Trọng Sinh Về Thời Cấp Ba, Tôi Dương Danh Thành Tựu
Chương 24:
Sơ Thư
13/09/2024
Dịch Tiệp suy nghĩ một lát: “Được thôi, nhưng tôi sẽ không kết bạn với người có ý xấu, điểm số của cậu có thể không tốt, nhưng cậu không thể làm chuyện xấu.”
Trâu Khải Minh lập tức cam đoan mình là thiếu niên tốt của thời đại mới, Dịch Tiệp đoán tiết Thể dục của lớp 427 cũng sắp hết giờ nên bảo Trâu Khải Minh về lớp của cậu ấy, nếu không bị người khác bắt gặp sẽ bị nói ra nói vào, Trâu Khải Minh chỉ đành luyến tiếc ra khỏi phòng học.
Vì nợ bài tập một ngày nên phải đến tận cuối tiết thứ ba của giờ tự học buổi tối, Dịch Tiệp mới làm xong hết bài.
Bay Bay chấm bài nhanh hơn cả thầy giáo dạy Toán. Khi Dịch Tiệp hoàn thành bài tập Toán, Bay Bay lập tức kiểm tra và cho biết độ chính xác đạt 98%, đồng nghĩa với việc tiến độ nhiệm vụ thứ hai đã tăng lên 20%.
Trước khi về nhà, Dịch Tiệp nhờ hệ thống chụp lại những phần cần chuẩn bị trước và học thuộc lòng trong sách giáo khoa để cô có thể xem lại trước khi ngủ và khi thức dậy, hoặc khi nào rảnh rỗi cũng có thể mở ra xem.
Bay Bay đồng ý chụp giúp cô, hơn nữa còn sắp xếp, phân loại các hình ảnh một cách khoa học để cô dễ dàng tìm kiếm.
Đây là cách làm mà cô mới khám phá ra hôm nay, có điều Bay Bay cũng nói rằng trong giờ kiểm tra, hệ thống sẽ tự động khóa ảnh, tuyệt đối không cho phép cô sử dụng những hình ảnh này để gian lận.
Khi Dịch Tiệp về đến nhà thì Dịch Thần đã ngủ say. Hàng ngày, dì Cả đều bắt Dịch Thần đi ngủ lúc chín rưỡi.
Sáng nay khi biết chị gái sẽ ở nhà trong thời gian sắp tới thì vui vẻ vô cùng. Dì Cả còn kể tối qua, khi Dịch Thần biết chỉ được gặp chị vào buổi sáng đã tỏ ra rầu rĩ không vui. Dịch Tiệp mở cửa phòng Dịch Thần ra, thấy cậu nhóc đã ngủ say như heo con mới yên tâm. Dù sao thì trái tim trẻ con cũng rất mong manh.
Trước khi đi ngủ, Dịch Tiệp phát hiện trên bàn trong phòng có một tờ giấy do Dịch Thần để lại: “Chị ơi, em đã đọc xong cuốn Harry Potter đầu tiên rồi, dượng đã mua cho em ba tập luôn đó. Mỗi ngày làm xong bài tập là em đọc ngay. Đây là nhật ký đọc sách của em, chị thấy sao? Em giỏi lắm phải không?”
Dịch Tiệp mở cuốn sổ tay ra xem, cuốn nhật ký đọc sách này của Dịch Thần được cậu nhóc viết cẩn thận, không chỉ trích dẫn những câu hay đoạn hay mà còn viết cả cảm nhận của mình. Những từ không biết, em đều dùng bính âm để thay thế, hơn nữa còn có nhiều từ được bổ sung bính âm bên dưới, có vẻ là sau khi viết xong, cậu nhóc đã tra từ điển để thêm vào.
Lúc bằng tuổi em, Dịch Tiệp không hề có sự kiên nhẫn như vậy. Có lẽ vì còn nhỏ nhưng người lớn thường xuyên vắng nhà nên Dịch Thần rất khao khát được chị gái khen ngợi.
Dịch Tiệp cầm bút, cẩn thận viết thư trả lời: “Chị đã đọc hết những ghi chép của em rồi. Em làm rất tốt, giỏi hơn chị hồi đó nhiều lắm. Chị rất tự hào về em. Nếu em đọc xong cả ba cuốn Harry Potter này, chị sẽ tặng em một món quà. Nhưng đừng vì đọc sách mà quên học bài nhé.”
Việc tương tác với em trai thế này khiến Dịch Tiệp cảm thấy lạc quan hơn về tương lai. Mọi chuyện đều đang phát triển theo hướng tốt đẹp.
Sáng hôm sau, khi ăn sáng, Dịch Tiệp lén đưa tờ giấy cho Dịch Thần. Dịch Thần cất tờ giấy vào túi, định tìm chỗ nào đó để xem một mình, dì Cả thấy hai người lén lút truyền giấy cho nhau như vậy thì không nhịn được mà bật cười.
Thời gian cứ thế trôi qua, Dịch Tiệp dần dần “bình phục”, dì Cả cũng không còn ngăn cản cô dậy sớm để học bài nữa, chỉ dặn cô đừng học quá sức.
Nhiệm vụ làm bài tập Toán liên tục mười ngày với độ chính xác hơn 95% cuối cùng cũng được hoàn thành vào hôm nay, cô thuận lợi nhận được phần thưởng là một khóa học Toán toàn diện.
Nhiệm vụ thứ nhất vẫn dừng ở tiến độ 80%, nhưng có vẻ cũng sắp hoàn thành rồi.
Dịch Tiệp đợi đến trước khi đi ngủ mở vào học thử khóa học toàn diện kia, nếu không để người ngoài thấy dáng vẻ cô nhắm mắt không nhúc nhích sẽ nghi ngờ.
Cô thấy mình đang ngồi trong một lớp học ảo, chỉ có mình cô là học sinh, trên bục giảng là một thầy giáo dáng người cao gầy, khuôn mặt lạnh lẽo, vừa nhìn đã biết khó tính.
Thầy giáo do hệ thống sắp xếp cũng không nhiều lời, không có bất kỳ lời giới thiệu nào mà đi thẳng vào bài học ngay. Dịch Tiệp bị bắt chạy theo tốc độ của thầy cũng nhanh chóng tiến vào trạng thái tập trung học tập.
Quả là giáo viên nổi tiếng, không cần bất kỳ sách giáo khoa hay tài liệu nào, chỉ giảng chay và một mẩu phấn đã có thể kiểm soát cả lớp học.
Khi tan học, Dịch Tiệp còn cảm thấy chưa đã, lần đầu tiên cô trải nghiệm chương trình học theo kiểu ép khô thế này, không một phút giây nào là dư thừa, ghi chép trong một tiết học này còn nhiều hơn so với ghi chép trong ba tiết trên trường của cô.
Trâu Khải Minh lập tức cam đoan mình là thiếu niên tốt của thời đại mới, Dịch Tiệp đoán tiết Thể dục của lớp 427 cũng sắp hết giờ nên bảo Trâu Khải Minh về lớp của cậu ấy, nếu không bị người khác bắt gặp sẽ bị nói ra nói vào, Trâu Khải Minh chỉ đành luyến tiếc ra khỏi phòng học.
Vì nợ bài tập một ngày nên phải đến tận cuối tiết thứ ba của giờ tự học buổi tối, Dịch Tiệp mới làm xong hết bài.
Bay Bay chấm bài nhanh hơn cả thầy giáo dạy Toán. Khi Dịch Tiệp hoàn thành bài tập Toán, Bay Bay lập tức kiểm tra và cho biết độ chính xác đạt 98%, đồng nghĩa với việc tiến độ nhiệm vụ thứ hai đã tăng lên 20%.
Trước khi về nhà, Dịch Tiệp nhờ hệ thống chụp lại những phần cần chuẩn bị trước và học thuộc lòng trong sách giáo khoa để cô có thể xem lại trước khi ngủ và khi thức dậy, hoặc khi nào rảnh rỗi cũng có thể mở ra xem.
Bay Bay đồng ý chụp giúp cô, hơn nữa còn sắp xếp, phân loại các hình ảnh một cách khoa học để cô dễ dàng tìm kiếm.
Đây là cách làm mà cô mới khám phá ra hôm nay, có điều Bay Bay cũng nói rằng trong giờ kiểm tra, hệ thống sẽ tự động khóa ảnh, tuyệt đối không cho phép cô sử dụng những hình ảnh này để gian lận.
Khi Dịch Tiệp về đến nhà thì Dịch Thần đã ngủ say. Hàng ngày, dì Cả đều bắt Dịch Thần đi ngủ lúc chín rưỡi.
Sáng nay khi biết chị gái sẽ ở nhà trong thời gian sắp tới thì vui vẻ vô cùng. Dì Cả còn kể tối qua, khi Dịch Thần biết chỉ được gặp chị vào buổi sáng đã tỏ ra rầu rĩ không vui. Dịch Tiệp mở cửa phòng Dịch Thần ra, thấy cậu nhóc đã ngủ say như heo con mới yên tâm. Dù sao thì trái tim trẻ con cũng rất mong manh.
Trước khi đi ngủ, Dịch Tiệp phát hiện trên bàn trong phòng có một tờ giấy do Dịch Thần để lại: “Chị ơi, em đã đọc xong cuốn Harry Potter đầu tiên rồi, dượng đã mua cho em ba tập luôn đó. Mỗi ngày làm xong bài tập là em đọc ngay. Đây là nhật ký đọc sách của em, chị thấy sao? Em giỏi lắm phải không?”
Dịch Tiệp mở cuốn sổ tay ra xem, cuốn nhật ký đọc sách này của Dịch Thần được cậu nhóc viết cẩn thận, không chỉ trích dẫn những câu hay đoạn hay mà còn viết cả cảm nhận của mình. Những từ không biết, em đều dùng bính âm để thay thế, hơn nữa còn có nhiều từ được bổ sung bính âm bên dưới, có vẻ là sau khi viết xong, cậu nhóc đã tra từ điển để thêm vào.
Lúc bằng tuổi em, Dịch Tiệp không hề có sự kiên nhẫn như vậy. Có lẽ vì còn nhỏ nhưng người lớn thường xuyên vắng nhà nên Dịch Thần rất khao khát được chị gái khen ngợi.
Dịch Tiệp cầm bút, cẩn thận viết thư trả lời: “Chị đã đọc hết những ghi chép của em rồi. Em làm rất tốt, giỏi hơn chị hồi đó nhiều lắm. Chị rất tự hào về em. Nếu em đọc xong cả ba cuốn Harry Potter này, chị sẽ tặng em một món quà. Nhưng đừng vì đọc sách mà quên học bài nhé.”
Việc tương tác với em trai thế này khiến Dịch Tiệp cảm thấy lạc quan hơn về tương lai. Mọi chuyện đều đang phát triển theo hướng tốt đẹp.
Sáng hôm sau, khi ăn sáng, Dịch Tiệp lén đưa tờ giấy cho Dịch Thần. Dịch Thần cất tờ giấy vào túi, định tìm chỗ nào đó để xem một mình, dì Cả thấy hai người lén lút truyền giấy cho nhau như vậy thì không nhịn được mà bật cười.
Thời gian cứ thế trôi qua, Dịch Tiệp dần dần “bình phục”, dì Cả cũng không còn ngăn cản cô dậy sớm để học bài nữa, chỉ dặn cô đừng học quá sức.
Nhiệm vụ làm bài tập Toán liên tục mười ngày với độ chính xác hơn 95% cuối cùng cũng được hoàn thành vào hôm nay, cô thuận lợi nhận được phần thưởng là một khóa học Toán toàn diện.
Nhiệm vụ thứ nhất vẫn dừng ở tiến độ 80%, nhưng có vẻ cũng sắp hoàn thành rồi.
Dịch Tiệp đợi đến trước khi đi ngủ mở vào học thử khóa học toàn diện kia, nếu không để người ngoài thấy dáng vẻ cô nhắm mắt không nhúc nhích sẽ nghi ngờ.
Cô thấy mình đang ngồi trong một lớp học ảo, chỉ có mình cô là học sinh, trên bục giảng là một thầy giáo dáng người cao gầy, khuôn mặt lạnh lẽo, vừa nhìn đã biết khó tính.
Thầy giáo do hệ thống sắp xếp cũng không nhiều lời, không có bất kỳ lời giới thiệu nào mà đi thẳng vào bài học ngay. Dịch Tiệp bị bắt chạy theo tốc độ của thầy cũng nhanh chóng tiến vào trạng thái tập trung học tập.
Quả là giáo viên nổi tiếng, không cần bất kỳ sách giáo khoa hay tài liệu nào, chỉ giảng chay và một mẩu phấn đã có thể kiểm soát cả lớp học.
Khi tan học, Dịch Tiệp còn cảm thấy chưa đã, lần đầu tiên cô trải nghiệm chương trình học theo kiểu ép khô thế này, không một phút giây nào là dư thừa, ghi chép trong một tiết học này còn nhiều hơn so với ghi chép trong ba tiết trên trường của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.