Trọng Sinh Trở Về: Mộ Thiếu Quan Tâm Chút Đi
Chương 62: Cô Ta Thật Sự Đã Trùng Sinh Sao?
Cố Dung Dung
29/04/2021
Đại sảnh rộng lớn lúc này trông vô cùng vắng vẻ, chỉ còn lại các tiểu thư danh viện và các quý phu nhân.
Nhìn thấy đại sảnh đột nhiên vắng vẻ, một số phu nhân không nhịn được cười thầm.
Vừa lúc trước thì được người ta cung kính đặt trên cao khen ngợi không ngớt, đến lúc sau, người liền đi hết sạch.
Đúng là vả vào mặt người ta mà.
Thiên kim tiểu thư nhà họ Diệp hoá ra cũng chỉ như vậy thôi, chẳng phải vẫn là không có ai nguyện ý nâng đôi chân thối của cô ta sao?
Nghe được hai từ này của Diệp Đế, Diệp Niệm Tình nắm chặt tay thành nắm đấm, móng tay gần như cắm chặt vào lòng bàn tay, trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút loạn.
Cái người Diệp Đế này rốt cuộc chui ra từ đâu?
Tại sao đời này lại cứ đối nghịch cô ta!
Kể từ sau khi cô ta tái sinh, mọi thứ vẫn rất tốt đẹp.
Ngoại trừ một số việc cô ta cố ý thay đổi để đạt được một số mục đích mục đích ra thì quỹ đạo của sự việc đại khái giống như kiếp trước.
Hầu hết mọi thứ xảy ra trong cuộc đời này đều nằm trong dự tính của cô ta.
Ngoại trừ Mộ Diệc Thần và cái người Diệp Đế này.
Hai con người này dường như đã hoàn toàn tách rời khỏi quỹ đạo vận mệnh của kiếp trước.
Mỗi lần kế hoạch của cô ta thất bại trước hai người, lại là một lần Diệp Niệm Tình hoài nghi về việc, liệu cô ta có thực sự trùng sinh sống lại.
Cô ta thực sự đã sống lại sao?
Tại sao nữ chính trong tiểu thuyết ngôn tình sau khi trùng sinh có thể sống êm đẹp và có được kết thúc viên mãn, còn đến lượt cô ta lại luôn rơi vào hoàn cảnh tự mình hại mình trước cái người được gọi là Diệp Đế này?
Hay là nói những tiểu thuyết tái sinh kia đến cuối cùng cũng chỉ là niềm mơ ước phi logic của tác giả, và sự tái sinh vốn là khác hoàn toàn so với những gì họ nghĩ.
Con người không bao giờ có thể dễ dàng thay đổi vận mệnh của mình.
Diệp Niệm Tình đột nhiên nhớ ra, sau khi sống lại, cô ta đã từng tìm một người đóng giả làm cha mẹ của Diệp Tinh Quang.
Vốn cho rằng nếu cô ta ra tay trước một bước, sẽ có thể thay đổi hoàn toàn quỹ đạo vận mệnh của Diệp Tinh Quang.
Cô sẽ ngây ngốc ở vùng thôn quê cả đời, sẽ không bao giờ có thể đặt chân đến Thủ đô.
Cũng tránh được việc khi cô ta quay lại lại bị cô làm cho chướng mắt.
Nhưng kết quả thì sao, Diệp Tinh Quang vẫn trở về Thủ đô giống y như quỹ đạo của kiếp trước, thậm chí đến thời gian cũng không chênh lệch là bao!
Nghĩ đến đây, Diệp Niệm Tình đột nhiên hoảng sợ.
Có lẽ, bạn càng muốn né tránh những bi kịch đã được số phận định sẵn, càng làm ra những việc mà bạn cho rằng sẽ thay đổi hướng đi của số phận bạn——
Đến cuối cùng những điều đó lại trở thành sự khởi đầu của mọi thảm kịch.
"Diệp tiểu thư, sắc mặt của cô không được tốt lắm?"
Một người đàn ông dáng người cao lớn cầm ly rượu đi tới, trên người anh ta mặc một bộ âu phục màu xám tro, trong đôi mắt nâu đen mang theo ý cười sâu xa khó nắm bắt.
“Bạc Dịch?” Diệp Niệm Tình thốt lên, gần như là phản xạ vô điều kiện.
Phản ứng của Diệp Niệm Tình khiến cho khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông lộ ra một nụ cười thâm thúy: "Tốt lắm, biết tôi."
Diệp Niệm Tình nhất thời không nói nên lời.
Cô ta làm sao có thể quên được người đàn ông bí ẩn không rõ lai lịch này ở kiếp trước đã điên cuồng yêu cô ta ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Sự nghiệp sau đó của cô ta trong giới giải trí cũng vô cùng suôn sẻ dưới sự hộ tống của anh ta.
Ở kiếp trước, ngoại trừ sự chán ghét cùng địch ý muốn diệt trừ đối với Diệp Tinh Quanh ra thì cô ta vẫn luôn là một bông hoa trắng thuần khiết.
Đó đều là vì cô ta đã được bảo vệ quá tốt bởi nhà họ Diệp và người đàn ông này.
Cho đến khi gặp Mộ Diệc Thần, cuộc đời thăng trầm của cô mới bắt đầu.
"Tôi làm sao có thể không biết được, phong thái của Bạc Dịch thiếu gia có muốn quên cũng khó mà quên được."
Tình cảnh giống hệt như kiếp trước, Diệp Niệm Tình uyển chuyển nâng chiếc cốc trong tay lên, khóe mắt hiện lên một nụ cười vui vẻ.
Diệp Niệm Tình hoàn toàn quên mất.
Kiếp trước, lần đầu tiên cô ta gặp được Bạc Dịch, hoàn toàn không phải tại buổi hòa nhạc này.
Con đường vận mệnh dường như đang đi theo một hướng không ngoằn ngoèo không xác định.
Vì sự xuất hiện của Bạc Dịch, Diệp Niệm Tình không còn quan tâm lắm đến sự ra đi của các khách mời trong buổi hoà nhạc nữa, thay vào đó, cô ta đã có một cuộc chiến gay gắt với Bạc Dịch vừa gặp mặt.
Đợi đến khi khá nhiều người đến quán cà phê Lam Sơn, buổi biểu diễn nhỏ tạm thời do các ca sĩ dân gian tổ chức đã kết thúc. Dù rất tiếc nhưng mọi người đều tin rằng về sau sẽ có nhiều cơ hội được gặp người sáng tạo âm nhạc kỳ diệu ấy.
Nhìn thấy đại sảnh đột nhiên vắng vẻ, một số phu nhân không nhịn được cười thầm.
Vừa lúc trước thì được người ta cung kính đặt trên cao khen ngợi không ngớt, đến lúc sau, người liền đi hết sạch.
Đúng là vả vào mặt người ta mà.
Thiên kim tiểu thư nhà họ Diệp hoá ra cũng chỉ như vậy thôi, chẳng phải vẫn là không có ai nguyện ý nâng đôi chân thối của cô ta sao?
Nghe được hai từ này của Diệp Đế, Diệp Niệm Tình nắm chặt tay thành nắm đấm, móng tay gần như cắm chặt vào lòng bàn tay, trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút loạn.
Cái người Diệp Đế này rốt cuộc chui ra từ đâu?
Tại sao đời này lại cứ đối nghịch cô ta!
Kể từ sau khi cô ta tái sinh, mọi thứ vẫn rất tốt đẹp.
Ngoại trừ một số việc cô ta cố ý thay đổi để đạt được một số mục đích mục đích ra thì quỹ đạo của sự việc đại khái giống như kiếp trước.
Hầu hết mọi thứ xảy ra trong cuộc đời này đều nằm trong dự tính của cô ta.
Ngoại trừ Mộ Diệc Thần và cái người Diệp Đế này.
Hai con người này dường như đã hoàn toàn tách rời khỏi quỹ đạo vận mệnh của kiếp trước.
Mỗi lần kế hoạch của cô ta thất bại trước hai người, lại là một lần Diệp Niệm Tình hoài nghi về việc, liệu cô ta có thực sự trùng sinh sống lại.
Cô ta thực sự đã sống lại sao?
Tại sao nữ chính trong tiểu thuyết ngôn tình sau khi trùng sinh có thể sống êm đẹp và có được kết thúc viên mãn, còn đến lượt cô ta lại luôn rơi vào hoàn cảnh tự mình hại mình trước cái người được gọi là Diệp Đế này?
Hay là nói những tiểu thuyết tái sinh kia đến cuối cùng cũng chỉ là niềm mơ ước phi logic của tác giả, và sự tái sinh vốn là khác hoàn toàn so với những gì họ nghĩ.
Con người không bao giờ có thể dễ dàng thay đổi vận mệnh của mình.
Diệp Niệm Tình đột nhiên nhớ ra, sau khi sống lại, cô ta đã từng tìm một người đóng giả làm cha mẹ của Diệp Tinh Quang.
Vốn cho rằng nếu cô ta ra tay trước một bước, sẽ có thể thay đổi hoàn toàn quỹ đạo vận mệnh của Diệp Tinh Quang.
Cô sẽ ngây ngốc ở vùng thôn quê cả đời, sẽ không bao giờ có thể đặt chân đến Thủ đô.
Cũng tránh được việc khi cô ta quay lại lại bị cô làm cho chướng mắt.
Nhưng kết quả thì sao, Diệp Tinh Quang vẫn trở về Thủ đô giống y như quỹ đạo của kiếp trước, thậm chí đến thời gian cũng không chênh lệch là bao!
Nghĩ đến đây, Diệp Niệm Tình đột nhiên hoảng sợ.
Có lẽ, bạn càng muốn né tránh những bi kịch đã được số phận định sẵn, càng làm ra những việc mà bạn cho rằng sẽ thay đổi hướng đi của số phận bạn——
Đến cuối cùng những điều đó lại trở thành sự khởi đầu của mọi thảm kịch.
"Diệp tiểu thư, sắc mặt của cô không được tốt lắm?"
Một người đàn ông dáng người cao lớn cầm ly rượu đi tới, trên người anh ta mặc một bộ âu phục màu xám tro, trong đôi mắt nâu đen mang theo ý cười sâu xa khó nắm bắt.
“Bạc Dịch?” Diệp Niệm Tình thốt lên, gần như là phản xạ vô điều kiện.
Phản ứng của Diệp Niệm Tình khiến cho khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông lộ ra một nụ cười thâm thúy: "Tốt lắm, biết tôi."
Diệp Niệm Tình nhất thời không nói nên lời.
Cô ta làm sao có thể quên được người đàn ông bí ẩn không rõ lai lịch này ở kiếp trước đã điên cuồng yêu cô ta ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Sự nghiệp sau đó của cô ta trong giới giải trí cũng vô cùng suôn sẻ dưới sự hộ tống của anh ta.
Ở kiếp trước, ngoại trừ sự chán ghét cùng địch ý muốn diệt trừ đối với Diệp Tinh Quanh ra thì cô ta vẫn luôn là một bông hoa trắng thuần khiết.
Đó đều là vì cô ta đã được bảo vệ quá tốt bởi nhà họ Diệp và người đàn ông này.
Cho đến khi gặp Mộ Diệc Thần, cuộc đời thăng trầm của cô mới bắt đầu.
"Tôi làm sao có thể không biết được, phong thái của Bạc Dịch thiếu gia có muốn quên cũng khó mà quên được."
Tình cảnh giống hệt như kiếp trước, Diệp Niệm Tình uyển chuyển nâng chiếc cốc trong tay lên, khóe mắt hiện lên một nụ cười vui vẻ.
Diệp Niệm Tình hoàn toàn quên mất.
Kiếp trước, lần đầu tiên cô ta gặp được Bạc Dịch, hoàn toàn không phải tại buổi hòa nhạc này.
Con đường vận mệnh dường như đang đi theo một hướng không ngoằn ngoèo không xác định.
Vì sự xuất hiện của Bạc Dịch, Diệp Niệm Tình không còn quan tâm lắm đến sự ra đi của các khách mời trong buổi hoà nhạc nữa, thay vào đó, cô ta đã có một cuộc chiến gay gắt với Bạc Dịch vừa gặp mặt.
Đợi đến khi khá nhiều người đến quán cà phê Lam Sơn, buổi biểu diễn nhỏ tạm thời do các ca sĩ dân gian tổ chức đã kết thúc. Dù rất tiếc nhưng mọi người đều tin rằng về sau sẽ có nhiều cơ hội được gặp người sáng tạo âm nhạc kỳ diệu ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.