Chương 1077: Bị nhốt!
Ngã Ý Như Đao
18/04/2019
Không hổ là cường giả cấp Đại Đế, một kích tùy tiện lại có uy năng lớn tới như thế!
Diệp Trần không kịp nghĩ nhiều, lập tức tế ra Hỗn Độn Huyễn Diệt bia ngăn cản đi lên.
Ầm ầm!
Một cỗ ánh sáng màu xám quỷ dị từ trên Hỗn Độn Huyễn Diệt bia phát ra, mạnh mẽ ngăn cản chưởng ấn kinh khủng kia của đối phương xuống tới.
Hai cỗ sức mạnh cường hãn đến nghịch thiên, hung hăng va chạm vào nhau, tinh vực xung quanh trong phạm vi trăm vạn dặm lập tức tất cả đều vỡ vụn, không gian vì đó mà chôn vùi!
Ầm!
Diệp Trần tuy rằng dùng Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, miễn cưỡng chặn lại một kích này của Hỗn Nguyên Đại Đế, nhưng là cả người cũng bay ngược ra ngoài, máu trong cơ thể sôi trào, cả người cảm giác giống như bị một ngôi sao hung hăng đập trúng, xương cốt toàn thân đều suýt chút nữa muốn bị nghiền nát!
"Ồ! Hỗn Độn Linh Bảo? Hơn nữa còn là Hỗn Độn Linh Bảo cao cấp nhất!"
Hỗn Nguyên Đại Đế kinh hô một tiếng, trên mặt lập tức hiện ra vẻ kinh ngạc nồng đậm.
Diệp Trần đột nhiên gọi ra một cái Hỗn Độn Linh Bảo cao cấp nhất, thực sự nằm ngoài dự đoán của hắn, tuy nhiên càng làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc hơn nữa lại là, lúc này thời gian ngắn ngủi mới có mười mấy năm, lúc trước kia chỉ là con kiến hôi cảnh giới Hóa Thần, thế mà đã có thực lực chống lại với hắn!
Lần trước ở Hạo Thiên giới vẻn vẹn chỉ là một đạo hình chiếu tinh thần của hắn, nếu không phải bị Thiên Ý công kích, Diệp Trần sớm đã bị hắn diệt đi một cách dễ dàng.
Mà bây giờ, ở bên trong Tu Chân giới này, thế nhưng là chân thân của hắn, vậy mà không thể một kích diệt đi Diệp Trần, kết quả này để hắn thực sự có chút không thể nào tiếp thu được!
"Tiểu tử này được! Xem ra bản đế là thật coi nhẹ ngươi! Khó trách ngươi sẽ được Hạo Thiên chọn làm người thừa kế, quả nhiên có chút năng lực!"
"Đáng tiếc a! Nếu ngươi thành thành thật thật đợi ở Hạo Thiên giới, bản đế thật đúng là không làm gì được ngươi, ngươi ngàn vạn lần không nên trở lại Tu Chân giới để đi tìm cái chết!"
Giọng nói rơi xuống, bàn tay Hỗn Nguyên Đại Đế bỗng nhiên nắm lại:
Ầm!
Ngay sau đó, trong lòng bàn tay Hỗn Nguyên Đại Đế lập tức xuất hiện một cây trường thương có bảy màu, trên thân thanh trường thương này tỏa ra một cỗ khí tức khủng bố làm người sợ hãi.
"Đây là Thần khí trấn tông của Kình Thương tông Kình Thương Thần thương?"
Diệp Trần nhìn thấy món pháp bảo mà Hỗn Nguyên Đại Đế lấy ra này thì không thể không hơi kinh hãi lần nữa.
Trong bát đại tiên môn đều có một cái Thần khí để trấn tông, được Nguyên Thủy Đại Đế truyền lại, mỗi một kiện đều có sự tồn tại rất nghịch thiên.
Bây giờ bảy đại tiên môn tất cả đều đã bị Hỗn Nguyên Đại Đế tiêu diệt, Vô Cực tông cũng bị Hỗn Nguyên Đại Đế khống chế, bát đại Thần khí chỉ sợ tất cả đều đã rơi vào trong tay của người này.
Sau khi Diệp Trần kinh ngạc, lại giơ Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lên tiếp tục ngăn cản:
Ầm ầm!
Trường thương bảy mày và bia đá màu xám ở bên trong hư không vỡ vụn hung hăng va chạm vào nhau.
Giờ phú này dường như ngay cả toàn bộ Tu Chân giới đều đang hung hăng rung động, loại va chạm mức độ này đã không cách nào dùng lời nói để mà hình dung được.
Trước đó đám người Vân Thương Sinh còn đang núp ở ngoài trăm dặm để quan chiến, giờ phút này đều bị dọa đến thi nhau lùi lại.
Loại chiến đấu cấp bậc này, cho dù là Vân Lương Sinh loại cường giả cảnh giới Độ Kiếp này, có tồn tại đứng ở đỉnh phong nhất toàn bộ Tu Chân giới cũng không dám tới gần một chút nào, sợ không cẩn thận thì sẽ rơi vào kết cục hồn bay phách tán!
"Phốc!"
Ở dưới sự xung kích to lớn này, Diệp Trần tuy rằng lại ngăn lại được công kích của Hỗn Nguyên Đại Đế một lần nữa, cả người cũng có chút không chịu nổi gánh nặng, lập tức phun ra một búng máu tươi, một đường bay ngược ra đằng sau vỡ nát vô số tinh cầu, đảo mắt đã lui lại tới bên ngoài mấy chục triệu dặm!
Tuy nhiên, ở trong mắt người bình thường là khoảng cách vô cùng xa xôi, nhưng đối với Hỗn Nguyên Đại Đế chỉ nhẹ nhàng bước ra một bước thì cũng đã đuổi tới trước mặt:
"Tiểu tử! Bản đế cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, ngoan ngoan giao ra Thế Giới Chi Tâm của Hạo Thiên giới, ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết!"
Diệp Trần ha ha cười lên điên cuồng:
"Lão già, ngươi cảm thấy ta sẽ ngu xuẩn giao Thế Giới Chi Tâm của Hạo Thiên giới ra như thế sao?"
Hỗn Nguyên Đại Đế nghe được điều này thì lập tức nhướng mày, sau đó cười lạnh:
"Vậy cũng tốt! Vậy bản đế trước hết giết ngươi đi, sau đó lại đi chiếm Hạo Thiên giới!"
Ầm ầm!
Kình Thiên thần thương kia lại vung lên hạ xuống một lần nữa, vậy mà hóa thành một con cự long bảy màu dài tới trăm vạn mét, mở ra miệng lớn kinh người kia, hướng về phía Diệp Trần ở dưới thôn phệ mà đến!
Khí tức của một kích này vậy mà so với trước đó còn mạnh hơn mấy lần, quả thực đã cượt ra khỏi cực hạn con người có khả năng đạt tới, đủ để so sánh với một kích của Thiên Ý của tinh vực Hủy Diệt trước đó!
Rất rõ ràng, lần này, Hỗn Nguyên Đại Đế đã đông sát ý đối với Diệp Trần, không tiếp tục lưu thủ chút nào nữa!
Tuy nhiên, đối mặt với một kích này của Hỗn Nguyên Đại Đế, thần sắc của Diệp Trần ngược lại là vô cùng bình thản:
"Thật sao? Ngươi thật cho là ở Tu Chân giới, ngươi sẽ giết được ta sao?"
Cùng lúc Diệp Trần nói ra lời này, khóe miệng hơi nhếch lên, vậy mà trực tiếp giang hai cánh tay ra, như thể đã hoàn toàn từ bỏ chống cự.
"Ừm?"
Hỗn Nguyên Đại Đế nhìn thấy tình cảnh này thì lông mày lập tức nhíu lại, hiển nhiên không nghĩ ra là Diệp Trần tại sao phải làm như thế.
Tuy nhiên chẳng mấy chốc thì hai con ngươi của Hỗn Nguyên Đại Đế lập tức đọng lại, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ kinh ngạc nồng đậm, dường như thấy được cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ thấy, một kích kinh khủng vừa rồi đủ để phá hủy mấy chục cái tinh vực, vậy mà đi xuyên qua thân thể Diệp Trần!
Diệp Trần thế mà giống như u linh, như thể đã không cùng hắn ở cùng bên trong một thế giới.
"Ngươi! Ngươi thế mà đã siêu thoát khỏi pháp tắc? Không! Điều này sao có khả năng!!"
Sau khi Hỗn Nguyên Đại Đế phản ứng lại thì lập tức nhịn không được mà gầm thét lên!
Thực lực của Diệp Trần chỉ có cảnh giới Độ Kiếp, so sánh với Hỗn Nguyên Đại Đễ đã đạt tới cảnh giới Đại Đế ở vô số kỷ nguyên trước thì có cách biệt một trời.
Nhưng cho dù là Hỗn Nguyên Đại Đế bây giờ cũng không thể siêu thoát khỏi pháp tắc, Diệp Trần đây chẳng qua chỉ là một tên tiểu bối cảnh giới Độ Kiếp vậy mà đã đạt tới cảnh giới mà vô số cường giả cấp Đại Đế đều không có đạt tới!
Trên thực tế, nếu như Diệp Trần không phải cơ duyên xảo hợp, cũng tuyệt đối không có cơ hội đụng chạm đến loại cảnh giới huyền diệu này.
"Lão già! Bay bây giờ đánh không lại ngươi, tuy nhiên ngươi cũng không làm gì được ta! Chúng ta gặp lại nhau sau!"
Diệp Trần cười ha ha lần nữa, sau đó thì quay người lại muốn nghênh ngang rời đi.
Lấy thực lực của hắn hôm nay, chắc chắn còn không phải là đối thủ của Hỗn Nguyên Đại Đế, thần trụ chống trời đã rơi vào trong tay của đối phương, khẳng định là không đoạt lại được, còn không bằng nghĩ biện pháp khác.
Tuy nhiên, ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị rời khỏi:
Oanh! Oanh! Oanh!
Tám cái thần trụ chống trời kia đột nhiên từ trên trời giáng xuống, vây Diệp Trần ở trung ương.
Ngay sau đó:
Ong ong
Bên trong tám cái thần trụ bỗng nhiên tả mát ra một cỗ năng lượng quỷ dị, không gian xung quanh rung động kịch liệt một trận, dường như đã xảy ra biến hóa không thể tưởng tượng nổi!
Diệp Trần không có suy nghĩ nhiều, ngay lập tức bước ra một bước, trong nháy mắt vượt qua ngàn vạn dặm xa, muốn nhảy ra khỏi tám cái thần trụ kia, thế nhưng lại thất bại!
Mà Hỗn Nguyên Đại Đế thì vẫn ở đằng sau, dường như Diệp Trần vừa rồi chưa từng di chuyển một chút nào!
Thấu cảnh này, sắc mặt của Diệp Trần lập tức thay đổi lớn!
Lúc này, tiếng cười của Hỗn Nguyên Đại Đế lại vang lên lần nữa:
"Khặc khặc! Tiểu tử, ngươi cho rằng đã siêu thoát khỏi pháp tắc thì bản đế không làm gì được ngươi sao? Chỉ cần bản thân ngươi còn ở bên trong thế giới này thì không cách nào có thể hoàn toàn tồn tại ở trạng thái thoát khỏi pháp tắc!"
"Thần trụ chống trời chính là căn cơ của Tu Chân giới, có thể tùy ý thay đổi không gian vĩ độ, bản đế bây giờ nhốt ngươi vào bên trong pháp trận kéo dài khoảng cách một tỷ lần, ngươi cứ từ từ ở bên trong mà chơi đi a!"
"Hạo Thiên giới cuối cùng vẫn sẽ thuộc về bản đế! Ha ha ha ha!"
Sau khi Hỗn Nguyên Đại Đế cười lên điên cuồng thì hướng thẳng phương hướng Mê La Tinh Hải mà đi.
Vẻ mặt Diệp Trần lập tức thay đổi lớn!
P/S: Ta thích nào...chương 2...Kim phiếu nha mọi người ơi:D
Diệp Trần không kịp nghĩ nhiều, lập tức tế ra Hỗn Độn Huyễn Diệt bia ngăn cản đi lên.
Ầm ầm!
Một cỗ ánh sáng màu xám quỷ dị từ trên Hỗn Độn Huyễn Diệt bia phát ra, mạnh mẽ ngăn cản chưởng ấn kinh khủng kia của đối phương xuống tới.
Hai cỗ sức mạnh cường hãn đến nghịch thiên, hung hăng va chạm vào nhau, tinh vực xung quanh trong phạm vi trăm vạn dặm lập tức tất cả đều vỡ vụn, không gian vì đó mà chôn vùi!
Ầm!
Diệp Trần tuy rằng dùng Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, miễn cưỡng chặn lại một kích này của Hỗn Nguyên Đại Đế, nhưng là cả người cũng bay ngược ra ngoài, máu trong cơ thể sôi trào, cả người cảm giác giống như bị một ngôi sao hung hăng đập trúng, xương cốt toàn thân đều suýt chút nữa muốn bị nghiền nát!
"Ồ! Hỗn Độn Linh Bảo? Hơn nữa còn là Hỗn Độn Linh Bảo cao cấp nhất!"
Hỗn Nguyên Đại Đế kinh hô một tiếng, trên mặt lập tức hiện ra vẻ kinh ngạc nồng đậm.
Diệp Trần đột nhiên gọi ra một cái Hỗn Độn Linh Bảo cao cấp nhất, thực sự nằm ngoài dự đoán của hắn, tuy nhiên càng làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc hơn nữa lại là, lúc này thời gian ngắn ngủi mới có mười mấy năm, lúc trước kia chỉ là con kiến hôi cảnh giới Hóa Thần, thế mà đã có thực lực chống lại với hắn!
Lần trước ở Hạo Thiên giới vẻn vẹn chỉ là một đạo hình chiếu tinh thần của hắn, nếu không phải bị Thiên Ý công kích, Diệp Trần sớm đã bị hắn diệt đi một cách dễ dàng.
Mà bây giờ, ở bên trong Tu Chân giới này, thế nhưng là chân thân của hắn, vậy mà không thể một kích diệt đi Diệp Trần, kết quả này để hắn thực sự có chút không thể nào tiếp thu được!
"Tiểu tử này được! Xem ra bản đế là thật coi nhẹ ngươi! Khó trách ngươi sẽ được Hạo Thiên chọn làm người thừa kế, quả nhiên có chút năng lực!"
"Đáng tiếc a! Nếu ngươi thành thành thật thật đợi ở Hạo Thiên giới, bản đế thật đúng là không làm gì được ngươi, ngươi ngàn vạn lần không nên trở lại Tu Chân giới để đi tìm cái chết!"
Giọng nói rơi xuống, bàn tay Hỗn Nguyên Đại Đế bỗng nhiên nắm lại:
Ầm!
Ngay sau đó, trong lòng bàn tay Hỗn Nguyên Đại Đế lập tức xuất hiện một cây trường thương có bảy màu, trên thân thanh trường thương này tỏa ra một cỗ khí tức khủng bố làm người sợ hãi.
"Đây là Thần khí trấn tông của Kình Thương tông Kình Thương Thần thương?"
Diệp Trần nhìn thấy món pháp bảo mà Hỗn Nguyên Đại Đế lấy ra này thì không thể không hơi kinh hãi lần nữa.
Trong bát đại tiên môn đều có một cái Thần khí để trấn tông, được Nguyên Thủy Đại Đế truyền lại, mỗi một kiện đều có sự tồn tại rất nghịch thiên.
Bây giờ bảy đại tiên môn tất cả đều đã bị Hỗn Nguyên Đại Đế tiêu diệt, Vô Cực tông cũng bị Hỗn Nguyên Đại Đế khống chế, bát đại Thần khí chỉ sợ tất cả đều đã rơi vào trong tay của người này.
Sau khi Diệp Trần kinh ngạc, lại giơ Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lên tiếp tục ngăn cản:
Ầm ầm!
Trường thương bảy mày và bia đá màu xám ở bên trong hư không vỡ vụn hung hăng va chạm vào nhau.
Giờ phú này dường như ngay cả toàn bộ Tu Chân giới đều đang hung hăng rung động, loại va chạm mức độ này đã không cách nào dùng lời nói để mà hình dung được.
Trước đó đám người Vân Thương Sinh còn đang núp ở ngoài trăm dặm để quan chiến, giờ phút này đều bị dọa đến thi nhau lùi lại.
Loại chiến đấu cấp bậc này, cho dù là Vân Lương Sinh loại cường giả cảnh giới Độ Kiếp này, có tồn tại đứng ở đỉnh phong nhất toàn bộ Tu Chân giới cũng không dám tới gần một chút nào, sợ không cẩn thận thì sẽ rơi vào kết cục hồn bay phách tán!
"Phốc!"
Ở dưới sự xung kích to lớn này, Diệp Trần tuy rằng lại ngăn lại được công kích của Hỗn Nguyên Đại Đế một lần nữa, cả người cũng có chút không chịu nổi gánh nặng, lập tức phun ra một búng máu tươi, một đường bay ngược ra đằng sau vỡ nát vô số tinh cầu, đảo mắt đã lui lại tới bên ngoài mấy chục triệu dặm!
Tuy nhiên, ở trong mắt người bình thường là khoảng cách vô cùng xa xôi, nhưng đối với Hỗn Nguyên Đại Đế chỉ nhẹ nhàng bước ra một bước thì cũng đã đuổi tới trước mặt:
"Tiểu tử! Bản đế cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, ngoan ngoan giao ra Thế Giới Chi Tâm của Hạo Thiên giới, ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết!"
Diệp Trần ha ha cười lên điên cuồng:
"Lão già, ngươi cảm thấy ta sẽ ngu xuẩn giao Thế Giới Chi Tâm của Hạo Thiên giới ra như thế sao?"
Hỗn Nguyên Đại Đế nghe được điều này thì lập tức nhướng mày, sau đó cười lạnh:
"Vậy cũng tốt! Vậy bản đế trước hết giết ngươi đi, sau đó lại đi chiếm Hạo Thiên giới!"
Ầm ầm!
Kình Thiên thần thương kia lại vung lên hạ xuống một lần nữa, vậy mà hóa thành một con cự long bảy màu dài tới trăm vạn mét, mở ra miệng lớn kinh người kia, hướng về phía Diệp Trần ở dưới thôn phệ mà đến!
Khí tức của một kích này vậy mà so với trước đó còn mạnh hơn mấy lần, quả thực đã cượt ra khỏi cực hạn con người có khả năng đạt tới, đủ để so sánh với một kích của Thiên Ý của tinh vực Hủy Diệt trước đó!
Rất rõ ràng, lần này, Hỗn Nguyên Đại Đế đã đông sát ý đối với Diệp Trần, không tiếp tục lưu thủ chút nào nữa!
Tuy nhiên, đối mặt với một kích này của Hỗn Nguyên Đại Đế, thần sắc của Diệp Trần ngược lại là vô cùng bình thản:
"Thật sao? Ngươi thật cho là ở Tu Chân giới, ngươi sẽ giết được ta sao?"
Cùng lúc Diệp Trần nói ra lời này, khóe miệng hơi nhếch lên, vậy mà trực tiếp giang hai cánh tay ra, như thể đã hoàn toàn từ bỏ chống cự.
"Ừm?"
Hỗn Nguyên Đại Đế nhìn thấy tình cảnh này thì lông mày lập tức nhíu lại, hiển nhiên không nghĩ ra là Diệp Trần tại sao phải làm như thế.
Tuy nhiên chẳng mấy chốc thì hai con ngươi của Hỗn Nguyên Đại Đế lập tức đọng lại, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ kinh ngạc nồng đậm, dường như thấy được cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ thấy, một kích kinh khủng vừa rồi đủ để phá hủy mấy chục cái tinh vực, vậy mà đi xuyên qua thân thể Diệp Trần!
Diệp Trần thế mà giống như u linh, như thể đã không cùng hắn ở cùng bên trong một thế giới.
"Ngươi! Ngươi thế mà đã siêu thoát khỏi pháp tắc? Không! Điều này sao có khả năng!!"
Sau khi Hỗn Nguyên Đại Đế phản ứng lại thì lập tức nhịn không được mà gầm thét lên!
Thực lực của Diệp Trần chỉ có cảnh giới Độ Kiếp, so sánh với Hỗn Nguyên Đại Đễ đã đạt tới cảnh giới Đại Đế ở vô số kỷ nguyên trước thì có cách biệt một trời.
Nhưng cho dù là Hỗn Nguyên Đại Đế bây giờ cũng không thể siêu thoát khỏi pháp tắc, Diệp Trần đây chẳng qua chỉ là một tên tiểu bối cảnh giới Độ Kiếp vậy mà đã đạt tới cảnh giới mà vô số cường giả cấp Đại Đế đều không có đạt tới!
Trên thực tế, nếu như Diệp Trần không phải cơ duyên xảo hợp, cũng tuyệt đối không có cơ hội đụng chạm đến loại cảnh giới huyền diệu này.
"Lão già! Bay bây giờ đánh không lại ngươi, tuy nhiên ngươi cũng không làm gì được ta! Chúng ta gặp lại nhau sau!"
Diệp Trần cười ha ha lần nữa, sau đó thì quay người lại muốn nghênh ngang rời đi.
Lấy thực lực của hắn hôm nay, chắc chắn còn không phải là đối thủ của Hỗn Nguyên Đại Đế, thần trụ chống trời đã rơi vào trong tay của đối phương, khẳng định là không đoạt lại được, còn không bằng nghĩ biện pháp khác.
Tuy nhiên, ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị rời khỏi:
Oanh! Oanh! Oanh!
Tám cái thần trụ chống trời kia đột nhiên từ trên trời giáng xuống, vây Diệp Trần ở trung ương.
Ngay sau đó:
Ong ong
Bên trong tám cái thần trụ bỗng nhiên tả mát ra một cỗ năng lượng quỷ dị, không gian xung quanh rung động kịch liệt một trận, dường như đã xảy ra biến hóa không thể tưởng tượng nổi!
Diệp Trần không có suy nghĩ nhiều, ngay lập tức bước ra một bước, trong nháy mắt vượt qua ngàn vạn dặm xa, muốn nhảy ra khỏi tám cái thần trụ kia, thế nhưng lại thất bại!
Mà Hỗn Nguyên Đại Đế thì vẫn ở đằng sau, dường như Diệp Trần vừa rồi chưa từng di chuyển một chút nào!
Thấu cảnh này, sắc mặt của Diệp Trần lập tức thay đổi lớn!
Lúc này, tiếng cười của Hỗn Nguyên Đại Đế lại vang lên lần nữa:
"Khặc khặc! Tiểu tử, ngươi cho rằng đã siêu thoát khỏi pháp tắc thì bản đế không làm gì được ngươi sao? Chỉ cần bản thân ngươi còn ở bên trong thế giới này thì không cách nào có thể hoàn toàn tồn tại ở trạng thái thoát khỏi pháp tắc!"
"Thần trụ chống trời chính là căn cơ của Tu Chân giới, có thể tùy ý thay đổi không gian vĩ độ, bản đế bây giờ nhốt ngươi vào bên trong pháp trận kéo dài khoảng cách một tỷ lần, ngươi cứ từ từ ở bên trong mà chơi đi a!"
"Hạo Thiên giới cuối cùng vẫn sẽ thuộc về bản đế! Ha ha ha ha!"
Sau khi Hỗn Nguyên Đại Đế cười lên điên cuồng thì hướng thẳng phương hướng Mê La Tinh Hải mà đi.
Vẻ mặt Diệp Trần lập tức thay đổi lớn!
P/S: Ta thích nào...chương 2...Kim phiếu nha mọi người ơi:D
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.