Quyển 5 - Chương 46: Thời gian tới rồi , Phi Yến môn
Ngư Nhân Nhị Đại
29/06/2014
"Ai nha, được rồi, lão nhân gia, người có gì thì cử đứng lên mà nói, tôi thay ông làm chủ không được sao !" Đổi lại trước đây, Dương Mân cũng không dám đảm nhiệm nhiều việc như thế, thế nhưng sau khi nàng thấy năng lực của tôi thì đã to gan hơn nhiều.
"Tạ ơn sư thúc tổ mẫu..." Kim Hồng Chung nghe vậy thì vui vẻ vái Dương Mân một cái.
"Cái gì?" Dương Mân nghe không hiểu Kim Hồng Chung nóị nhìn thấỵ hắn dập đầu, lại càng hoảng sọ', vội vã phải kéo hắn: "Lão nhân gia, ông làm như vậy là tổn thọ tôi
Lúc này, Kim Hồng Chung đứng dậy, nhưng mà vẫn không quên nhìn tôi một cách bất đắc dĩ, ý là người xem, sư thúc tổ mẩu đã đáp ứng tôi rồi.
"Lão nhân gia, người đến tột cùng là có khó khăn gì vậy?" Dương Mân thấy Kim Hồng Chung đứng dậy rồi, mới hỏi.
"Sư thúc tổ mẫu, người cứ gọi đệ tử là Tiểu Chung Tử là được!" Kim Hồng Chung cung kính nói.
"Tiểu chung Tử?" Dương Mân có chút không hiểu nói: "Ông bảo tôi gọi ông là gi?"
"Sư thúc tổ mẫu" Kim Hồng Chung nghiêm trang nói: "ở trước mặt của người,Hông chung là hàng vãn bối, đương nhiên người gọi thế nào cũng được!"
"Sư thúc tổ mẫu!”Dương Mân nghe xong không khỏi có chút kinh ngạc há to miệng: "Cái gi mà sư thúc tổ mẫu? Đây là ý gì?"
“Người xem,Lưu tiên sinh là sư thúc tổ, vậy thì đương nhiên người là sư thúc tổ mẫu rồi!" Kim Hồng Chung giải thích.
“Cái gì? ông nói anh ấy là sư thúc tổ của ông" Dương Mân càng thêm không hiểu tình huống trước mắt, sao lại lộn xộn và quái dị như vậy!
"Không sai, là lúc nãy đệ tử cầu sư thúc tổ hổ trợ bản phán chế ngự cường địch!"Kim Hồng Chung nói.
"Cường địch?" Dương Mân lúc này mới hiểu rõ, hóa ra là đồ tôn của tôi, tới tim tôi là để tìm trợ giúp!
"Đúng vậy!" Dù sao Dương Mân cũng không phải người ngoài, chuyện nàng biết tương đối nhiều, cho dù nàng có biết thêm cũng không sao.
"Hóa ra là như vậy, yêu cầu chẳng phải là viên trân châu kia hay sao?" Dương Mân hỏi.
“Đúng, nếu như anh xuất thủ, thì không có gì trắc trở” Tôi gật đầu.
"Vậy tại sao anh không giúp, Phi Yến Môn dù gi cũng giống như môn phái của anh" Dương Mân nói.
"Ạnh có bảo là khôn giúp đâu!" Tôi lắc đầu:”Nhưmg mà, sau này, ông phải đáp ứng, Phi Yến Môn phải do ta điều khiển!"
"Không biết sư thúc tổ muốn an bài Phi Yến Môn như thế nào?" Kim Hồng Chung hỏi
"Ông nói Phi Yến Môn đang thiếu nhân tài quản lý đúng không!"tôi nói: "Không từ mà biệt, vậy thì trình độ quản lý đã kém tới cực hạn rồi!"
"Cái gì? Tại sao quản lý lại kém như vậy?" Kim Hồng Chung không hiểu nói.
"Đương nhiên” Tôi gật đầu "Đầu tiên, đầu tiên phải nói Phi Yến môn là một tổ chức đạo tặc, thì sao có thể để cho người ta lừa bịp? Cho dù là tin giả cũng có thể tìm ra! Thế nhưng, các người chỉ căn cứ vào vậy đã tới Pháp, như vậy chẳng phải hành sự lỗ mãng thì là gì? Các người làm việc mà tin tưởng nhau, vậy không có gì đáng trách, mấu chốt là nếu như các người có một tồ chức tình báo thì tốt hơn!"
Kim Hồng Chung nghe thấy vậy thì gật đầu mà tôi lại tiếp tục nói "Đây chỉ là điều thứ nhầt! Thứ hai, các người không có phương pháp hành động, mà lại chỉ dựa vào kinh nghiệm! ví dụ như lần kia, các người không nói cho họ biết rằng, trong bất kỳ tình huống nào cũng không thể tháo khăn xuống đồng thời cũng không có cả kế hoạch chạy trốn sau khi lấy được rồi, tại sao không chạy, mà lại trở về chỗ cũ, căn cứ vào điều này, Lôi Thần đảng hơn xa các ngươi"
"Đệ tử vốn không nghĩ tới những điều này..." Kim Hồng Chung có chút ngại ngùng.
"Đúng vậy, tất cả chỉ nói chuyện trừ kết quả!" Tôi nói
"Hồng Chung thụ giáo! Vậy lấy ý của sư thúc tổ, là nên làm như thế nào?" Kim Hồng Chung hỏi.
"Phi Yến Môn nhập vào Tam Thạch bang, làm một bang phái thành viên trong Tam Thạch Bang!" Tôi nói: "Sau đó phái chuyên gia tiến hành chỉnh đốn lại môn hộ!"
"Tạ ơn sư thúc tổ mẫu..." Kim Hồng Chung nghe vậy thì vui vẻ vái Dương Mân một cái.
"Cái gì?" Dương Mân nghe không hiểu Kim Hồng Chung nóị nhìn thấỵ hắn dập đầu, lại càng hoảng sọ', vội vã phải kéo hắn: "Lão nhân gia, ông làm như vậy là tổn thọ tôi
Lúc này, Kim Hồng Chung đứng dậy, nhưng mà vẫn không quên nhìn tôi một cách bất đắc dĩ, ý là người xem, sư thúc tổ mẩu đã đáp ứng tôi rồi.
"Lão nhân gia, người đến tột cùng là có khó khăn gì vậy?" Dương Mân thấy Kim Hồng Chung đứng dậy rồi, mới hỏi.
"Sư thúc tổ mẫu, người cứ gọi đệ tử là Tiểu Chung Tử là được!" Kim Hồng Chung cung kính nói.
"Tiểu chung Tử?" Dương Mân có chút không hiểu nói: "Ông bảo tôi gọi ông là gi?"
"Sư thúc tổ mẫu" Kim Hồng Chung nghiêm trang nói: "ở trước mặt của người,Hông chung là hàng vãn bối, đương nhiên người gọi thế nào cũng được!"
"Sư thúc tổ mẫu!”Dương Mân nghe xong không khỏi có chút kinh ngạc há to miệng: "Cái gi mà sư thúc tổ mẫu? Đây là ý gì?"
“Người xem,Lưu tiên sinh là sư thúc tổ, vậy thì đương nhiên người là sư thúc tổ mẫu rồi!" Kim Hồng Chung giải thích.
“Cái gì? ông nói anh ấy là sư thúc tổ của ông" Dương Mân càng thêm không hiểu tình huống trước mắt, sao lại lộn xộn và quái dị như vậy!
"Không sai, là lúc nãy đệ tử cầu sư thúc tổ hổ trợ bản phán chế ngự cường địch!"Kim Hồng Chung nói.
"Cường địch?" Dương Mân lúc này mới hiểu rõ, hóa ra là đồ tôn của tôi, tới tim tôi là để tìm trợ giúp!
"Đúng vậy!" Dù sao Dương Mân cũng không phải người ngoài, chuyện nàng biết tương đối nhiều, cho dù nàng có biết thêm cũng không sao.
"Hóa ra là như vậy, yêu cầu chẳng phải là viên trân châu kia hay sao?" Dương Mân hỏi.
“Đúng, nếu như anh xuất thủ, thì không có gì trắc trở” Tôi gật đầu.
"Vậy tại sao anh không giúp, Phi Yến Môn dù gi cũng giống như môn phái của anh" Dương Mân nói.
"Ạnh có bảo là khôn giúp đâu!" Tôi lắc đầu:”Nhưmg mà, sau này, ông phải đáp ứng, Phi Yến Môn phải do ta điều khiển!"
"Không biết sư thúc tổ muốn an bài Phi Yến Môn như thế nào?" Kim Hồng Chung hỏi
"Ông nói Phi Yến Môn đang thiếu nhân tài quản lý đúng không!"tôi nói: "Không từ mà biệt, vậy thì trình độ quản lý đã kém tới cực hạn rồi!"
"Cái gì? Tại sao quản lý lại kém như vậy?" Kim Hồng Chung không hiểu nói.
"Đương nhiên” Tôi gật đầu "Đầu tiên, đầu tiên phải nói Phi Yến môn là một tổ chức đạo tặc, thì sao có thể để cho người ta lừa bịp? Cho dù là tin giả cũng có thể tìm ra! Thế nhưng, các người chỉ căn cứ vào vậy đã tới Pháp, như vậy chẳng phải hành sự lỗ mãng thì là gì? Các người làm việc mà tin tưởng nhau, vậy không có gì đáng trách, mấu chốt là nếu như các người có một tồ chức tình báo thì tốt hơn!"
Kim Hồng Chung nghe thấy vậy thì gật đầu mà tôi lại tiếp tục nói "Đây chỉ là điều thứ nhầt! Thứ hai, các người không có phương pháp hành động, mà lại chỉ dựa vào kinh nghiệm! ví dụ như lần kia, các người không nói cho họ biết rằng, trong bất kỳ tình huống nào cũng không thể tháo khăn xuống đồng thời cũng không có cả kế hoạch chạy trốn sau khi lấy được rồi, tại sao không chạy, mà lại trở về chỗ cũ, căn cứ vào điều này, Lôi Thần đảng hơn xa các ngươi"
"Đệ tử vốn không nghĩ tới những điều này..." Kim Hồng Chung có chút ngại ngùng.
"Đúng vậy, tất cả chỉ nói chuyện trừ kết quả!" Tôi nói
"Hồng Chung thụ giáo! Vậy lấy ý của sư thúc tổ, là nên làm như thế nào?" Kim Hồng Chung hỏi.
"Phi Yến Môn nhập vào Tam Thạch bang, làm một bang phái thành viên trong Tam Thạch Bang!" Tôi nói: "Sau đó phái chuyên gia tiến hành chỉnh đốn lại môn hộ!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.