Trọng Sinh Trở Lại Bảo Vệ Gia Đình Của Tôi
Chương 25: Biết được thủ phạm - Có biến ập đến
Tranna
14/03/2024
Ba cho điều tra vụ ám sát con nên có nhiều trợ lý tới đây báo cáo, mấy anh trai con cũng vậy.Hạ Nhi xin Lục Cảnh ngồi ở đó nghe báo cáo và ông dễ dàng đồng ý. Căn phòng khá yên tĩnh khi đa số là tiếng lật trang giấy và lời nói nhỏ nhẹ qua lại.
- Trác Thần báo cáo đi.
Anh trợ lý thân cận báo cáo:
- Lục tổng, tôi và trợ lý của Hoắc tổng vừa phát hiện có một camera ở gần đó và nó thỉnh thoảng quay tới chỗ tiểu thư ạ, mà có điều mờ quá nên không nhìn rõ.
Lục Cảnh kích động nhẹ.
- Có máy quay hả? Mờ thì đưa video cho Thiên Lẫm hồi phục đi nhanh lên.
Trác Thần đáp: Dạ.
« Bỗng có tiếng động lớn. »
‘Rầm’
Đột nhiên họ giật mình vì tiếng mở cửa bật mạnh vào và có giọng nói gấp gáp vang lên:
- Ba, tên sát thủ kia khai ra kẻ đứng sau rồi.
Lục Cảnh bất ngờ x2.
- Thật sao Thiên Phong? Sao hắn khai vậy? Lúc trước nhất quyết không mở miệng.
Thiên Phong trả lời:
- Dạ thật, đúng như chú Lẫm Việt nói điểm yếu của hắn bị nắm nên không dám khai. Hôm nay hắn đồng ý khai nhưng điều kiện là nhờ chúng ta bảo vệ người con gái hắn thương.
Lục Cảnh nóng lòng muốn biết.
- Kẻ đứng sau là tên nào vậy?
Lục Thiên Phong mau chóng trả lời: Kẻ đứng sau đó là Phó gia.
Cả căn phòng chìm trong biển lặng người người nhìn nhau, nghiêm trọng nhất là Hạ Nhi. Cô dường như không thể giấu được sự run rẩy và nét sợ hãi nhưng kèm theo là ánh mắt thù hận.
Tiểu hệ thống lại hiện ra.
[ Kí chủ, không ngờ tới là bọn Phó gia ác vậy luôn a. ]
[ Kí chủ cô ổn không vậy? ]
Hạ Nhi nhếch miệng cười rồi trả lời: Đừng lo, tớ ổn! Cái bản tính ác ôn đó qua hai kiếp mà vẫn vậy.
- Đúng là bọn rắn độc! “…”
- Bây giờ tớ biết tại sao Sơ Vỹ lại cứu tớ khỏi tên bắn tỉa rồi, cậu ta rõ là biết trước nhưng tại sao lại hành động như vậy?
______________________. Ngôn Tình Tổng Tài
‘Rắc… rắc.’
Hạ Nhi nghe tiếng răng rắc thì cô hoàn hồn nhìn lên, cảnh tượng gây sốc khi Lục Cảnh cùng ba người anh của mình làm hỏng cái bàn.
Ông phẫn nộ tột độ nói:
- Phó gia hả? Ăn gan hùm hay sao mà dám dùng thử đoạn bỉ ổi đó hại con gái ta chứ?
Sát khí căn phòng như giảm xuống 0°, cả Lẫm Việt và Ngự Đình cũng biến sắc, cặp mắt họ như đại bàng làm các trợ lý cứng đơ một chỗ. Chưa dừng lại ở đó cửa phòng lại ập mạnh vào và thêm một người hối hả báo cáo.
- Lục tổng có chuyện rồi, tường lửa bị phá và gần một nửa thông tin mật bị ăn cắp ạ.
Mọi người bất ngờ x3.
- Cái gì tường lửa bị phá? Đây không phải lần đầu có kẻ phá tường lửa nhưng mà cậu đều giải quyết được mà Thiên Lẫm?
Báo cáo của Thiên Lẫm làm căn phòng trở nên nóng hơn.
Thiên Lẫm sợ hãi trả lời:
- Dạ… dạ tôi có ngăn lại nhưng kỹ thuật của đối phương lần này nhỉnh hơn tôi nên không thể ạ.
Lục Cảnh hỏi: Vậy thì có tra được địa chỉ IP của hắn không?
Cậu ta đáp: Hắn phòng thủ quá kín nên tôi không thể tra được ạ.
- Tôi xin lỗi Lục tổng!
Trợ lý cúi đầu xin lỗi, Lục Cảnh chỉ thở dài không trách móc gì anh.
- Không cần xin lỗi, không phải lỗi của cậu.
Biết được tình hình hiện tại, cậu con trai lớn liên lên tiếng: Ba điều tra tiếp việc của Hạ Nhi đi, để việc này con giải quyết cho.
- Để con coi thằng khốn nào chán sống, to gan dám phá tường lửa Lục thị.
Lục Cảnh đáp: Ừm, Ba giao cho con đó Hạo Hiên còn Thiên Lẫm cậu theo sau hỗ trợ Hạo Hiên đi, sẵn tiện cậu khôi phục lại chất lượng đoạn clip này cho ta.
Trác Thần đưa clip cho Thiên Lẫm, Hạo Hiên lấy áo vest của mình rồi cả hai nhanh chóng rời đi.
_____________________
Căn phòng đắm chìm trong lạnh giá, ai cũng căng, lần lượt họ lên tiếng với nhau.
Ngự Đình lên tiếng:
- Lục Cảnh cần huy động lực lượng triệt hạ Phó gia ngay bây giờ không?
Ông trả lời:
- Tôi cũng muốn lắm chứ nhưng mà mấy tên Phó gia toàn là cáo già hai mặt, chắc chắn bọn đó sẽ chối. Chúng ta không thể làm rùm beng được, sẽ ảnh hưởng tới xung quanh.
- Giờ đợi điều tra vụ hạ độc coi có cùng thủ phạm hay không! Nếu cùng thì phải huy động lực lượng dọn dẹp thôi!
Lục Cảnh hạ lệnh:
- Trác Thần bảo vệ Mục Thiên cho kỹ, hắn sẽ là bằng chứng chủ chốt việc này đấy.
- Vâng ông chủ!
- Mà thằng năm đâu rồi?
Thiên Phong trả lời: Tên nhóc đó hiện đang ở tập đoàn V&S á Ba.
Lục Cảnh móc ra điếu thuốc, ông vừa hút vừa thở ra khói rồi nói:
- Thiên Phong, con hãy nói tình hình nãy giờ cho thằng ba với thằng năm biết đi.
- Bảo nó đừng để người Phó gia bước vào tập đoàn nữa.
- Con biết rồi!
___________________
Hạ Nhi bây giờ bảo muốn ra ngoài đi chơi nên Lục Cảnh đồng ý và Túc Quân phải theo sau cô. Vừa ra khỏi cửa cô nhìn dao dác xung quanh và đứng ở một nơi không có camera.
- Túc Quân, tình hình hacker bên anh cả sao rồi? [ Hạ Nhi hỏi. ]
Anh đáp: Đại thiếu gia vẫn đang xử lý ạ.
- Nè anh mang cho em một cái laptop với usb nhanh đi.
Túc Quân hơi ngạc nhiên khi nhận mệnh lệnh đó, dù nghi vấn rất nhiều nhưng anh vẫn chạy đi lấy.
« Một lát sau. »
Túc Quân thở dốc vì chạy: Hộc…hộc
- Đây là đồ tiểu thư cần ạ
Hạ Nhi nhận lấy.
- Ừm cảm ơn anh!
Túc Quân thắc mắc: Cô biết xài máy tính sao tiểu thư nhỏ?
Hạ Nhi liền kéo Túc Quân xuống và nói khẽ vào tai anh.
- Em biết chứ nhưng từ bây giờ anh thấy cái gì thì tuyệt đối không được nói cho ai biết đấy.
- Giờ anh là vệ sĩ thân cận của em nên lời em nói anh phải làm theo.
- Trác Thần báo cáo đi.
Anh trợ lý thân cận báo cáo:
- Lục tổng, tôi và trợ lý của Hoắc tổng vừa phát hiện có một camera ở gần đó và nó thỉnh thoảng quay tới chỗ tiểu thư ạ, mà có điều mờ quá nên không nhìn rõ.
Lục Cảnh kích động nhẹ.
- Có máy quay hả? Mờ thì đưa video cho Thiên Lẫm hồi phục đi nhanh lên.
Trác Thần đáp: Dạ.
« Bỗng có tiếng động lớn. »
‘Rầm’
Đột nhiên họ giật mình vì tiếng mở cửa bật mạnh vào và có giọng nói gấp gáp vang lên:
- Ba, tên sát thủ kia khai ra kẻ đứng sau rồi.
Lục Cảnh bất ngờ x2.
- Thật sao Thiên Phong? Sao hắn khai vậy? Lúc trước nhất quyết không mở miệng.
Thiên Phong trả lời:
- Dạ thật, đúng như chú Lẫm Việt nói điểm yếu của hắn bị nắm nên không dám khai. Hôm nay hắn đồng ý khai nhưng điều kiện là nhờ chúng ta bảo vệ người con gái hắn thương.
Lục Cảnh nóng lòng muốn biết.
- Kẻ đứng sau là tên nào vậy?
Lục Thiên Phong mau chóng trả lời: Kẻ đứng sau đó là Phó gia.
Cả căn phòng chìm trong biển lặng người người nhìn nhau, nghiêm trọng nhất là Hạ Nhi. Cô dường như không thể giấu được sự run rẩy và nét sợ hãi nhưng kèm theo là ánh mắt thù hận.
Tiểu hệ thống lại hiện ra.
[ Kí chủ, không ngờ tới là bọn Phó gia ác vậy luôn a. ]
[ Kí chủ cô ổn không vậy? ]
Hạ Nhi nhếch miệng cười rồi trả lời: Đừng lo, tớ ổn! Cái bản tính ác ôn đó qua hai kiếp mà vẫn vậy.
- Đúng là bọn rắn độc! “…”
- Bây giờ tớ biết tại sao Sơ Vỹ lại cứu tớ khỏi tên bắn tỉa rồi, cậu ta rõ là biết trước nhưng tại sao lại hành động như vậy?
______________________. Ngôn Tình Tổng Tài
‘Rắc… rắc.’
Hạ Nhi nghe tiếng răng rắc thì cô hoàn hồn nhìn lên, cảnh tượng gây sốc khi Lục Cảnh cùng ba người anh của mình làm hỏng cái bàn.
Ông phẫn nộ tột độ nói:
- Phó gia hả? Ăn gan hùm hay sao mà dám dùng thử đoạn bỉ ổi đó hại con gái ta chứ?
Sát khí căn phòng như giảm xuống 0°, cả Lẫm Việt và Ngự Đình cũng biến sắc, cặp mắt họ như đại bàng làm các trợ lý cứng đơ một chỗ. Chưa dừng lại ở đó cửa phòng lại ập mạnh vào và thêm một người hối hả báo cáo.
- Lục tổng có chuyện rồi, tường lửa bị phá và gần một nửa thông tin mật bị ăn cắp ạ.
Mọi người bất ngờ x3.
- Cái gì tường lửa bị phá? Đây không phải lần đầu có kẻ phá tường lửa nhưng mà cậu đều giải quyết được mà Thiên Lẫm?
Báo cáo của Thiên Lẫm làm căn phòng trở nên nóng hơn.
Thiên Lẫm sợ hãi trả lời:
- Dạ… dạ tôi có ngăn lại nhưng kỹ thuật của đối phương lần này nhỉnh hơn tôi nên không thể ạ.
Lục Cảnh hỏi: Vậy thì có tra được địa chỉ IP của hắn không?
Cậu ta đáp: Hắn phòng thủ quá kín nên tôi không thể tra được ạ.
- Tôi xin lỗi Lục tổng!
Trợ lý cúi đầu xin lỗi, Lục Cảnh chỉ thở dài không trách móc gì anh.
- Không cần xin lỗi, không phải lỗi của cậu.
Biết được tình hình hiện tại, cậu con trai lớn liên lên tiếng: Ba điều tra tiếp việc của Hạ Nhi đi, để việc này con giải quyết cho.
- Để con coi thằng khốn nào chán sống, to gan dám phá tường lửa Lục thị.
Lục Cảnh đáp: Ừm, Ba giao cho con đó Hạo Hiên còn Thiên Lẫm cậu theo sau hỗ trợ Hạo Hiên đi, sẵn tiện cậu khôi phục lại chất lượng đoạn clip này cho ta.
Trác Thần đưa clip cho Thiên Lẫm, Hạo Hiên lấy áo vest của mình rồi cả hai nhanh chóng rời đi.
_____________________
Căn phòng đắm chìm trong lạnh giá, ai cũng căng, lần lượt họ lên tiếng với nhau.
Ngự Đình lên tiếng:
- Lục Cảnh cần huy động lực lượng triệt hạ Phó gia ngay bây giờ không?
Ông trả lời:
- Tôi cũng muốn lắm chứ nhưng mà mấy tên Phó gia toàn là cáo già hai mặt, chắc chắn bọn đó sẽ chối. Chúng ta không thể làm rùm beng được, sẽ ảnh hưởng tới xung quanh.
- Giờ đợi điều tra vụ hạ độc coi có cùng thủ phạm hay không! Nếu cùng thì phải huy động lực lượng dọn dẹp thôi!
Lục Cảnh hạ lệnh:
- Trác Thần bảo vệ Mục Thiên cho kỹ, hắn sẽ là bằng chứng chủ chốt việc này đấy.
- Vâng ông chủ!
- Mà thằng năm đâu rồi?
Thiên Phong trả lời: Tên nhóc đó hiện đang ở tập đoàn V&S á Ba.
Lục Cảnh móc ra điếu thuốc, ông vừa hút vừa thở ra khói rồi nói:
- Thiên Phong, con hãy nói tình hình nãy giờ cho thằng ba với thằng năm biết đi.
- Bảo nó đừng để người Phó gia bước vào tập đoàn nữa.
- Con biết rồi!
___________________
Hạ Nhi bây giờ bảo muốn ra ngoài đi chơi nên Lục Cảnh đồng ý và Túc Quân phải theo sau cô. Vừa ra khỏi cửa cô nhìn dao dác xung quanh và đứng ở một nơi không có camera.
- Túc Quân, tình hình hacker bên anh cả sao rồi? [ Hạ Nhi hỏi. ]
Anh đáp: Đại thiếu gia vẫn đang xử lý ạ.
- Nè anh mang cho em một cái laptop với usb nhanh đi.
Túc Quân hơi ngạc nhiên khi nhận mệnh lệnh đó, dù nghi vấn rất nhiều nhưng anh vẫn chạy đi lấy.
« Một lát sau. »
Túc Quân thở dốc vì chạy: Hộc…hộc
- Đây là đồ tiểu thư cần ạ
Hạ Nhi nhận lấy.
- Ừm cảm ơn anh!
Túc Quân thắc mắc: Cô biết xài máy tính sao tiểu thư nhỏ?
Hạ Nhi liền kéo Túc Quân xuống và nói khẽ vào tai anh.
- Em biết chứ nhưng từ bây giờ anh thấy cái gì thì tuyệt đối không được nói cho ai biết đấy.
- Giờ anh là vệ sĩ thân cận của em nên lời em nói anh phải làm theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.