Trọng Sinh Trở Về: Tôi Quyến Rũ Anh Trai Của Kẻ Thù!
Chương 4: Li gián
Thanh Tuyên
13/07/2024
*Ba năm sau
Cố Tuyết Nhi thành công lấy mọi lòng tin của nhà họ Tưởng và dành được tình yêu của Tưởng Thiên Dịch.
Hôm nay cũng vừa tròn ba năm ngày mất của Tô Hạ.
Ngày mất của cô cũng chính là sinh nhật của Tưởng Du Vãn.Vào cái ngày này cô phải mang vẻ mặt vui vẻ mà chúc mừng sinh nhật cô ta dù trong lòng đã muốn băm cô ta ra thành trăm mảnh.
Căn bếp rộng rãi cả họ hàng nhà họ Tưởng tụ hợp ở nhà Tổ để mừng sinh nhật của Tưởng Du Vãn.
Cô cùng Tưởng Thiên Dịch vừa đến cửa,Tưởng Du Vãn đã chạy ra ôm chặt lấy tay cô.
Cô ta mỉm cười hạnh phúc ôm lấy cô nói" Chị hai,cuối cùng chị cũng đến,vào đây em cho chị xem cái này"
Tưởng Thiên Dịch ở kế bên tỏ ra ghen tỵ nói" Tiểu Vãn,đây là vợ của anh.Không phải là người mà em muốn kéo đi đâu thì kéo.Vả lại anh trai em đến mà chỉ mừng chị dâu à?"
Tưởng Du Vãn lè lưỡi.Mặc kệ Tưởng Thiên Dịch nói gì vẫn nhất quyết kéo Cố Tuyết Nhi đi cho bằng được.
Đúng lúc này mẹ của Tưởng Thiên Dịch đi ra,nhìn thấy một màng này thì mắng yêu Tưởng Du Vãn" Tiểu Du,con làm gì vậy? Kéo như vậy lỡ chị dâu ngã thì sao?"
Cố Tuyết Nhi dù trong lòng đầy hận thù nhưng vẫn dịu dàng lên tiếng" Mẹ,không sao đâu.Du Vãn cũng chẳng làm gì con,con bé còn nhỏ nhưng vâng lời hiểu chuyện như vậy thật quá tốt."
Cả gia đình sum họp cùng nhau đúng là một chuyện hết sức hạnh phúc.Tuy nhiên càng thể hiện kiểu gia đình chuẩn mực trước mặt cô càng hút đẩy Cố Tuyết Nhi này trả thù.Cứ chờ đó đi ngày tàn của nhà họ Tưởng không còn xa nữa đâu!
Suốt bữa ăn Tưởng Thiên Dịch nhận thấy sắc mặt khác lạ của Cố Tuyết Nhi thì cúi đầu nói nhỏ vào tai cô" Em sao vậy?"
Cố Tuyết Nhi mỉm cười đáp" Không sao"
Khi ăn bữa cơm sum họp xong tiếp tới sẽ là phần cắt bánh kem.
Tưởng Du Vãn do quá quý cô nên năm nào cũng kéo cô vào ước và thổi nến.
Và điều ước của cô cũng như một: Mong gia đình họ Tưởng tán gia bại sản.
...
Khi thổi nến và ăn bánh xong trời cũng đã khuya.Cố Tuyết Nhi và Tưởng Thiên Dịch xin phép về trước dù Tưởng Du Vãn có níu kéo mong cô ở lại.
Đây không phải là một ngày đáng vui vẻ.Sinh nhật của kẻ thù cũng như ngày mất của mình.Có muốn nở nụ cười giả tạo cũng khó.
Trên xe Cố Tuyết Nhi không nói một câu.Tưởng Thiên Dịch lâu lâu lại liếc nhìn sắc mặt cô nhưng vẫn u ảm như một.Anh để ý gần ba năm nay cứ ngày này sắc mặt của cô lại u uất không cam tâm và có chút tức giận hận thù.
Giọng nói trầm khẽ của Tưởng Thiên Dịch bỗng truyền đến" Sao thế? Không khỏe à?"
Cố Tuyết Nhi liếc nhìn anh,hờ hững trả lời" Không sao"
" Thật vậy sao? Anh thấy ba năm nay khi tới sinh nhật Tiểu Vãn lúc nào khi về em cũng mang sắc mặt không được khỏe.Có phải bị Tiểu Vãn đeo bám quá nên mệt không?"
Cố Tuyết Nhi nhìn anh,cố trấn an bản thân không được lộ sắc mặt gì chuyển chủ đề" Từ lúc kết hôn với anh em chưa bao giờ thấy em trai của anh.Nghe nói cậu ta đi du học,ba năm nay không về sao?"
Tưởng Thiên Dịch mặt mày xám xịt lên tiếng" Sao hôm nay lại tò mò đến gia đình anh?Cậu ta như thế nào thì kệ cậu ta,em để ý mỗi anh đã đủ rồi"
" Đâu có,em chỉ muốn biết thêm về gia đình chồng mình thôi mà.Không được sao anh?"
Tưởng Thiên Dịch cơn tức giận đang dâng lên bỗng vì câu nói của cô mà dịu xuống,anh suy nghĩ rồi nói" Cậu ta mà em nói là Tưởng Thiên Hạo đã du học từ ba năm trước.Nhưng vào sinh nhật ba năm trước của Tưởng Du Vãn cậu ta cũng có mặt...."
....
Khi về nhà,không biết bị ma nhập hay gì mà Tưởng Thiên Dịch đè cô lên giường làm chuyện người lớn.Cố Tuyết Nhi tuy không yêu Tưởng Thiên Dịch nhưng người đàn ông này thật có sức hút.Có thể khiến Cố Tuyết Nhi không yêu nhưng vẫn chấp nhận làm mọi chuyện.
Sau hôm đó cô cũng chẳng dám hỏi về Tưởng Thiên Hạo vì sợ tên điên này lại làm gì cô.
Đúng là khiến một người yêu mình đã khó,giả yêu người đó cho dù ghét cay ghét đắng lại càng khó hơn.
Dù Tưởng Thiên Dịch không yêu cầu cô phải đi làm vì một mình anh cũng có thể nuôi cô cả đời.Nhưng muốn lật đổ gia tộc họ Tưởng và sự nghiệp của Tưởng Thiên Dịch thì phải cần một gia thế tầm cỡ mới có thể so sánh được.
Cố Tuyết Nhi vốn có tương lai sáng lạn nhưng vì Tưởng Du Vãn mà phải chết đi rồi lại trọng sinh lấy thân thế mới.Tuy trên cơ thể khác nhưng kiến thức cô có được vẫn nguyên vẹn.
Cố Tuyết Nhi âm thầm gia nhập một thế lực giúp cô chống lại nhà họ Tưởng.
....
Khi đang ở nhà Tưởng Thiên Dịch gọi đến kêu cô thu xếp thời gian cùng anh đi dự tiệc.
Chuyện này đối với cuộc sống vợ chồng với anh cũng quá quen thuộc.
Việc phải trưng bộ mặt giả tạo cùng ân ân ái ái với Tưởng Thiên Dịch trước công chúng cũng không khiến cô ngại ngùng.Các được nhiều người biết đến trong tương lai càng dễ dàng ụp đổ nhà họ Tưởng.
Cố Tuyết Nhi diện bộ váy ôm bó màu đỏ.Khuôn mặt xinh đẹp cùng thân hình cân đối như người mẫu khi đi cùng Tưởng Thiên Dịch càng toát ra hào quang,khí chất sang chảnh.
Cô càng ma mị càng khiến Tưởng Thiên Dịch say đắm.
Đến bữa tiệc,chưa được bao lâu Tưởng Thiên Dịch đã bị vài người kéo đi tách rời khỏi Cố Tuyết Nhi.
Đang đứng nhâm nhí cốc rượu,thì giọng nói sau lưng khiến cô mất cả nhã hứng đang có.
" Tưởng phu nhân,là cô sao? Không ngờ lại được gặp chị dâu của Du Vãn ở đây.Tôi nghe Du Vãn nhắc đến cô từ lâu nhưng bây giờ mới được gặp." Giọng nói giả tạo của Đặng Hồ Trân vang lên,một trong những đàn em cùng Tưởng Du Vãn hại chết cô lại đang đứng trước mặt cô.Tuy nhiên cô lại chẳng thể làm gì.
Cố Tuyết Nhi quay người,nhìn cô ta nhíu mày tỏ vẻ ngạc nhiên nói" Cô là ai? Cô biết Tiểu Vãn nhà tôi sao?Từ trước đến giờ sao Tiểu Vãn chưa bao giờ nhắc về cô? "
Đặng Hồ Trân cứng đờ người,dù lời nói của Cố Tuyết Nhi chỉ tỏ vẻ nghi hoặc nhưng lại mang ẩn ý Đặng Hồ Trân chỉ giống như kẻ qua đường không đáng để cô bận tâm.Vả lại không lẽ Tưởng Du Vãn lại chẳng bao giờ nói về cô ta với chị dâu của mình sao?
Dù gì cô ta cũng đi theo Tưởng Du Vãn mấy năm.Không lẽ so với bạn thân cũng chưa bằng sao?
Đặng Hồ Trân không nói ra nhưng ánh mắt đã nói lên tất cả.Cố Tuyết Nhi cười nhẹ tiến thêm một bước nói tiếp" Lúc trước con bé nói với tôi rằng nó không có bạn bè chỉ có mấy con thú dùng để điều khiển.Hóa ra là để ám chỉ cô" Vẻ mặt vui tươi lúc nãy của Cố Tuyết Nhi biến mất thay vào đó là khuôn mặt lạnh lùng thâm độc.
Muốn hạ bệ được Tưởng Du Vãn thì đầu tiên phải khiến những người xung quanh cô ta rời bỏ cô ta.Rồi từ từ mới khiến cô ta sống trong đau khổ.Li gián Đặng Hồ Trân chính là lựa chọn sáng suốt nhất.
Đặng Hồ Trân đen mặt,nhìn cô tức giận định tác động vật lí thì Tưởng Thiên Dịch bỗng xuất hiện.
Tưởng Thiên Dịch đi tới ôm bả vai cô hỏi" Sao vậy?"
Cố Tuyết Nhi mỉm cười xem như không có chuyện gì lắc đầu bảo" Không có gì.Em chỉ đang trò chuyện cùng bạn của Tiểu Vãn.Chồng à,anh có biết Tiểu Vãn có người bạn này không?"
Tưởng Thiên Dịch hờ hững nhìn Đặng Hồ Trân,lãnh đạm nói" Không biết."
Đặng Hồ Trân như chết lặng đứng nhìn hai người rời đi.Cô ta không ngờ Tưởng Du Vãn lại nói về cô ta với người thân của mình như vậy.
Cố Tuyết Nhi thành công lấy mọi lòng tin của nhà họ Tưởng và dành được tình yêu của Tưởng Thiên Dịch.
Hôm nay cũng vừa tròn ba năm ngày mất của Tô Hạ.
Ngày mất của cô cũng chính là sinh nhật của Tưởng Du Vãn.Vào cái ngày này cô phải mang vẻ mặt vui vẻ mà chúc mừng sinh nhật cô ta dù trong lòng đã muốn băm cô ta ra thành trăm mảnh.
Căn bếp rộng rãi cả họ hàng nhà họ Tưởng tụ hợp ở nhà Tổ để mừng sinh nhật của Tưởng Du Vãn.
Cô cùng Tưởng Thiên Dịch vừa đến cửa,Tưởng Du Vãn đã chạy ra ôm chặt lấy tay cô.
Cô ta mỉm cười hạnh phúc ôm lấy cô nói" Chị hai,cuối cùng chị cũng đến,vào đây em cho chị xem cái này"
Tưởng Thiên Dịch ở kế bên tỏ ra ghen tỵ nói" Tiểu Vãn,đây là vợ của anh.Không phải là người mà em muốn kéo đi đâu thì kéo.Vả lại anh trai em đến mà chỉ mừng chị dâu à?"
Tưởng Du Vãn lè lưỡi.Mặc kệ Tưởng Thiên Dịch nói gì vẫn nhất quyết kéo Cố Tuyết Nhi đi cho bằng được.
Đúng lúc này mẹ của Tưởng Thiên Dịch đi ra,nhìn thấy một màng này thì mắng yêu Tưởng Du Vãn" Tiểu Du,con làm gì vậy? Kéo như vậy lỡ chị dâu ngã thì sao?"
Cố Tuyết Nhi dù trong lòng đầy hận thù nhưng vẫn dịu dàng lên tiếng" Mẹ,không sao đâu.Du Vãn cũng chẳng làm gì con,con bé còn nhỏ nhưng vâng lời hiểu chuyện như vậy thật quá tốt."
Cả gia đình sum họp cùng nhau đúng là một chuyện hết sức hạnh phúc.Tuy nhiên càng thể hiện kiểu gia đình chuẩn mực trước mặt cô càng hút đẩy Cố Tuyết Nhi này trả thù.Cứ chờ đó đi ngày tàn của nhà họ Tưởng không còn xa nữa đâu!
Suốt bữa ăn Tưởng Thiên Dịch nhận thấy sắc mặt khác lạ của Cố Tuyết Nhi thì cúi đầu nói nhỏ vào tai cô" Em sao vậy?"
Cố Tuyết Nhi mỉm cười đáp" Không sao"
Khi ăn bữa cơm sum họp xong tiếp tới sẽ là phần cắt bánh kem.
Tưởng Du Vãn do quá quý cô nên năm nào cũng kéo cô vào ước và thổi nến.
Và điều ước của cô cũng như một: Mong gia đình họ Tưởng tán gia bại sản.
...
Khi thổi nến và ăn bánh xong trời cũng đã khuya.Cố Tuyết Nhi và Tưởng Thiên Dịch xin phép về trước dù Tưởng Du Vãn có níu kéo mong cô ở lại.
Đây không phải là một ngày đáng vui vẻ.Sinh nhật của kẻ thù cũng như ngày mất của mình.Có muốn nở nụ cười giả tạo cũng khó.
Trên xe Cố Tuyết Nhi không nói một câu.Tưởng Thiên Dịch lâu lâu lại liếc nhìn sắc mặt cô nhưng vẫn u ảm như một.Anh để ý gần ba năm nay cứ ngày này sắc mặt của cô lại u uất không cam tâm và có chút tức giận hận thù.
Giọng nói trầm khẽ của Tưởng Thiên Dịch bỗng truyền đến" Sao thế? Không khỏe à?"
Cố Tuyết Nhi liếc nhìn anh,hờ hững trả lời" Không sao"
" Thật vậy sao? Anh thấy ba năm nay khi tới sinh nhật Tiểu Vãn lúc nào khi về em cũng mang sắc mặt không được khỏe.Có phải bị Tiểu Vãn đeo bám quá nên mệt không?"
Cố Tuyết Nhi nhìn anh,cố trấn an bản thân không được lộ sắc mặt gì chuyển chủ đề" Từ lúc kết hôn với anh em chưa bao giờ thấy em trai của anh.Nghe nói cậu ta đi du học,ba năm nay không về sao?"
Tưởng Thiên Dịch mặt mày xám xịt lên tiếng" Sao hôm nay lại tò mò đến gia đình anh?Cậu ta như thế nào thì kệ cậu ta,em để ý mỗi anh đã đủ rồi"
" Đâu có,em chỉ muốn biết thêm về gia đình chồng mình thôi mà.Không được sao anh?"
Tưởng Thiên Dịch cơn tức giận đang dâng lên bỗng vì câu nói của cô mà dịu xuống,anh suy nghĩ rồi nói" Cậu ta mà em nói là Tưởng Thiên Hạo đã du học từ ba năm trước.Nhưng vào sinh nhật ba năm trước của Tưởng Du Vãn cậu ta cũng có mặt...."
....
Khi về nhà,không biết bị ma nhập hay gì mà Tưởng Thiên Dịch đè cô lên giường làm chuyện người lớn.Cố Tuyết Nhi tuy không yêu Tưởng Thiên Dịch nhưng người đàn ông này thật có sức hút.Có thể khiến Cố Tuyết Nhi không yêu nhưng vẫn chấp nhận làm mọi chuyện.
Sau hôm đó cô cũng chẳng dám hỏi về Tưởng Thiên Hạo vì sợ tên điên này lại làm gì cô.
Đúng là khiến một người yêu mình đã khó,giả yêu người đó cho dù ghét cay ghét đắng lại càng khó hơn.
Dù Tưởng Thiên Dịch không yêu cầu cô phải đi làm vì một mình anh cũng có thể nuôi cô cả đời.Nhưng muốn lật đổ gia tộc họ Tưởng và sự nghiệp của Tưởng Thiên Dịch thì phải cần một gia thế tầm cỡ mới có thể so sánh được.
Cố Tuyết Nhi vốn có tương lai sáng lạn nhưng vì Tưởng Du Vãn mà phải chết đi rồi lại trọng sinh lấy thân thế mới.Tuy trên cơ thể khác nhưng kiến thức cô có được vẫn nguyên vẹn.
Cố Tuyết Nhi âm thầm gia nhập một thế lực giúp cô chống lại nhà họ Tưởng.
....
Khi đang ở nhà Tưởng Thiên Dịch gọi đến kêu cô thu xếp thời gian cùng anh đi dự tiệc.
Chuyện này đối với cuộc sống vợ chồng với anh cũng quá quen thuộc.
Việc phải trưng bộ mặt giả tạo cùng ân ân ái ái với Tưởng Thiên Dịch trước công chúng cũng không khiến cô ngại ngùng.Các được nhiều người biết đến trong tương lai càng dễ dàng ụp đổ nhà họ Tưởng.
Cố Tuyết Nhi diện bộ váy ôm bó màu đỏ.Khuôn mặt xinh đẹp cùng thân hình cân đối như người mẫu khi đi cùng Tưởng Thiên Dịch càng toát ra hào quang,khí chất sang chảnh.
Cô càng ma mị càng khiến Tưởng Thiên Dịch say đắm.
Đến bữa tiệc,chưa được bao lâu Tưởng Thiên Dịch đã bị vài người kéo đi tách rời khỏi Cố Tuyết Nhi.
Đang đứng nhâm nhí cốc rượu,thì giọng nói sau lưng khiến cô mất cả nhã hứng đang có.
" Tưởng phu nhân,là cô sao? Không ngờ lại được gặp chị dâu của Du Vãn ở đây.Tôi nghe Du Vãn nhắc đến cô từ lâu nhưng bây giờ mới được gặp." Giọng nói giả tạo của Đặng Hồ Trân vang lên,một trong những đàn em cùng Tưởng Du Vãn hại chết cô lại đang đứng trước mặt cô.Tuy nhiên cô lại chẳng thể làm gì.
Cố Tuyết Nhi quay người,nhìn cô ta nhíu mày tỏ vẻ ngạc nhiên nói" Cô là ai? Cô biết Tiểu Vãn nhà tôi sao?Từ trước đến giờ sao Tiểu Vãn chưa bao giờ nhắc về cô? "
Đặng Hồ Trân cứng đờ người,dù lời nói của Cố Tuyết Nhi chỉ tỏ vẻ nghi hoặc nhưng lại mang ẩn ý Đặng Hồ Trân chỉ giống như kẻ qua đường không đáng để cô bận tâm.Vả lại không lẽ Tưởng Du Vãn lại chẳng bao giờ nói về cô ta với chị dâu của mình sao?
Dù gì cô ta cũng đi theo Tưởng Du Vãn mấy năm.Không lẽ so với bạn thân cũng chưa bằng sao?
Đặng Hồ Trân không nói ra nhưng ánh mắt đã nói lên tất cả.Cố Tuyết Nhi cười nhẹ tiến thêm một bước nói tiếp" Lúc trước con bé nói với tôi rằng nó không có bạn bè chỉ có mấy con thú dùng để điều khiển.Hóa ra là để ám chỉ cô" Vẻ mặt vui tươi lúc nãy của Cố Tuyết Nhi biến mất thay vào đó là khuôn mặt lạnh lùng thâm độc.
Muốn hạ bệ được Tưởng Du Vãn thì đầu tiên phải khiến những người xung quanh cô ta rời bỏ cô ta.Rồi từ từ mới khiến cô ta sống trong đau khổ.Li gián Đặng Hồ Trân chính là lựa chọn sáng suốt nhất.
Đặng Hồ Trân đen mặt,nhìn cô tức giận định tác động vật lí thì Tưởng Thiên Dịch bỗng xuất hiện.
Tưởng Thiên Dịch đi tới ôm bả vai cô hỏi" Sao vậy?"
Cố Tuyết Nhi mỉm cười xem như không có chuyện gì lắc đầu bảo" Không có gì.Em chỉ đang trò chuyện cùng bạn của Tiểu Vãn.Chồng à,anh có biết Tiểu Vãn có người bạn này không?"
Tưởng Thiên Dịch hờ hững nhìn Đặng Hồ Trân,lãnh đạm nói" Không biết."
Đặng Hồ Trân như chết lặng đứng nhìn hai người rời đi.Cô ta không ngờ Tưởng Du Vãn lại nói về cô ta với người thân của mình như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.