Chương 358: Giết tới tổng bộ tổ chức Sam Khẩu!
Ngã Ý Như Đao
18/04/2019
Sau khi rời khỏi khách sạn, Diệp Trần đi tới sân bay, dự định bay thẳng tới đảo Thần Châu, thế nhưng sau đó lại phát hiện, trong sân bay dường như có rất nhiều cảnh sát, có vẻ như đang lặng lẽ điều tra gì đó.
"Hay là tổ chức Sam Khẩu đã đoán ra được thân phận của ta? May mà trước đó ta ở khách sạn dùng giấy chứng nhận giả mà Thần Long vệ cung cấp, cũng sẽ không tra ra được tiểu nha đầu..."
Tuy rằng, những cảnh sát trước mắt này căn bản không làm được gì Diệp Trần, thế nhưng một khi bị tra ra sẽ gây ảnh hưởng tới kế hoạch hành động mà hắn đã vạch sẵn trước đó.
Tuy nhiên, cũng may là Diệp Trần sớm đã có chuẩn bị, đi thẳng tới một nơi vắng vẻ ít người, thuận tay một chiêu từ trong Càn Khôn Trạc lấy ra một cái giấy chứng nhận, hóa ra chính là giấy chứng nhận của Liễu Sinh Chính Long hôm đó ở thành phố Nam Châu hắn thuận tay nhặt về.
Diệp Trần nhìn vào ảnh trên giấy chứng nhận của Liễu Sinh Chính Long, cơ bắp trên mặt hắn bắt đầu nhúc nhích một lúc, chỉ chốc lát sau, đã giống với Liễu Sinh Chính Long tới bảy tám phần.
Sau đó, trực tiếp cầm giấy chứng nhận của Liễu Sinh Chính Long nghênh ngang đi tới chỗ mua vé.
...
Sau khi thay hình đổi dáng, mọi chuyện đều thuận lợi và hơn một giờ sau Diệp Trần đã tới đảo Thần Châu.
Lần theo ký ức của Tỉnh Thượng Hòa Ngạn, Diệp Trần rất nhanh đã tìm tới chỗ của tổng bộ tổ chức Sam Khẩu.
Mà lúc này thì trời cũng đã chạng vạng tối. Diệp Trần dừng chân tại sườn núi, phóng mắt ra xa hướng về phía ngôi biệt thự đồ sộ phía trước.
Đây là trang viên biệt thự vô cùng xa hoa, chiếm diện tích khoảng gần trăm mẫu, hơn nữa vị trí xây dựng được coi là một nơi có phong cảnh tương đối tươi đẹp. Phóng tầm mắt ra biển có thể nhìn thấy ở phía xa xa bên ngoài mấy chục km, ở trên mặt biển có một chiếc quân hạm lui tới.
Rất rõ ràng, chính như trên tư liệu đã nói, tổng bộ của tổ chức Sam Khẩu gần với căn cứ quân sự trên biển của Đảo quốc.
...
Chờ lúc Diệp Trần đang hướng đi tới cửa chính của trang viên khổng lồ này thì lại phát hiện ở xung quanh thế mà không có một ai, hơn nữa bên trong lại rất yên tĩnh.
Nhìn thấy cảnh tượng này, hai mắt Diệp Trần không thể không khẽ híp lại một cái trực tiếp phóng thần niệm ra bốn phương tám hướng, trong nháy mắt đã nhìn thấy rõ ràng tình huống xung quanh ở trong phạm vi trăm dặm.
"Xem ra tổ chức Sam Khẩu quả nhiên đã đoán được thân phận của ta, hơn nữa ở còn bày ra một cái hố, vào lúc này còn đang đợi ta nhảy vào bên trong đây!"
"Đáng tiếc a! Các ngươi làm sao biết được rằng, sở dĩ Diệp Cuồng Tiên ta diệt bảy phân bộ lớn trước, mà không có trước tiên tới đạp diệt tổng bộ của các ngươi chính là muốn để các ngươi có chỗ phòng bị, sau đó ta lại quang minh chính đại hung hăng nghiền nát các ngươi!"
Sau khi tự kỷ một lúc, Diệp Trần hít sâu một hơi, thân thể trực tiếp nhoáng một cái đã đi tới cửa chính của trang viên, sau đó cất bước đi vào trong, đồng thời mở miệng cao giọng, giọng nói phát ra thanh âm giống như một làn sóng dữ dội, hướng sâu trong trang viên phía xa xa mà đi!
"Hoa Hạ Diệp Cuồng Tiên, đến đây tiếp kiến tổ chức Sam Khẩu của Đảo quốc!"
...
Mà cùng lúc đó, ở chính giữa trong đại sảnh của tổ chức Sam Khẩu, các cao tầng của tổ chức Sam Khẩu cùng với tất cả cao thủ trong ổ chức, toàn bộ đều tập trung ở đây.
Lúc này, ngồi ở phía trên cao nhất là một ông lão có khuôn mặt hồng hào với mái tóc bạc trắng, làn da bóng loáng như độ tuổi trung niên có khí thế hào hùng.
Người này hóa ra chính là ông nội của Bán Tàng Hùng Nhất, Thất Đại Mục của tổ chức Sam Khẩu, Bán Tàng Chân Nhất!
"Hùng Nhất, Thác Chân, các ngươi khẳng định tiểu tử Hoa Hạ kia đêm nay chắc chắn sẽ tới sao?"
Bán Tàng Chân Nhất bỗng nhiên từ từ mở hai mắt ra, mở miệng nhàn nhạt nói, giọng nói trầm thấp vang dội giống như tiếng chuông.
Bán Tàng Hùng Nhất cười ha ha một tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ đắc ý nói:
"Ông nội, theo như cháu đoán, tiểu tử kia hơn phân nửa chắc không dám tới! Không nói đến ở đây chúng ta có ông nội tự mình tọa trấn, xung quanh còn có một sư đoàn của Cung Bản tướng quân mai phục, nếu như hắn dám tới, đây chẳng phải là tự tìm đường chết sao? Hắn chắc là không có ngu như vậy chứ?"
Bán Tàng Chân Nhất nhẹ gật đầu, biểu thị tán đồng nói:
"Lời này rất có lý! Cho dù là lão phu năm đó còn trẻ, cao nhân võ đạo xuất hiện rất nhiều, thực lực phổ biến mạnh hơn bây giờ, còn không dám đối cứng với quân đội, cho dù là tiên nhân thì cũng khó mà tránh khỏi bị đạn pháo gây thương tích, chứ đừng nói nói bây giờ quân sự đã hiện đại hóa, so với thực lực quân đội ngày đó thì không biết đã mạnh hơn bao nhiêu lần! Dám can đảm chống lại quân đội thì không khác nào lấy trứng chọi đá."
Ma Sinh Thác Chân nghe được điều này thì không thể không há to miệng, muốn phản bác, tuy nhiên đến bây giờ, mọi người cũng như trận địa sẵn sàng đón quân định, đã chờ được hơn nửa ngày nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Diệp Cuồng Tiên đâu, ngay cả hắn cũng không dám chắc, thế là lời đến khóe miệng lại đành nuốt trở về.
Lúc này, Bán Tàng Chân Nhất mở miệng lần nữa nói:
"Đúng rồi, hành tung của Diệp Cuồng Tiên kia các ngươi điều tra như thế nào? Cho dù tiểu tử này không dám tới đây, chúng ta với người này cũng đã là tình trạng một mất một còn, không chết không thôi, nhất định phải nghĩ biện pháp diệt trừ hắn đi, tốt nhất đừng để hắn còn sống mà rời khỏi Đảo quốc!"
Bán Tàng Hùng Nhất vội vàng nói:
"Việc này cháu đã điều động tất cả lực lượng có thể điều động tới lục soát ở trên tất cả nhà ga, sân bay, khách sạn trên toàn quốc, một khi phát hiện được ra hành tung của Diệp Cuồng Tiên sẽ trước tiên báo cáo về đây cho cháu!"
Nói tới chỗ này, Bán Tàng Hùng Nhất dừng lại một chút, nói:
"Nhưng đến bây giờ còn chưa có tin tức gì, nói không chừng người này đã rời khỏi Đảo quốc hoặc là đang núp ở trong một góc nào đó run lẩy bẩy đi!"
Mọi người nhất thời thi nhau cười vang một lúc, bóng ma to lớn trong lòng trước đó cũng theo đó mà quét sạch sành sanh, "Diệp Cuồng Tiên là cái gì? Cao thủ đệ nhất Hoa Hạ là cái gì! Xem ra cũng chỉ là hư danh thôi!"
"Chẳng qua chỉ là một tên thích hành động lén lén lút lút mà thôi, hơn phân nửa cũng không có cái bản lĩnh thật sự nào!"
"Ta đã nói rồi mà! Một thằng con nít còn chưa tới hai mươi tuổi, lông còn chưa mọc đủ, cho dù mạnh hơn nữa thì có thể mạnh tới mức nào? Xem ra võ đạo Hoa Hạ quả nhiên không còn người nối nghiệp a!"
...
Tuy nhiên sau khi mọi người trong tổ chức chế nhạo Diệp Trần không kiêng kỵ chút nào thì bỗng nhiên có một giọng nói giống như thiên lôi cuồn cuộn đột nhiên từ trên chín tầng trời truyền tới, làm rung chuyển toàn bộ đại sảnh!
"Hoa Hạ Diệp Cuồng Tiên, đến đây tiếp kiến tổ chức Sam Khẩu của Đảo quốc!"
Ngay lập tức toàn bộ đại sảnh trong nháy mắt im lặng như tờ, tất cả mọi người vào lúc này đều đang trợn mắt há hốc mồm, ngay cả Bán Tàng Chân Nhất luôn ngồi ngay ngắn ở trên vị trí cao cũng không thể không đột nhiên đứng dậy, trong đôi mắt hiện ra vẻ giật mình nồng đậm, "Được, cái tên Diệp Cuồng Tiên này! Hắn thế mà dám cả gan tới đây?!!"
...
Giây tiếp theo sau khi giọng nói giống như tiếng thiên lôi kia rơi xuống, Diệp Trần đã bước vào trong trang viên, trực tiếp hướng tới đại sảnh từ từ đi tới.
"Nổ súng!"
Ở xung quanh đại sảnh sớm đã bố trí lực lượng hùng hậu, nào là súng tiểu liên, súng tự động...thậm chí còn có cả súng máy hặng nặng, súng bắn tỉa.
Hơn nữa tất cả đều là vũ khí tân tiến nhất trên thế giới. Các loại vũ khí hiện đại đó đều đã lên đạn sẵn chỉ chờ mục tiêu xuất hiện là sẽ khai hỏa ngay.
Phanh phanh phanh!
Theo tiếng ra lệnh của thủ lĩnh bọn họ, tất cả mọi người đồng thời nổ súng, hàng trăm viên đạn khác nhau giống như cơn mưa to nổ bắn ra thi nhau hướng về phía Diệp Trần mà phóng tới.
Diệp Trần thấy thế, không thể không nhẹ nhàng lắc đầu, "Cho dù là đạn pháo cũng không làm tổn thược được ta một chút nào, đạn bình thường thế này thì có thể làm được gì ta?"
Nói xong lời này, đồng thời Diệp Trần tiện tay vung lên, một cỗ khí kình cường đại, từ trong cơ thể Diệp Trần đột nhiên bắn ra, những viên đạn bay tới trước mặt lại thi nhau bắn ngược trở về.
"A a a!"
Theo đó thì liên tiếp từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, những người tham gia mai mục ở xung quanh, toàn bộ đều chết ở dưới đạn của mình, hay có thể nói chính là tự tay bóp dái:v
P/S: Ta thích nào... Chương thứ 3 a
"Hay là tổ chức Sam Khẩu đã đoán ra được thân phận của ta? May mà trước đó ta ở khách sạn dùng giấy chứng nhận giả mà Thần Long vệ cung cấp, cũng sẽ không tra ra được tiểu nha đầu..."
Tuy rằng, những cảnh sát trước mắt này căn bản không làm được gì Diệp Trần, thế nhưng một khi bị tra ra sẽ gây ảnh hưởng tới kế hoạch hành động mà hắn đã vạch sẵn trước đó.
Tuy nhiên, cũng may là Diệp Trần sớm đã có chuẩn bị, đi thẳng tới một nơi vắng vẻ ít người, thuận tay một chiêu từ trong Càn Khôn Trạc lấy ra một cái giấy chứng nhận, hóa ra chính là giấy chứng nhận của Liễu Sinh Chính Long hôm đó ở thành phố Nam Châu hắn thuận tay nhặt về.
Diệp Trần nhìn vào ảnh trên giấy chứng nhận của Liễu Sinh Chính Long, cơ bắp trên mặt hắn bắt đầu nhúc nhích một lúc, chỉ chốc lát sau, đã giống với Liễu Sinh Chính Long tới bảy tám phần.
Sau đó, trực tiếp cầm giấy chứng nhận của Liễu Sinh Chính Long nghênh ngang đi tới chỗ mua vé.
...
Sau khi thay hình đổi dáng, mọi chuyện đều thuận lợi và hơn một giờ sau Diệp Trần đã tới đảo Thần Châu.
Lần theo ký ức của Tỉnh Thượng Hòa Ngạn, Diệp Trần rất nhanh đã tìm tới chỗ của tổng bộ tổ chức Sam Khẩu.
Mà lúc này thì trời cũng đã chạng vạng tối. Diệp Trần dừng chân tại sườn núi, phóng mắt ra xa hướng về phía ngôi biệt thự đồ sộ phía trước.
Đây là trang viên biệt thự vô cùng xa hoa, chiếm diện tích khoảng gần trăm mẫu, hơn nữa vị trí xây dựng được coi là một nơi có phong cảnh tương đối tươi đẹp. Phóng tầm mắt ra biển có thể nhìn thấy ở phía xa xa bên ngoài mấy chục km, ở trên mặt biển có một chiếc quân hạm lui tới.
Rất rõ ràng, chính như trên tư liệu đã nói, tổng bộ của tổ chức Sam Khẩu gần với căn cứ quân sự trên biển của Đảo quốc.
...
Chờ lúc Diệp Trần đang hướng đi tới cửa chính của trang viên khổng lồ này thì lại phát hiện ở xung quanh thế mà không có một ai, hơn nữa bên trong lại rất yên tĩnh.
Nhìn thấy cảnh tượng này, hai mắt Diệp Trần không thể không khẽ híp lại một cái trực tiếp phóng thần niệm ra bốn phương tám hướng, trong nháy mắt đã nhìn thấy rõ ràng tình huống xung quanh ở trong phạm vi trăm dặm.
"Xem ra tổ chức Sam Khẩu quả nhiên đã đoán được thân phận của ta, hơn nữa ở còn bày ra một cái hố, vào lúc này còn đang đợi ta nhảy vào bên trong đây!"
"Đáng tiếc a! Các ngươi làm sao biết được rằng, sở dĩ Diệp Cuồng Tiên ta diệt bảy phân bộ lớn trước, mà không có trước tiên tới đạp diệt tổng bộ của các ngươi chính là muốn để các ngươi có chỗ phòng bị, sau đó ta lại quang minh chính đại hung hăng nghiền nát các ngươi!"
Sau khi tự kỷ một lúc, Diệp Trần hít sâu một hơi, thân thể trực tiếp nhoáng một cái đã đi tới cửa chính của trang viên, sau đó cất bước đi vào trong, đồng thời mở miệng cao giọng, giọng nói phát ra thanh âm giống như một làn sóng dữ dội, hướng sâu trong trang viên phía xa xa mà đi!
"Hoa Hạ Diệp Cuồng Tiên, đến đây tiếp kiến tổ chức Sam Khẩu của Đảo quốc!"
...
Mà cùng lúc đó, ở chính giữa trong đại sảnh của tổ chức Sam Khẩu, các cao tầng của tổ chức Sam Khẩu cùng với tất cả cao thủ trong ổ chức, toàn bộ đều tập trung ở đây.
Lúc này, ngồi ở phía trên cao nhất là một ông lão có khuôn mặt hồng hào với mái tóc bạc trắng, làn da bóng loáng như độ tuổi trung niên có khí thế hào hùng.
Người này hóa ra chính là ông nội của Bán Tàng Hùng Nhất, Thất Đại Mục của tổ chức Sam Khẩu, Bán Tàng Chân Nhất!
"Hùng Nhất, Thác Chân, các ngươi khẳng định tiểu tử Hoa Hạ kia đêm nay chắc chắn sẽ tới sao?"
Bán Tàng Chân Nhất bỗng nhiên từ từ mở hai mắt ra, mở miệng nhàn nhạt nói, giọng nói trầm thấp vang dội giống như tiếng chuông.
Bán Tàng Hùng Nhất cười ha ha một tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ đắc ý nói:
"Ông nội, theo như cháu đoán, tiểu tử kia hơn phân nửa chắc không dám tới! Không nói đến ở đây chúng ta có ông nội tự mình tọa trấn, xung quanh còn có một sư đoàn của Cung Bản tướng quân mai phục, nếu như hắn dám tới, đây chẳng phải là tự tìm đường chết sao? Hắn chắc là không có ngu như vậy chứ?"
Bán Tàng Chân Nhất nhẹ gật đầu, biểu thị tán đồng nói:
"Lời này rất có lý! Cho dù là lão phu năm đó còn trẻ, cao nhân võ đạo xuất hiện rất nhiều, thực lực phổ biến mạnh hơn bây giờ, còn không dám đối cứng với quân đội, cho dù là tiên nhân thì cũng khó mà tránh khỏi bị đạn pháo gây thương tích, chứ đừng nói nói bây giờ quân sự đã hiện đại hóa, so với thực lực quân đội ngày đó thì không biết đã mạnh hơn bao nhiêu lần! Dám can đảm chống lại quân đội thì không khác nào lấy trứng chọi đá."
Ma Sinh Thác Chân nghe được điều này thì không thể không há to miệng, muốn phản bác, tuy nhiên đến bây giờ, mọi người cũng như trận địa sẵn sàng đón quân định, đã chờ được hơn nửa ngày nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Diệp Cuồng Tiên đâu, ngay cả hắn cũng không dám chắc, thế là lời đến khóe miệng lại đành nuốt trở về.
Lúc này, Bán Tàng Chân Nhất mở miệng lần nữa nói:
"Đúng rồi, hành tung của Diệp Cuồng Tiên kia các ngươi điều tra như thế nào? Cho dù tiểu tử này không dám tới đây, chúng ta với người này cũng đã là tình trạng một mất một còn, không chết không thôi, nhất định phải nghĩ biện pháp diệt trừ hắn đi, tốt nhất đừng để hắn còn sống mà rời khỏi Đảo quốc!"
Bán Tàng Hùng Nhất vội vàng nói:
"Việc này cháu đã điều động tất cả lực lượng có thể điều động tới lục soát ở trên tất cả nhà ga, sân bay, khách sạn trên toàn quốc, một khi phát hiện được ra hành tung của Diệp Cuồng Tiên sẽ trước tiên báo cáo về đây cho cháu!"
Nói tới chỗ này, Bán Tàng Hùng Nhất dừng lại một chút, nói:
"Nhưng đến bây giờ còn chưa có tin tức gì, nói không chừng người này đã rời khỏi Đảo quốc hoặc là đang núp ở trong một góc nào đó run lẩy bẩy đi!"
Mọi người nhất thời thi nhau cười vang một lúc, bóng ma to lớn trong lòng trước đó cũng theo đó mà quét sạch sành sanh, "Diệp Cuồng Tiên là cái gì? Cao thủ đệ nhất Hoa Hạ là cái gì! Xem ra cũng chỉ là hư danh thôi!"
"Chẳng qua chỉ là một tên thích hành động lén lén lút lút mà thôi, hơn phân nửa cũng không có cái bản lĩnh thật sự nào!"
"Ta đã nói rồi mà! Một thằng con nít còn chưa tới hai mươi tuổi, lông còn chưa mọc đủ, cho dù mạnh hơn nữa thì có thể mạnh tới mức nào? Xem ra võ đạo Hoa Hạ quả nhiên không còn người nối nghiệp a!"
...
Tuy nhiên sau khi mọi người trong tổ chức chế nhạo Diệp Trần không kiêng kỵ chút nào thì bỗng nhiên có một giọng nói giống như thiên lôi cuồn cuộn đột nhiên từ trên chín tầng trời truyền tới, làm rung chuyển toàn bộ đại sảnh!
"Hoa Hạ Diệp Cuồng Tiên, đến đây tiếp kiến tổ chức Sam Khẩu của Đảo quốc!"
Ngay lập tức toàn bộ đại sảnh trong nháy mắt im lặng như tờ, tất cả mọi người vào lúc này đều đang trợn mắt há hốc mồm, ngay cả Bán Tàng Chân Nhất luôn ngồi ngay ngắn ở trên vị trí cao cũng không thể không đột nhiên đứng dậy, trong đôi mắt hiện ra vẻ giật mình nồng đậm, "Được, cái tên Diệp Cuồng Tiên này! Hắn thế mà dám cả gan tới đây?!!"
...
Giây tiếp theo sau khi giọng nói giống như tiếng thiên lôi kia rơi xuống, Diệp Trần đã bước vào trong trang viên, trực tiếp hướng tới đại sảnh từ từ đi tới.
"Nổ súng!"
Ở xung quanh đại sảnh sớm đã bố trí lực lượng hùng hậu, nào là súng tiểu liên, súng tự động...thậm chí còn có cả súng máy hặng nặng, súng bắn tỉa.
Hơn nữa tất cả đều là vũ khí tân tiến nhất trên thế giới. Các loại vũ khí hiện đại đó đều đã lên đạn sẵn chỉ chờ mục tiêu xuất hiện là sẽ khai hỏa ngay.
Phanh phanh phanh!
Theo tiếng ra lệnh của thủ lĩnh bọn họ, tất cả mọi người đồng thời nổ súng, hàng trăm viên đạn khác nhau giống như cơn mưa to nổ bắn ra thi nhau hướng về phía Diệp Trần mà phóng tới.
Diệp Trần thấy thế, không thể không nhẹ nhàng lắc đầu, "Cho dù là đạn pháo cũng không làm tổn thược được ta một chút nào, đạn bình thường thế này thì có thể làm được gì ta?"
Nói xong lời này, đồng thời Diệp Trần tiện tay vung lên, một cỗ khí kình cường đại, từ trong cơ thể Diệp Trần đột nhiên bắn ra, những viên đạn bay tới trước mặt lại thi nhau bắn ngược trở về.
"A a a!"
Theo đó thì liên tiếp từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, những người tham gia mai mục ở xung quanh, toàn bộ đều chết ở dưới đạn của mình, hay có thể nói chính là tự tay bóp dái:v
P/S: Ta thích nào... Chương thứ 3 a
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.