Trọng Sinh Về Thời Điểm Trước Khi Vợ Con Mất: Thiên Tài Yêu Nghiệt Tại Đô Thị
Chương 15:
Mèo Yêu Thành Tinh
29/04/2024
"Anh đã làm cái quái gì vậy? Tại sao lại dẫn con gái mình theo? Có phải đi lừa người khác không?" Chung Tĩnh Di tức giận hỏi.
Giang Chí Thành cười khổ. Hắn phải mang theo con gái đi chẳng phải vì ở nhà không có người chăm sóc à. Sao cô lại có thể nghĩ đến lợi dụng con bé để lừa gạt người khác?
"Mặc kệ em có tin hay không, hay cho rằng anh đã làm gì đó, ngày mai nhất định có thể kiếm đủ tiền giúp em hoàn trả tiền phạt của công ty. Hơn nữa, tiền đi học mẫu giáo của Linh Linh cũng gần đủ rồi." Giang Chí Thành nói.
Nói đến tiền phạt, khí thế của Chung Tĩnh Di lập tức yếu đi, vẻ mặt cô nặng nề ngồi tựa lưng vào ghế sô pha, che mặt vì kiệt sức về thể xác lẫn tinh thần. Không bao lâu nước mắt đã chảy xuống giữa các kế tay.
Giang Chí Thành sốt ruột, vội vàng hỏi: "Sao vậy? Công ty giục em à? Không được thì em cứ lấy tiền trả trước, còn lại bao nhiêu, nếu không đủ thì anh sẽ tìm cách."
"Anh nghĩ cách sao? Anh có thể nghĩ ra cách gì?" Chung Tĩnh Di đột nhiên buông tay ra, vừa khóc lóc vừa điên cuồng hét vào mặt Giang Chí Thành: "Cho dù anh có đi cướp ngân hàng, một ngày có thể cướp được mười lăm vạn sao! Đừng nói chuyện với tôi nữa. Tôi không muốn nghe!”
Giang Chí Thành sửng sốt một chút, mười lăm vạn ư? Không phải một vạn à?
Sau khi hản hiểu ra, không khỏi thấp giọng hỏi: “Có phải em đã đi nói chuyện với ông chủ công ty đó không?”
Chung Tĩnh Di ngẩng đầu nhìn hắn, mặc dù nước mắt chảy dài trên mặt nhưng trên mặt vẫn không giấu được vẻ kinh ngạc.
Cô là nhân viên của công ty quảng cáo Huy Hoàng. Lúc đang bàn chuyện hợp tác với ông chủ của một công ty nào đó, cô đã phân tâm và đưa ra hai con số sai, kết quả là khi ký hợp đồng, ông chủ kia rất tức giận nói rằng nhân viên của công ty họ thật thiếu chuyên nghiệp.
Vì vậy, Công ty Quảng cáo Huy Hoàng đã phạt Chung Tĩnh Di một vạn tệ.
Vốn dĩ dựa theo ý của Giang Chí Thành, nếu đã xảy ra loại chuyện này, với tư cách là nhân viên thì cô không nên can thiệp vào.
Giang Chí Thành cười khổ. Hắn phải mang theo con gái đi chẳng phải vì ở nhà không có người chăm sóc à. Sao cô lại có thể nghĩ đến lợi dụng con bé để lừa gạt người khác?
"Mặc kệ em có tin hay không, hay cho rằng anh đã làm gì đó, ngày mai nhất định có thể kiếm đủ tiền giúp em hoàn trả tiền phạt của công ty. Hơn nữa, tiền đi học mẫu giáo của Linh Linh cũng gần đủ rồi." Giang Chí Thành nói.
Nói đến tiền phạt, khí thế của Chung Tĩnh Di lập tức yếu đi, vẻ mặt cô nặng nề ngồi tựa lưng vào ghế sô pha, che mặt vì kiệt sức về thể xác lẫn tinh thần. Không bao lâu nước mắt đã chảy xuống giữa các kế tay.
Giang Chí Thành sốt ruột, vội vàng hỏi: "Sao vậy? Công ty giục em à? Không được thì em cứ lấy tiền trả trước, còn lại bao nhiêu, nếu không đủ thì anh sẽ tìm cách."
"Anh nghĩ cách sao? Anh có thể nghĩ ra cách gì?" Chung Tĩnh Di đột nhiên buông tay ra, vừa khóc lóc vừa điên cuồng hét vào mặt Giang Chí Thành: "Cho dù anh có đi cướp ngân hàng, một ngày có thể cướp được mười lăm vạn sao! Đừng nói chuyện với tôi nữa. Tôi không muốn nghe!”
Giang Chí Thành sửng sốt một chút, mười lăm vạn ư? Không phải một vạn à?
Sau khi hản hiểu ra, không khỏi thấp giọng hỏi: “Có phải em đã đi nói chuyện với ông chủ công ty đó không?”
Chung Tĩnh Di ngẩng đầu nhìn hắn, mặc dù nước mắt chảy dài trên mặt nhưng trên mặt vẫn không giấu được vẻ kinh ngạc.
Cô là nhân viên của công ty quảng cáo Huy Hoàng. Lúc đang bàn chuyện hợp tác với ông chủ của một công ty nào đó, cô đã phân tâm và đưa ra hai con số sai, kết quả là khi ký hợp đồng, ông chủ kia rất tức giận nói rằng nhân viên của công ty họ thật thiếu chuyên nghiệp.
Vì vậy, Công ty Quảng cáo Huy Hoàng đã phạt Chung Tĩnh Di một vạn tệ.
Vốn dĩ dựa theo ý của Giang Chí Thành, nếu đã xảy ra loại chuyện này, với tư cách là nhân viên thì cô không nên can thiệp vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.