Trọng Sinh Về Thời Điểm Trước Khi Vợ Con Mất: Thiên Tài Yêu Nghiệt Tại Đô Thị
Chương 19:
Mèo Yêu Thành Tinh
29/04/2024
Chung Tĩnh Di nghe vậy cũng ngẩn ra. Trước đó cô đã đề nghị ly hôn nhưng Giang Chí Thành vẫn không bằng lòng.
Theo lời hắn nói, cô đã gả cho hắn thì sống là người của hẳn, chết cũng là ma của hẳn, không thể ly hôn!
Nhưng hiện tại, hắn thật sự đã đồng ý. Tuy răng có điều kiện tiên quyết nhưng điều kiện đó trong mắt mọi người thật bưồn cười.
Đừng nói hẳn chỉ là một tên vô dụng ngay cả một công việc nghiêm túc cũng không có mà ngay cả một công nhân quốc doanh như Chung Gia Hỉ cũng chỉ có thể dựa vào công quỹ mới có thể lấy ra mười lăm vạn tệ trong bốn ngày.
Tiếng cười mang theo cảm giác giễu cợt mãnh liệt vang n, vẻ mặt Chung Gia Hỉ khinh thường và mỉa mai nói: "Được ậy chỉ cần bốn ngày thôi. Nếu anh có thể lấy ra mư: vạn thì đừng nói chị của tôi không ly hôn với anh mà tôi còn quỳ xuống dập đầu xin lỗi anh đấy. Nhưng nếu anh không lấy được thì sao?”
“Tôi không lấy được…” Giọng nói của Giang Chí Thành dừng lại vài giây, sau đó kiên quyết không lay chuyển nói: “Nếu không lấy được, anh sẽ vĩnh viễn rời xa em, không bao. giờ quay lại!”
Khi hắn nói ra những lời này, Chung Tĩnh Di chợt cảm thấy bàng hoàng. Cô cảm nhận được quyết tâm chết người ở trên người Giang Chí Thành.
Loại quyết tâm này cô chưa từng thấy qua, giống như cả người thăng hoa, khiến người ta vô cùng kinh ngạc.
Ngay cả Chung Gia Hỉ cũng mơ hồ cảm nhận được điều gì đó, nhưng cậu ta không cảm nhận sâu sắc bằng Chung Tĩnh Di. Sau một hồi ngẩn ra, cậu ta cười lạnh nói: "Đúng là lời cho anh đấy."
Chung Gia Hỉ giải thích câu này có nghĩa là ly hôn, trong khi Giang Chí Thành coi vĩnh viễn rời xa đồng nghĩa với cái chết!
Chỉ có cái chết mới là vĩnh viễn thực sự.
Hắn tin rằng mục đích của việc trọng sinh là để bù đắp những tiếc nuối trong quá khứ. Nếu không thể bù đắp thì cuộc đời này sống cũng chẳng có ý nghĩa gì, thà chết còn hơn.
Chung Gia Hỉ không ở đây lâu, an ủi Chung Tĩnh Di vài câu rồi rời đi.
Theo lời hắn nói, cô đã gả cho hắn thì sống là người của hẳn, chết cũng là ma của hẳn, không thể ly hôn!
Nhưng hiện tại, hắn thật sự đã đồng ý. Tuy răng có điều kiện tiên quyết nhưng điều kiện đó trong mắt mọi người thật bưồn cười.
Đừng nói hẳn chỉ là một tên vô dụng ngay cả một công việc nghiêm túc cũng không có mà ngay cả một công nhân quốc doanh như Chung Gia Hỉ cũng chỉ có thể dựa vào công quỹ mới có thể lấy ra mười lăm vạn tệ trong bốn ngày.
Tiếng cười mang theo cảm giác giễu cợt mãnh liệt vang n, vẻ mặt Chung Gia Hỉ khinh thường và mỉa mai nói: "Được ậy chỉ cần bốn ngày thôi. Nếu anh có thể lấy ra mư: vạn thì đừng nói chị của tôi không ly hôn với anh mà tôi còn quỳ xuống dập đầu xin lỗi anh đấy. Nhưng nếu anh không lấy được thì sao?”
“Tôi không lấy được…” Giọng nói của Giang Chí Thành dừng lại vài giây, sau đó kiên quyết không lay chuyển nói: “Nếu không lấy được, anh sẽ vĩnh viễn rời xa em, không bao. giờ quay lại!”
Khi hắn nói ra những lời này, Chung Tĩnh Di chợt cảm thấy bàng hoàng. Cô cảm nhận được quyết tâm chết người ở trên người Giang Chí Thành.
Loại quyết tâm này cô chưa từng thấy qua, giống như cả người thăng hoa, khiến người ta vô cùng kinh ngạc.
Ngay cả Chung Gia Hỉ cũng mơ hồ cảm nhận được điều gì đó, nhưng cậu ta không cảm nhận sâu sắc bằng Chung Tĩnh Di. Sau một hồi ngẩn ra, cậu ta cười lạnh nói: "Đúng là lời cho anh đấy."
Chung Gia Hỉ giải thích câu này có nghĩa là ly hôn, trong khi Giang Chí Thành coi vĩnh viễn rời xa đồng nghĩa với cái chết!
Chỉ có cái chết mới là vĩnh viễn thực sự.
Hắn tin rằng mục đích của việc trọng sinh là để bù đắp những tiếc nuối trong quá khứ. Nếu không thể bù đắp thì cuộc đời này sống cũng chẳng có ý nghĩa gì, thà chết còn hơn.
Chung Gia Hỉ không ở đây lâu, an ủi Chung Tĩnh Di vài câu rồi rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.