Trọng Sinh: Trở Thành Phu Nhân Của Hàn Thiếu
Chương 87
hoàng hôn trên biển
20/06/2023
Từ lâu mọi người đều đã biết chuyện tình của Lãnh Phong và Sở Yến, nên hôm nay cũng chẳng bất ngờ gì khi Lãnh Phong cầu hôn Sở Yến...
Từ khi Sở Diệu Linh trở quay về, thì Lãnh Phong cũng đã ra nước ngoài làm việc, ở đây cậu vô tình gặp được Sở Yến trong đêm dạ tiệc của một người bạn...
Cả hai dần dần trở thành bạn sau đó có tình cảm lúc nào không hay, Sở Yến cũng thường xuyên tâm sự với Sở Diệu Linh về chuyện này...
Sở Diệu Linh lúc đầu cũng không biết người đó là Lãnh Phong, lo sợ Sở Yến sẽ bị lừa dối, khuyên nhủ Sở Yến rất nhiều...
Nhưng đến khi biết người đó là Lãnh Phong thì cô hoàn toàn thay đổi thái độ ngay, còn không ngừng nói tốt về Lãnh Phong, tạo cơ hội để hai người thường xuyên gặp mặt, tìm hiểu và tích cực đẩy thuyền...
Ngọc Nhi cũng đang mở rộng lòng mình ra, để đoán nhận tình cảm của Cố Minh, từ một vị thiếu gia chơi bời, nay lại vì Ngọc Nhi mà thay đổi không ít...
Từ nhỏ Ngọc Nhi và Cố Minh đã có hôn ước, điều này khiến cả hai vô cùng khó chịu, nhưng đến khi gặp được nhau thì lại khác ...
Cố Minh ngay từ lần gặp đầu đã bị Ngọc Nhi làm cho say nắng ngay, mặt dày không ngừng theo đuổi, Ngọc Nhi lúc đầu cũng tỏ ra khó chịu....
Nhưng càng lúc Ngọc Nhi cũng quen dần với sự xuất hiện của Cố Minh, miệng thì nói không yêu nhưng tâm tư lúc nào cũng đặt lên người Cố Minh...
Chỉ cần nhìn thấy Cố Minh nói chuyện với người phụ nữ khác là Ngọc Nhi lại không chịu được, hờn dỗi tránh mặt Cố Minh, nói những lời đau lòng...
_Anh về đi, đừng có đến đây làm phiền tôi nữa, tôi không có yêu anh, anh nghe rõ chưa hả, biến đi..!
Đến lúc Cố Minh không chịu nổi đau lòng mà buông bỏ...
Những ngày sau đó Cố Minh cũng không đến tìm Ngọc Nhi lần nào nữa, lúc này Ngọc Nhi mới thật sự nhận ra mình cũng rất yêu Cố Minh, vội vàng chạy đi tìm..
Còn bên này, Cố Minh buồn bã một mình đến bar để uống rượu, vừa thấy anh các cô gái đã vui mừng lao đến ngay..
Nổi tiếng là sát gái, muốn cô nào mà chẳng được, nhưng Cố Minh lại chẳng vui vẻ gì, trong đầu cứ xuất hiện hình ảnh của Ngọc Nhi...
Ngọc Nhi nghe Sở Diệu Linh nói Cố Minh có hẹn với Hàn Hạo Dương đến đây uống rượu thì vô cùng giận dữ, lập tức lái xe đến đó ngay...
Vừa bước vào đã nhìn thấy ba bốn cô gái ăn mặc hở hang đang quay quanh Cố Minh, khiến cô như muốn phát điên ngay tức thì...
Mang khuôn mặt giận dữ bước đến, thẳng tay kéo mấy người kia ra xa Cố Minh, trong khi Cố Minh nhìn thấy hành động của cô, cũng không phản ứng gì lại, lẳng lặng ngồi im quan sát Ngọc Nhi...
Sau khi đuổi mấy người kia xong, Ngọc Nhi liền thay đổi sắc mặt, bước đến chỗ Cố Minh đang ngồi, không ngại ngùng gì mà ngồi lên đùi Cố Minh...
Tay vòng lên cổ nhìn Cố Minh, trực tiếp áp môi mình vào môi Cố Minh mà hôn ngấu nghiến...
Cố Minh bất ngờ với hành động này của Ngọc Nhi nhưng cũng rất nhanh giữ chặt sau gáy, há miệng phối hợp nhịp nhàng ngay...
Nụ hôn sâu đến khi cảm thấy Ngọc Nhi không thở nổi được nữa mới chịu dừng lại, Ngọc Nhi như mất hết sức lực gục vào vai Cố Minh mà thở dốc...
_Không biết hôm nay Lâm tiểu thư đến đây để làm gì, chắc là do tôi uống quá nhiều rượu nên mới thất lễ với em như vậy, xin cô đừng để bụng..!
_em cứ ở lại chơi, tôi có việc đi trước, xin phép..!
Cố Minh ngay sau đó đặt Ngọc Nhi sang một bên rồi đứng dậy, một tay đút vào túi quần âu, một tay nâng ly rượu lên rồi uống một ngụm vào miệng...
Quay người lại đặt ly rượu xuống bàn, chuẩn bị mở cửa bước ra ngoài, thì phía sau một vòng tay ôm chặt lấy thắt lưng của Cố Minh, một giọng nói dịu dàng vang lên...
_Anh đừng đi, hôm nay em đến đây là để tìm anh, Cố Minh em yêu anh..!!
_Những ngày vừa qua không gặp anh khiến em rất khó chịu, nhìn mấy cô gái kia quay quanh anh làm em càng sợ mất anh hơn...!!
_Cố Minh em yêu anh, chúng ta bên nhau đi được không..!!
Cố Minh dù trong lòng rất vui mừng nhưng vẫn cố tỏ vẻ giận dỗi, quay người lại mắt đối mặt với Ngọc Nhi mà lên tiếng...
_Vậy sao, em nói yêu tôi sao, vậy em chứng minh đi..!
Vừa nói xong Cố Minh đã giữ chặt sau gáy của Ngọc Nhi hôn ngấu nghiến, nụ hôn mạnh dần như thể muốn nuốt Ngọc Nhi ngay vào bụng mà giam cầm mãi mãi...
Ngọc Nhi không thở thở được nữa, dùng tay đẩy Cố Minh ra, làm anh mất hứng ngay lập tức, chỉ biết nở nụ cười chế giễu nhìn Ngọc Nhi nói..
_Lâm tiểu thư, em về đi..!
Ngọc Nhi lại không hề có ý muốn ra về, dùng tay giữ chặt khuôn mặt đẹp của Cố Minh mà hôn tới tấp, Cố Minh mặc dù muốn đẩy Ngọc Nhi ra, không muốn làm cô tổn thương nhưng không được...
Nụ hôn của Ngọc Nhi như một liều thuốc độc, ăn mất cả tâm trí của Cố Minh, cả hai dây dưa môi lưỡi một lúc cũng dừng lại...
Cố Minh nhắc bổng Ngọc Nhi lên đưa đến một căn phòng khác trong bar, cả hai bắt đầu tuôn hết quần áo trên người xuống sàn..
_Cố Minh à anh có thể nhẹ nhàng được không, em sợ...!!
Ngọc Nhi biết lần đầu sẽ rất đau đớn...
_Được anh hứa sẽ nhẹ nhàng..!
Sau đó một trận mây mưa triền miên không dứt diễn ra trong phòng, đôi nam nữ không ngừng quấn lấy nhau cả đêm, đến khi thỏa mãn thì trời cũng đã gần sáng....
Sau khi Giúp Ngọc Nhi vệ sinh sạch sẽ, thì cả hai lên giường ôm lấy nhau vào lòng, cùng chìm vào giấc ngủ...
Từ khi Sở Diệu Linh trở quay về, thì Lãnh Phong cũng đã ra nước ngoài làm việc, ở đây cậu vô tình gặp được Sở Yến trong đêm dạ tiệc của một người bạn...
Cả hai dần dần trở thành bạn sau đó có tình cảm lúc nào không hay, Sở Yến cũng thường xuyên tâm sự với Sở Diệu Linh về chuyện này...
Sở Diệu Linh lúc đầu cũng không biết người đó là Lãnh Phong, lo sợ Sở Yến sẽ bị lừa dối, khuyên nhủ Sở Yến rất nhiều...
Nhưng đến khi biết người đó là Lãnh Phong thì cô hoàn toàn thay đổi thái độ ngay, còn không ngừng nói tốt về Lãnh Phong, tạo cơ hội để hai người thường xuyên gặp mặt, tìm hiểu và tích cực đẩy thuyền...
Ngọc Nhi cũng đang mở rộng lòng mình ra, để đoán nhận tình cảm của Cố Minh, từ một vị thiếu gia chơi bời, nay lại vì Ngọc Nhi mà thay đổi không ít...
Từ nhỏ Ngọc Nhi và Cố Minh đã có hôn ước, điều này khiến cả hai vô cùng khó chịu, nhưng đến khi gặp được nhau thì lại khác ...
Cố Minh ngay từ lần gặp đầu đã bị Ngọc Nhi làm cho say nắng ngay, mặt dày không ngừng theo đuổi, Ngọc Nhi lúc đầu cũng tỏ ra khó chịu....
Nhưng càng lúc Ngọc Nhi cũng quen dần với sự xuất hiện của Cố Minh, miệng thì nói không yêu nhưng tâm tư lúc nào cũng đặt lên người Cố Minh...
Chỉ cần nhìn thấy Cố Minh nói chuyện với người phụ nữ khác là Ngọc Nhi lại không chịu được, hờn dỗi tránh mặt Cố Minh, nói những lời đau lòng...
_Anh về đi, đừng có đến đây làm phiền tôi nữa, tôi không có yêu anh, anh nghe rõ chưa hả, biến đi..!
Đến lúc Cố Minh không chịu nổi đau lòng mà buông bỏ...
Những ngày sau đó Cố Minh cũng không đến tìm Ngọc Nhi lần nào nữa, lúc này Ngọc Nhi mới thật sự nhận ra mình cũng rất yêu Cố Minh, vội vàng chạy đi tìm..
Còn bên này, Cố Minh buồn bã một mình đến bar để uống rượu, vừa thấy anh các cô gái đã vui mừng lao đến ngay..
Nổi tiếng là sát gái, muốn cô nào mà chẳng được, nhưng Cố Minh lại chẳng vui vẻ gì, trong đầu cứ xuất hiện hình ảnh của Ngọc Nhi...
Ngọc Nhi nghe Sở Diệu Linh nói Cố Minh có hẹn với Hàn Hạo Dương đến đây uống rượu thì vô cùng giận dữ, lập tức lái xe đến đó ngay...
Vừa bước vào đã nhìn thấy ba bốn cô gái ăn mặc hở hang đang quay quanh Cố Minh, khiến cô như muốn phát điên ngay tức thì...
Mang khuôn mặt giận dữ bước đến, thẳng tay kéo mấy người kia ra xa Cố Minh, trong khi Cố Minh nhìn thấy hành động của cô, cũng không phản ứng gì lại, lẳng lặng ngồi im quan sát Ngọc Nhi...
Sau khi đuổi mấy người kia xong, Ngọc Nhi liền thay đổi sắc mặt, bước đến chỗ Cố Minh đang ngồi, không ngại ngùng gì mà ngồi lên đùi Cố Minh...
Tay vòng lên cổ nhìn Cố Minh, trực tiếp áp môi mình vào môi Cố Minh mà hôn ngấu nghiến...
Cố Minh bất ngờ với hành động này của Ngọc Nhi nhưng cũng rất nhanh giữ chặt sau gáy, há miệng phối hợp nhịp nhàng ngay...
Nụ hôn sâu đến khi cảm thấy Ngọc Nhi không thở nổi được nữa mới chịu dừng lại, Ngọc Nhi như mất hết sức lực gục vào vai Cố Minh mà thở dốc...
_Không biết hôm nay Lâm tiểu thư đến đây để làm gì, chắc là do tôi uống quá nhiều rượu nên mới thất lễ với em như vậy, xin cô đừng để bụng..!
_em cứ ở lại chơi, tôi có việc đi trước, xin phép..!
Cố Minh ngay sau đó đặt Ngọc Nhi sang một bên rồi đứng dậy, một tay đút vào túi quần âu, một tay nâng ly rượu lên rồi uống một ngụm vào miệng...
Quay người lại đặt ly rượu xuống bàn, chuẩn bị mở cửa bước ra ngoài, thì phía sau một vòng tay ôm chặt lấy thắt lưng của Cố Minh, một giọng nói dịu dàng vang lên...
_Anh đừng đi, hôm nay em đến đây là để tìm anh, Cố Minh em yêu anh..!!
_Những ngày vừa qua không gặp anh khiến em rất khó chịu, nhìn mấy cô gái kia quay quanh anh làm em càng sợ mất anh hơn...!!
_Cố Minh em yêu anh, chúng ta bên nhau đi được không..!!
Cố Minh dù trong lòng rất vui mừng nhưng vẫn cố tỏ vẻ giận dỗi, quay người lại mắt đối mặt với Ngọc Nhi mà lên tiếng...
_Vậy sao, em nói yêu tôi sao, vậy em chứng minh đi..!
Vừa nói xong Cố Minh đã giữ chặt sau gáy của Ngọc Nhi hôn ngấu nghiến, nụ hôn mạnh dần như thể muốn nuốt Ngọc Nhi ngay vào bụng mà giam cầm mãi mãi...
Ngọc Nhi không thở thở được nữa, dùng tay đẩy Cố Minh ra, làm anh mất hứng ngay lập tức, chỉ biết nở nụ cười chế giễu nhìn Ngọc Nhi nói..
_Lâm tiểu thư, em về đi..!
Ngọc Nhi lại không hề có ý muốn ra về, dùng tay giữ chặt khuôn mặt đẹp của Cố Minh mà hôn tới tấp, Cố Minh mặc dù muốn đẩy Ngọc Nhi ra, không muốn làm cô tổn thương nhưng không được...
Nụ hôn của Ngọc Nhi như một liều thuốc độc, ăn mất cả tâm trí của Cố Minh, cả hai dây dưa môi lưỡi một lúc cũng dừng lại...
Cố Minh nhắc bổng Ngọc Nhi lên đưa đến một căn phòng khác trong bar, cả hai bắt đầu tuôn hết quần áo trên người xuống sàn..
_Cố Minh à anh có thể nhẹ nhàng được không, em sợ...!!
Ngọc Nhi biết lần đầu sẽ rất đau đớn...
_Được anh hứa sẽ nhẹ nhàng..!
Sau đó một trận mây mưa triền miên không dứt diễn ra trong phòng, đôi nam nữ không ngừng quấn lấy nhau cả đêm, đến khi thỏa mãn thì trời cũng đã gần sáng....
Sau khi Giúp Ngọc Nhi vệ sinh sạch sẽ, thì cả hai lên giường ôm lấy nhau vào lòng, cùng chìm vào giấc ngủ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.