Chương 255: Tô Mạn bị bắt!
Ngã Ý Như Đao
18/04/2019
Liên tiếp mấy ngày sau đó, ba người Tô Lam, Sở Phi Yên, Đường Thanh Nhã vẫn luôn tu luyện ở trong biệt thự này.
Mà Diệp Trần thì lấy dược liệu vơ vét được ở trong Thánh Tâm các ra để luyện chế Bồi Nguyên đan, Phục Long đa...đủ loại toàn là đan dược cần thiết cho tu sĩ Luyện Khí kỳ sử dụng để cung cấp cho ba người.
Tô Lam là người đầu tiên tiến vào Luyện Khí tầng một, tuy rằng đối mặt với võ giả nội kình còn chưa phải là đối thủ, nhưng vô luận là lực lượng, tốc độ, hay là lực phản ứng, đều có một bước nhảy vọt về chất, ít ra đối phó với người bình thường là đã thừa sức rồi.
Sở Phi Yên thì rất thuận lợi đột phá đến Luyện Khí tầng bốn, hơn nữa Diệp Trần còn truyền thụ cho cô ta một môn vũ kỹ tu chân, chờ sau khi cô ta tu luyện tới đại thành, chắc cũng đủ thực lực để chống lại tông sư Hóa Kình mà không rơi vào thế hạ phong.
Dưới sự giúp đỡ của Diệp Trần, vào ngày thứ năm Đường Thanh Nhã cuối cùng đã thành công bước vào Luyện Khí tầng một.
Cho dù nói như thế nào thì ba người coi như cũng đã có chút thực lực để tự bảo vệ mình.
...
Trải qua liên tiếp mấy ngày tu luyện, ba người lúc đầu còn cảm thấy mới mẻ hào hứng, thế nhưng cũng dần dần mất đi hứng thú thay vào đó là bắt đầu cảm thấy có chút nhàm chán.
Hơn nữa, nhà hàng Tô thị đã khai trương trở lại một lần nữa, Sở Phi Yên cũng muốn xử lý cộng việc của tập đoàn Tô Diệp, Đường Thanh Nhã thì nhà ngay ở tiểu khu Tử Kim Sơn, nếu cứ ở mãi trong biệt thự của Diệp Trần thì cũng không hay cho lắm.
Tuy nhiên, vì ba người Diệp Trần đã tự mình làm ra ba cái pháp khí phòng ngự cao cấp, sau đó cho mỗi người một cái, chỉ cần ba người không ra khỏi thành phố Vân Châu, một khi bị công kích, hắn rất nhanh có thể cảm ứng được cho nên cũng không có vấn đề gì phải lo lắng.
Kể từ đó, Diệp Trần lại bắt đầu tập trung vào luyện đan, tu luyện, nghiên cứu tìm hiểu Linh khí vơ vét được từ Thánh Tâm các...
Mãi cho đến tận trưa ngày hôm nay, vốn ở nhà hàng Tô Lam đang bận bịu rất nhiều việc, đột nhiên lại gọi điện thoại tới cho Diệp Trần, giọng điệu tỏ ra rất lo lắng nói:
"Tiểu Trần, không xong! Mạn Mạn... Mạn Mạn nó khả năng đã có chuyện gì đó xảy ra!"
Tô Lam nói lời này trong giọng nói nghẹn ngào, rõ ràng là lo lắng đến mức sắp khóc!
Diệp Trần vội vàng nói:
"Đã có chuyện gì xảy ra? Dì Lam, dì đừng vội, nói lại tình hướng từ từ rõ ràng cho cháu nghe một lần!"
Sau khi nghe Tô Lam thuật lại, Diệp Trần cuối cùng cũng hiểu đang có chuyện gì xảy ra.
Hoá ra, từ mấy ngày trước, đại học Thiên Hải đã có một kỳ nghỉ, nhưng mà Tôn Mạn với bạn học ở lại Thiên Hải chơi hai ngày, lúc đó có nói là mua vé xe lửa để về vào ngày hôm nay, vào khoảng 12h trưa nay thì có thể về tới Vân Châu, thế nhưng khi Tô Lam phái người đi đón cô thì ở nhà ga đợi mãi không thấy, gọi điện thoại thì vẫn luôn ở trong chế độ tắt máy, từ lúc đó đến bây giờ vẫn chưa liên lạc được!
Hết cách rồi, mà Tô Lam hết sức lo lắng nên đành phải gọi điện cho Diệp Trần để cầu cứu.
Diệp Trần nghe được tin này, trong lòng lập tức phát lạnh, mơ hồ ý thức được việc này có khả năng rất lớn liên quan tới hắn!
Tuy nhiên, bây giờ Tô Mạn chỉ là mất tích, cũng chưa có chuyện gì xảy ra, rõ ràng là đối phương bắt nàng để làm con tin.
"Chẳng lẽ là tàn dư của Thánh Tâm các sao? Chắc là không phải a! Cao thủ Thánh Tâm các đã bị ta giết sạch hầu như không còn, cho dù hôm đó có một hai tên không có ở trên núi mà thoát chết, thế nhưng người muốn chạy thoát thân còn sợ không kịp, làm sao bọn chúng còn có gan tới tìm ta tạo rắc rối?"
"Hay là là dư nghiệt của Tần gia? Hay là tàn dư của tứ đại gia tộc ở Thiên Hải? Thế nhưng đó là không thể nào a! Ngay cả chỗ dựa lớn nhất của bọn họ đều đã bị ta diệt thì còn lấy cái gì ra để đấu với ta?"
Diệp Trần suy nghĩ nát óc vẫn không hiểu ra vấn đề, tuy nhiên hắn cũng không cần phải suy nghĩ nhiều, trước đó đã khuyên bảo Tô Lam bình tĩnh lại rồi cúp máy và ngay lập tức bấm số gọi cho của Ám Bộ của Thần Long vệ Thần.
Từ sau khi Diệp Trần trở thành cung phụng của Thần Long vệ, Tô Mạn một mình ở Thiên Hải, vẫn luôn có một đội cao thủ của Ám Bộ Thần Long vệ bảo vệ hai mươi bốn trên hai mươi bốn tiếng.
Thế mà bây giờ lại có chuyện như thế này xảy ra, Ám Bộ của Thần Long vệ tự nhiên rất đáng trách!
Sau khi Mặc Bất Phàm bộ trưởng Ám Bộ của Thần Long vệ nghe xong mục đích Diệp Trần gọi điện thoại tới thì lập tức kinh hãi nói:
"Diệp thiếu tướng mời ngài chờ một chút, ta lập tức phái người liên hệ thành viên Ám Bộ bảo vệ tiểu thư Tô Mạn!"
Khoảng hơn mười phút sau, Mặc Bất Phàm gọi điện thoại tới, giọng nói rất nghiêm trọng:
"Diệp thiếu tướng, ta có một tin xấu muốn nói cho ngài, những thành viên Ám Bộ phụ trách bảo vệ tiểu thư Tô Mạn toàn bộ đều đã bị hại, chẳng qua có một tin tốt là, ở hiện trường cũng không có tìm thấy tiểu thư Tô Mạn, bước đầu suy đoán, mục đích của hung thủ chắc chỉ muốn bắt tiểu thư Tô Mạn làm con tin!"
Nói xong lời này, không đợi Diệp Trần mở miệng, Mặc Bất Phàm lại nói:
"Mời ngài lại chờ ta một chút, ta nhận một cú điện thoại khác!"
Sau một lát, trong giọng nói của Mặc Bất Phàm lộ ra vẻ vui mừng nói:
"Tìm được! Nhân viên kỹ thuật thông qua định vị trên điện thoại của tiểu thư Tô Mạn, đã tìm thấy vị trí!"
Diệp Trần nói gần như quát:
"Lập tức chuyển vị trí tới cho ta!"
Rất nhanh, Diệp Trần đã nhận được tin tức về vị trí của Tô Mạn mà Mặc Bất Phàm truyền tới.
Để Diệp Trần không nghĩ tới là, vị trí của Tô Mạn thế mà ở ngay trong một cánh rừng hoang phía bắc thành phố Vân Châu.
"Đã bị khiêu khích tới tận đây rồi! Ta ngược lại muốn nhìn một chút ngươi là thần thánh phương nào!"
Sát khí trên người Diệp Trần tăng vọt, thân thể hắn nhoáng một cái đã hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất ở trong biệt thự.
...
Cùng lúc đó, ở một nơi tại phía Bắc cách thành phố Vân Châu khoảng ba trăm dặm, ở đó có một khu rừng rậm vô cùng âm u lạnh lẽo.
Nơi này là rừng Đen, nghe nói ở mấy chục năm trước vào lúc Đảo quốc xâm lấn Hoa Hạ, đã nổi danh đây là nơi chôn sống gần vạn người!
Về sau, sau khi người của Đảo quốc bị đuổi đi, nơi này bị bỏ hoang rơi vào quên lãng, thế nhưng cũng không hiểu vì sao, cây cối ở xung quanh đây càng ngày càng tươi tốt, càng ngày càng u ám kinh khủng.
Dần dần, nơi này gần như trở thành một khu cấm địa, không có một ai dám bước chân vào nơi này!
Nhưng mà vào lúc này, ở sâu trong rừng Đen lại có một bóng người!
Chỉ thấy, người đàn ông này, mặc một bộ trường bào màu đen có hình dạng rất cổ quái, trên mặt thì trắng bệch, hơn nữa nhìn giống như một bộ xương khô, khuôn mặt trông già nua kinh khủng!
Người này giống như là một ông lão gần đất xa trời, gương mặt già nua khô quắt, thân thể còng xuống, giống như là đang thoi thóp, bất cứ lúc nào cũng có thể tắt thở.
Trong tay ông lão này cầm một cái quyền trượng màu đen, lúc này đang im lặng ngồi ngay ngắn ở trên một tảng đá lớn, dường như đang đợi cái gì đó.
Mà ở một bên cách ông lão này không xa, còn có một cô gái đang bị dây thừng buộc chặt toàn thân lại, lúc này chắc là đang ngất đi, nằm co quắp ở dưới một gốc cây đại thụ, đây không phải là Tô Mạn thì còn có thể là ai?
...
Mà ở phía bắc rừng Đen, trên một ngọn núi cao cách đó mười dặm còn có mấy người nữa, trong tay mỗi người đều có một cái ống nhòm, vừa đủ để có thể nhìn thấy tình cảnh trong rừng Đen.
"Tiến sĩ Tesla, xin thứ cho ta nói thẳng! Thực lực của Diệp Cuồng Tiên này vượt xa so với suy nghĩ của chúng ta! Vị pháp sư mà ngài mời tới này, chỉ có một mình, sợ rằng chưa chắc đã là đối thủ của hắn a!"
Người nói chuyện, vẻ ngoài đẹp trai, ánh mắt sắc bén, hóa ra người này chính là Tần Trí, Thiếu chủ Tần gia!
Hoá ra hôm đó, vào lúc Diệp Trần tàn sát Tần gia, đúng lúc đó thì Tần Trí không có mặt ở Kinh Đô, hơn nữa Diệp Trần cũng không biết Tần gia còn có những ai, cho nên hắn mới có thể thoát được một kiếp này. Mà lúc này, người mà Tần Trí đang nói chuyện ở trước mắt, thì chính là tiến sĩ Tesla của Siêu Năng cục nước Mỹ!
P/S: Ta thích - Kim phiếu á à a.... ;))
Mà Diệp Trần thì lấy dược liệu vơ vét được ở trong Thánh Tâm các ra để luyện chế Bồi Nguyên đan, Phục Long đa...đủ loại toàn là đan dược cần thiết cho tu sĩ Luyện Khí kỳ sử dụng để cung cấp cho ba người.
Tô Lam là người đầu tiên tiến vào Luyện Khí tầng một, tuy rằng đối mặt với võ giả nội kình còn chưa phải là đối thủ, nhưng vô luận là lực lượng, tốc độ, hay là lực phản ứng, đều có một bước nhảy vọt về chất, ít ra đối phó với người bình thường là đã thừa sức rồi.
Sở Phi Yên thì rất thuận lợi đột phá đến Luyện Khí tầng bốn, hơn nữa Diệp Trần còn truyền thụ cho cô ta một môn vũ kỹ tu chân, chờ sau khi cô ta tu luyện tới đại thành, chắc cũng đủ thực lực để chống lại tông sư Hóa Kình mà không rơi vào thế hạ phong.
Dưới sự giúp đỡ của Diệp Trần, vào ngày thứ năm Đường Thanh Nhã cuối cùng đã thành công bước vào Luyện Khí tầng một.
Cho dù nói như thế nào thì ba người coi như cũng đã có chút thực lực để tự bảo vệ mình.
...
Trải qua liên tiếp mấy ngày tu luyện, ba người lúc đầu còn cảm thấy mới mẻ hào hứng, thế nhưng cũng dần dần mất đi hứng thú thay vào đó là bắt đầu cảm thấy có chút nhàm chán.
Hơn nữa, nhà hàng Tô thị đã khai trương trở lại một lần nữa, Sở Phi Yên cũng muốn xử lý cộng việc của tập đoàn Tô Diệp, Đường Thanh Nhã thì nhà ngay ở tiểu khu Tử Kim Sơn, nếu cứ ở mãi trong biệt thự của Diệp Trần thì cũng không hay cho lắm.
Tuy nhiên, vì ba người Diệp Trần đã tự mình làm ra ba cái pháp khí phòng ngự cao cấp, sau đó cho mỗi người một cái, chỉ cần ba người không ra khỏi thành phố Vân Châu, một khi bị công kích, hắn rất nhanh có thể cảm ứng được cho nên cũng không có vấn đề gì phải lo lắng.
Kể từ đó, Diệp Trần lại bắt đầu tập trung vào luyện đan, tu luyện, nghiên cứu tìm hiểu Linh khí vơ vét được từ Thánh Tâm các...
Mãi cho đến tận trưa ngày hôm nay, vốn ở nhà hàng Tô Lam đang bận bịu rất nhiều việc, đột nhiên lại gọi điện thoại tới cho Diệp Trần, giọng điệu tỏ ra rất lo lắng nói:
"Tiểu Trần, không xong! Mạn Mạn... Mạn Mạn nó khả năng đã có chuyện gì đó xảy ra!"
Tô Lam nói lời này trong giọng nói nghẹn ngào, rõ ràng là lo lắng đến mức sắp khóc!
Diệp Trần vội vàng nói:
"Đã có chuyện gì xảy ra? Dì Lam, dì đừng vội, nói lại tình hướng từ từ rõ ràng cho cháu nghe một lần!"
Sau khi nghe Tô Lam thuật lại, Diệp Trần cuối cùng cũng hiểu đang có chuyện gì xảy ra.
Hoá ra, từ mấy ngày trước, đại học Thiên Hải đã có một kỳ nghỉ, nhưng mà Tôn Mạn với bạn học ở lại Thiên Hải chơi hai ngày, lúc đó có nói là mua vé xe lửa để về vào ngày hôm nay, vào khoảng 12h trưa nay thì có thể về tới Vân Châu, thế nhưng khi Tô Lam phái người đi đón cô thì ở nhà ga đợi mãi không thấy, gọi điện thoại thì vẫn luôn ở trong chế độ tắt máy, từ lúc đó đến bây giờ vẫn chưa liên lạc được!
Hết cách rồi, mà Tô Lam hết sức lo lắng nên đành phải gọi điện cho Diệp Trần để cầu cứu.
Diệp Trần nghe được tin này, trong lòng lập tức phát lạnh, mơ hồ ý thức được việc này có khả năng rất lớn liên quan tới hắn!
Tuy nhiên, bây giờ Tô Mạn chỉ là mất tích, cũng chưa có chuyện gì xảy ra, rõ ràng là đối phương bắt nàng để làm con tin.
"Chẳng lẽ là tàn dư của Thánh Tâm các sao? Chắc là không phải a! Cao thủ Thánh Tâm các đã bị ta giết sạch hầu như không còn, cho dù hôm đó có một hai tên không có ở trên núi mà thoát chết, thế nhưng người muốn chạy thoát thân còn sợ không kịp, làm sao bọn chúng còn có gan tới tìm ta tạo rắc rối?"
"Hay là là dư nghiệt của Tần gia? Hay là tàn dư của tứ đại gia tộc ở Thiên Hải? Thế nhưng đó là không thể nào a! Ngay cả chỗ dựa lớn nhất của bọn họ đều đã bị ta diệt thì còn lấy cái gì ra để đấu với ta?"
Diệp Trần suy nghĩ nát óc vẫn không hiểu ra vấn đề, tuy nhiên hắn cũng không cần phải suy nghĩ nhiều, trước đó đã khuyên bảo Tô Lam bình tĩnh lại rồi cúp máy và ngay lập tức bấm số gọi cho của Ám Bộ của Thần Long vệ Thần.
Từ sau khi Diệp Trần trở thành cung phụng của Thần Long vệ, Tô Mạn một mình ở Thiên Hải, vẫn luôn có một đội cao thủ của Ám Bộ Thần Long vệ bảo vệ hai mươi bốn trên hai mươi bốn tiếng.
Thế mà bây giờ lại có chuyện như thế này xảy ra, Ám Bộ của Thần Long vệ tự nhiên rất đáng trách!
Sau khi Mặc Bất Phàm bộ trưởng Ám Bộ của Thần Long vệ nghe xong mục đích Diệp Trần gọi điện thoại tới thì lập tức kinh hãi nói:
"Diệp thiếu tướng mời ngài chờ một chút, ta lập tức phái người liên hệ thành viên Ám Bộ bảo vệ tiểu thư Tô Mạn!"
Khoảng hơn mười phút sau, Mặc Bất Phàm gọi điện thoại tới, giọng nói rất nghiêm trọng:
"Diệp thiếu tướng, ta có một tin xấu muốn nói cho ngài, những thành viên Ám Bộ phụ trách bảo vệ tiểu thư Tô Mạn toàn bộ đều đã bị hại, chẳng qua có một tin tốt là, ở hiện trường cũng không có tìm thấy tiểu thư Tô Mạn, bước đầu suy đoán, mục đích của hung thủ chắc chỉ muốn bắt tiểu thư Tô Mạn làm con tin!"
Nói xong lời này, không đợi Diệp Trần mở miệng, Mặc Bất Phàm lại nói:
"Mời ngài lại chờ ta một chút, ta nhận một cú điện thoại khác!"
Sau một lát, trong giọng nói của Mặc Bất Phàm lộ ra vẻ vui mừng nói:
"Tìm được! Nhân viên kỹ thuật thông qua định vị trên điện thoại của tiểu thư Tô Mạn, đã tìm thấy vị trí!"
Diệp Trần nói gần như quát:
"Lập tức chuyển vị trí tới cho ta!"
Rất nhanh, Diệp Trần đã nhận được tin tức về vị trí của Tô Mạn mà Mặc Bất Phàm truyền tới.
Để Diệp Trần không nghĩ tới là, vị trí của Tô Mạn thế mà ở ngay trong một cánh rừng hoang phía bắc thành phố Vân Châu.
"Đã bị khiêu khích tới tận đây rồi! Ta ngược lại muốn nhìn một chút ngươi là thần thánh phương nào!"
Sát khí trên người Diệp Trần tăng vọt, thân thể hắn nhoáng một cái đã hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất ở trong biệt thự.
...
Cùng lúc đó, ở một nơi tại phía Bắc cách thành phố Vân Châu khoảng ba trăm dặm, ở đó có một khu rừng rậm vô cùng âm u lạnh lẽo.
Nơi này là rừng Đen, nghe nói ở mấy chục năm trước vào lúc Đảo quốc xâm lấn Hoa Hạ, đã nổi danh đây là nơi chôn sống gần vạn người!
Về sau, sau khi người của Đảo quốc bị đuổi đi, nơi này bị bỏ hoang rơi vào quên lãng, thế nhưng cũng không hiểu vì sao, cây cối ở xung quanh đây càng ngày càng tươi tốt, càng ngày càng u ám kinh khủng.
Dần dần, nơi này gần như trở thành một khu cấm địa, không có một ai dám bước chân vào nơi này!
Nhưng mà vào lúc này, ở sâu trong rừng Đen lại có một bóng người!
Chỉ thấy, người đàn ông này, mặc một bộ trường bào màu đen có hình dạng rất cổ quái, trên mặt thì trắng bệch, hơn nữa nhìn giống như một bộ xương khô, khuôn mặt trông già nua kinh khủng!
Người này giống như là một ông lão gần đất xa trời, gương mặt già nua khô quắt, thân thể còng xuống, giống như là đang thoi thóp, bất cứ lúc nào cũng có thể tắt thở.
Trong tay ông lão này cầm một cái quyền trượng màu đen, lúc này đang im lặng ngồi ngay ngắn ở trên một tảng đá lớn, dường như đang đợi cái gì đó.
Mà ở một bên cách ông lão này không xa, còn có một cô gái đang bị dây thừng buộc chặt toàn thân lại, lúc này chắc là đang ngất đi, nằm co quắp ở dưới một gốc cây đại thụ, đây không phải là Tô Mạn thì còn có thể là ai?
...
Mà ở phía bắc rừng Đen, trên một ngọn núi cao cách đó mười dặm còn có mấy người nữa, trong tay mỗi người đều có một cái ống nhòm, vừa đủ để có thể nhìn thấy tình cảnh trong rừng Đen.
"Tiến sĩ Tesla, xin thứ cho ta nói thẳng! Thực lực của Diệp Cuồng Tiên này vượt xa so với suy nghĩ của chúng ta! Vị pháp sư mà ngài mời tới này, chỉ có một mình, sợ rằng chưa chắc đã là đối thủ của hắn a!"
Người nói chuyện, vẻ ngoài đẹp trai, ánh mắt sắc bén, hóa ra người này chính là Tần Trí, Thiếu chủ Tần gia!
Hoá ra hôm đó, vào lúc Diệp Trần tàn sát Tần gia, đúng lúc đó thì Tần Trí không có mặt ở Kinh Đô, hơn nữa Diệp Trần cũng không biết Tần gia còn có những ai, cho nên hắn mới có thể thoát được một kiếp này. Mà lúc này, người mà Tần Trí đang nói chuyện ở trước mắt, thì chính là tiến sĩ Tesla của Siêu Năng cục nước Mỹ!
P/S: Ta thích - Kim phiếu á à a.... ;))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.