Trọng Sinh Trở Về, Ta Dựa Làm Ruộng Nghịch Tập Phong Thần

Chương 9:

Thất Tiểu Cửu

09/06/2024

Đáy mắt Vệ Thanh Y thoáng qua một tia may mắn, giơ con dao găm lên, hơi nghiêng người lại gần tai Lục Linh nói: "Cô muốn thức tỉnh dị năng thì đâu cần phải nhắm vào thứ trong tay tôi, quả Thủy Mật đào biến dị trong phòng Giang Tử An hiệu quả hơn nhiều so với thứ trong tay tôi."

Lục Linh thở hơi gấp, nhịp tim như chậm đi nửa nhịp.

Có phải là quả Thủy Mật đào biến dị mà cô ta nghĩ không?

Rất nhanh, Lục Linh lại nhớ ra điều gì đó, hỏi: "Nhưng không phải Giang Tử An đã ăn để chữa thương rồi sao?"

"Không phải cô thực sự tin rằng hắn đã bị thương đấy chứ?" Vệ Thanh Y giả vờ ngạc nhiên hỏi ngược lại.

Lục Linh im lặng.

Người bên ngoài không nghe tiếp nữa, đối phương nhẹ nhàng rời khỏi, đi thẳng về phía phòng của Giang Tử An.

Phát hiện ra động tĩnh ở bên ngoài, Vệ Thanh Y cất dao găm đi, triệu hồi một lớp màng nước mỏng bịt kín miệng Lục Linh lại.

Đến khi Lục Linh kịp hoàn hồn, Vệ Thanh Y đã xách cô ta đến ban công phòng bên cạnh.

Ban công được bịt kín bằng chăn bông, không nhìn thấy chút ánh sáng nào, thấp thoáng còn có thể ngửi thấy mùi hôi thối khó chịu qua lớp chăn bông bẩn thỉu.

Bóng tối không kéo dài quá lâu, Vệ Thanh Y dùng dị năng hệ thủy nhanh chóng mở khóa cửa, trong quá trình này, cô không phát ra bất cứ tiếng động nào, kể cả Lục Linh đang bị trói bằng dây nước trong tay cô cũng không thể giãy giụa.

Trong lòng Lục Linh đang bị xách nghĩ thầm đầy ác ý: Cho dù sau này Vệ Thanh Y có khóc lóc cầu xin mình ra sao, cô ta chắc chắn cũng sẽ không giải độc cho cô, cứ để cô mang theo vết sẹo xấu xí đó từ từ suy yếu và chết trong đau đớn đi!



Nghĩ đến việc mình đã động tay động chân vào vết thương ở vai trái của Vệ Thanh Y trước đó, trong lòng Lục Linh cảm thấy hả hê.

Tự an ủi như vậy khiến trong lòng Lục Linh thoải mái hơn không ít, mãi đến khi Vệ Thanh Y đẩy cửa ra để cô ta thấy tình hình bên trong phòng.

"Ư ư..." Con tiện nhân kia, mau dừng lại cho tôi!

Lục Linh trừng mắt nhìn cô gái dễ thương đang cầm quả đào Thủy Mật tỏa ra mùi thơm ngọt ngào đưa lên miệng, nếu như ánh mắt có thể giết người, có lẽ cô gái dễ thương kia đã bị cô ta giết chết hàng nghìn lần.

Cuối cùng cô gái dễ thương kia cũng chú ý đến hai người, cô ta không kịp suy nghĩ tại sao hai người lại xuất hiện ở đây, chỉ tăng tốc độ đưa quả đào Thủy Mật vào miệng, muốn nhanh chóng ăn hết thứ này vào bụng.

Cô ta đã thất vọng.

Quả đào Thủy Mật biến dị bị một luồng nước bao bọc rơi vào tay Vệ Thanh Y, cô gái dễ thương cũng chịu chung số phận với Lục Linh - bị màng nước bịt kín miệng và dây nước trói chặt cơ thể.

Vệ Thanh Y đặt Lục Linh bên cạnh cô gái dễ thương, cô rửa sạch quả đào Thủy Mật biến dị trước mặt hai người rồi ăn xuống, sau đó cô còn vô tình liếc qua chiếc tủ đã bị cô gái dễ thương kéo ra ở bên cạnh.

Khi nhìn thấy thứ ở bên trong, ánh mắt cô bỗng nhiên khựng lại.

Rất nhanh sau đó, cô liền thu hồi ánh mắt, nhìn thẳng vào vẻ mặt hận không thể ăn tươi nuốt sống mình của hai người.

Đặc biệt là Lục Linh, tận mắt nhìn thấy thứ có thể giúp mình thức tỉnh dị năng bị ăn mất, cô ta đã trải qua chuyện như vậy hai lần, sự căm hận của cô ta đối với Vệ Thanh Y lập tức đạt đến đỉnh điểm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Trở Về, Ta Dựa Làm Ruộng Nghịch Tập Phong Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook