Trọng Sinh Trước Mạt Thế, Ta Nắm Không Gian Sủng Chồng Yêu, Độn Hóa Trăm Tỷ Vật Tư Không Hốt Hoảng
Chương 33:
Thanh Chi Yểu Yểu
17/06/2024
Xung quanh tĩnh lặng, chỉ có ánh trăng không rõ ràng chiếu xuống mặt đất. Kiều Du vốn không sợ bóng tối nhưng sau khi trải qua thời tận thế, theo bản năng, cô có chút sợ hãi với màn đêm. Vì vậy, sau khi ngồi yên trong xe, Kiều Du nhanh chóng khởi động máy, phóng xe lao về phía núi Vân Minh.
Núi Vân Minh nằm ở cực đông của thành phố S, khu biệt thự trên núi là khu nhà giàu nổi tiếng nhất thành phố S.
Khác với bóng tối ở những nơi khác, khu biệt thự núi Vân Minh lúc này vẫn sáng đèn, có lẽ đã sử dụng nguồn điện dự phòng.
Kiều Du chưa từng đặt chân đến đây nhưng cổng điện tử ở cửa lớn lại trực tiếp cho xe cô đi vào.
Cô đi một mạch đến đỉnh núi, trước cửa biệt thự nhà họ Giang.
"Két."
Tiếng ma sát do phanh gấp trong màn đêm tĩnh lặng vô cùng chói tai.
Kiều Du đến trước cổng lớn, dưới ánh trăng, cánh cổng thép tỏa ra ánh bạc lờ mờ phản chiếu lên khuôn mặt kinh ngạc của Kiều Du, khiến nhịp tim cô đập loạn xạ.
Kiều Du đã từng nhìn thấy cánh cổng như thế này rất nhiều lần.
Ở kiếp trước, để ngăn chặn sự tấn công của dị chủng, đây là cánh cổng tiêu chuẩn của căn cứ, nơi dành cho những người sống sót sau tận thế.
Nhưng tại sao...nó lại xuất hiện ở biệt thự nhà họ Giang!
Đồng tử Kiều Du đột ngột co lại, chẳng lẽ Giang Trạm cũng giống như cô... cũng trở về sao?
Tại sao anh không đến tìm cô?
Anh... không cần cô nữa sao?
Trên đường đi, Kiều Du luôn nghĩ đến cảnh gặp lại Giang Trạm. Cô đã tưởng tượng ra mọi tình huống nhưng lại không nghĩ đến việc Giang Trạm cũng giống như cô, là người trở về từ kiếp trước...
Khuôn mặt Kiều Du hơi tái nhợt, đôi chân như mọc rễ xuống đất khiến cô không thể nhúc nhích.
Cô cứ đứng ngây ra trước cửa, trông giống như một đứa trẻ bị lạc đường, vừa bơ vơ vừa bất lực.
Ngay khi Kiều Du không biết nên tiến hay lùi thì cánh cổng trước mặt đột nhiên mở ra.
Khuôn mặt Giang Trạm dần trở nên rõ ràng, đôi mắt anh nhìn cô không rời.
Xung quanh tĩnh lặng, Kiều Du nghe rõ giọng nói của anh…
"A Du, em đến tìm anh sao?"
Ánh mắt anh nhìn cô nồng nhiệt và si mê, không hề che giấu sự khao khát của anh dành cho cô, vẫn giống như trước đây.
Núi Vân Minh nằm ở cực đông của thành phố S, khu biệt thự trên núi là khu nhà giàu nổi tiếng nhất thành phố S.
Khác với bóng tối ở những nơi khác, khu biệt thự núi Vân Minh lúc này vẫn sáng đèn, có lẽ đã sử dụng nguồn điện dự phòng.
Kiều Du chưa từng đặt chân đến đây nhưng cổng điện tử ở cửa lớn lại trực tiếp cho xe cô đi vào.
Cô đi một mạch đến đỉnh núi, trước cửa biệt thự nhà họ Giang.
"Két."
Tiếng ma sát do phanh gấp trong màn đêm tĩnh lặng vô cùng chói tai.
Kiều Du đến trước cổng lớn, dưới ánh trăng, cánh cổng thép tỏa ra ánh bạc lờ mờ phản chiếu lên khuôn mặt kinh ngạc của Kiều Du, khiến nhịp tim cô đập loạn xạ.
Kiều Du đã từng nhìn thấy cánh cổng như thế này rất nhiều lần.
Ở kiếp trước, để ngăn chặn sự tấn công của dị chủng, đây là cánh cổng tiêu chuẩn của căn cứ, nơi dành cho những người sống sót sau tận thế.
Nhưng tại sao...nó lại xuất hiện ở biệt thự nhà họ Giang!
Đồng tử Kiều Du đột ngột co lại, chẳng lẽ Giang Trạm cũng giống như cô... cũng trở về sao?
Tại sao anh không đến tìm cô?
Anh... không cần cô nữa sao?
Trên đường đi, Kiều Du luôn nghĩ đến cảnh gặp lại Giang Trạm. Cô đã tưởng tượng ra mọi tình huống nhưng lại không nghĩ đến việc Giang Trạm cũng giống như cô, là người trở về từ kiếp trước...
Khuôn mặt Kiều Du hơi tái nhợt, đôi chân như mọc rễ xuống đất khiến cô không thể nhúc nhích.
Cô cứ đứng ngây ra trước cửa, trông giống như một đứa trẻ bị lạc đường, vừa bơ vơ vừa bất lực.
Ngay khi Kiều Du không biết nên tiến hay lùi thì cánh cổng trước mặt đột nhiên mở ra.
Khuôn mặt Giang Trạm dần trở nên rõ ràng, đôi mắt anh nhìn cô không rời.
Xung quanh tĩnh lặng, Kiều Du nghe rõ giọng nói của anh…
"A Du, em đến tìm anh sao?"
Ánh mắt anh nhìn cô nồng nhiệt và si mê, không hề che giấu sự khao khát của anh dành cho cô, vẫn giống như trước đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.