Trọng Sinh Trở Về, Ta Dựa Làm Ruộng Nghịch Tập Phong Thần
Chương 42:
Thất Tiểu Cửu
16/06/2024
Gã đàn ông hệ lôi trừng mắt nhìn hắn, tia chớp lóe lên trong tay, ra vẻ nếu hắn không tự ăn thì phải giao đồ ra, nếu không thì tia chớp trong tay hắn sẽ ném về phía đối phương.
Người đàn ông tóc đỏ nghiến răng quyết định nói ra sự thật: "Tôi..." Thuốc không thấy đâu nữa!
Thực tế, khi bị thương ở ngực, hắn đã tức giận muốn dùng thuốc để giết chết người phụ nữ xấu xí đó nhưng lại chẳng thấy thuốc đâu.
Nghĩ đến dây leo biến dị đang rình rập, hắn không khỏi sợ hãi, đây cũng là lý do tại sao trước đó hắn không có động tĩnh gì lâu như vậy.
Người đàn ông tóc đỏ còn chưa nói dứt lời một bóng người thanh thoát linh hoạt vung đao chém về phía hắn, cắt ngang lời hắn định nói.
Vết thương trên ngực chồng thêm vết thương mới, người đàn ông tóc đỏ cảm thấy có thứ gì đó mát lạnh tan ra trong vết thương của mình, hắn cúi đầu nhìn vào vết thương, chưa kịp nhìn rõ tình trạng vết thương thì màu đỏ thẫm đã nhuộm đỏ đôi mắt hắn, nhiệt độ cơ thể tăng vọt.
Ngọn lửa hùng hùng bùng lên từ người đàn ông mặc áo đỏ, đôi mắt vô hồn của hắn vô thức để ngọn lửa lan ra xung quanh, những người đầu tiên gặp nạn chính là những đồng đội của hắn.
Người đàn ông mặc áo xám và gã đàn ông hệ lôi phản ứng nhanh nhất, người trước nhanh chóng điều động chút dị năng cuối cùng để độn thổ, người sau vội vàng túm lấy hai dị năng giả cấp 2 khác đứng trước mặt mình.
Đốt cháy! Đốt cháy tất cả!
Trong đầu người đàn ông tóc đỏ chỉ còn lại ý nghĩ này, khí thế của hắn bỗng nhiên tăng lên, hắn điên cuồng giải phóng ngọn lửa thiêu đốt mọi thứ xung quanh, cả người biến thành một người lửa, chỉ có khuôn mặt ẩn hiện màu xanh.
Biển lửa không ngừng lan ra bên ngoài.
Đối mặt với bức tường lửa gần trong gang tấc, Vệ Thanh Y vung đao chém một nhát, lưỡi đao sắc bén trực tiếp chém đôi ngọn lửa đang lao về phía cô.
Nhìn kỹ có thể thấy trên lưỡi đao của cô có một lớp ánh sáng màu xanh rất nhạt, đây là chút năng lượng hệ thủy cuối cùng mà cô để lại.
Cô chỉ sử dụng năng lượng hệ thủy một lần trong hai lần ảnh phản xạ khúc xạ, phần còn lại cô phân tán ra để thực hiện một kế hoạch khác, chẳng hạn như vừa rồi khi đưa vào vết thương của người đàn ông tóc đỏ một túi nước nhỏ có chưá HM1...
Nhìn từ xa, Vệ Thanh Y như bị biển lửa nuốt chửng, chỉ có chú mèo nhỏ Nộn Miêu trên cổ tay cô và 221 trong hệ thống mới biết, trong biển lửa có một không gian bị khí đao chém ra, cô đang ở trong không gian giống như lồng hấp này.
Mồ hôi thấm ướt quần áo rồi lại bốc hơi, khuôn mặt Vệ Thanh Y bị thiêu đốt đến đỏ bừng nhưng ánh mắt cô ngày càng sang lên.
Lúc này trong ánh mắt cô không hề có sự điên cuồng, cũng không có sợ hãi hay hoảng loạn, chỉ có một sự lạnh lẽo như mặt hồ phẳng lặng.
Cô kiên định vung đao, gió đao thổi bay những ngọn lửa đang bùng lên, ánh sáng xanh nhạt trên lưỡi đao càng thêm mờ nhạt.
Khuôn mặt người đàn ông tóc đỏ càng thêm xanh xao, hắn không nhìn thấy có một cây Thủy Châm nhỏ bé trong đầu mình đang chậm rãi nhưng kiên định di chuyển đến một nơi nào đó, những nơi nó đi qua đều là một màu xanh đen, Thủy Châm cũng không ngừng giảm bớt trong quá trình này.
Thủy Châm hoàn toàn biến mất, ánh sáng xanh trên lưỡi đao hoàn toàn tối đi, khóe miệng Vệ Thanh Y nở một nụ cười nhẹ nhõm, thành công rồi!
Người đàn ông tóc đỏ nghiến răng quyết định nói ra sự thật: "Tôi..." Thuốc không thấy đâu nữa!
Thực tế, khi bị thương ở ngực, hắn đã tức giận muốn dùng thuốc để giết chết người phụ nữ xấu xí đó nhưng lại chẳng thấy thuốc đâu.
Nghĩ đến dây leo biến dị đang rình rập, hắn không khỏi sợ hãi, đây cũng là lý do tại sao trước đó hắn không có động tĩnh gì lâu như vậy.
Người đàn ông tóc đỏ còn chưa nói dứt lời một bóng người thanh thoát linh hoạt vung đao chém về phía hắn, cắt ngang lời hắn định nói.
Vết thương trên ngực chồng thêm vết thương mới, người đàn ông tóc đỏ cảm thấy có thứ gì đó mát lạnh tan ra trong vết thương của mình, hắn cúi đầu nhìn vào vết thương, chưa kịp nhìn rõ tình trạng vết thương thì màu đỏ thẫm đã nhuộm đỏ đôi mắt hắn, nhiệt độ cơ thể tăng vọt.
Ngọn lửa hùng hùng bùng lên từ người đàn ông mặc áo đỏ, đôi mắt vô hồn của hắn vô thức để ngọn lửa lan ra xung quanh, những người đầu tiên gặp nạn chính là những đồng đội của hắn.
Người đàn ông mặc áo xám và gã đàn ông hệ lôi phản ứng nhanh nhất, người trước nhanh chóng điều động chút dị năng cuối cùng để độn thổ, người sau vội vàng túm lấy hai dị năng giả cấp 2 khác đứng trước mặt mình.
Đốt cháy! Đốt cháy tất cả!
Trong đầu người đàn ông tóc đỏ chỉ còn lại ý nghĩ này, khí thế của hắn bỗng nhiên tăng lên, hắn điên cuồng giải phóng ngọn lửa thiêu đốt mọi thứ xung quanh, cả người biến thành một người lửa, chỉ có khuôn mặt ẩn hiện màu xanh.
Biển lửa không ngừng lan ra bên ngoài.
Đối mặt với bức tường lửa gần trong gang tấc, Vệ Thanh Y vung đao chém một nhát, lưỡi đao sắc bén trực tiếp chém đôi ngọn lửa đang lao về phía cô.
Nhìn kỹ có thể thấy trên lưỡi đao của cô có một lớp ánh sáng màu xanh rất nhạt, đây là chút năng lượng hệ thủy cuối cùng mà cô để lại.
Cô chỉ sử dụng năng lượng hệ thủy một lần trong hai lần ảnh phản xạ khúc xạ, phần còn lại cô phân tán ra để thực hiện một kế hoạch khác, chẳng hạn như vừa rồi khi đưa vào vết thương của người đàn ông tóc đỏ một túi nước nhỏ có chưá HM1...
Nhìn từ xa, Vệ Thanh Y như bị biển lửa nuốt chửng, chỉ có chú mèo nhỏ Nộn Miêu trên cổ tay cô và 221 trong hệ thống mới biết, trong biển lửa có một không gian bị khí đao chém ra, cô đang ở trong không gian giống như lồng hấp này.
Mồ hôi thấm ướt quần áo rồi lại bốc hơi, khuôn mặt Vệ Thanh Y bị thiêu đốt đến đỏ bừng nhưng ánh mắt cô ngày càng sang lên.
Lúc này trong ánh mắt cô không hề có sự điên cuồng, cũng không có sợ hãi hay hoảng loạn, chỉ có một sự lạnh lẽo như mặt hồ phẳng lặng.
Cô kiên định vung đao, gió đao thổi bay những ngọn lửa đang bùng lên, ánh sáng xanh nhạt trên lưỡi đao càng thêm mờ nhạt.
Khuôn mặt người đàn ông tóc đỏ càng thêm xanh xao, hắn không nhìn thấy có một cây Thủy Châm nhỏ bé trong đầu mình đang chậm rãi nhưng kiên định di chuyển đến một nơi nào đó, những nơi nó đi qua đều là một màu xanh đen, Thủy Châm cũng không ngừng giảm bớt trong quá trình này.
Thủy Châm hoàn toàn biến mất, ánh sáng xanh trên lưỡi đao hoàn toàn tối đi, khóe miệng Vệ Thanh Y nở một nụ cười nhẹ nhõm, thành công rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.