Chương 985: Mạnh mẽ chống đỡ một quyền!
Ngã Ý Như Đao
18/04/2019
Quả nhiên!
Sau khi mọi người thấy sự lựa chọn của Đồ Tranh thì lập tức thi nhau lắc đầu thở dài.
Đối với sự lựa chọn này của Đồ Tranh, mọi người cũng không cảm thấy kỳ quái.
Ở bên trong những người trước mắt này, ngoài trừ thực lực của Diệp Trần ra thì mọi người còn có chút nhìn không thấu, chín người còn lại, thực lực rõ ràng phải thấp hơn một cái cấp độ lại chỉ có Hi Nguyệt hiện đang xếp ở vị trí thứ năm và hai người Triệu Sơn Hà, Đồng Chân xếp ở vị trí thứ chín, thứ mười.
Mà vị trí của hai người Triệu Sơn Hà và Đồng Chân thì lại ở cuối của top 10, đối với Đồ Tranh trước đó đã xếp hạng ở vị trí thứ tám mà nói, tự nhiên không có hứng thú.
Kể từ đó, tự nhiên cũng chỉ có Hi Nguyệt hiện đang xếp ở vị trí thứ năm là đối tượng thích hợp nhất để hắn khiêu chiến!
"Hi Nguyệt, ngươi không phải là đối thủ của người nọ, nhận thua đi!"
Diệp Trần nhìn thấy Đồ Tranh khiêu chiến Hi Nguyệt, cũng không thể không thở dài một hơi, đồng thời trước tiên hướng Hi Nguyệt dùng thần thức truyền âm để nàng ta trực tiếp nhận thua.
Đồ Tranh này không chỉ là thiên kiêu có uy tín lâu năm, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, hơn nữa tu vi cũng đã đạt tới cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong, thậm chí có lẽ còn tu luyện một loại bí thuật nào đó, coi như so với mấy người Tuyệt Vô Địch, Long Thần cũng không sai biệt nhiều!
Lấy thực lực hôm nay của Hi Nguyệt, Diệp Trần đoán chừng nàng ta khả năng ngay cả ba mươi chiêu cũng chưa chắc có thể chống đỡ!
Tuy nhiên, Hi Nguyệt cũng không có đáp lại Diệp Trần, sau khi từ trên chỗ ngồi đứng lên, chậm rãi đi vào lôi đài, hướng về phía Đồ Tranh chắp tay nói:
"Xin tiền bối chỉ giáo!"
"Ừm?"
Đồ Tranh hiển nhiên cũng không nghĩ tới, Hi Nguyệt lại còn dám ứng chiến, lập tức há miệng ra, hiện ra nụ cười tàn nhẫn nói:
"Hi Nguyệt tiên tử, nếu ngươi nghĩ là bởi vì ngươi là nữ nhân thì ta sẽ hạ thủ lưu tình mà nói, vậy ngươi coi như phạm phải sai lầm rất lớn rồi!
"Quyền cước không có mắt, ngươi căn bản không phải là đối thủ của ta, ta khuyên ngươi vẫn là ngoan ngoãn nhận thua đi!
Đầu Tranh hai tay ôm vai, một mặt vẻ ngạo nhiên, căn bản không có để Hi Nguyệt vào mắt.
"Tiền bối đã không xuất thủ, vậy thì ta không khách khí!
Hi Nguyệt khẽ kêu một tiếng, trực tiếp hướng Đồ Tranh chủ động phát động công kích.
Bạch!
Một cía dây thừng màu tím từ trong tay Hi Nguyệt nổ bắn mà ra, thẳng đến quấn quanh đồ Tranh mà đi.
"Hừ!"
Đồ Tranh hừ lạnh một tiêng,s thế mà đứng im tại chỗ không có nhúc nhích, mặc cho pháp bảo của Hi Nguyệt trói buộc lại thân thể của hắn.
Hi Nguyệt đầu tiên là trong lòng vui mừng, sau đó thì sắc mặt thay đổi lớn, bởi vì nàng ta chợt phát hiện, tuy rằng pháp bảo của nàng trói được Đồ Tranh lại, thế nhưng lại không có cách nào có thể rung chuyển đối phương một chút nào!
"Chỉ bằng chút trò xiếc dành cho tiểu hài đó của ngươi mà cũng muốn lấy ra để đối phó ta sao?"
Mặt mũi Đồ Tranh đầy vẻ trào phúng, sao đó thì thân thể bỗng nhiên thoáng giãy dụa!
Két kít ~~
Pháp bảo cấp bậc Thánh khí này của Hi Nguyệt lại bị Đồ Tranh dùng thân thể rõ ràng bóp méo đi!
"Phá cho ta!!"
Dưới chân Đồ Tranh bỗng nhiên giẫm một cái, đồng thời nắm lấy sợi dây thừng pháp bảo của Hi Nguyệt, sau đó dùng lực kéo một cái!
Răng rắc!
Pháp bảo cấp bậc Thánh khí này lại bị Đồ Tranh dùng nhục thể rõ ràng kéo đứt!!
"Cái gì!!"
Gương mặt xinh đẹp của Hi Nguyệt lập tức thay đổi lớn, trong lúc nhất thời cả người đều sợ tới ngây người.
Nói đến, kinh nghiệm chiến đấu của nàng ta dù sao cũng quá ít, chưng từng có nghĩ tới, pháp bảo Thánh khí của chính mình vậy mà lại bị người trực tiếp dùng tay kéo đứt!
Cho nên trong lúc nhất thời vậy mà còn chưa kịp phản ứng lại:
"Hiện tại, đến lượt ta!"
Đồ Tranh hét lớn một tiếng, đồng thời dưới chân bỗng nhiên giẫm mạnh:
Ầm!
Lôi đài được chế tạo từ Vạn Niên Linh Thiết lại rõ ràng bị hắn giẫm ra một cái dấu chân thật sâu!
Mà cùng lúc đó, thân thể hùng tráng cao hơn ba mét kia của Đồ Tranh giống như đạn pháo bắn ra, trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt Hi Nguyệt, quả đấm to lớn hung hăng hướng Hi Nguyệt đập tới!
Hô!
Một quyền này được tung ra, toàn bộ trên lôi đài đều nhấc lên một cơn gió lốc, đồng thời còn xen lẫn tiếng nổ vang lốp bốp của không khí, thậm chí ngay cả không gian xung quanh cũng bị một quyền này rõ ràng vỡ ra!
"A!"
Sau khi Hi Nguyệt kịp phản ứng lại thì lập tức kinh hô một tiếng, vội vàng hướng về phía sau nhanh chóng lùi lại!
Thật ra thì lấy thực lực của Hi Nguyệt, cho dù không bằng Đồ Tranh nhưng cũng không đến mức sẽ bại nhanh như vậy!
Quan trọng là nàng ta trước đó còn đang chìm ở trong sự kinh ngạc vì pháp bảo bị hủy, căn bản cũng không kịp phản ứng, cho nên mới bị Đồ Tranh chiếm trước được tiên cơ.
Bạch!
Hi Nguyệt dọc theo mặt đất, trong nháy mắt liên tục bại lui đến hơn mấy chục mét, lúc này lại đột nhiên phát hiện mình đã thối lui đến biên giới lôi đài!
Mà đúng lúc này, nắm đấm của Đồ Tranh lại lần nữa đuổi theo mà tới!
Hi Nguyệt thấy thế thì lập tức cắn răng một cái, lập tức giơ lên song chưởng của mình, liền chuẩn bị ra sức chống cự!
"Nữ oa không biết sống chết!"
Hi Nguyệt dù sao cũng là Thánh nữ của Lạc Hà tông, cho nên Đồ Tranh trước đó cũng không hề động sát tâm, chỉ muốn ép nàng ta từ trên lôi đài ép xuống dưới mà thôi.
Thế nhưng là, Hi Nguyệt thế mà còn muốn phản kháng, cái này lập tức khơi dậy sát ý của Đồ Tranh!
"Hi Nguyệt! Mau xuống đây!!"
Quỳnh Bích Lạc ở phía dưới đằng xa, thấy cảnh này thì hai con ngươi lập tức hơi co rụt lại, vội vàng cao giọng hô to lên.
Bởi vì khoảng cách quá xa mà tốc độ của Đồ Tranh bây giờ quả là quá nhanh, cho dù Quỳnh Bích Lạc có tâm cứu nhưng lúc này đã quá chậm!
Đối với thực lực của tên đồ đệ này của mình, không có người nào hiểu rõ hơn so với nàng, Hi Nguyệt căn bản không phải là đối thủ của Đồ Tranh!
Thật ra thì đây là lần đầu tiên Hi Nguyệt tham gia cuộc chiến Thiên Kiêu, có thể đi tới một bước này, nàng ta cũng đã rất hài lòng, nàng ta cũng không muốn nhìn thấy đệ tử cưng của mình bị thương, thậm chí là mất mạng!
Ngay vào lúc ngàn cân treo sợi tóc này:
"Ai!"
Một tiếng thở dài đột nhiên vang lên ở bên tai Hi Nguyệt:
Ngay sau đó Hi Nguyệt bỗng nhiên cảm thấy hoa mắt, trước mắt xuất hiện một đạo thân ảnh quen thuộc.
Bỗng nhiên chính là Diệp Trần!
Cùng lúc đó:
Ầm!
Nắm đấm to lớn của Đồ Tranh hung hăng đánh vào trên lưng của Diệp Trần!
Ngay sau đó, Diệp Trần ôm Hi Nguyệt, hai người bay thẳng ra ngoài, sau đó nặng nề ngã ngửa ra bên ngoài lôi đài.
Xoạt!
Đợi đến khi mọi người thấy rõ ràng cảnh tượng này thì lập tức xì xào bàn tán.
Không ai từng nghĩ tới, ở giây phút cuối cùng, Diệp Trần thế mà thay Hi Nguyệt đỡ được một quyền cuồng bạo này của Đồ Tranh!
"Tiểu tử này không muốn sống nữa sao? Thế mà dùng thân thể của mình mà đón đỡ một quyền của Đồ Tranh?"
"Đó thực sự là tình yêu a!"
"Chịu một quyền của Đồ Tranh, hắn cho dù không chết thì cũng phải bị thương nặng a?"
"Thật sự là không đáng a!"
...
Trong lúc nhất thời, mọi người thi nhau lắc đầu.
Diệp Trần ở vào hạng nhất, vốn là có rất nhiều người nhìn chằm chằm, bây giờ vậy mà cứu người yêu của mình, đi chịu một quyền của Đồ Tranh, chớ nói vị trí thứ nhất, chỉ sợ ngay cả mười vị trí đầu cũng không giữ được!
Sau khi Hi Nguyệt kịp phản ứng lại thì hốc mắt lập tức đỏ lên, nước mắt chảy xuống ầm ầm:
"Thật xin lỗi! Diệp Trần, thật xin lỗi! Ngươi không sao chứ? Ngươi thế nào? Ngươi là ngốc sao? Tại sao phải cản thay ta một quyền kia?"
Hi Nguyệt thật là bị dọa sợ, khóc như mưa, trong lòng hối tiếc không thôi.
Nếu như sớm biết sẽ có một kết quả như vậy, nàng ta chắc chắn sẽ không vì cái gọi là thể diện của tông môn mà đi đánh một trận này với Đồ Tranh.
Hơn nữa, nàng ta thật ra thì đã chuẩn bị tốt bị Đồ Tranh đánh xuống đài, mặc dù sẽ bị thương nhưng dưới sự toàn lực chống đỡ của nàng ta, chắc là sẽ không bị thương tới ảnh hưởng đến tính mạng.
Nhưng là, nàng ta nghìn tính vạn tính cũng không có tính tới, Diệp Trần lại đột nhiên xuất hiện, dùng thân thể của mình, vì mình mà đỡ thay một chưởng này!
P/S: Ta thích nào...chương 6 nhé.
Sau khi mọi người thấy sự lựa chọn của Đồ Tranh thì lập tức thi nhau lắc đầu thở dài.
Đối với sự lựa chọn này của Đồ Tranh, mọi người cũng không cảm thấy kỳ quái.
Ở bên trong những người trước mắt này, ngoài trừ thực lực của Diệp Trần ra thì mọi người còn có chút nhìn không thấu, chín người còn lại, thực lực rõ ràng phải thấp hơn một cái cấp độ lại chỉ có Hi Nguyệt hiện đang xếp ở vị trí thứ năm và hai người Triệu Sơn Hà, Đồng Chân xếp ở vị trí thứ chín, thứ mười.
Mà vị trí của hai người Triệu Sơn Hà và Đồng Chân thì lại ở cuối của top 10, đối với Đồ Tranh trước đó đã xếp hạng ở vị trí thứ tám mà nói, tự nhiên không có hứng thú.
Kể từ đó, tự nhiên cũng chỉ có Hi Nguyệt hiện đang xếp ở vị trí thứ năm là đối tượng thích hợp nhất để hắn khiêu chiến!
"Hi Nguyệt, ngươi không phải là đối thủ của người nọ, nhận thua đi!"
Diệp Trần nhìn thấy Đồ Tranh khiêu chiến Hi Nguyệt, cũng không thể không thở dài một hơi, đồng thời trước tiên hướng Hi Nguyệt dùng thần thức truyền âm để nàng ta trực tiếp nhận thua.
Đồ Tranh này không chỉ là thiên kiêu có uy tín lâu năm, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, hơn nữa tu vi cũng đã đạt tới cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong, thậm chí có lẽ còn tu luyện một loại bí thuật nào đó, coi như so với mấy người Tuyệt Vô Địch, Long Thần cũng không sai biệt nhiều!
Lấy thực lực hôm nay của Hi Nguyệt, Diệp Trần đoán chừng nàng ta khả năng ngay cả ba mươi chiêu cũng chưa chắc có thể chống đỡ!
Tuy nhiên, Hi Nguyệt cũng không có đáp lại Diệp Trần, sau khi từ trên chỗ ngồi đứng lên, chậm rãi đi vào lôi đài, hướng về phía Đồ Tranh chắp tay nói:
"Xin tiền bối chỉ giáo!"
"Ừm?"
Đồ Tranh hiển nhiên cũng không nghĩ tới, Hi Nguyệt lại còn dám ứng chiến, lập tức há miệng ra, hiện ra nụ cười tàn nhẫn nói:
"Hi Nguyệt tiên tử, nếu ngươi nghĩ là bởi vì ngươi là nữ nhân thì ta sẽ hạ thủ lưu tình mà nói, vậy ngươi coi như phạm phải sai lầm rất lớn rồi!
"Quyền cước không có mắt, ngươi căn bản không phải là đối thủ của ta, ta khuyên ngươi vẫn là ngoan ngoãn nhận thua đi!
Đầu Tranh hai tay ôm vai, một mặt vẻ ngạo nhiên, căn bản không có để Hi Nguyệt vào mắt.
"Tiền bối đã không xuất thủ, vậy thì ta không khách khí!
Hi Nguyệt khẽ kêu một tiếng, trực tiếp hướng Đồ Tranh chủ động phát động công kích.
Bạch!
Một cía dây thừng màu tím từ trong tay Hi Nguyệt nổ bắn mà ra, thẳng đến quấn quanh đồ Tranh mà đi.
"Hừ!"
Đồ Tranh hừ lạnh một tiêng,s thế mà đứng im tại chỗ không có nhúc nhích, mặc cho pháp bảo của Hi Nguyệt trói buộc lại thân thể của hắn.
Hi Nguyệt đầu tiên là trong lòng vui mừng, sau đó thì sắc mặt thay đổi lớn, bởi vì nàng ta chợt phát hiện, tuy rằng pháp bảo của nàng trói được Đồ Tranh lại, thế nhưng lại không có cách nào có thể rung chuyển đối phương một chút nào!
"Chỉ bằng chút trò xiếc dành cho tiểu hài đó của ngươi mà cũng muốn lấy ra để đối phó ta sao?"
Mặt mũi Đồ Tranh đầy vẻ trào phúng, sao đó thì thân thể bỗng nhiên thoáng giãy dụa!
Két kít ~~
Pháp bảo cấp bậc Thánh khí này của Hi Nguyệt lại bị Đồ Tranh dùng thân thể rõ ràng bóp méo đi!
"Phá cho ta!!"
Dưới chân Đồ Tranh bỗng nhiên giẫm một cái, đồng thời nắm lấy sợi dây thừng pháp bảo của Hi Nguyệt, sau đó dùng lực kéo một cái!
Răng rắc!
Pháp bảo cấp bậc Thánh khí này lại bị Đồ Tranh dùng nhục thể rõ ràng kéo đứt!!
"Cái gì!!"
Gương mặt xinh đẹp của Hi Nguyệt lập tức thay đổi lớn, trong lúc nhất thời cả người đều sợ tới ngây người.
Nói đến, kinh nghiệm chiến đấu của nàng ta dù sao cũng quá ít, chưng từng có nghĩ tới, pháp bảo Thánh khí của chính mình vậy mà lại bị người trực tiếp dùng tay kéo đứt!
Cho nên trong lúc nhất thời vậy mà còn chưa kịp phản ứng lại:
"Hiện tại, đến lượt ta!"
Đồ Tranh hét lớn một tiếng, đồng thời dưới chân bỗng nhiên giẫm mạnh:
Ầm!
Lôi đài được chế tạo từ Vạn Niên Linh Thiết lại rõ ràng bị hắn giẫm ra một cái dấu chân thật sâu!
Mà cùng lúc đó, thân thể hùng tráng cao hơn ba mét kia của Đồ Tranh giống như đạn pháo bắn ra, trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt Hi Nguyệt, quả đấm to lớn hung hăng hướng Hi Nguyệt đập tới!
Hô!
Một quyền này được tung ra, toàn bộ trên lôi đài đều nhấc lên một cơn gió lốc, đồng thời còn xen lẫn tiếng nổ vang lốp bốp của không khí, thậm chí ngay cả không gian xung quanh cũng bị một quyền này rõ ràng vỡ ra!
"A!"
Sau khi Hi Nguyệt kịp phản ứng lại thì lập tức kinh hô một tiếng, vội vàng hướng về phía sau nhanh chóng lùi lại!
Thật ra thì lấy thực lực của Hi Nguyệt, cho dù không bằng Đồ Tranh nhưng cũng không đến mức sẽ bại nhanh như vậy!
Quan trọng là nàng ta trước đó còn đang chìm ở trong sự kinh ngạc vì pháp bảo bị hủy, căn bản cũng không kịp phản ứng, cho nên mới bị Đồ Tranh chiếm trước được tiên cơ.
Bạch!
Hi Nguyệt dọc theo mặt đất, trong nháy mắt liên tục bại lui đến hơn mấy chục mét, lúc này lại đột nhiên phát hiện mình đã thối lui đến biên giới lôi đài!
Mà đúng lúc này, nắm đấm của Đồ Tranh lại lần nữa đuổi theo mà tới!
Hi Nguyệt thấy thế thì lập tức cắn răng một cái, lập tức giơ lên song chưởng của mình, liền chuẩn bị ra sức chống cự!
"Nữ oa không biết sống chết!"
Hi Nguyệt dù sao cũng là Thánh nữ của Lạc Hà tông, cho nên Đồ Tranh trước đó cũng không hề động sát tâm, chỉ muốn ép nàng ta từ trên lôi đài ép xuống dưới mà thôi.
Thế nhưng là, Hi Nguyệt thế mà còn muốn phản kháng, cái này lập tức khơi dậy sát ý của Đồ Tranh!
"Hi Nguyệt! Mau xuống đây!!"
Quỳnh Bích Lạc ở phía dưới đằng xa, thấy cảnh này thì hai con ngươi lập tức hơi co rụt lại, vội vàng cao giọng hô to lên.
Bởi vì khoảng cách quá xa mà tốc độ của Đồ Tranh bây giờ quả là quá nhanh, cho dù Quỳnh Bích Lạc có tâm cứu nhưng lúc này đã quá chậm!
Đối với thực lực của tên đồ đệ này của mình, không có người nào hiểu rõ hơn so với nàng, Hi Nguyệt căn bản không phải là đối thủ của Đồ Tranh!
Thật ra thì đây là lần đầu tiên Hi Nguyệt tham gia cuộc chiến Thiên Kiêu, có thể đi tới một bước này, nàng ta cũng đã rất hài lòng, nàng ta cũng không muốn nhìn thấy đệ tử cưng của mình bị thương, thậm chí là mất mạng!
Ngay vào lúc ngàn cân treo sợi tóc này:
"Ai!"
Một tiếng thở dài đột nhiên vang lên ở bên tai Hi Nguyệt:
Ngay sau đó Hi Nguyệt bỗng nhiên cảm thấy hoa mắt, trước mắt xuất hiện một đạo thân ảnh quen thuộc.
Bỗng nhiên chính là Diệp Trần!
Cùng lúc đó:
Ầm!
Nắm đấm to lớn của Đồ Tranh hung hăng đánh vào trên lưng của Diệp Trần!
Ngay sau đó, Diệp Trần ôm Hi Nguyệt, hai người bay thẳng ra ngoài, sau đó nặng nề ngã ngửa ra bên ngoài lôi đài.
Xoạt!
Đợi đến khi mọi người thấy rõ ràng cảnh tượng này thì lập tức xì xào bàn tán.
Không ai từng nghĩ tới, ở giây phút cuối cùng, Diệp Trần thế mà thay Hi Nguyệt đỡ được một quyền cuồng bạo này của Đồ Tranh!
"Tiểu tử này không muốn sống nữa sao? Thế mà dùng thân thể của mình mà đón đỡ một quyền của Đồ Tranh?"
"Đó thực sự là tình yêu a!"
"Chịu một quyền của Đồ Tranh, hắn cho dù không chết thì cũng phải bị thương nặng a?"
"Thật sự là không đáng a!"
...
Trong lúc nhất thời, mọi người thi nhau lắc đầu.
Diệp Trần ở vào hạng nhất, vốn là có rất nhiều người nhìn chằm chằm, bây giờ vậy mà cứu người yêu của mình, đi chịu một quyền của Đồ Tranh, chớ nói vị trí thứ nhất, chỉ sợ ngay cả mười vị trí đầu cũng không giữ được!
Sau khi Hi Nguyệt kịp phản ứng lại thì hốc mắt lập tức đỏ lên, nước mắt chảy xuống ầm ầm:
"Thật xin lỗi! Diệp Trần, thật xin lỗi! Ngươi không sao chứ? Ngươi thế nào? Ngươi là ngốc sao? Tại sao phải cản thay ta một quyền kia?"
Hi Nguyệt thật là bị dọa sợ, khóc như mưa, trong lòng hối tiếc không thôi.
Nếu như sớm biết sẽ có một kết quả như vậy, nàng ta chắc chắn sẽ không vì cái gọi là thể diện của tông môn mà đi đánh một trận này với Đồ Tranh.
Hơn nữa, nàng ta thật ra thì đã chuẩn bị tốt bị Đồ Tranh đánh xuống đài, mặc dù sẽ bị thương nhưng dưới sự toàn lực chống đỡ của nàng ta, chắc là sẽ không bị thương tới ảnh hưởng đến tính mạng.
Nhưng là, nàng ta nghìn tính vạn tính cũng không có tính tới, Diệp Trần lại đột nhiên xuất hiện, dùng thân thể của mình, vì mình mà đỡ thay một chưởng này!
P/S: Ta thích nào...chương 6 nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.