnh Đức Toàn bước tới, vừa xoa đầu con gái, vừa nghiêm khắc nói.
- Vy, con quên chào người lớn trước rồi!
- Dạ. Con xin lỗi ba. – Đáp lại Đức Toàn xong, Vy liền quay sang bốn người Ngọc Nhi lần lượt nói - Con chào hai cô. Chào Gia Kiệt. Chào bạn. Mình tên là Trịnh Yến Vy.
Nghe Yến Vy chào xong, Ngọc Nhi và Thế Quân liền đơ người ra. Con nhóc này tính ra chỉ nhỏ hơn cô có 5 tuổi thôi mà có cần gọi đến bằng cô không? Với lại trông Ngọc Nhi cô còn trẻ đẹp như vậy, người ngoài nhìn còn thấy rõ cô khỏng gần 20 thôi.
Cậu cùng đội với Gia Kiệt vậy mà con nhỏ này nhớ tên Gia Kiệt mà không nhớ tên cậu. Thiệt đúng là nhớ có chọn lọc. Chẳng lẽ con gái thấy trai đẹp đều như vậy hết sao?
- Ngại quá! Là tôi nuông chiều quá nên con bé mới như vậy. Mong hai cô thông cảm.
Nữa. Lại nữa! Thiệt đúng là cha nào con nấy mà. Không chờ đến Bích Thảo trả lời, Ngọc Nhi đã lên tiếng trước.
- Không sao đâu chú. Con nít tuổi này hay quên là chuyện bình thường mà. – Nói xong, Ngọc Nhi nhìn xuống Gia Kiệt, nói tiếp – Kiệt, chỗ này hết bàn rồi. Chị em mình đi tìm chỗ khác, được không?
Ba từ “chị em mình” được Ngọc Nhi vô cùng nhấn mạnh để hai cha con nhà kia biết rõ mối quan hệ thật sự của cô và Gia Kiệt là gì để tránh việc xưng hô lung tung. Tất nhiên hai cha con Đức Toàn và Yến Vy cũng không khỏi lúng túng.
Ngọc Nhi không để hai cha con bọn họ phản ứng lại mà nhanh chóng nói lời chào rồi nắm tay Gia Kiệt, quay sang nói gì đó với Bích Thảo và Thế Quân. Xong xuôi bốn người cùng nhau bước ra khỏi nhà hàng Đồng Khánh.
Nhìn thấy Gia Kiệt từ từ xa dần, Yến Vy trong lòng không khỏi gấp gáp. Yến Vy với Gia Kiệt đừng nói là quen biết thậm chí hai người còn không học chung trường thì làm sao lấy lý do đây.
Trong khi Yến Vy không biết phải làm sao để giữ Gia Kiệt ở lại thì phía sau lưng cô bé, một giọng nói vang lên kịp thời giải quyết vấn đề của Yến Vy.
Mỗi đội gồm hai thành viên. Đội của Gia Kiệt là đại diện cho trường Nguyễn Khuyến, có áo thể dục màu xanh đậm cùng quần tây xanh. Gia Kiệt có Ngọc Nhi đến, Quốc Hùng hôm nay phải dự cuộc họp quan trọng. Còn Thế Quân thì Hoàng Duy có ca phẫu thuật đột xuất nên chỉ một mình Bích Thảo tới.
Đồng hồ điểm 8 giờ, ban tổ chức của trường Cao Thắng thông báo trên loa rằng các đội tập trung tại phía sau hội trường để chuẩn bị. Đúng 9 giờ, từng đội sẽ được gọi lên sân trình bày ý tưởng của mình.
Tất cả hàng ghế bây giờ đông kín phụ huynh. Chỗ của Bích thảo và Ngọc Nhi là hàng ghế thứ hai đối diện bục sân khấu. Có thể do không thích thú gì với mấy thứ đồ công nghệ nên trong thời gian chờ đợi đến lượt thi của Gia Kiệt, Bích Thảo và Ngọc Nhi cùng nhau nói chuyện.
Đa phần là Bích Thảo hỏi, Ngọc Nhi trả lời. Nội dung chỉ xoay quanh tình hình cuộc sống gần đây của Ngọc Nhi. Đến khi người dẫn chương trình mời đội Nguyễn Khuyến lên sân khấu, cả hai người mới dừng cuộc trò chuyện và tập trung về cuộc thi.
Suốt phần thi của đội Nguyễn Khuyến, Bích Thảo liên tục dùng máy chụp hết tấm này đến tấm khác còn Ngọc Nhi tuy im lặng, hướng ánh mắt lên sân khấu nhưng thật ra mắt của cô nhìn chăm chú về Gia Kiệt như người bị hút hồn.
Từng cử chỉ diễn thuyết, ánh mắt tự tin, nhìn thẳng về ban giám khảo cùng với chất giọng bị bể trong quá trình trưởng thành thuyết trình ý tưởng của Gia Kiệt làm Ngọc Nhi không khỏi nhớ đến hình ảnh chàng trai 23 tuổi ở kiếp trước. Đẹp trai và toát lên sức lôi cuốn, mạnh mẽ của đàn ông.
Kết thúc bài thuyết trình, Gia Kiệt nói lời chào đến ban giám khảo xong tình cờ liếc mắt về phía Ngọc Nhi đang nhìn cậu chăm chú mà môi nở một nụ cười nhẹ. Thấy Gia Kiệt cười với mình như vậy, Ngọc Nhi như tên trôm bị chủ nhà phát hiện mà bối rối, liền quay nhanh sang Bích Thảo xin xem mấy tấm hình vừa chụp được mà né tránh Gia Kiệt.
May cho Ngọc Nhi là Bích Thảo chỉ tập trung vào mấy tấm ảnh nên không thấy được hai má Ngọc Nhi bây giờ đang ửng hồng, còn lồng ngực không ngừng đập mạnh như thiếu không khí.
Một lát sau, cô lén lút dời mắt lên sân khấu phát hiện Gia Kiệt cùng Thế Quân đã biết mất ở phía cánh gà, Ngọc Nhi mới thở phào mà quay lại chỗ cũ, trong lòng không ngừng xấu hổ, tự chửi bản thân: “Nhi ơi là Nhi! Mày có cần biến thái như vậy không? Gia Kiệt chỉ mới 14 tuổi thôi. 14 tuổi thôi đó.”
Vì Nguyễn Khuyến là đội thi cuối cùng nên sau khi Gia Kiệt trình bày ý tưởng xong, sân khấu bắt đầu chuyển sang tiết mục văn nghệ của nữ sinh trường Nguyễn Du trong lúc ban giám khảo vào phóng kín chấm điểm.
Trải qua 30 phút chở đợi, kết quả chuẩn bị được người dẫn chương trình công bố. Giải quán quân hàng năm đều do trường Nguyễn Du giành được. Còn trường Nguyễn Khuyến chỉ có duy nhất năm ngoái may mắn giật được giải ba.
Do đó, Mạnh Khôi đại diện bên Nguyễn Du cảm thấy vô cùng tự tin rằng năm nay lịch sử sẽ được lặp lại. Cậu liếc nhìn về Gia Kiệt với vẻ khinh thường. Ý tưởng của cậu ta thật sự rất hay nhưng tiếc là nó thiếu tính thực tế.
Đúng như Mạnh Khôi dự đoán, giải quán quân năm nay lần nữa được trao cho trường cậu. Về phần trường Nguyễn Khuyến thì được nhích lên một bậc, hạng nhì. Giải ba thuộc về trường Phạm Ngũ Lão.
Ba đội được mời lên bục trao giải để đại diện ban giám khảo trao giấy khen cùng huy chương tương ứng ba màu đỏ, vàng và xanh. Mặc dù Mạnh Khôi đã đạt đượcgiấc mơ giật giải nhưng cậu ta không cảm thấy vui chút nào.
Bởi vì cô bạn đồng đội của Mạnh Khôi, Trịnh Yến Vy có vẻ bị thu hút bởi đối thủ bên Nguyễn Khuyến hơn là giải thưởng. Lúc bước lên bục trao giải, Yến Vy cố tình giành với Mạnh Khôi chỗ bên phải kế bên Gia Kiệt.
Mạnh Khôi nhìn Yến Vy. Yến Vy lại nhìn Gia Kiệt. Còn Gia Kiệt thì chú ý đến Ngọc Nhi. Trong đầu cậu lúc này không đặt ở giải thưởng mà nhớ tới những hành động khi nãy của Ngọc Nhi.
Rõ ràng Gia Kiệt thấy Ngọc Nhi nhìn mình trước nên cậu lịch sự cười chào lại. Nhưng cô liền chuyển mắt qua hướng khác làm cậu cảm thấy hụt hẫng, buồn buồn trong lòng. Chẳng lẽ chị ấy tự nhiên như vậy có liên quan đến cái tên đó sao?
Nếu nhìn rõ tấm hình ba đội chiến thắng chụp chung với ban giám khảo, ai ai đều thấy được ba người có ba cảm xúc khác nhau. Mạnh Khôi ghen ghét, đố kị, Yến Vy thì ngưỡng mộ, “cảm nắng” còn Gia Kiệt suy tư xen lẫn phiền muộn.
Như lời đã hứa, dù thắng hay thua, Ngọc Nhi vẫn dẫn Gia Kiệt đi ăn mừng. Do chỗ quán ăn cũ cách trường Cao Thắng quá xa nên cả bốn người quyết định chọn địa điểm khác gần đây, nhà hàng Đồng Khánh.
Do hôm nay là ngày cuối tuần lại trùng ngay thời gian ăn trưa nên nhà hàng Đồng Khánh bây giờ rất đông khách. Sau khi nghe người bồi bàn áy náy xin lỗi vì hiện tại đã hết bàn, bốn người Ngọc Nhi định ra ngoài tìm chỗ khác thì họ bất ngờ gặp một người đàn ông tầm 40 tuổi đang nắm tay Yến Vy cùng Mạnh Khôi đi tới. Trông thấy Gia Kiệt, Yến Vy vui vẻ chạy đến, vui vẻ hỏi cậu:
- Kiệt, cậu cũng đến chỗ này ăn hả?
- Ừ.
- Vậy cậu có chỗ ngồi chưa? Không thì ngồi chung với gia đình mình nha.
Gia Kiệt chưa kịp trả lời thì ba của Yến Vy đã chen ngang, Trịnh Đức Toàn bước tới, vừa xoa đầu con gái, vừa nghiêm khắc nói.
- Vy, con quên chào người lớn trước rồi!
- Dạ. Con xin lỗi ba. – Đáp lại Đức Toàn xong, Vy liền quay sang bốn người Ngọc Nhi lần lượt nói - Con chào hai cô. Chào Gia Kiệt. Chào bạn. Mình tên là Trịnh Yến Vy.
Nghe Yến Vy chào xong, Ngọc Nhi và Thế Quân liền đơ người ra. Con nhóc này tính ra chỉ nhỏ hơn cô có 5 tuổi thôi mà có cần gọi đến bằng cô không? Với lại trông Ngọc Nhi cô còn trẻ đẹp như vậy, người ngoài nhìn còn thấy rõ cô khỏng gần 20 thôi.
Cậu cùng đội với Gia Kiệt vậy mà con nhỏ này nhớ tên Gia Kiệt mà không nhớ tên cậu. Thiệt đúng là nhớ có chọn lọc. Chẳng lẽ con gái thấy trai đẹp đều như vậy hết sao?
- Ngại quá! Là tôi nuông chiều quá nên con bé mới như vậy. Mong hai cô thông cảm.
Nữa. Lại nữa! Thiệt đúng là cha nào con nấy mà. Không chờ đến Bích Thảo trả lời, Ngọc Nhi đã lên tiếng trước.
- Không sao đâu chú. Con nít tuổi này hay quên là chuyện bình thường mà. – Nói xong, Ngọc Nhi nhìn xuống Gia Kiệt, nói tiếp – Kiệt, chỗ này hết bàn rồi. Chị em mình đi tìm chỗ khác, được không?
Ba từ “chị em mình” được Ngọc Nhi vô cùng nhấn mạnh để hai cha con nhà kia biết rõ mối quan hệ thật sự của cô và Gia Kiệt là gì để tránh việc xưng hô lung tung. Tất nhiên hai cha con Đức Toàn và Yến Vy cũng không khỏi lúng túng.
Ngọc Nhi không để hai cha con bọn họ phản ứng lại mà nhanh chóng nói lời chào rồi nắm tay Gia Kiệt, quay sang nói gì đó với Bích Thảo và Thế Quân. Xong xuôi bốn người cùng nhau bước ra khỏi nhà hàng Đồng Khánh.
Nhìn thấy Gia Kiệt từ từ xa dần, Yến Vy trong lòng không khỏi gấp gáp. Yến Vy với Gia Kiệt đừng nói là quen biết thậm chí hai người còn không học chung trường thì làm sao lấy lý do đây.
Trong khi Yến Vy không biết phải làm sao để giữ Gia Kiệt ở lại thì phía sau lưng cô bé, một giọng nói vang lên kịp thời giải quyết vấn đề của Yến Vy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.