Quyển 1 - Chương 54: Khống chế tất cả cổ phần
Ngư Nhân Nhị Đại
26/06/2014
Quốc gia đầu tư, nghe dường như cũng không tệ, nhưng nếu mà như vậy, thì tính chất công ty sẽ thay đổi hoàn toàn. Từ công ty tư nhân, biến thành công ty nhà nước.
Chỗ tốt không phải là không có, chính sách lúc đầu sẽ thoải mái không ít, lại có quốc gia làm chỗ dựa sau lưng.
Nhưng cũng có chỗ rất xấu, đó là quyền chủ động không chế công ty không còn ở trong tay của mình, trong khi việc sản xuất CPU lại là việc sản xuất ra tiền.
Khi mà ông của Triệu Nhan Nghiên còn tại vị, thì có thể giúp tôi làm rất nhiều chuyện, nếu như một khi ông của Triệu Nhan Nghiên nghỉ hưu không còn quyền lực, thì công ty của tôi sẽ bị bọn chúng tham ô đến phá sản, đến lúc đó chỉ sợ tôi sẽ giống như Hồ Tuyết Nham, trong Hồ Khánh Dư đường, xách dép mà ăn xin.
Nghĩ tới đây, tôi lập tức quyết định, nói:
"Ý tốt của ông cháu tâm lĩnh, sản xuất ở nước Z thì cháu nhất định sẽ làm, nhưng không hi vọng có lực lượng chính trị tham dự vào trong đó."
Ông của Triệu Nhan Nghiên gật đầu nói:
"Lưu Lỗi, cháu có thể nghĩ như vậy thì rất tốt rồi. Công ty nhà nước không có đường ra trong tương lai, mặc dù ta làm quan viên chính phủ không nên tự phỉ báng, nhưng tình hình của nước Z thế nào, ta cũng rất rõ"
Triệu Quân Sinh cũng vô cùng đồng ý với quan điểm của tôi, cho dù như thế nào, quyền chủ động khống chế công ty phải ở trong tay mình, không thể nào giao cho kẻ khác.
Trên tay tôi bây giờ có hơn 800 triệu, miễn cưỡng cũng có thể mua 1 dây chuyển sản xuất CPU bình thường, đương nhiên đây chỉ là dây chuyền sản xuất Pentiun MMX, nếu có cao hơn nữa thì kỹ thuật ở nước ngoài cũng không thể đáp ứng được, cho nên bây giờ tôi vẫn chưa có khả năng mua được dây chuyền sản xuất.
Cho dù dùng toàn bộ đầu tư mua dây chuyển sản xuất, vậy thì còn vật liệu, nhân công, tiền xây văn phòng… tất cả đều không đủ, cho nên bây giờ nghiên cứu chế tạo CPU là không có khả năng.
Với số tiền này, tôi có thể làm gì đây? Không sản xuất được CPU, thì sản xuất nguyên bộ sản phẩm vậy? Bộ mạch chủ, đúng rồi, là Chip – Bộ Mạch chủ!
Tôi nhớ lại ở kiếp trước, uy tín của Đài Loan tăng vọt là do sản xuất được Bộ mạch chủ, trở thành công ty đứng thứ 3 thế giới về sản xuất CPU, mặc dù vấn đề độc quyền giữa tôi và công ty Intel còn dài, nhưng lại không thể ảnh hưởng đến tốc độ kiếm tiền của nó.
Mà tôi thì căn bản không phải lo lắng về vấn đề độc quyền, kiếp này Pentiun MMX là do tôi phát minh ra, hơn nữa tôi cũng chỉ trao quyền cho công ty Intel, chứ không có bán đứt.
Cho nên việc tôi bán Pentiun MMX cũng không phải lo lắng gì cả, cho nên công ty của tôi mới chân chính là công ty sản xuất ra Pentiun MMX! Giống như kiếp trước công ty Intel chính là công ty sản xuất ra Pentiun MMX.
"Chú Triệu, chú có bao giờ nghĩ tới việc cải tổ công ty hoặc là biến nó thành 1 công ty sản xuất?"
Nếu như chú Triệu đã biết kế hoạch của tôi, hơn nữa lại còn là cha vợ, cho nên tôi đem ý nghĩ của mình nói thẳng cho hắn biết.
"Ha hả, ý của Tiểu Lưu là để chú làm công cho cháu à?"
Triệu Quân Sinh cười nói.
"Sao có thể thế được, chú Triệu, cháu không phải có ý này!"
Tôi vội vàng nói, thật ra ý của tôi chính là ý này.
"Không sao cả, Tiểu Lưu, với năng lực của cháu, chú Triệu có đi làm công cho cháu cũng vẫn còn may mắn! Hơn nữa, cả đời chú kiếm tiền là vì cái gì, chẳng phải vì làm của hồi môn cho Nhan Nghiên hay sao? Chú xem bây giờ cũng không cần nữa rồi."
Triệu Quân Sinh cười mờ ám xem tôi.
"Hắc hắc."
Tôi cười khan hai tiếng, không biết nói gì.
"Được rồi, Tiểu Lưu! Nói đi, chú là cha vợ cháu, cũng không cần giấu diếm gì cả, sau này cháu có tính toán gì không?"
Triệu Quân Sinh nói.
"Là như vậy, chú Triệu! Cháu muốn thành lập 1 công ty chuyên sản xuất CHIP. Trước mắt chúng ta không thể nào sản xuất nổi CPU, nhưng mà sản xuất Bộ mạch chủ thì còn dư dả! Còn nữa chú Triệu, Công ty máy tính Thiên Hành của người cũng không cần phải làm nữa, có thể cải tổ thành một công ty phần mềm máy tính, chuyên nghiên cứu chế tạo phần mềm, thậm chí chúng tôi còn có thể làm ra hệ điều hành của chính mình!"
Tôi toàn bộ nói ra những suy nghĩ ban đầu của mình.
"Được! chú Triệu ủng hộ cháu, sau này chú đi làm công cho cháu! Cháu biết không? Nếu như những thứ này có thể chế tạo ra ở nước Z chúng ta, thì chúng ta sẽ là quán quân trong lĩnh vực IT!"
Triệu Quân Sinh kích động nói.
"Nhưng mà cháu thật sự có phương pháp chế tạo ra Bộ mạch chủ à?"
Triệu Quân Sinh hỏi.
"Chú Triệu, chú đừng quên CPU là do ai thiết kế!"
Tôi khẽ cười nói.
"Đúng, đúng, đúng! Chú sao có thể không tin được, cháu nhìn chú đấy, vốn thường dùng suy nghĩ trước kia để đánh giá vấn đề, cho rằng trình độ nghiên cứu ở nước ta vô cùng thấp, nhưng mà hiện giờ có 1 thiên tài như cháu, chú không cần phải lo lắng nữa rồi!"
Triệu Quân Sinh cao hứng nói.
Tôi thật xấu hổ!
Đây là do tôi toàn sao chép ở tương lai, ở thời đại trước kia của tôi, CPU P5 đã phổ biến rồi, nhưng bây giờ dùng 1 trình độ thấp nhất cũng được gọi là thiên tài.
"Chú Triệu, nếu như chú không có ý kiến thì chúng ta mỗi người giữ 50%, cháu còn phải đi học, công việc quản lý công ty thì chú phải làm rồi!"
Dù sao cũng là người mình, tôi biết chú Triệu không thể nào phản bội tôi.
"Ai nha, Tiểu Lưu, cháu cho chú cổ phần làm gì! Công ty này là của cháu, chú chỉ giúp cháu xử lý công việc mà thôi! Hơn nữa chú và bá mẫu đã đủ tiền sống rồi, còn cần chỗ lợi ích này làm gì!"
Triệu Quân Sinh vội vàng nhún nhường nói.
Sau đó chúng tôi cò kè mặc cả, tôi giả bộ giận, nói:
"Vậy thì 20% đi! chú Triệu, nếu như chú không nhân, trong lòng cháu sẽ có chút bất an !"
Triệu Quân Sinh từ chối không được, không có biện pháp đành nói:
"Như vậy đi! 20% cổ phần thì chú nhận, nhưng sẽ chuyển cho Nhan Nghiên đứng tên!"
Nếu như Triệu Quân Sinh đã nghĩ tới chuyện này, thì tôi không còn gì để nói nữa rồi, chuyển cho Triệu Nhan Nghiên đứng tên, trên thực tế 100% cổ phần của công ty vẫn là của tôi.
Tôi với chú Triệu thảo luận tên của công ty, cuối cùng quyết định tiếp tục sử dụng cái tên Ánh Rạng Đông.
Bởi vì cái tên Ánh Rạng Đông đã có chút danh tiếng ở nước Z, thứ hai, Ánh Rạng Đông, cũng chính là sự hi vọng cho ngành công nghiệp IT ở nước Z.
Về chuyện hợp tác giữa tôi và công ty Microsoft, tôi không có nói cho Triệu Quân Sinh, bởi vì ... chuyện này quá kinh hãi thế tục!
Có chú Triệu giúp tôi quản lý công ty, tôi có thể vô tư rồi. Tôi chỉ cần cung cấp kỹ thuật là được, như vậy sẽ có nhiều thời gian cho tôi làm việc.
Ông của Triệu Nhan Nghiên sau khi trả lời Trung Ương, mặc dù bên kia có chút tiếc nuối, nhưng mà vẫn vô cùng hài lòng, dù sao Ánh Rạng Đông vẫn là 1 côn ty của nước nhà.
Hạ tổng giám đốc lập tức quyết định, Trung ương sẽ toàn lực ủng hộ, các thủ tục sẽ đơn giản đi rất nhiều, thậm chí không trái với nguyên tắc là có thể bật đèn xanh.
Chỗ tốt không phải là không có, chính sách lúc đầu sẽ thoải mái không ít, lại có quốc gia làm chỗ dựa sau lưng.
Nhưng cũng có chỗ rất xấu, đó là quyền chủ động không chế công ty không còn ở trong tay của mình, trong khi việc sản xuất CPU lại là việc sản xuất ra tiền.
Khi mà ông của Triệu Nhan Nghiên còn tại vị, thì có thể giúp tôi làm rất nhiều chuyện, nếu như một khi ông của Triệu Nhan Nghiên nghỉ hưu không còn quyền lực, thì công ty của tôi sẽ bị bọn chúng tham ô đến phá sản, đến lúc đó chỉ sợ tôi sẽ giống như Hồ Tuyết Nham, trong Hồ Khánh Dư đường, xách dép mà ăn xin.
Nghĩ tới đây, tôi lập tức quyết định, nói:
"Ý tốt của ông cháu tâm lĩnh, sản xuất ở nước Z thì cháu nhất định sẽ làm, nhưng không hi vọng có lực lượng chính trị tham dự vào trong đó."
Ông của Triệu Nhan Nghiên gật đầu nói:
"Lưu Lỗi, cháu có thể nghĩ như vậy thì rất tốt rồi. Công ty nhà nước không có đường ra trong tương lai, mặc dù ta làm quan viên chính phủ không nên tự phỉ báng, nhưng tình hình của nước Z thế nào, ta cũng rất rõ"
Triệu Quân Sinh cũng vô cùng đồng ý với quan điểm của tôi, cho dù như thế nào, quyền chủ động khống chế công ty phải ở trong tay mình, không thể nào giao cho kẻ khác.
Trên tay tôi bây giờ có hơn 800 triệu, miễn cưỡng cũng có thể mua 1 dây chuyển sản xuất CPU bình thường, đương nhiên đây chỉ là dây chuyền sản xuất Pentiun MMX, nếu có cao hơn nữa thì kỹ thuật ở nước ngoài cũng không thể đáp ứng được, cho nên bây giờ tôi vẫn chưa có khả năng mua được dây chuyền sản xuất.
Cho dù dùng toàn bộ đầu tư mua dây chuyển sản xuất, vậy thì còn vật liệu, nhân công, tiền xây văn phòng… tất cả đều không đủ, cho nên bây giờ nghiên cứu chế tạo CPU là không có khả năng.
Với số tiền này, tôi có thể làm gì đây? Không sản xuất được CPU, thì sản xuất nguyên bộ sản phẩm vậy? Bộ mạch chủ, đúng rồi, là Chip – Bộ Mạch chủ!
Tôi nhớ lại ở kiếp trước, uy tín của Đài Loan tăng vọt là do sản xuất được Bộ mạch chủ, trở thành công ty đứng thứ 3 thế giới về sản xuất CPU, mặc dù vấn đề độc quyền giữa tôi và công ty Intel còn dài, nhưng lại không thể ảnh hưởng đến tốc độ kiếm tiền của nó.
Mà tôi thì căn bản không phải lo lắng về vấn đề độc quyền, kiếp này Pentiun MMX là do tôi phát minh ra, hơn nữa tôi cũng chỉ trao quyền cho công ty Intel, chứ không có bán đứt.
Cho nên việc tôi bán Pentiun MMX cũng không phải lo lắng gì cả, cho nên công ty của tôi mới chân chính là công ty sản xuất ra Pentiun MMX! Giống như kiếp trước công ty Intel chính là công ty sản xuất ra Pentiun MMX.
"Chú Triệu, chú có bao giờ nghĩ tới việc cải tổ công ty hoặc là biến nó thành 1 công ty sản xuất?"
Nếu như chú Triệu đã biết kế hoạch của tôi, hơn nữa lại còn là cha vợ, cho nên tôi đem ý nghĩ của mình nói thẳng cho hắn biết.
"Ha hả, ý của Tiểu Lưu là để chú làm công cho cháu à?"
Triệu Quân Sinh cười nói.
"Sao có thể thế được, chú Triệu, cháu không phải có ý này!"
Tôi vội vàng nói, thật ra ý của tôi chính là ý này.
"Không sao cả, Tiểu Lưu, với năng lực của cháu, chú Triệu có đi làm công cho cháu cũng vẫn còn may mắn! Hơn nữa, cả đời chú kiếm tiền là vì cái gì, chẳng phải vì làm của hồi môn cho Nhan Nghiên hay sao? Chú xem bây giờ cũng không cần nữa rồi."
Triệu Quân Sinh cười mờ ám xem tôi.
"Hắc hắc."
Tôi cười khan hai tiếng, không biết nói gì.
"Được rồi, Tiểu Lưu! Nói đi, chú là cha vợ cháu, cũng không cần giấu diếm gì cả, sau này cháu có tính toán gì không?"
Triệu Quân Sinh nói.
"Là như vậy, chú Triệu! Cháu muốn thành lập 1 công ty chuyên sản xuất CHIP. Trước mắt chúng ta không thể nào sản xuất nổi CPU, nhưng mà sản xuất Bộ mạch chủ thì còn dư dả! Còn nữa chú Triệu, Công ty máy tính Thiên Hành của người cũng không cần phải làm nữa, có thể cải tổ thành một công ty phần mềm máy tính, chuyên nghiên cứu chế tạo phần mềm, thậm chí chúng tôi còn có thể làm ra hệ điều hành của chính mình!"
Tôi toàn bộ nói ra những suy nghĩ ban đầu của mình.
"Được! chú Triệu ủng hộ cháu, sau này chú đi làm công cho cháu! Cháu biết không? Nếu như những thứ này có thể chế tạo ra ở nước Z chúng ta, thì chúng ta sẽ là quán quân trong lĩnh vực IT!"
Triệu Quân Sinh kích động nói.
"Nhưng mà cháu thật sự có phương pháp chế tạo ra Bộ mạch chủ à?"
Triệu Quân Sinh hỏi.
"Chú Triệu, chú đừng quên CPU là do ai thiết kế!"
Tôi khẽ cười nói.
"Đúng, đúng, đúng! Chú sao có thể không tin được, cháu nhìn chú đấy, vốn thường dùng suy nghĩ trước kia để đánh giá vấn đề, cho rằng trình độ nghiên cứu ở nước ta vô cùng thấp, nhưng mà hiện giờ có 1 thiên tài như cháu, chú không cần phải lo lắng nữa rồi!"
Triệu Quân Sinh cao hứng nói.
Tôi thật xấu hổ!
Đây là do tôi toàn sao chép ở tương lai, ở thời đại trước kia của tôi, CPU P5 đã phổ biến rồi, nhưng bây giờ dùng 1 trình độ thấp nhất cũng được gọi là thiên tài.
"Chú Triệu, nếu như chú không có ý kiến thì chúng ta mỗi người giữ 50%, cháu còn phải đi học, công việc quản lý công ty thì chú phải làm rồi!"
Dù sao cũng là người mình, tôi biết chú Triệu không thể nào phản bội tôi.
"Ai nha, Tiểu Lưu, cháu cho chú cổ phần làm gì! Công ty này là của cháu, chú chỉ giúp cháu xử lý công việc mà thôi! Hơn nữa chú và bá mẫu đã đủ tiền sống rồi, còn cần chỗ lợi ích này làm gì!"
Triệu Quân Sinh vội vàng nhún nhường nói.
Sau đó chúng tôi cò kè mặc cả, tôi giả bộ giận, nói:
"Vậy thì 20% đi! chú Triệu, nếu như chú không nhân, trong lòng cháu sẽ có chút bất an !"
Triệu Quân Sinh từ chối không được, không có biện pháp đành nói:
"Như vậy đi! 20% cổ phần thì chú nhận, nhưng sẽ chuyển cho Nhan Nghiên đứng tên!"
Nếu như Triệu Quân Sinh đã nghĩ tới chuyện này, thì tôi không còn gì để nói nữa rồi, chuyển cho Triệu Nhan Nghiên đứng tên, trên thực tế 100% cổ phần của công ty vẫn là của tôi.
Tôi với chú Triệu thảo luận tên của công ty, cuối cùng quyết định tiếp tục sử dụng cái tên Ánh Rạng Đông.
Bởi vì cái tên Ánh Rạng Đông đã có chút danh tiếng ở nước Z, thứ hai, Ánh Rạng Đông, cũng chính là sự hi vọng cho ngành công nghiệp IT ở nước Z.
Về chuyện hợp tác giữa tôi và công ty Microsoft, tôi không có nói cho Triệu Quân Sinh, bởi vì ... chuyện này quá kinh hãi thế tục!
Có chú Triệu giúp tôi quản lý công ty, tôi có thể vô tư rồi. Tôi chỉ cần cung cấp kỹ thuật là được, như vậy sẽ có nhiều thời gian cho tôi làm việc.
Ông của Triệu Nhan Nghiên sau khi trả lời Trung Ương, mặc dù bên kia có chút tiếc nuối, nhưng mà vẫn vô cùng hài lòng, dù sao Ánh Rạng Đông vẫn là 1 côn ty của nước nhà.
Hạ tổng giám đốc lập tức quyết định, Trung ương sẽ toàn lực ủng hộ, các thủ tục sẽ đơn giản đi rất nhiều, thậm chí không trái với nguyên tắc là có thể bật đèn xanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.