Trọng Sinh Về Thời Cấp Ba, Tôi Dương Danh Thành Tựu
Chương 27:
Sơ Thư
13/09/2024
Cuốn kế hoạch chuẩn bị bài cho tập hai này vẫn chưa được phát nên lúc học hơi khó khăn, cô phải tự mình tìm tòi mọi thứ. Mười tiếng nhanh chóng trôi qua, mà cô còn chưa học được một nửa cuốn sách tập hai.
Cô quyết định tối nay sẽ ra hiệu sách mua thêm một số tài liệu tham khảo và đồ dùng học tập, may là giờ cô có 1000 tệ, nếu nói dì Cả mình cần dùng một phần số tiền đó để mua sách tham khảo thì chắc dì sẽ không nói gì đâu.
Đặt sách vở xuống, cô đến chỗ máy tính trong phòng chị họ để tìm các bài hướng dẫn chuyên nghiệp tập thể dục theo đài và thư giãn mắt. Dì Cả và Dịch Thần nghe thấy tiếng động thì chạy đến xem, cô chỉ đành qua loa đáp rằng trường tổ chức thi tập thể dục theo đài và tập thư giãn mắt nên mới tìm hướng dẫn.
Lần tập thứ mười, Bay Bay thông báo: “Động tác uể oải, giãn chưa tới, độ chính xác 50%, độ đẹp 10%.”
Lần tập thứ hai mươi, Bay Bay thông báo: “Động tác quá cứng nhắc, độ chính xác 70%, độ đẹp 10%.”
Lần tập thứ hai lăm, hệ thống thông báo: “Cũng ổn rồi đó, độ chính xác 80%, độ đẹp 60%.”
Dịch Tiệp không ngờ có ngày mình lại phải tập bài thể dục theo đài và thư giãn mắt mấy chục lần như vậy, hơn nữa còn xa mới đạt đến độ hoàn hảo, đúng là không có nhiệm vụ nào là dễ dàng cả.
Đến lần tập thứ bốn mươi, Bay Bay thông báo: “Có thể làm huấn luyện viên nổi tiếng được rồi đó, độ chính xác 95%, độ đẹp 97%.”
Dịch Tiệp khóc không ra nước mắt, rối cuộc phải làm thế nào để đạt được 100% đây? Cũng may là luyện tập nãy giờ vẫn có tiến bộ.
“Tiểu Tiệp, đừng tập nữa, mau rửa tay rồi ăn cơm thôi con.”
Dịch Tiệp nhanh chóng rửa tay rồi ngồi vào bàn ăn, cô cảm thấy giờ mình có thể ăn hết cả con trâu luôn ấy chứ. Dì Cả thấy cô ăn như hổ đói thì lo lắng khuyên: “Ăn từ từ thôi con, không ai tranh với con đâu mà.”
Lúc này Dịch Tiệp mới ngượng ngùng mà ăn chậm lại.
Dịch Thần ngồi bên trộm cười: “Chị còn ăn khỏe hơn dượng nữa!”
Cô trừng mắt liếc em trai một cái, Dịch Thần lập tức nín thinh.
Ăn xong hai bát cơm, Dịch Tiệp mới cảm thấy thoải mái mà rời bàn. Lúc quay người lại nhớ tới mình còn chưa làm xong nhiệm vụ thì lập tức tối sầm mắt.
Xong bữa tối, Dịch Tiệp dẫn Dịch Thần đến hiệu sách mua sách tham khảo, cô lựa cho mỗi môn Hóa học, Vật lý, Sinh học một cuốn Giải Thích Sách Giáo Khoa Toàn Tập thật dày của Vương Hậu Hùng. Dịch Tiệp cho Dịch Thần chọn một món mà cậu nhóc thích, sau khi chọn đi chọn lại mãi, cuối cùng cậu nhóc muốn mua một miếng dán hoạt hình Ultra Brothers. Miếng dán đầy tinh thần chính nghĩa nhưng vẫn mang cảm giác quen thuộc và trang phục quen thuộc, Ultraman, quả không hổ danh là anh, vĩnh viễn là cây đại thụ trong ngành hoạt hình.
1000 tệ ban đầu chỉ còn lại 845 tệ, Dịch Tiệp quyết định mua thêm một bộ đề thi Vật lý tổng hợp cho tròn 200 tệ rồi mới hài lòng ra về.
Dịch Thần vừa về nhà đã vội vàng nghịch tấm hình dán Ultraman của mình. Dịch Tiệp đành ngồi vào máy tính tiếp tục tập thể dục. Cuối cùng, sau lần tập thứ sáu mươi, khi nghe thấy Bay Bay thông báo nhiệm vụ đã hoàn thành, cảm giác như cô vừa nghe bản hòa nhạc từ cõi tiên vậy.
Viên Kẹo Bạc Hà được thưởng có hình thoi, màu xanh lá cây nhàn nhạt, trông rất ngon. Dịch Tiệp lập tức thử ngay một viên.
Vị thanh mát sảng khoái lan tỏa khắp khoang miệng, cảm giác đau nhức toàn thân đều bỗng tan biến hết. Cả đầu óc vốn đang căng thẳng cũng thư thái hơn, hai mắt không còn nhức nhối nữa, ngay cả cơn khát do vừa tập xong cũng biến mất.
Dịch Tiệp ngạc nhiên hỏi: "Bay Bay, loại kẹo này hiệu quả quá, tao cảm thấy tao có thể thức cả đêm để học được luôn đấy. Thật sự cho tao tận 1000 viên hả?"
"Đúng vậy, loại Kẹo Bạc Hà này không có giá trị gì ở tương lai đâu. Người tương lai không thích thứ này, các loại thuốc dinh dưỡng, thuốc năng lượng mới là thứ được ưa chuộng. Những loại kẹo bình dân như kẹo quả mọng, kẹo trái cây thì đắt gấp mấy trăm lần loại kẹo này. Loại kẹo này chỉ là đồ ăn vặt cho trẻ con ở những khu nghèo, và chúng cũng không thích ăn lắm. Tôi chỉ trữ vài nghìn viên thôi, nhưng sau này khi cửa hàng của hệ thống mở ra, ký chủ có thể tự mua được."
"... Hay thật, người ở tương lai đúng là lãng phí."
Dịch Tiệp lắc đầu ngao ngán. Ai mà ngờ được một thứ sẽ được săn đón ở hiện tại lại trở nên vô giá trị ở tương lai. Có điều thôi cứ kệ chuyện đó vậy, dù sao thì cô cũng đã được hời. Hy vọng là cửa hàng của hệ thống sẽ sớm mở ra để cô có thể mua thật nhiều kẹo này để ăn mỗi ngày.
"Bay Bay, ăn nhiều loại kẹo này có bị sâu răng không?" Dịch Tiệp bắt đầu cân nhắc đến vấn đề nghiêm túc hơn.
"Ký chủ yên tâm, loại kẹo này được tổng hợp từ các phân tử siêu nhỏ, hoàn toàn vô hại cho cơ thể, chỉ có tác dụng tăng cường sức khỏe thôi. Tuy nhiên, hiệu quả chỉ kéo dài trong tám tiếng. Còn những loại kẹo ở tương lai có thể giúp cơ thể biến đổi và tăng cường kỹ năng."
Cô quyết định tối nay sẽ ra hiệu sách mua thêm một số tài liệu tham khảo và đồ dùng học tập, may là giờ cô có 1000 tệ, nếu nói dì Cả mình cần dùng một phần số tiền đó để mua sách tham khảo thì chắc dì sẽ không nói gì đâu.
Đặt sách vở xuống, cô đến chỗ máy tính trong phòng chị họ để tìm các bài hướng dẫn chuyên nghiệp tập thể dục theo đài và thư giãn mắt. Dì Cả và Dịch Thần nghe thấy tiếng động thì chạy đến xem, cô chỉ đành qua loa đáp rằng trường tổ chức thi tập thể dục theo đài và tập thư giãn mắt nên mới tìm hướng dẫn.
Lần tập thứ mười, Bay Bay thông báo: “Động tác uể oải, giãn chưa tới, độ chính xác 50%, độ đẹp 10%.”
Lần tập thứ hai mươi, Bay Bay thông báo: “Động tác quá cứng nhắc, độ chính xác 70%, độ đẹp 10%.”
Lần tập thứ hai lăm, hệ thống thông báo: “Cũng ổn rồi đó, độ chính xác 80%, độ đẹp 60%.”
Dịch Tiệp không ngờ có ngày mình lại phải tập bài thể dục theo đài và thư giãn mắt mấy chục lần như vậy, hơn nữa còn xa mới đạt đến độ hoàn hảo, đúng là không có nhiệm vụ nào là dễ dàng cả.
Đến lần tập thứ bốn mươi, Bay Bay thông báo: “Có thể làm huấn luyện viên nổi tiếng được rồi đó, độ chính xác 95%, độ đẹp 97%.”
Dịch Tiệp khóc không ra nước mắt, rối cuộc phải làm thế nào để đạt được 100% đây? Cũng may là luyện tập nãy giờ vẫn có tiến bộ.
“Tiểu Tiệp, đừng tập nữa, mau rửa tay rồi ăn cơm thôi con.”
Dịch Tiệp nhanh chóng rửa tay rồi ngồi vào bàn ăn, cô cảm thấy giờ mình có thể ăn hết cả con trâu luôn ấy chứ. Dì Cả thấy cô ăn như hổ đói thì lo lắng khuyên: “Ăn từ từ thôi con, không ai tranh với con đâu mà.”
Lúc này Dịch Tiệp mới ngượng ngùng mà ăn chậm lại.
Dịch Thần ngồi bên trộm cười: “Chị còn ăn khỏe hơn dượng nữa!”
Cô trừng mắt liếc em trai một cái, Dịch Thần lập tức nín thinh.
Ăn xong hai bát cơm, Dịch Tiệp mới cảm thấy thoải mái mà rời bàn. Lúc quay người lại nhớ tới mình còn chưa làm xong nhiệm vụ thì lập tức tối sầm mắt.
Xong bữa tối, Dịch Tiệp dẫn Dịch Thần đến hiệu sách mua sách tham khảo, cô lựa cho mỗi môn Hóa học, Vật lý, Sinh học một cuốn Giải Thích Sách Giáo Khoa Toàn Tập thật dày của Vương Hậu Hùng. Dịch Tiệp cho Dịch Thần chọn một món mà cậu nhóc thích, sau khi chọn đi chọn lại mãi, cuối cùng cậu nhóc muốn mua một miếng dán hoạt hình Ultra Brothers. Miếng dán đầy tinh thần chính nghĩa nhưng vẫn mang cảm giác quen thuộc và trang phục quen thuộc, Ultraman, quả không hổ danh là anh, vĩnh viễn là cây đại thụ trong ngành hoạt hình.
1000 tệ ban đầu chỉ còn lại 845 tệ, Dịch Tiệp quyết định mua thêm một bộ đề thi Vật lý tổng hợp cho tròn 200 tệ rồi mới hài lòng ra về.
Dịch Thần vừa về nhà đã vội vàng nghịch tấm hình dán Ultraman của mình. Dịch Tiệp đành ngồi vào máy tính tiếp tục tập thể dục. Cuối cùng, sau lần tập thứ sáu mươi, khi nghe thấy Bay Bay thông báo nhiệm vụ đã hoàn thành, cảm giác như cô vừa nghe bản hòa nhạc từ cõi tiên vậy.
Viên Kẹo Bạc Hà được thưởng có hình thoi, màu xanh lá cây nhàn nhạt, trông rất ngon. Dịch Tiệp lập tức thử ngay một viên.
Vị thanh mát sảng khoái lan tỏa khắp khoang miệng, cảm giác đau nhức toàn thân đều bỗng tan biến hết. Cả đầu óc vốn đang căng thẳng cũng thư thái hơn, hai mắt không còn nhức nhối nữa, ngay cả cơn khát do vừa tập xong cũng biến mất.
Dịch Tiệp ngạc nhiên hỏi: "Bay Bay, loại kẹo này hiệu quả quá, tao cảm thấy tao có thể thức cả đêm để học được luôn đấy. Thật sự cho tao tận 1000 viên hả?"
"Đúng vậy, loại Kẹo Bạc Hà này không có giá trị gì ở tương lai đâu. Người tương lai không thích thứ này, các loại thuốc dinh dưỡng, thuốc năng lượng mới là thứ được ưa chuộng. Những loại kẹo bình dân như kẹo quả mọng, kẹo trái cây thì đắt gấp mấy trăm lần loại kẹo này. Loại kẹo này chỉ là đồ ăn vặt cho trẻ con ở những khu nghèo, và chúng cũng không thích ăn lắm. Tôi chỉ trữ vài nghìn viên thôi, nhưng sau này khi cửa hàng của hệ thống mở ra, ký chủ có thể tự mua được."
"... Hay thật, người ở tương lai đúng là lãng phí."
Dịch Tiệp lắc đầu ngao ngán. Ai mà ngờ được một thứ sẽ được săn đón ở hiện tại lại trở nên vô giá trị ở tương lai. Có điều thôi cứ kệ chuyện đó vậy, dù sao thì cô cũng đã được hời. Hy vọng là cửa hàng của hệ thống sẽ sớm mở ra để cô có thể mua thật nhiều kẹo này để ăn mỗi ngày.
"Bay Bay, ăn nhiều loại kẹo này có bị sâu răng không?" Dịch Tiệp bắt đầu cân nhắc đến vấn đề nghiêm túc hơn.
"Ký chủ yên tâm, loại kẹo này được tổng hợp từ các phân tử siêu nhỏ, hoàn toàn vô hại cho cơ thể, chỉ có tác dụng tăng cường sức khỏe thôi. Tuy nhiên, hiệu quả chỉ kéo dài trong tám tiếng. Còn những loại kẹo ở tương lai có thể giúp cơ thể biến đổi và tăng cường kỹ năng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.