Trọng Sinh Về Thời Cấp Ba, Tôi Dương Danh Thành Tựu
Chương 8:
Sơ Thư
13/09/2024
Cuối cùng Dịch Tiệp cũng nhớ ra mình đã quên mất chuyện gì. Ở kiếp trước, một bạn nữ ở lớp thường yêu đương với huấn luyện viên, bị lãnh đạo nhà trường phát hiện, dẫn đến xung đột giữa nhà trường và đội ngũ huấn luyện viên, trực tiếp phản ánh lên bộ giáo dục, cuối cùng thì các huấn luyện viên bị đưa trở lại quân khu.
Dịch Tiệp nhớ lớp mình có mấy bạn nữ đa sầu đa cảm còn mua quà lén lút tặng cho huấn luyện viên Lưu, may mà không bị phát hiện, nếu không lại thêm một trận sóng gió.
Thật ra thì Dịch Tiệp cũng không hiểu tại sao trước đây mình lại có cảm tình với huấn luyện viên, vì thời gian quen biết ngắn, hơn nữa ngày nào cũng bị ngược mà còn có thể thích người ta thì cũng chịu luôn.
Thế nhưng làm huấn luyện viên mà lại yêu đương với học sinh chưa thành niên cũng chứng tỏ huấn luyện viên đó không chuyên nghiệp, có lẽ cũng là tân binh mới nhập ngũ không lâu, không biết sau này họ có còn liên lạc nữa không.
Sau một hồi suy nghĩ vẩn vơ, Dịch Tiệp tiếp tục học, nhiệm vụ của cô vẫn rất nặng nề, không thể lơ là. Ngày mai sẽ bắt đầu đi học, Dịch Tiệp xem lại hai tiết đầu của mỗi môn, cũng làm xong bài tập trong sách bài tập bổ trợ, Dịch Tiệp lại xem lại các ví dụ mẫu.
Có lẽ vài ngày nữa phải đi nhà sách mua thêm sách bài tập mới được, luyện đề nhiều sẽ có hiệu quả hơn. Tiền sinh hoạt mỗi tuần của Dịch Tiệp là 200, đã nạp 100 vào thẻ ăn, còn lại 100 cũng chỉ mới tiêu mười mấy đồng, có lẽ đủ để mua một hai cuốn.
Ôi, vẫn là không có tiền, tại sao mình không gặp được mấy cái như hệ thống hay bàn tay vàng nào nhỉ? Chẳng qua làm người thì phải biết đủ, có thể làm lại cuộc đời là đã may mắn hơn rất nhiều người rồi. Dịch Tiệp không nhận ra khi cô nảy ra ý nghĩ này, thần kinh trong não của cô khẽ rung động một chút.
Ngày hôm sau tiết tự học buổi sáng cuối cùng cũng bắt đầu, giáo viên chủ nhiệm dán thời khóa biểu in sẵn lên cửa lớp, bảo Hoàng Tình ghi lại thời khóa biểu của ngày hôm nay lên bảng đen, sau này nhớ thay đổi hàng ngày, để mọi người tiện chuẩn bị bài.
Vì lớp 427 là lớp chọn khối khoa học tự nhiên, mặc dù chưa phân khối xã hội khối tự nhiên, nhưng sau này đa số học sinh trong lớp sẽ học khoa học tự nhiên, vậy nên thời khóa biểu chủ yếu sắp xếp các môn Văn, Toán, Anh, Lý, Hóa, Sinh.
Đời này Dịch Tiệp cũng không định học khối xã hội, trước đây nếu không phải vì muốn đuổi theo bước chân của Vương Vũ Sam, cô cũng sẽ không học khối xã hội. Cô có năng lực tư duy logic mạnh, học khoa học tự nhiên có lợi thế hơn. Lúc đó đúng thật là não yêu đương mà, chẳng qua sau khi trải qua vài mối tình, cô đã biết rằng tự mình đứng lên, đủ bản lĩnh thì mới là quan trọng nhất, tình cảm gì đó không phải là vấn đề.
Tiết đầu tiên là Ngữ văn, giáo viên Ngữ văn là một ông lão gầy gò, họ Chu, nói chuyện rất văn vẻ nhưng không kém phần thú vị.
Thầy Chu rõ ràng là một người có kinh nghiệm đọc rất phong phú, rất biết cách trích dẫn kinh điển, nhanh chóng dẫn mọi người vào bầu không khí học tập, dùng nửa tiết học để khái quát ngắn gọn những gì sẽ học trong môn Ngữ văn cấp ba, những chỗ quan trọng cần nắm bắt. Dịch Tiệp ghi chép cẩn thận những gì hữu ích, dự định bắt đầu từ mấy chỗ này.
Bài học đầu tiên là Thấm Viên Xuân Trường Sa, trước đây Dịch Tiệp chỉ biết phải học thuộc lòng, chưa bao giờ nghĩ đến việc cảm nhận tình cảm lẫn bối cảnh câu chuyện xưa.
Bây giờ theo nhịp điệu của lớp học, dường như Dịch Tiệp có thể đặt mình vào bài học. Cũng chính vì cuộc sống đã có nhiều trải nghiệm nên mới nhanh chóng hiểu được.
Những hoài bão to lớn và lòng yêu nước ấy mãnh liệt đến mức nào, chữ viết không tiếng động nhưng lại vang dội.
Thầy Chu giảng giải dõng dạc hùng hồn nhưng chỉ có vài học sinh là thực sự thấu hiểu. Lúc này Dịch Tiệp mới cảm nhận được độ lâu dài và lạc hậu của giáo dục mà các nền tảng video ngắn thường nói. Dịch Tiệp rất vui vì bây giờ tâm lý của mình khá trưởng thành, nên tiếp thu những bài học này rất tốt, cũng có nhiều cảm xúc hơn.
Học liên tục hai tiết Ngữ Văn, Dịch Tiệp cảm thấy học rất vui vẻ sảng khoái, trong lòng có nhiều suy nghĩ. Sau khi tan học, cô tìm một cuốn vở viết một đoạn tùy bút. Trước đây bị ép viết cảm nhận, không ngờ tới hôm nay mình lại chủ động viết, cảm thấy cũng không tệ.
Một ngày học tập trôi qua, Dịch Tiệp chưa bao giờ cảm thấy trọn vẹn như vậy. Những vấn đề gặp phải trong quá trình chuẩn bị bài đều được giải đáp, cũng vì là lớp chọn nên chắc chắn đội ngũ giáo viên sẽ thuộc nhóm tốt nhất trường.
Đều là các giáo viên giàu kinh nghiệm, ngoại trừ giáo viên Lịch Sử nói tiếng phổ thông hơi nặng khẩu âm địa phương nhưng cũng không phải là vấn đề với người sinh ra và lớn lên ở chỗ này như Dịch Tiệp.
Dịch Tiệp nhớ lớp mình có mấy bạn nữ đa sầu đa cảm còn mua quà lén lút tặng cho huấn luyện viên Lưu, may mà không bị phát hiện, nếu không lại thêm một trận sóng gió.
Thật ra thì Dịch Tiệp cũng không hiểu tại sao trước đây mình lại có cảm tình với huấn luyện viên, vì thời gian quen biết ngắn, hơn nữa ngày nào cũng bị ngược mà còn có thể thích người ta thì cũng chịu luôn.
Thế nhưng làm huấn luyện viên mà lại yêu đương với học sinh chưa thành niên cũng chứng tỏ huấn luyện viên đó không chuyên nghiệp, có lẽ cũng là tân binh mới nhập ngũ không lâu, không biết sau này họ có còn liên lạc nữa không.
Sau một hồi suy nghĩ vẩn vơ, Dịch Tiệp tiếp tục học, nhiệm vụ của cô vẫn rất nặng nề, không thể lơ là. Ngày mai sẽ bắt đầu đi học, Dịch Tiệp xem lại hai tiết đầu của mỗi môn, cũng làm xong bài tập trong sách bài tập bổ trợ, Dịch Tiệp lại xem lại các ví dụ mẫu.
Có lẽ vài ngày nữa phải đi nhà sách mua thêm sách bài tập mới được, luyện đề nhiều sẽ có hiệu quả hơn. Tiền sinh hoạt mỗi tuần của Dịch Tiệp là 200, đã nạp 100 vào thẻ ăn, còn lại 100 cũng chỉ mới tiêu mười mấy đồng, có lẽ đủ để mua một hai cuốn.
Ôi, vẫn là không có tiền, tại sao mình không gặp được mấy cái như hệ thống hay bàn tay vàng nào nhỉ? Chẳng qua làm người thì phải biết đủ, có thể làm lại cuộc đời là đã may mắn hơn rất nhiều người rồi. Dịch Tiệp không nhận ra khi cô nảy ra ý nghĩ này, thần kinh trong não của cô khẽ rung động một chút.
Ngày hôm sau tiết tự học buổi sáng cuối cùng cũng bắt đầu, giáo viên chủ nhiệm dán thời khóa biểu in sẵn lên cửa lớp, bảo Hoàng Tình ghi lại thời khóa biểu của ngày hôm nay lên bảng đen, sau này nhớ thay đổi hàng ngày, để mọi người tiện chuẩn bị bài.
Vì lớp 427 là lớp chọn khối khoa học tự nhiên, mặc dù chưa phân khối xã hội khối tự nhiên, nhưng sau này đa số học sinh trong lớp sẽ học khoa học tự nhiên, vậy nên thời khóa biểu chủ yếu sắp xếp các môn Văn, Toán, Anh, Lý, Hóa, Sinh.
Đời này Dịch Tiệp cũng không định học khối xã hội, trước đây nếu không phải vì muốn đuổi theo bước chân của Vương Vũ Sam, cô cũng sẽ không học khối xã hội. Cô có năng lực tư duy logic mạnh, học khoa học tự nhiên có lợi thế hơn. Lúc đó đúng thật là não yêu đương mà, chẳng qua sau khi trải qua vài mối tình, cô đã biết rằng tự mình đứng lên, đủ bản lĩnh thì mới là quan trọng nhất, tình cảm gì đó không phải là vấn đề.
Tiết đầu tiên là Ngữ văn, giáo viên Ngữ văn là một ông lão gầy gò, họ Chu, nói chuyện rất văn vẻ nhưng không kém phần thú vị.
Thầy Chu rõ ràng là một người có kinh nghiệm đọc rất phong phú, rất biết cách trích dẫn kinh điển, nhanh chóng dẫn mọi người vào bầu không khí học tập, dùng nửa tiết học để khái quát ngắn gọn những gì sẽ học trong môn Ngữ văn cấp ba, những chỗ quan trọng cần nắm bắt. Dịch Tiệp ghi chép cẩn thận những gì hữu ích, dự định bắt đầu từ mấy chỗ này.
Bài học đầu tiên là Thấm Viên Xuân Trường Sa, trước đây Dịch Tiệp chỉ biết phải học thuộc lòng, chưa bao giờ nghĩ đến việc cảm nhận tình cảm lẫn bối cảnh câu chuyện xưa.
Bây giờ theo nhịp điệu của lớp học, dường như Dịch Tiệp có thể đặt mình vào bài học. Cũng chính vì cuộc sống đã có nhiều trải nghiệm nên mới nhanh chóng hiểu được.
Những hoài bão to lớn và lòng yêu nước ấy mãnh liệt đến mức nào, chữ viết không tiếng động nhưng lại vang dội.
Thầy Chu giảng giải dõng dạc hùng hồn nhưng chỉ có vài học sinh là thực sự thấu hiểu. Lúc này Dịch Tiệp mới cảm nhận được độ lâu dài và lạc hậu của giáo dục mà các nền tảng video ngắn thường nói. Dịch Tiệp rất vui vì bây giờ tâm lý của mình khá trưởng thành, nên tiếp thu những bài học này rất tốt, cũng có nhiều cảm xúc hơn.
Học liên tục hai tiết Ngữ Văn, Dịch Tiệp cảm thấy học rất vui vẻ sảng khoái, trong lòng có nhiều suy nghĩ. Sau khi tan học, cô tìm một cuốn vở viết một đoạn tùy bút. Trước đây bị ép viết cảm nhận, không ngờ tới hôm nay mình lại chủ động viết, cảm thấy cũng không tệ.
Một ngày học tập trôi qua, Dịch Tiệp chưa bao giờ cảm thấy trọn vẹn như vậy. Những vấn đề gặp phải trong quá trình chuẩn bị bài đều được giải đáp, cũng vì là lớp chọn nên chắc chắn đội ngũ giáo viên sẽ thuộc nhóm tốt nhất trường.
Đều là các giáo viên giàu kinh nghiệm, ngoại trừ giáo viên Lịch Sử nói tiếng phổ thông hơi nặng khẩu âm địa phương nhưng cũng không phải là vấn đề với người sinh ra và lớn lên ở chỗ này như Dịch Tiệp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.