Trọng Sinh Trở Về, Ta Dựa Làm Ruộng Nghịch Tập Phong Thần
Chương 38:
Thất Tiểu Cửu
16/06/2024
Chưa kịp nói gì, nó đã thấy Vệ Thanh Y nhảy từ trên cây xuống.
221 đột nhiên ngả về phía sau, cục lông trắng lập tức biến dạng, phần lõi không ngừng tăng nhiệt độ và nóng lên.
Trước đây, tại sao nó không phát hiện ra ký chủ nhà mình còn có một mặt liều lĩnh như vậy!
Trong vài nhịp thở, Vệ Thanh Y với vẻ mặt bình thản đã xuất hiện trước mặt những người đó.
Lão Dư và những người khác lập tức cảnh giác, nhưng thứ bọn họ cảnh giác không phải cô mà là cây dây leo biến dị rất có thể là đồng bọn của cô.
Bất kể là lão Dư thận trọng, người đàn ông tóc đỏ kiêu ngạo, hay những dị năng giả khác trong đội, khi nhìn thấy Vệ Thanh Y, bọn họ đều không coi cô ra gì, trong ánh mắt ẩn chứa sự khinh thường.
Một kẻ phế vật không có chút dị năng nào thì có gì đáng để bận tâm chứ? Đây là suy nghĩ chung trong lòng bọn họ.
Người đàn ông tóc đỏ càng tỏ ra ghê tởm khi nhìn thấy vết sẹo nông trên mặt cô, ánh mắt hắn lập tức chuyển sang con dao ở thắt lưng cô.
"Quả nhiên là một con dao tốt." Người đàn ông tóc đỏ vui mừng nói: "Chắc chắn cha tôi sẽ hài lòng với món quà sinh nhật này."
Lời nói đó của hắn rõ ràng đã coi con dao của Vệ Thanh Y là đồ của mình, hắn còn quay sang nói với lão Dư: "Tôi thấy vỏ dao đó không đẹp lắm, lát nữa anh giúp tôi tìm người sửa lại, tiện thể chọn cho tôi một hộp quà thật đẹp."
"Không thành vấn đề, vỏ dao... á..." Lão Dư không có cơ hội nói hết nửa câu còn lại, hắn ngơ ngác chớp mắt, ý nghĩ cuối cùng trong đầu là "Sao tôi có thể nhìn thấy cơ thể của mình nhưng lại không thấy đầu đâu nhỉ?”
Với sự ngơ ngác và nghi ngờ, lão Dư mất đi ý thức trong một màu đỏ tươi.
Người đàn ông tóc đỏ ngây người nhìn cơ thể không đầu phun ra máu như đài phun nước ở phía trước, nụ cười trên mặt hắn cứng đờ, ánh mắt hiện lên vẻ hoang mang.
Tôi là ai? Tôi ở đâu? Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Ba câu hỏi liên tiếp hiện lên trong đầu người đàn ông tóc đỏ, nhưng không có nhiều thời gian cho hắn suy nghĩ, giây tiếp theo hắn cảm thấy sau lưng lạnh toát, trực giác khiến hắn vô thức né tránh khỏi chỗ cũ, đồng thời triệu hồi ngọn lửa bảo vệ mình ở bên trong.
Có thể nói đây là lần phản ứng nhanh nhất từ trước đến nay của hắn, mặc dù vậy, trên cơ thể người đàn ông tóc đỏ vẫn xuất hiện thêm một vết thương hở, cơn đau dữ dội truyền đến từ ngực.
Chỉ thiếu một chút nữa, con dao đó đã đâm thủng tim hắn.
Nhìn xác chết của lão Dư và vết thương trên ngực người đàn ông tóc đỏ, mọi người không khỏi rùng mình.
Chỉ trong một lần chạm mặt, bọn họ vừa mới phản ứng lại thì phát hiện ra trong đội đã chết một dị năng giả cấp 3, thậm chí cả dị năng giả hệ hỏa cấp 3 mạnh nhất cũng suýt mất mạng.
Bọn họ muốn đi tìm bóng dáng của Vệ Thanh Y nhưng lại phát hiện sương mù xung quanh ngày càng dày đặc, bóng dáng của đối phương ẩn hiện trong sương mù, như thể có thể dịch chuyển tức thời, giây trước cô còn đang ở bên trái của họ, giây sau lại xuất hiện ở phía trước...
Đây thực sự là điều mà con người có thể làm được à?
Đây thực sự là tốc độ mà người không có dị năng có thể đạt được à, hay là vừa rồi bọn họ đã cảm nhận sai, thực ra người đó có dị năng?
Nhưng mà, không phải trước đó lão Dư đã nói rằng người phụ nữ đó là một hệ thủy phế vật à? Bây giờ bọn họ lại cảm thấy đối phương giống như một dị năng giả hệ tốc độ.
221 đột nhiên ngả về phía sau, cục lông trắng lập tức biến dạng, phần lõi không ngừng tăng nhiệt độ và nóng lên.
Trước đây, tại sao nó không phát hiện ra ký chủ nhà mình còn có một mặt liều lĩnh như vậy!
Trong vài nhịp thở, Vệ Thanh Y với vẻ mặt bình thản đã xuất hiện trước mặt những người đó.
Lão Dư và những người khác lập tức cảnh giác, nhưng thứ bọn họ cảnh giác không phải cô mà là cây dây leo biến dị rất có thể là đồng bọn của cô.
Bất kể là lão Dư thận trọng, người đàn ông tóc đỏ kiêu ngạo, hay những dị năng giả khác trong đội, khi nhìn thấy Vệ Thanh Y, bọn họ đều không coi cô ra gì, trong ánh mắt ẩn chứa sự khinh thường.
Một kẻ phế vật không có chút dị năng nào thì có gì đáng để bận tâm chứ? Đây là suy nghĩ chung trong lòng bọn họ.
Người đàn ông tóc đỏ càng tỏ ra ghê tởm khi nhìn thấy vết sẹo nông trên mặt cô, ánh mắt hắn lập tức chuyển sang con dao ở thắt lưng cô.
"Quả nhiên là một con dao tốt." Người đàn ông tóc đỏ vui mừng nói: "Chắc chắn cha tôi sẽ hài lòng với món quà sinh nhật này."
Lời nói đó của hắn rõ ràng đã coi con dao của Vệ Thanh Y là đồ của mình, hắn còn quay sang nói với lão Dư: "Tôi thấy vỏ dao đó không đẹp lắm, lát nữa anh giúp tôi tìm người sửa lại, tiện thể chọn cho tôi một hộp quà thật đẹp."
"Không thành vấn đề, vỏ dao... á..." Lão Dư không có cơ hội nói hết nửa câu còn lại, hắn ngơ ngác chớp mắt, ý nghĩ cuối cùng trong đầu là "Sao tôi có thể nhìn thấy cơ thể của mình nhưng lại không thấy đầu đâu nhỉ?”
Với sự ngơ ngác và nghi ngờ, lão Dư mất đi ý thức trong một màu đỏ tươi.
Người đàn ông tóc đỏ ngây người nhìn cơ thể không đầu phun ra máu như đài phun nước ở phía trước, nụ cười trên mặt hắn cứng đờ, ánh mắt hiện lên vẻ hoang mang.
Tôi là ai? Tôi ở đâu? Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Ba câu hỏi liên tiếp hiện lên trong đầu người đàn ông tóc đỏ, nhưng không có nhiều thời gian cho hắn suy nghĩ, giây tiếp theo hắn cảm thấy sau lưng lạnh toát, trực giác khiến hắn vô thức né tránh khỏi chỗ cũ, đồng thời triệu hồi ngọn lửa bảo vệ mình ở bên trong.
Có thể nói đây là lần phản ứng nhanh nhất từ trước đến nay của hắn, mặc dù vậy, trên cơ thể người đàn ông tóc đỏ vẫn xuất hiện thêm một vết thương hở, cơn đau dữ dội truyền đến từ ngực.
Chỉ thiếu một chút nữa, con dao đó đã đâm thủng tim hắn.
Nhìn xác chết của lão Dư và vết thương trên ngực người đàn ông tóc đỏ, mọi người không khỏi rùng mình.
Chỉ trong một lần chạm mặt, bọn họ vừa mới phản ứng lại thì phát hiện ra trong đội đã chết một dị năng giả cấp 3, thậm chí cả dị năng giả hệ hỏa cấp 3 mạnh nhất cũng suýt mất mạng.
Bọn họ muốn đi tìm bóng dáng của Vệ Thanh Y nhưng lại phát hiện sương mù xung quanh ngày càng dày đặc, bóng dáng của đối phương ẩn hiện trong sương mù, như thể có thể dịch chuyển tức thời, giây trước cô còn đang ở bên trái của họ, giây sau lại xuất hiện ở phía trước...
Đây thực sự là điều mà con người có thể làm được à?
Đây thực sự là tốc độ mà người không có dị năng có thể đạt được à, hay là vừa rồi bọn họ đã cảm nhận sai, thực ra người đó có dị năng?
Nhưng mà, không phải trước đó lão Dư đã nói rằng người phụ nữ đó là một hệ thủy phế vật à? Bây giờ bọn họ lại cảm thấy đối phương giống như một dị năng giả hệ tốc độ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.