Quyển 5 - Chương 37: Phi Yến Môn
Ngư Nhân Nhị Đại
29/06/2014
"Nghe nói ông chính là người bán chiếc nhẫn cho tôi?"
"Việc này.. .đúng, nhưng tôi tìm ngài không phải vì chuyện này..." Trang niên nhân do dự một chút nói.
"Các người tìm tôi không phải vì chuyện này? Thế nhưng tôi lại tìm các ngươi vì chuyện này!"
Tôi nghe xong có chút tức giận. ta còn chưa tìm các người vậy mà các người lại tới tìm ta:
"Các người ở công ty thu thập bảo tồn Phi Yến đợi tôi, hai giờ nữa tôi sẽ qua"
Nói xong không đợi đối phương trả lời, tôi cúp điện thoại.
Nghe Mạnh Thanh Thanh nói thì những người này hình như muốn tìm một người tên là "Cước" gì đó. tôi đoán ra bọn họ muốn tìm Tiêu Nha Tử.
Nhung sao họ lại biết Tiêu Nha Tử? Hơn nữa bọn họ sao biết quan hệ giữa tôi và hắn?
Người duy nhất biết mối quan hệ này là Đồ Tiểu Uy, nhưng hắn tuyệt đối không bao giờ nói ra!
Từ góc độ nào đó mà nói. Tiêu Nha Tử có liên quan tới những bí mặt trên người tôi, hơn nữa chuyện Tiêu Nha Tử có mặt trên dương gian là một điều tuyệt mật! Bởi vậy, sát khí trong lòng tôi đã xuất hiện.
Có điều đám người này biết quan hệ giữa tôi và Tiêu Nha Tử thì không thể khinh thường! Đến giờ tôi vẫn chưa biết bọn họ có được thông tin từ đâu nhưng chuyện này tôi nhất quyết phải làm rõ.
Sau khi cúp điện thoại, tôi lập tức bảo Mạnh Thanh Thanh điều tra công ty "thu thập bảo tồn Phi Yến". Tập đoàn đầu tư quốc tế Ánh Rạng Đông có một chi nhánh chuyên làm tình báo nên tin tức tới rất nhanh.
Còng ty thu thập bảo tồn Phi Yến có số vốn đãng ký là 5 triệu USD. là một trong những công ty lớn nhất thuộc về loại hình này, công ty này có cả phòng đấu giá, chuyên phục vụ cho những hoạt động riêng.
Nhung cho dù như vậy bảo bối của công ty Phi Yến này lại làm cho tôi kinh ngạc. Vì hoạt động đặc thù cho nên sản nghiệp của công ty này vô cùng nhiều, đồng thời lại ít người biết tới.
Còng ty Phi Yến lại là khách quen của một công ty ở thành phố N.
Tin tức từ khí Tam Thạch Bang truyền tới, thì công ty Phi Yến này không hề đơn giản. vô cùng không đơn giản!
Căn cứ vào tư liệu cho thấy, sau lưng công ty này chính là một trong tam đại tập đoàn đạo tặc Phi Yến Môn! Có bối cảnh như vậy thực sự là kinh hãi thế tục. nên họ có nhiều vật phẩm tới như vậy!
Thảo nào công ty thu thập và bảo tồn Phi Yến này lại có nhiều tiền, hóa ra là nghề kinh doanh không vốn!
Phi Yến Môn vô cùng thần bí, có người nói thành viên đệ tử chính thức của Phi Yến Môn. ai cũng biết khinh công trong truyền thuyết.
Sỡ dĩ gọi là Phi Yến Môn do thân thủ của đệ tử nhẹ như chim Yến. võ nghệ cao cường!
Có thân thủ như vậy thảo nào biết làm ăn lớn. liệt vào trong những tam đại tập đoàn đạo tặc của thế giới cùng không ngoa!
Lịch sử Phi Yến Môn không tính là dài nhưng trừ thành viên trung tâm của họ ra thì không ai biết môn phái này thành lập từ bao giờ. Cũng không biết thủ lĩnh của bọn họ là ai.
Bởi môn quy của bọn họ vô cùng nghiêm khắc. Cho dù là Tam Thạch Bang, cũng không nắm được.
Chi cần nắm được bối cảnh của công ty thu thập và bảo tồn Phi Yến này đã đỡ cho tôi rơi vào thế bị động!
Đẩu tiên tôi thuấn di tới một nhà vệ sinh công cộng gần địa điểm hẹn. Sau đó thừa dịp không có ai đi tới công ty này.
Xem ra Phi Yến Môn vô cùng coi trọng tôi, lần trước tới đây mua đồ thì không có ai, lẩn này ở bãi đỗ xe chật kín.
Hơn nữa từ xa tôi đã thấy, trong đại sảnh toàn người đi lại. Khi cánh cửa ra thì có một đám người chạy tới. Ở giữa là một lão nhân. tinh thần quắc thước, nhìn bề ngoài không rõ đã bao nhiêu tuổi!
"Phi Yến Môn thanh thế thật lớn!" Tôi cười lạnh nói:
"Bán cho tôi một cái nhẫn trộm. nay lại gọi nhiều người tới vậy sao?"
Đối với câu châm chọc của tôi, có mấy người không nhịn được định mở miệng. nhưng lão nhân ở giữa chưa nói gì nên họ đành câm nín.
Đối với câu châm chọc của tôi, lão nhân không có biểu hiện gì mà nhìn tôi, biểu tình ngưng trọng nói: "Ngài biết Phi Yến Môn chúng tôi?"
"Có biết hay không thì có quan hệ gì?" Tôi không trực tiếp trả lời câu hỏi.
"Xin hỏi tiên sinh và Tiêu Nha Tử sư... tiên sinh có quan hệ như thế nào?" Lão giả có chút kích động hỏi.
"Ông hỏi tôi? Vậy thì tôi biết phải hỏi ai." Tôi nhíu mày, thoạt nhìn lão đầu này rất tôn kính Tiêu Nha Tử nhưng ai biết lão có giả bộ hay không, mục đích chân chính là cái gì?
"Tôi..." Lão giả do dự một chút sau đó nói:
"Lưu tiên sinh. chúng ta qua bên này nói chuyện, thế nào!"
"Qua bên này? Hừ hừ. tốt!" Tôi nhìn những người xung quanh cười lạnh nói.
Lão giả dường như nhìn thấu suy nghĩ của tôi, vung tay nhìn những người bên cạnh.
nói:
"Tiểu Đông, con dẫn mọi người rời đi đi. không có lệnh của ta không được lên lầu. ta với Lưu tiên sinh có chuyện cần bàn!"
Tôi biết lão giả muốn tôi yên tâm nhưng thực chất tôi đâu có sợ gì họ. Tôi không nói gì đi theo lão giả tới tầng cao nhất của tòa nhà này.
Sau khi tới một gian phòng tối, lão giả xoa xoa trên tường vài cái. có một cánh cửa mở ra.
"Mời vào!" Lão giả thủ thế mời.
Tôi không nói gì đi vào trong phòng, thế nhưng khi tôi thấy cảnh tượng trong phòng thì sợ ngây người!
Ở phía chính Đông ờ trong phòng có một hương án. trên có treo một bức họa. người trong bức họa lại chính là Tiêu Nha Tử!
Ở bên dưới bức họa viết ba chữ "Tổ sư gia"! Sau khi tôi nhìn thấy thì thiếu chút nữa hóa đá! Không thể Chẳng lẽ Phi Yến Môn này do Tiêu Nha Tử lập ra?!
Tôi thật sự kinh ngạc quên mắt luôn có người bên cạnh!
Tôi nhìn thấy Tiêu Nha Tử không phải là người mà là một bức họa! Lão nhân chú ý tới biểu hiện của tôi, càng khẳng định tôi có quan hệ với Tiêu Nha Tử! Nếu như tôi không biết hắn thì sao có thể kinh ngạc như vậy!
"Ở đây không có người ngoài. Lưu tiên sinh. ngài có thể nói cho tôi biết. ngài và sư phụ lão nhân gia có quan hệ như thế nào?" Lão giả chậm rãi nói.
"Sư phụ?"
Tôi nhìn thoáng qua bức họa Tiêu Nha Tử. Lẽ nào lão đầu này là đồ đệ Tiêu Nha Tử? Nếu nói như vậy đồ đệ của Tiêu Nha Tử đúng là không ít, có một Đồ Tiểu Uy rồi, giờ lại thêm một lão đầu này nữa!
" Tiêu Nha Tử chính là sự phụ của tôi!" Lão giả gạt đầu nói:
"Tôi là môn chủ Yến Phi môn Kim Hồng Chung, ngài có biết tôi không?"
"Ông giờ mới nói cho thì tôi biết cái gì?" Tôi khôi phục sắc mặt bình thường, trước khi lão nói cho tôi chân tướng thì tôi sẽ không biểu hiện gì cả.
"Lưu tiên sinh. ngài không nên phủ nhận quan hệ với lão nhân gia" Kim Hồng Chung nói: "Biểu hiện vừa rồi đã bán đứng ngài rồi!"
"Không sai. Nhưng tôi phủ nhận ông có thể làm gì tôi?" Tôi vô lại nói:
" Ít nhất ông cũng nên nói cho tôi biết. dựa vào cái gì mà ông khẳng định. tôi có quan hệ với Tiêu Nha Tử?"
"Việc này.. .đúng, nhưng tôi tìm ngài không phải vì chuyện này..." Trang niên nhân do dự một chút nói.
"Các người tìm tôi không phải vì chuyện này? Thế nhưng tôi lại tìm các ngươi vì chuyện này!"
Tôi nghe xong có chút tức giận. ta còn chưa tìm các người vậy mà các người lại tới tìm ta:
"Các người ở công ty thu thập bảo tồn Phi Yến đợi tôi, hai giờ nữa tôi sẽ qua"
Nói xong không đợi đối phương trả lời, tôi cúp điện thoại.
Nghe Mạnh Thanh Thanh nói thì những người này hình như muốn tìm một người tên là "Cước" gì đó. tôi đoán ra bọn họ muốn tìm Tiêu Nha Tử.
Nhung sao họ lại biết Tiêu Nha Tử? Hơn nữa bọn họ sao biết quan hệ giữa tôi và hắn?
Người duy nhất biết mối quan hệ này là Đồ Tiểu Uy, nhưng hắn tuyệt đối không bao giờ nói ra!
Từ góc độ nào đó mà nói. Tiêu Nha Tử có liên quan tới những bí mặt trên người tôi, hơn nữa chuyện Tiêu Nha Tử có mặt trên dương gian là một điều tuyệt mật! Bởi vậy, sát khí trong lòng tôi đã xuất hiện.
Có điều đám người này biết quan hệ giữa tôi và Tiêu Nha Tử thì không thể khinh thường! Đến giờ tôi vẫn chưa biết bọn họ có được thông tin từ đâu nhưng chuyện này tôi nhất quyết phải làm rõ.
Sau khi cúp điện thoại, tôi lập tức bảo Mạnh Thanh Thanh điều tra công ty "thu thập bảo tồn Phi Yến". Tập đoàn đầu tư quốc tế Ánh Rạng Đông có một chi nhánh chuyên làm tình báo nên tin tức tới rất nhanh.
Còng ty thu thập bảo tồn Phi Yến có số vốn đãng ký là 5 triệu USD. là một trong những công ty lớn nhất thuộc về loại hình này, công ty này có cả phòng đấu giá, chuyên phục vụ cho những hoạt động riêng.
Nhung cho dù như vậy bảo bối của công ty Phi Yến này lại làm cho tôi kinh ngạc. Vì hoạt động đặc thù cho nên sản nghiệp của công ty này vô cùng nhiều, đồng thời lại ít người biết tới.
Còng ty Phi Yến lại là khách quen của một công ty ở thành phố N.
Tin tức từ khí Tam Thạch Bang truyền tới, thì công ty Phi Yến này không hề đơn giản. vô cùng không đơn giản!
Căn cứ vào tư liệu cho thấy, sau lưng công ty này chính là một trong tam đại tập đoàn đạo tặc Phi Yến Môn! Có bối cảnh như vậy thực sự là kinh hãi thế tục. nên họ có nhiều vật phẩm tới như vậy!
Thảo nào công ty thu thập và bảo tồn Phi Yến này lại có nhiều tiền, hóa ra là nghề kinh doanh không vốn!
Phi Yến Môn vô cùng thần bí, có người nói thành viên đệ tử chính thức của Phi Yến Môn. ai cũng biết khinh công trong truyền thuyết.
Sỡ dĩ gọi là Phi Yến Môn do thân thủ của đệ tử nhẹ như chim Yến. võ nghệ cao cường!
Có thân thủ như vậy thảo nào biết làm ăn lớn. liệt vào trong những tam đại tập đoàn đạo tặc của thế giới cùng không ngoa!
Lịch sử Phi Yến Môn không tính là dài nhưng trừ thành viên trung tâm của họ ra thì không ai biết môn phái này thành lập từ bao giờ. Cũng không biết thủ lĩnh của bọn họ là ai.
Bởi môn quy của bọn họ vô cùng nghiêm khắc. Cho dù là Tam Thạch Bang, cũng không nắm được.
Chi cần nắm được bối cảnh của công ty thu thập và bảo tồn Phi Yến này đã đỡ cho tôi rơi vào thế bị động!
Đẩu tiên tôi thuấn di tới một nhà vệ sinh công cộng gần địa điểm hẹn. Sau đó thừa dịp không có ai đi tới công ty này.
Xem ra Phi Yến Môn vô cùng coi trọng tôi, lần trước tới đây mua đồ thì không có ai, lẩn này ở bãi đỗ xe chật kín.
Hơn nữa từ xa tôi đã thấy, trong đại sảnh toàn người đi lại. Khi cánh cửa ra thì có một đám người chạy tới. Ở giữa là một lão nhân. tinh thần quắc thước, nhìn bề ngoài không rõ đã bao nhiêu tuổi!
"Phi Yến Môn thanh thế thật lớn!" Tôi cười lạnh nói:
"Bán cho tôi một cái nhẫn trộm. nay lại gọi nhiều người tới vậy sao?"
Đối với câu châm chọc của tôi, có mấy người không nhịn được định mở miệng. nhưng lão nhân ở giữa chưa nói gì nên họ đành câm nín.
Đối với câu châm chọc của tôi, lão nhân không có biểu hiện gì mà nhìn tôi, biểu tình ngưng trọng nói: "Ngài biết Phi Yến Môn chúng tôi?"
"Có biết hay không thì có quan hệ gì?" Tôi không trực tiếp trả lời câu hỏi.
"Xin hỏi tiên sinh và Tiêu Nha Tử sư... tiên sinh có quan hệ như thế nào?" Lão giả có chút kích động hỏi.
"Ông hỏi tôi? Vậy thì tôi biết phải hỏi ai." Tôi nhíu mày, thoạt nhìn lão đầu này rất tôn kính Tiêu Nha Tử nhưng ai biết lão có giả bộ hay không, mục đích chân chính là cái gì?
"Tôi..." Lão giả do dự một chút sau đó nói:
"Lưu tiên sinh. chúng ta qua bên này nói chuyện, thế nào!"
"Qua bên này? Hừ hừ. tốt!" Tôi nhìn những người xung quanh cười lạnh nói.
Lão giả dường như nhìn thấu suy nghĩ của tôi, vung tay nhìn những người bên cạnh.
nói:
"Tiểu Đông, con dẫn mọi người rời đi đi. không có lệnh của ta không được lên lầu. ta với Lưu tiên sinh có chuyện cần bàn!"
Tôi biết lão giả muốn tôi yên tâm nhưng thực chất tôi đâu có sợ gì họ. Tôi không nói gì đi theo lão giả tới tầng cao nhất của tòa nhà này.
Sau khi tới một gian phòng tối, lão giả xoa xoa trên tường vài cái. có một cánh cửa mở ra.
"Mời vào!" Lão giả thủ thế mời.
Tôi không nói gì đi vào trong phòng, thế nhưng khi tôi thấy cảnh tượng trong phòng thì sợ ngây người!
Ở phía chính Đông ờ trong phòng có một hương án. trên có treo một bức họa. người trong bức họa lại chính là Tiêu Nha Tử!
Ở bên dưới bức họa viết ba chữ "Tổ sư gia"! Sau khi tôi nhìn thấy thì thiếu chút nữa hóa đá! Không thể Chẳng lẽ Phi Yến Môn này do Tiêu Nha Tử lập ra?!
Tôi thật sự kinh ngạc quên mắt luôn có người bên cạnh!
Tôi nhìn thấy Tiêu Nha Tử không phải là người mà là một bức họa! Lão nhân chú ý tới biểu hiện của tôi, càng khẳng định tôi có quan hệ với Tiêu Nha Tử! Nếu như tôi không biết hắn thì sao có thể kinh ngạc như vậy!
"Ở đây không có người ngoài. Lưu tiên sinh. ngài có thể nói cho tôi biết. ngài và sư phụ lão nhân gia có quan hệ như thế nào?" Lão giả chậm rãi nói.
"Sư phụ?"
Tôi nhìn thoáng qua bức họa Tiêu Nha Tử. Lẽ nào lão đầu này là đồ đệ Tiêu Nha Tử? Nếu nói như vậy đồ đệ của Tiêu Nha Tử đúng là không ít, có một Đồ Tiểu Uy rồi, giờ lại thêm một lão đầu này nữa!
" Tiêu Nha Tử chính là sự phụ của tôi!" Lão giả gạt đầu nói:
"Tôi là môn chủ Yến Phi môn Kim Hồng Chung, ngài có biết tôi không?"
"Ông giờ mới nói cho thì tôi biết cái gì?" Tôi khôi phục sắc mặt bình thường, trước khi lão nói cho tôi chân tướng thì tôi sẽ không biểu hiện gì cả.
"Lưu tiên sinh. ngài không nên phủ nhận quan hệ với lão nhân gia" Kim Hồng Chung nói: "Biểu hiện vừa rồi đã bán đứng ngài rồi!"
"Không sai. Nhưng tôi phủ nhận ông có thể làm gì tôi?" Tôi vô lại nói:
" Ít nhất ông cũng nên nói cho tôi biết. dựa vào cái gì mà ông khẳng định. tôi có quan hệ với Tiêu Nha Tử?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.