Trọng Sinh Trở Về, Ta Dựa Làm Ruộng Nghịch Tập Phong Thần

Chương 28:

Thất Tiểu Cửu

16/06/2024

Vệ Thanh Y nhấc mí mắt lên lạnh nhạt nhìn nó: [Cậu có biết nấu ăn không?]

[Không biết.] Dây leo biến dị lắc lắc đầu dây leo sang trái sang phải, nó không muốn từ bỏ như vậy, vì thế nó lại nói: [Biết đâu sau khi ăn nó xong tôi sẽ biết làm thì sao, không phải các người thường nói là ăn gì bổ nấy à.]

Vệ Thanh Y: [... Không được.]

Thấy thái độ của cô kiên quyết như vậy, dây leo biến dị thất vọng cụp Đằng Chi xuống, nói rất nhỏ: [Thiên vị! Rõ ràng tôi mới là dây leo ràng buộc của cô.]

Nghe dây leo biến dị nói như thể bị người ta phụ bạc, Vệ Thanh Y không nói gì, ngưng tụ một đoàn nước dị năng đưa đến trước mặt nó.

[Cảm ơn lão đại đã quan tâm, lão đại, cô thật tốt, tôi nguyện xông pha nơi nước sôi lửa bỏng vì lão đại, không phải, tôi nguyện vào sinh ra tử vì lão đại, cũng không đúng, cô để tôi nghĩ kỹ lại đã...]

Xông pha nơi nước sôi lửa bỏng chắc chắn không được, nó sợ nhất là lửa, vào sinh ra tử càng không được, nó muốn làm một Đằng Đằng trường thọ, tuyệt đối không thể chết vì nhân loại.

Dây leo biến dị cẩn thận nhớ lại những nhân loại mà nó đã gặp lúc trước, rất nhanh nó đã nghĩ đến một cách gọi rất thích hợp... hình như con người gọi những cụm từ này là thành ngữ?

[Lão đại, lão đại! Tôi nguyện làm trâu làm ngựa cho cô!] Dây leo biến dị vừa nói vừa dùng rễ cây và dây leo vo tròn lại thành hình con trâu và con ngựa đưa đến trước mặt Vệ Thanh Y, rồi nói: [Cô xem có giống không?]

Vệ Thanh Y đang uống canh, mặt không đổi sắc gật đầu: [Tay nghề rất tuyệt, giống lắm.]

Cành lá cây táo biến dị khẽ lay động, hai chiếc lá ẩn giữa tán cây phát ra tiếng "phì phì", như đang chế giễu điều gì đó.



[Hả?] Dây leo biến dị nghi ngờ nhìn xung quanh: [Lão đại, cô vừa đánh rắm à?]

"Khụ khụ..." Vệ Thanh Y bị sặc canh gà, cô nhìn dây leo biến dị không nói nên lời, cô lập tức cảm thấy có nghi ngờ quyết định ký kết khế ước với nó của mình có thực sự đúng hay không?

221 đến gần cổ tay Vệ Thanh Y, nhỏ giọng lải nhải với Miểu Miểu nhỏ: "Sau này cô ngàn vạn lần đừng học theo nó."

Nếu học theo dây leo biến dị, không phải học hỏng thì cũng thành học ngu.

Sau khi hỏi xong, dây leo biến dị biết mới phát hiện mình có vẻ đã nói ra một câu ngốc nghếch, nó nhớ đến trước đây, nó thấy những người đàn ông nói những lời tương tự vậy đều bị bạn gái đá một cái, nó vội vàng cuộn nước dị năng bỏ chạy, sợ chạy chậm sẽ lại bị cô chặt.

Vệ Thanh Y khẽ lắc đầu, khóe miệng nở nụ cười bất lực, khi nhìn vào chén canh gà trong tay, cô không khỏi hơi ngẩn người, trong lòng dâng lên cảm giác như cách biệt cả một thế hệ.

Đã bao lâu rồi cô không được thoải mái như vậy?

Giống như bây giờ, lặng lẽ ngồi giữa núi rừng có phong cảnh đẹp, lắng nghe tiếng nước suối chảy róc rách, cảm nhận làn gió nhẹ nhàng thổi qua...

Có một khoảnh khắc, cô thậm chí còn tưởng mình không phải trọng sinh vào tháng thứ ba của thời mạt thế, mà là trọng sinh vào một lần đi chơi cùng cha mẹ trước thời mạt thế.

Ánh mắt Vệ Thanh Y khẽ tối sầm, mặc dù là trước hay sau thời mạt thế, cuộc sống cô theo đuổi đều không phải như vậy.

Điều cô mong muốn nhất vẫn là trở nên mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức không ai có thể giam cầm cô nữa, mạnh mẽ đến mức cô có thể tự do làm những gì mình muốn, sống cuộc sống mình muốn, cô còn muốn xem những phong cảnh mà cha cô từng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Trở Về, Ta Dựa Làm Ruộng Nghịch Tập Phong Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook