Trọng Sinh Về Thời Cấp Ba, Tôi Dương Danh Thành Tựu

Chương 47:

Sơ Thư

14/09/2024

Trên bục giảng có một chiếc bình giữ nhiệt do các bạn học dùng quỹ lớp mua cho cô, bên trong rót đầy nước ấm.

Dịch Tiệp lấy hết can đảm, bắt đầu lớp học của mình. Không thể không nói kinh nghiệm tiếp thị phong phú đã giúp khả năng diễn đạt của cô trở nên xuất sắc, hệ thống các cách giải đề của các giáo viên nổi tiếng cũng khá sâu sắc. Sau một tiết học, Dịch Tiệp cảm nhận được sự nhiệt tình của các bạn học đã tăng vọt, nên giảng bài ngày càng trôi chảy hơn.

Khi tiếng chuông tan học vang lên, lão Hà vẫn chưa viết xong, cuốn sổ ghi chép của ông ấy đã ghi đầy một trang. Lúc này, Dịch Tiệp không chỉ chỉ là học trò xuất sắc trong mắt ông ấy, mà càng giống như ngôi sao mới đang từ từ nổi lên trong ngành giáo dục.

Dịch Tiệp có để ý tới ánh mắt khen ngợi của lão Hà trong suốt tiết học, thế là biết rằng chuyện này đã ổn.

Dịch Tiệp giải xong tất cả các bài thi trong những ngày tiếp theo, các bạn học ngày càng tin tưởng cô hơn sau mỗi tiết học, chủ yếu là vì Dịch Tiệp giảng rất hay, vừa dễ hiểu lại vừa đầy đủ thông tin.

Mọi người đã đặt cho Dịch Tiệp biệt danh “Cô Dịch”, còn các giáo viên ở Minh Đức thì biết rằng mình có một “đồng nghiệp mới” không nằm trong biên chế.

Có thể là do ảnh hưởng của sự biến đổi ngầm, nên tiếng nói của Dịch Tiệp trong lớp ngày càng nặng. Nhiều lần, khi các cán bộ lớp không tìm được lão Hà để xử lý công việc, thì đều sẽ đến hỏi ý kiến cô.

Ngay cả Tưởng Viện luôn không vừa mắt Dịch Tiệp, thì cũng đã không dám tỏ thái độ nữa. Ngô Sở Hàm trong ký túc xá cũng đã làm hoà với cô, mặc dù có ý định nịnh bợ, Dịch Tiệp cũng không muốn tìm hiểu rõ, miễn là ở ngoài vui vẻ là được.

Việc luyện tập phát âm cho bài phát biểu Tiếng Anh được diễn ra hàng ngày. Các bạn học đều biết cô phải chuẩn bị cho cuộc thi nên bình thường đến giờ tan học cũng không làm phiền cô.

Mãi cho đến khi cảm thấy phát âm của mình đã tương tự như trong bản ghi âm của máy cô mới bắt đầu học thuộc lòng bài phát biểu. Chỉ mất khoảng ba ngày, cô đã có thể đọc thuộc lòng toàn bộ nội dung một cách trôi chảy. Tiếp theo là tập luyện thần thái và động tác khi phát biểu, cô định về nhà tập luyện ở trước gương.



Khi về đến nhà trong kỳ nghỉ, việc đầu tiên Dịch Tiệp làm là dùng điện thoại quay hai video vlog. Một video là về việc làm bài tập của cô, còn một video khác là về việc chuẩn bị bữa tối.

Năm 2012, việc chỉnh sửa video vẫn cần phải dựa vào máy tính, Dịch Tiệp đã phải mò mẫm vài giờ mới xử lý xong hai video này. Cô tìm tài khoản Weibo của Ôn Hinh Nhã mới biết rằng chương trình sẽ được phát sóng vào ngày mai. Vì vậy ngay trong đêm đó, cô đã đăng video làm bài tập lên. Lần trước Weibo chỉ có một vài người nhấn thích, có lẽ còn không phải là người thật.

Dì Cả không quan tâm nhiều đến việc Dịch Tiệp đang làm gì. Dì đã biết thành tích thi giữa kỳ của Dịch Tiệp rồi, cháu nó đã có nhiều ý tưởng thì cứ để cho nó thực hiện, học thêm được càng nhiều kỹ năng thì sau này ra ngoài xã hội sẽ không phải chịu thiệt.

Dịch Thần đã đọc xong Harry Potter, Dịch Tiệp kiểm tra sổ tay đọc sách của cậu nhóc, thấy cậu nhóc viết rất nghiêm túc, không phải là làm cho xong mới đồng ý với cậu nhóc sau một thời gian nữa sẽ chuẩn bị cho cậu một món quà bất ngờ. Cậu nhóc nghe vậy đã đuổi theo Dịch Tiệp, đòi cô giao thêm nhiệm vụ cho cậu nhóc.

Dịch Tiệp nghĩ đến việc thành tích môn Toán của cậu nhóc trong kỳ thi giữa kỳ không ổn cho lắm, đành đưa Dịch Thần đi mua một bộ đề thi Toán và bảo cậu nhóc phải hoàn thành trong hai tháng. Nếu kỳ thi cuối kỳ có thể đạt điểm tối đa thì cậu nhóc sẽ nhận được một món quà bất ngờ. Dịch Thần tỏ vẻ đau khổ đồng ý, cậu nhóc thật sự không thích môn Toán chút nào.

Vào thứ Bảy, chương trình quảng bá của thị trấn nhỏ Lạc Du được phát sóng trên đài Gia Nam vào khung giờ vàng lúc 8 giờ tối, Ôn Hinh Nhã là đại diện cho thế hệ ngôi sao trẻ, có lượng fan rất ổn định, rất nhiều fan đã ngồi trước TV chờ xem.

Tất nhiên đài Gia Nam cũng một có lượng khán giả cố định rất lớn. Trong năm 2012, khi các nền tảng mạng xã hội vẫn còn chưa phổ biến, mọi người vẫn quen xem chương trình qua TV.

Dịch Tiệp và gia đình dì Cả cũng ngồi canh trước TV. Dì Cả còn gọi điện thông báo cho cả ông bà ngoại, khi đồng hồ điểm đúng tám giờ, cả gia đình đều nhìn chăm chú không chớp mắt vào TV.

Dịch Tiệp xuất hiện vào khoảng giữa chương trình, cô ở trên màn ảnh tràn đầy sức sống tuổi trẻ cùng tinh thần phấn chấn.

“Ôi, Tiểu Tiệp trên TV trông cũng không thua kém gì các ngôi sao đâu, anh xem thấy thoải mái hơn nhiều.” Chồng dì Cả vừa khen Dịch Tiệp vừa dùng điện thoại chụp ảnh màn hình TV.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Về Thời Cấp Ba, Tôi Dương Danh Thành Tựu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook