Chương 923: Trở về từ cõi chết
Ngã Ý Như Đao
18/04/2019
Một quyền này rất chậm, thế nhưng lại mạnh tới đáng sợ!
Không kiêng nể gì cả!
Thẳng tiến không lùi!
Dường như trên đời này không có bất kỳ vật gì có thể ngăn cản!
Mà trên thực tế, sau khi Diệp Trần lĩnh ngộ Thời Không pháp tắc thì chỉ cần tâm niệm vừa động, là lực lượng Thời Không trong phạm vi trăm dặm lấy hắn làm trung tâm, cũng sẽ ở dưới sự khống chế của hắn tự động hình thành một đạo bình phong phòng ngự.
Nhưng là bây giờ:
Một quyền kia giáng xuống vậy mà trong nháy mắt đánh nát những bình phong phòng ngự mà Thời Không pháp tắc hình thành kia!
Quyền kình của đối phương thế mà ngay cả Thời Không pháp tắc cũng có thể phá nát một cách dễ dàng!
Thậm chí:
Một cỗ khí tức khổng bố cường đại đến nghịch thiên từ trên trời cao áp bách xuống.
Nắm đấm còn chưa rơi vào trên người Diệp Trần thì nước biển xung quanh dưới chân hắn toàn bộ đã sôi trào bốc hơi và đập tan, hóa thành hạt nguyên thủy nhất, phía dưới tạo thành một cái hố sâu rất lớn!
Mà Diệp Trần thì ở dưới khí thế áp bách mạnh mẽ kia chẳng những thân thể không cách nào động đậy được một chút nào, bởi vì Thời Không pháp tắc đã bị phá hủy và không thể sử dụng Thời Không pháp tắc để thực hiện dịch chuyển tức thời!
Hơn nữa, một quyền này nhìn rất đơn giản, thế nhưng đã bao hàm áo nghĩa võ học vô tận!
Diệp Trần ở bên trong một quyền này, thấy được sự kết thúc của thời gian và không gian, thấy ý nghĩa thực sự của sự hủy diệt và thấy tiếng gọi của cái chết...
Một quyền này, vậy mà dung hợp toàn bộ bốn mươi chín loại pháp tắc vào trong đó!
Hắn muốn tránh cũng không thể tránh! Muốn cản không thể cản!
Hoặc có thể nói, đây là một quyền nhất định chết!
Vào lúc này, hắn chợt phát hiện chính mình lĩnh hội đối với bốn mươi chín loại pháp tắc thật sự là quá nông cạn.
Nếu như hắn có thể thoát ra khỏi một quyền này, đối với việc hắn lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc sẽ có lợi ích to lớn, ít nhất có thể tăng lên một cái bậc thang lớn.
Đáng tiếc, hắn dường như cũng không có cơ hội như vậy!
Diệp Trần không hoài nghi chút nào, đối phương có thực lực một quyền thậm chí có thể đánh bại toàn bộ Trái Đất!
Chỉ có điều, đối phương dường như cố kỵ cái gì cho nên mới có chỗ bảo lưu thôi!
Dù vậy, sau khi một quyền này hạ xuống, chẳng những hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, chỉ sợ sinh linh trên cả Trái Đất ít nhất cũng bị hủy diệt đi hơn một nửa trở lên!
"Xong!"
Diệp Trần nghĩ tới cái tên gia hỏa gọi là "Đế Tôn" kia sẽ ra tay, thế nhưng lại tuyệt đối không ngờ rằng, thực lực của người này thế mà đã cường đại đến tình trạng như thế!
Quá mạnh!
Thậm chí là ở thời điểm đỉnh phong ở kiếp trước của hắn, Diệp Trần cũng không có nắm chắc có thể đối phó được người này!
Cái tên này rốt cuộc là ai?
Ầm ầm!
Ngay vào lúc Diệp Trần cho rằng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, đã hoàn toàn từ bỏ chống cự.
Một cảnh tượng quỷ dị xuất hiện!
Trên đỉnh đầu Diệp Trần vậy mà xuất hiện một bàn tay khổng lồ, vừa vặn chặn một quyền từ trên trời cao rơi xuống kia!
"Cái này..."
Diệp Trần lập tức choáng váng, hoàn toàn không nghĩ tới ở giây phút cuối cùng vậy mà lại xuất hiện một tên cường giả bí ẩn, thay hắn đỡ được một kích tuyệt mệnh này.
Ầm ầm!
Bàn tay khổng lồ và nắm đấm khổng lồ hung hăng va chạm vào nhau.
Từ hình thái nhìn lại, sau khi xuất hiện bàn tay khổng lồ kia thì dường như phải nhỏ hơn rất nhiều, thế nhưng lại vô cùng kiên định, vững vàng đỡ được một quyền kia.
Ngược lại là nắm đấm khổng lồ kia hung hăng lắc lư một lúc, tính cả gương mặt khổng lồ trên trời cao kia đều rõ ràng ngay lập tức ảm đạm đi rất nhiều!
"Ồ!"
Sau khi gương mặt khổng lồ kia bị đánh lui, lập tức phát ra một tiếng kinh hô, hiển nhiên đối với chuyện đột nhiên xảy ra này có chút ra ngoài ý định.
"Ngươi vậy mà đạt được thiên ý của Hạo Thiên giới che chở? Không thể tưởng tượng được a không thể tưởng tượng được!"
Gương mặt khổng lồ kia thở dài một lúc, dường như đối với bàn tay khổng lồ xuất hiện sau có chút kiêng kỵ. cũng không tiếp tục công kích đối với Diệp Trần, cuối cùng chậm rãi tiêu tán thành vô hình.
Mà bàn tay khổng lồ cứu Diệp Trần kia cũng đi theo hư không mà tiêu thất không thấy, phảng phất như thể vừa rồi chưa có chuyện gì xảy ra.
"Nguy hiểm thật!"
Diệp Trần ngầm nói một tiếng may mắn, sau đó đột nhiên hướng về phía không trung chắp tay nói:
"Đa tạ ân cứu mạng của tiền bối! Có thể hiện thân gặp mặt được hay không, cũng tốt để vãn bối ở trước mặt tạ ơn?"
Tuy nhiên:
Trên không trung thật lâu không có câu trả lời, chủ nhân của bàn tay khổng lồ kia dường như sớm đã rời khỏi.
Diệp Trần lập tức thất vọng một trận, đành phải lắc đầu, sau đó thì hướng bên bờ biển chậm rãi đi tới.
Bàn tay khổng lồ kia giao thủ với nắm đấm khổng lồ, thật ra chỉ là chuyện trong nháy mắt, hơn nữa lúc giao thủ, Thời Không pháp tắc ở xung quanh cũng bị phá hủy, cho nên mọi người ở ven bờ biển phía đông chỉ thấy không trung xuất hiện một gương mặt khổng lồ, ngay sau đó thì biến mất không thấy.
Tuy rằng tất cả mọi người không rõ là chuyện gì xảy ra, thế nhưng nhìn thấy Diệp Trần trở về bình yên vô sự thì lập tức lại thi nhau cao giọng hoan hô lên.
Chỉ cần Diệp Trần còn sống, đó chính là thắng!
"Diệp tiên nhân vô địch!"
"Hoa Hạ vô địch!"
...
Sau khi Diệp Trần trở lại Vân Châu, Diệp Trần lập tức tiến vòa bên trong trạng thái bế quan.
Trải qua một trận chiến trước đó, hắn trở về từ cõi chết, đối với lý giải về bốn mươi chín loại pháp tắc cũng có nhận biết hoàn toàn mới, nhất định phải lập tức bế quan tiến hành đột phá, không thể chậm một giây!
Chớp mắt một cái:
Bảy tám ngày đi qua.
Ở bên trong bảy tám ngày này, chuyện một mình Diệp Trần càn quét tam đại thế lực giống như một cơn lốc truyền khắp mọi nơi trên toàn thế giới.
Mà để cho Diệp Trần tuyệt đối không ngờ rằng chính là, bây giờ chẳng những tất cả người dân của Hoa Hạ đều coi hắn là anh hùng mà ngay cả các quốc gia và địa khu trước đó bị tam đại thế lực thống trị, người dân ở đó khi biết được tin tức tam đại thế lực bị Diệp Trần tiêu diệt hoàn toàn thì tất cả đều hưng phấn hát vang reo hò.
Hơn nữa, sau khi video Diệp Trần giao thủ với tam đại thế lực đưcọ truyền khắp tới các nơi trên thế giới thì chẳng những uy vọng của Diệp Trần lập tức nhảy lên tới điểm cao nhất, được vô số người quỳ bái mà ngay cả uy vọng của Hoa Hạ quốc cũng đi theo nước lên thì thuyền lên, mơ hồ đã trở thành cường quốc đệ nhất toàn cầu.
Sau khi cao tầng của các đại quốc trải quan một phen thảo luận kịch liệt, cuối cùng đạt thành một cái nhận thức chung:
"Chỉ cần Diệp Cuồng Tiên còn ở một ngày thì tuyệt đối không được khiêu khích Hoa Hạ!"
...
"Cái tên Diệp Trần này! Đến cùng làm gì ở bên trong đó chứ? Tại sao vẫn chưa ra? Đến cùng thì anh ta có đi tới bí cảnh Côn Luân giúp đỡ dì Lam bọn họ không?"
Đường Thanh Nhã đi tới đi lui ở bên ngoài biệt thự, trên gương mặt xinh đẹp đều hiện lên vẻ lo lắng.
Từ sau khi Diệp Trần trở về thì cứ một mực bế quan, hơn nữa ở xung quanh còn bố trí dày đặc cấm chế, Đường Thanh Nhã thấy Diệp Trần vẫn cứ mãi không đi ra thì tự nhiên rất sốt ruột.
Nếu như so sánh thì Chúc Tiểu Bạch ở một bên thì lại có vẻ rất bình tĩnh:
"Thanh Nhã tỷ, tỷ cứ yên tâm là được! Ta có nhớ Diệp đại ca nói qua, hắn có thể cảm ứng được dì Lam, đại ca và mấy người bọn họ không có nguy hiểm gì đến tính mạng, hơn nữa bây giờ cường giả tứ đại giới đều đã bị Diệp đại ca tiêu diệt toàn bộ, tỷ còn lo lắng cái gì?"
Đường Thanh Nhã nghe vậy, vẻ mặt lúc này mới hòa hoãn hơn rất nhiều, gật đầu nói:
"Như thế! Tuy nhiên cái tên này từ sau khi trở về, vẫn tự giam mình ở trong biệt thự, sẽ không phải là trước đó bị thương chứ?"
Đường Thanh Nhã nói đến đây, trên gương mặt tuyệt mỹ lập tức lại hiện ra vẻ lo lắng một lần nữa.
Chúc Tiểu Bạch thấy thế thì lập tức cười nói:
"Thanh Nhã tỷ, tỷ suy nghĩ nhiều quá! Diệp đại ca làm sao có thể bị thương dễ dàng như vậy? Ta thấy là tỷ quan tâm quá sẽ bị loạn a!"
Gương mặt xinh đẹp của Đường Thanh Nhã lập tức hơi đỏ lên, hiện ra vẻ tức giận, nói:
"Phi! Ai quan tâm tới hắn? Ta là sự hắn xảy ra chuyện gì thì không có người đi cứu dì Lam bọn họ a!"
Hai người bên này đang trò chuyện thì:
Ầm ầm!
Trong biệt thự bỗng nhiên truyền đến một tiếng nổ vang ầm ầm, sau đó thì ở trên trời cao xuất hiện một cái nắm đấm khổng lồ, cùng cảnh tượng trước đó xảy ra ở trên vùng biển phía đông rất giống nhau!
Đường Thanh Nhã và Chúc Tiểu Bạch thấy thế thì cả hai lập tức thay đổi sắc mặt!
P/S: Ta thích nào...chương 8 nha. =)) Hay. Đề nghị đạo hữu có tâm mà chưa ủng hộ thì thưởng Kim phiếu và TLT nha. Xin cảm ơn!
Không kiêng nể gì cả!
Thẳng tiến không lùi!
Dường như trên đời này không có bất kỳ vật gì có thể ngăn cản!
Mà trên thực tế, sau khi Diệp Trần lĩnh ngộ Thời Không pháp tắc thì chỉ cần tâm niệm vừa động, là lực lượng Thời Không trong phạm vi trăm dặm lấy hắn làm trung tâm, cũng sẽ ở dưới sự khống chế của hắn tự động hình thành một đạo bình phong phòng ngự.
Nhưng là bây giờ:
Một quyền kia giáng xuống vậy mà trong nháy mắt đánh nát những bình phong phòng ngự mà Thời Không pháp tắc hình thành kia!
Quyền kình của đối phương thế mà ngay cả Thời Không pháp tắc cũng có thể phá nát một cách dễ dàng!
Thậm chí:
Một cỗ khí tức khổng bố cường đại đến nghịch thiên từ trên trời cao áp bách xuống.
Nắm đấm còn chưa rơi vào trên người Diệp Trần thì nước biển xung quanh dưới chân hắn toàn bộ đã sôi trào bốc hơi và đập tan, hóa thành hạt nguyên thủy nhất, phía dưới tạo thành một cái hố sâu rất lớn!
Mà Diệp Trần thì ở dưới khí thế áp bách mạnh mẽ kia chẳng những thân thể không cách nào động đậy được một chút nào, bởi vì Thời Không pháp tắc đã bị phá hủy và không thể sử dụng Thời Không pháp tắc để thực hiện dịch chuyển tức thời!
Hơn nữa, một quyền này nhìn rất đơn giản, thế nhưng đã bao hàm áo nghĩa võ học vô tận!
Diệp Trần ở bên trong một quyền này, thấy được sự kết thúc của thời gian và không gian, thấy ý nghĩa thực sự của sự hủy diệt và thấy tiếng gọi của cái chết...
Một quyền này, vậy mà dung hợp toàn bộ bốn mươi chín loại pháp tắc vào trong đó!
Hắn muốn tránh cũng không thể tránh! Muốn cản không thể cản!
Hoặc có thể nói, đây là một quyền nhất định chết!
Vào lúc này, hắn chợt phát hiện chính mình lĩnh hội đối với bốn mươi chín loại pháp tắc thật sự là quá nông cạn.
Nếu như hắn có thể thoát ra khỏi một quyền này, đối với việc hắn lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc sẽ có lợi ích to lớn, ít nhất có thể tăng lên một cái bậc thang lớn.
Đáng tiếc, hắn dường như cũng không có cơ hội như vậy!
Diệp Trần không hoài nghi chút nào, đối phương có thực lực một quyền thậm chí có thể đánh bại toàn bộ Trái Đất!
Chỉ có điều, đối phương dường như cố kỵ cái gì cho nên mới có chỗ bảo lưu thôi!
Dù vậy, sau khi một quyền này hạ xuống, chẳng những hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, chỉ sợ sinh linh trên cả Trái Đất ít nhất cũng bị hủy diệt đi hơn một nửa trở lên!
"Xong!"
Diệp Trần nghĩ tới cái tên gia hỏa gọi là "Đế Tôn" kia sẽ ra tay, thế nhưng lại tuyệt đối không ngờ rằng, thực lực của người này thế mà đã cường đại đến tình trạng như thế!
Quá mạnh!
Thậm chí là ở thời điểm đỉnh phong ở kiếp trước của hắn, Diệp Trần cũng không có nắm chắc có thể đối phó được người này!
Cái tên này rốt cuộc là ai?
Ầm ầm!
Ngay vào lúc Diệp Trần cho rằng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, đã hoàn toàn từ bỏ chống cự.
Một cảnh tượng quỷ dị xuất hiện!
Trên đỉnh đầu Diệp Trần vậy mà xuất hiện một bàn tay khổng lồ, vừa vặn chặn một quyền từ trên trời cao rơi xuống kia!
"Cái này..."
Diệp Trần lập tức choáng váng, hoàn toàn không nghĩ tới ở giây phút cuối cùng vậy mà lại xuất hiện một tên cường giả bí ẩn, thay hắn đỡ được một kích tuyệt mệnh này.
Ầm ầm!
Bàn tay khổng lồ và nắm đấm khổng lồ hung hăng va chạm vào nhau.
Từ hình thái nhìn lại, sau khi xuất hiện bàn tay khổng lồ kia thì dường như phải nhỏ hơn rất nhiều, thế nhưng lại vô cùng kiên định, vững vàng đỡ được một quyền kia.
Ngược lại là nắm đấm khổng lồ kia hung hăng lắc lư một lúc, tính cả gương mặt khổng lồ trên trời cao kia đều rõ ràng ngay lập tức ảm đạm đi rất nhiều!
"Ồ!"
Sau khi gương mặt khổng lồ kia bị đánh lui, lập tức phát ra một tiếng kinh hô, hiển nhiên đối với chuyện đột nhiên xảy ra này có chút ra ngoài ý định.
"Ngươi vậy mà đạt được thiên ý của Hạo Thiên giới che chở? Không thể tưởng tượng được a không thể tưởng tượng được!"
Gương mặt khổng lồ kia thở dài một lúc, dường như đối với bàn tay khổng lồ xuất hiện sau có chút kiêng kỵ. cũng không tiếp tục công kích đối với Diệp Trần, cuối cùng chậm rãi tiêu tán thành vô hình.
Mà bàn tay khổng lồ cứu Diệp Trần kia cũng đi theo hư không mà tiêu thất không thấy, phảng phất như thể vừa rồi chưa có chuyện gì xảy ra.
"Nguy hiểm thật!"
Diệp Trần ngầm nói một tiếng may mắn, sau đó đột nhiên hướng về phía không trung chắp tay nói:
"Đa tạ ân cứu mạng của tiền bối! Có thể hiện thân gặp mặt được hay không, cũng tốt để vãn bối ở trước mặt tạ ơn?"
Tuy nhiên:
Trên không trung thật lâu không có câu trả lời, chủ nhân của bàn tay khổng lồ kia dường như sớm đã rời khỏi.
Diệp Trần lập tức thất vọng một trận, đành phải lắc đầu, sau đó thì hướng bên bờ biển chậm rãi đi tới.
Bàn tay khổng lồ kia giao thủ với nắm đấm khổng lồ, thật ra chỉ là chuyện trong nháy mắt, hơn nữa lúc giao thủ, Thời Không pháp tắc ở xung quanh cũng bị phá hủy, cho nên mọi người ở ven bờ biển phía đông chỉ thấy không trung xuất hiện một gương mặt khổng lồ, ngay sau đó thì biến mất không thấy.
Tuy rằng tất cả mọi người không rõ là chuyện gì xảy ra, thế nhưng nhìn thấy Diệp Trần trở về bình yên vô sự thì lập tức lại thi nhau cao giọng hoan hô lên.
Chỉ cần Diệp Trần còn sống, đó chính là thắng!
"Diệp tiên nhân vô địch!"
"Hoa Hạ vô địch!"
...
Sau khi Diệp Trần trở lại Vân Châu, Diệp Trần lập tức tiến vòa bên trong trạng thái bế quan.
Trải qua một trận chiến trước đó, hắn trở về từ cõi chết, đối với lý giải về bốn mươi chín loại pháp tắc cũng có nhận biết hoàn toàn mới, nhất định phải lập tức bế quan tiến hành đột phá, không thể chậm một giây!
Chớp mắt một cái:
Bảy tám ngày đi qua.
Ở bên trong bảy tám ngày này, chuyện một mình Diệp Trần càn quét tam đại thế lực giống như một cơn lốc truyền khắp mọi nơi trên toàn thế giới.
Mà để cho Diệp Trần tuyệt đối không ngờ rằng chính là, bây giờ chẳng những tất cả người dân của Hoa Hạ đều coi hắn là anh hùng mà ngay cả các quốc gia và địa khu trước đó bị tam đại thế lực thống trị, người dân ở đó khi biết được tin tức tam đại thế lực bị Diệp Trần tiêu diệt hoàn toàn thì tất cả đều hưng phấn hát vang reo hò.
Hơn nữa, sau khi video Diệp Trần giao thủ với tam đại thế lực đưcọ truyền khắp tới các nơi trên thế giới thì chẳng những uy vọng của Diệp Trần lập tức nhảy lên tới điểm cao nhất, được vô số người quỳ bái mà ngay cả uy vọng của Hoa Hạ quốc cũng đi theo nước lên thì thuyền lên, mơ hồ đã trở thành cường quốc đệ nhất toàn cầu.
Sau khi cao tầng của các đại quốc trải quan một phen thảo luận kịch liệt, cuối cùng đạt thành một cái nhận thức chung:
"Chỉ cần Diệp Cuồng Tiên còn ở một ngày thì tuyệt đối không được khiêu khích Hoa Hạ!"
...
"Cái tên Diệp Trần này! Đến cùng làm gì ở bên trong đó chứ? Tại sao vẫn chưa ra? Đến cùng thì anh ta có đi tới bí cảnh Côn Luân giúp đỡ dì Lam bọn họ không?"
Đường Thanh Nhã đi tới đi lui ở bên ngoài biệt thự, trên gương mặt xinh đẹp đều hiện lên vẻ lo lắng.
Từ sau khi Diệp Trần trở về thì cứ một mực bế quan, hơn nữa ở xung quanh còn bố trí dày đặc cấm chế, Đường Thanh Nhã thấy Diệp Trần vẫn cứ mãi không đi ra thì tự nhiên rất sốt ruột.
Nếu như so sánh thì Chúc Tiểu Bạch ở một bên thì lại có vẻ rất bình tĩnh:
"Thanh Nhã tỷ, tỷ cứ yên tâm là được! Ta có nhớ Diệp đại ca nói qua, hắn có thể cảm ứng được dì Lam, đại ca và mấy người bọn họ không có nguy hiểm gì đến tính mạng, hơn nữa bây giờ cường giả tứ đại giới đều đã bị Diệp đại ca tiêu diệt toàn bộ, tỷ còn lo lắng cái gì?"
Đường Thanh Nhã nghe vậy, vẻ mặt lúc này mới hòa hoãn hơn rất nhiều, gật đầu nói:
"Như thế! Tuy nhiên cái tên này từ sau khi trở về, vẫn tự giam mình ở trong biệt thự, sẽ không phải là trước đó bị thương chứ?"
Đường Thanh Nhã nói đến đây, trên gương mặt tuyệt mỹ lập tức lại hiện ra vẻ lo lắng một lần nữa.
Chúc Tiểu Bạch thấy thế thì lập tức cười nói:
"Thanh Nhã tỷ, tỷ suy nghĩ nhiều quá! Diệp đại ca làm sao có thể bị thương dễ dàng như vậy? Ta thấy là tỷ quan tâm quá sẽ bị loạn a!"
Gương mặt xinh đẹp của Đường Thanh Nhã lập tức hơi đỏ lên, hiện ra vẻ tức giận, nói:
"Phi! Ai quan tâm tới hắn? Ta là sự hắn xảy ra chuyện gì thì không có người đi cứu dì Lam bọn họ a!"
Hai người bên này đang trò chuyện thì:
Ầm ầm!
Trong biệt thự bỗng nhiên truyền đến một tiếng nổ vang ầm ầm, sau đó thì ở trên trời cao xuất hiện một cái nắm đấm khổng lồ, cùng cảnh tượng trước đó xảy ra ở trên vùng biển phía đông rất giống nhau!
Đường Thanh Nhã và Chúc Tiểu Bạch thấy thế thì cả hai lập tức thay đổi sắc mặt!
P/S: Ta thích nào...chương 8 nha. =)) Hay. Đề nghị đạo hữu có tâm mà chưa ủng hộ thì thưởng Kim phiếu và TLT nha. Xin cảm ơn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.