Trọng Sinh Trước Lúc Mạt Thế: Ta Ở Mạt Thế Làm Xây Dựng
Chương 38:
Diệp Niệm Khả
23/10/2024
Lúc này, cổng chính của biệt thự mở toang, từ phòng bảo vệ gần đó phát ra âm thanh từng đợt "phanh phanh phanh", kèm theo tiếng gầm rú của tang thi. Nhìn qua cửa sổ, họ có thể thấy ba con tang thi mặc đồng phục bảo vệ bên trong.
Có lẽ do ngửi thấy mùi của con người, những con tang thi trong phòng bảo vệ càng thêm hung hăng, chúng đập mạnh vào cửa với ý đồ phá cửa để tìm thức ăn.
"Đó... đó là tang thi sao?" - Diệp Dung run rẩy, che miệng hỏi.
Lâm Mạt vội ôm lấy mẹ, vỗ nhẹ lưng bà an ủi: "Đúng vậy, mẹ đừng sợ, con sẽ bảo vệ mẹ."
"Đúng đó dì Dung! Dì đừng sợ, chúng con đều sẽ bảo vệ dì." - Đường Thi thấy vẻ mặt sợ hãi của Diệp Dung, cảm thấy thương xót.
"Cứ kiên trì luyện tập đao pháp mỗi tối, dì sẽ trở nên rất giỏi thôi."
"Thật không?" - Diệp Dung dù sợ hãi nhưng không muốn trở thành gánh nặng cho mọi người.
"Thật mà. Khi nào con lừa dì đâu! Nếu không tin, để con làm mẫu cho dì xem sức mạnh của Đoạt Mệnh Đao Pháp."
Đường Thi rút đao ra, kết hợp với năng lực phong hệ, chém một đường vào cánh cửa phòng bảo vệ. Lưỡi đao sắc bén, không gặp trở ngại nào, cánh cửa lập tức bị chém làm đôi.
Cô tiếp tục giơ đao lên, chém thêm một đường về phía tang thi.
Tiếng “răng rắc” vang lên.
Chỉ thấy nguyên bản con tang thi đang giương nanh múa vuốt lao về phía bọn họ, nháy mắt đầu nó bất ngờ rời khỏi thân thể, ngã ngửa ra sau. Trong thời gian nháy mắt, ba con tang thi trong phòng an ninh đã bị Đường Thi hạ gục.
"Dì Dung, chỉ cần chém rơi đầu chúng như thế này, đừng để chúng tóm được mình là ổn" - Đường Thi nói nhẹ nhàng, như thể việc giết tang thi chẳng khó khăn gì.
Nếu những người còn lại không từng giết tang thi, có lẽ họ sẽ nghĩ việc này dường như cũng dễ dàng như chém dưa hấu.
Cả nhóm tiến vào khu biệt thự, trước mắt hiện ra mười căn biệt thự tinh xảo, xa hoa. Khoảng cách giữa các căn rất lớn, mỗi căn đều có tường cao hai mét vây quanh, đảm bảo sự riêng tư tuyệt đối. Những người sống ở đây chắc chắn là giàu có.
Họ tiếp tục tiến về phía trước, không gặp bất kỳ con tang thi nào. Biệt thự số 1 vẫn nguyên khóa, cho thấy chưa có người dọn vào. Họ không dừng lại mà tiếp tục đến biệt thự số 2.
Khi đến gần biệt thự số 2, Đường Thi cảm nhận được có hai con tang thi bên trong. Dựa vào vết máu ở cửa, có thể đoán rằng đó là hai vợ chồng, một trong hai người sống ở đây đã biến thành tang thi, còn người kia cố gắng chạy thoát nhưng không kịp mở cửa và bị cắn chết trong tuyệt vọng.
Bên trong biệt thự vọng ra tiếng đập cửa ‘bang bang’ và tiếng gào rống hưng phấn của tang thi, có lẽ chúng đã ngửi thấy mùi người sống.
Lạc Trần tiến đến trước cửa, lấy ra một đoạn dây thép và loay hoay mân mê trong chốc lát với ổ khóa. Chỉ một lát sau, cửa mở ra với tiếng "rắc".
"Tiểu Hề, chuẩn bị dây leo. Khi cửa mở, hãy trói ngay bọn tang thi."
"Rõ." - Lạc Hề điều khiển dị năng và thả dây leo ra, nhìn không chớp mắt mà nhìn chằm chằm cánh cửa, chuẩn bị sẵn sàng.
“Cùm cụp” một tiếng…
Khi cửa vừa mở, hai con tang thi lao ra. Lạc Trần nhanh chóng tránh sang một bên, còn Lạc Hề lập tức dùng dây leo trói chặt chúng. Lạc Trần tung ra một lưỡi dao bằng nước sắc bén, chém đứt đầu cả hai con tang thi một cách gọn gàng.
"Cẩn thận chút nhé" - Lạc Trần nhắc nhở, sau đó cẩn thận bước vào biệt thự.
Cả nhóm tiến vào, cố ý gây ra tiếng động, nhưng không có thêm con tang thi nào xuất hiện. Họ thu gom đồ ăn còn sót lại trong biệt thự rồi rời đi.
Khi vừa rời khỏi biệt thự số 2 không lâu, tại góc khuất của biệt thự số 4, một nhóm tang thi khoảng mười con bất ngờ lao ra.
Đường Thi lặng lẽ bảo vệ Diệp Dung bên người, đồng thời dẫn một con tang thi đến để bà tập luyện.
Dù sợ hãi, Diệp Dung vẫn giơ đao trong tay lên, chém vào con tang thi gớm ghiếc trước mắt.
"Rắc!" - Nhát đao đầu tiên trúng vào vai phải của tang thi, máu đen văng khắp người bà. Con tang thi chỉ khựng lại một chút rồi lại tiếp tục lao về phía Diệp Dung.
Dẹp bỏ nỗi sợ, Diệp Dung vội rút đao ra và chém vào cổ tang thi lần nữa. Đến nhát thứ tư, bà cuối cùng cũng chém đứt đầu nó.
Ngay khi tang thi đổ gục xuống đất, Diệp Dung rốt cuộc không thể kiềm chế mà cúi xuống nôn mửa.
Đường Thi nhẹ nhàng vỗ vai bà, ôn nhu an ủi: "Dì Dung, dì làm rất tốt rồi!"
Chẳng mấy chốc, toàn bộ nhóm tang thi đã bị tiêu diệt sạch sẽ, không mất quá năm phút.
Sau khi Diệp Dung lấy lại bình tĩnh, cả nhóm tiếp tục tiến về phía trước, dọn sạch các biệt thự còn lại. Khi đến biệt thự số 8, họ cuối cùng cũng gặp người sống.
Trước cửa biệt thự số 8, có một chiếc xe đỗ lại, rõ ràng cho thấy dấu hiệu có người đang sống trong đó. Bên trong không phát ra bất kỳ tiếng động nào, nên họ đoán rằng không có tang thi và định tiếp tục đi.
Có lẽ do ngửi thấy mùi của con người, những con tang thi trong phòng bảo vệ càng thêm hung hăng, chúng đập mạnh vào cửa với ý đồ phá cửa để tìm thức ăn.
"Đó... đó là tang thi sao?" - Diệp Dung run rẩy, che miệng hỏi.
Lâm Mạt vội ôm lấy mẹ, vỗ nhẹ lưng bà an ủi: "Đúng vậy, mẹ đừng sợ, con sẽ bảo vệ mẹ."
"Đúng đó dì Dung! Dì đừng sợ, chúng con đều sẽ bảo vệ dì." - Đường Thi thấy vẻ mặt sợ hãi của Diệp Dung, cảm thấy thương xót.
"Cứ kiên trì luyện tập đao pháp mỗi tối, dì sẽ trở nên rất giỏi thôi."
"Thật không?" - Diệp Dung dù sợ hãi nhưng không muốn trở thành gánh nặng cho mọi người.
"Thật mà. Khi nào con lừa dì đâu! Nếu không tin, để con làm mẫu cho dì xem sức mạnh của Đoạt Mệnh Đao Pháp."
Đường Thi rút đao ra, kết hợp với năng lực phong hệ, chém một đường vào cánh cửa phòng bảo vệ. Lưỡi đao sắc bén, không gặp trở ngại nào, cánh cửa lập tức bị chém làm đôi.
Cô tiếp tục giơ đao lên, chém thêm một đường về phía tang thi.
Tiếng “răng rắc” vang lên.
Chỉ thấy nguyên bản con tang thi đang giương nanh múa vuốt lao về phía bọn họ, nháy mắt đầu nó bất ngờ rời khỏi thân thể, ngã ngửa ra sau. Trong thời gian nháy mắt, ba con tang thi trong phòng an ninh đã bị Đường Thi hạ gục.
"Dì Dung, chỉ cần chém rơi đầu chúng như thế này, đừng để chúng tóm được mình là ổn" - Đường Thi nói nhẹ nhàng, như thể việc giết tang thi chẳng khó khăn gì.
Nếu những người còn lại không từng giết tang thi, có lẽ họ sẽ nghĩ việc này dường như cũng dễ dàng như chém dưa hấu.
Cả nhóm tiến vào khu biệt thự, trước mắt hiện ra mười căn biệt thự tinh xảo, xa hoa. Khoảng cách giữa các căn rất lớn, mỗi căn đều có tường cao hai mét vây quanh, đảm bảo sự riêng tư tuyệt đối. Những người sống ở đây chắc chắn là giàu có.
Họ tiếp tục tiến về phía trước, không gặp bất kỳ con tang thi nào. Biệt thự số 1 vẫn nguyên khóa, cho thấy chưa có người dọn vào. Họ không dừng lại mà tiếp tục đến biệt thự số 2.
Khi đến gần biệt thự số 2, Đường Thi cảm nhận được có hai con tang thi bên trong. Dựa vào vết máu ở cửa, có thể đoán rằng đó là hai vợ chồng, một trong hai người sống ở đây đã biến thành tang thi, còn người kia cố gắng chạy thoát nhưng không kịp mở cửa và bị cắn chết trong tuyệt vọng.
Bên trong biệt thự vọng ra tiếng đập cửa ‘bang bang’ và tiếng gào rống hưng phấn của tang thi, có lẽ chúng đã ngửi thấy mùi người sống.
Lạc Trần tiến đến trước cửa, lấy ra một đoạn dây thép và loay hoay mân mê trong chốc lát với ổ khóa. Chỉ một lát sau, cửa mở ra với tiếng "rắc".
"Tiểu Hề, chuẩn bị dây leo. Khi cửa mở, hãy trói ngay bọn tang thi."
"Rõ." - Lạc Hề điều khiển dị năng và thả dây leo ra, nhìn không chớp mắt mà nhìn chằm chằm cánh cửa, chuẩn bị sẵn sàng.
“Cùm cụp” một tiếng…
Khi cửa vừa mở, hai con tang thi lao ra. Lạc Trần nhanh chóng tránh sang một bên, còn Lạc Hề lập tức dùng dây leo trói chặt chúng. Lạc Trần tung ra một lưỡi dao bằng nước sắc bén, chém đứt đầu cả hai con tang thi một cách gọn gàng.
"Cẩn thận chút nhé" - Lạc Trần nhắc nhở, sau đó cẩn thận bước vào biệt thự.
Cả nhóm tiến vào, cố ý gây ra tiếng động, nhưng không có thêm con tang thi nào xuất hiện. Họ thu gom đồ ăn còn sót lại trong biệt thự rồi rời đi.
Khi vừa rời khỏi biệt thự số 2 không lâu, tại góc khuất của biệt thự số 4, một nhóm tang thi khoảng mười con bất ngờ lao ra.
Đường Thi lặng lẽ bảo vệ Diệp Dung bên người, đồng thời dẫn một con tang thi đến để bà tập luyện.
Dù sợ hãi, Diệp Dung vẫn giơ đao trong tay lên, chém vào con tang thi gớm ghiếc trước mắt.
"Rắc!" - Nhát đao đầu tiên trúng vào vai phải của tang thi, máu đen văng khắp người bà. Con tang thi chỉ khựng lại một chút rồi lại tiếp tục lao về phía Diệp Dung.
Dẹp bỏ nỗi sợ, Diệp Dung vội rút đao ra và chém vào cổ tang thi lần nữa. Đến nhát thứ tư, bà cuối cùng cũng chém đứt đầu nó.
Ngay khi tang thi đổ gục xuống đất, Diệp Dung rốt cuộc không thể kiềm chế mà cúi xuống nôn mửa.
Đường Thi nhẹ nhàng vỗ vai bà, ôn nhu an ủi: "Dì Dung, dì làm rất tốt rồi!"
Chẳng mấy chốc, toàn bộ nhóm tang thi đã bị tiêu diệt sạch sẽ, không mất quá năm phút.
Sau khi Diệp Dung lấy lại bình tĩnh, cả nhóm tiếp tục tiến về phía trước, dọn sạch các biệt thự còn lại. Khi đến biệt thự số 8, họ cuối cùng cũng gặp người sống.
Trước cửa biệt thự số 8, có một chiếc xe đỗ lại, rõ ràng cho thấy dấu hiệu có người đang sống trong đó. Bên trong không phát ra bất kỳ tiếng động nào, nên họ đoán rằng không có tang thi và định tiếp tục đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.