Trọng Sinh Về Thời Điểm Trước Khi Vợ Con Mất: Thiên Tài Yêu Nghiệt Tại Đô Thị
Chương 33:
Mèo Yêu Thành Tinh
29/04/2024
Cũng nhờ vào ngày thường Chung Tĩnh Di làm việc cẩn trọng không có sai lầm nào khác, lại nghe thấy người ta nói chồng của cô là một tên du thủ du thực không làm nên tích sự gì, xuất phát từ tâm lý đồng tình, nếu không Đàm Tuấn Đạt sẽ trực tiếp cho người trình đơn khởi tố lên tòa án chứ không phải là cho cô cơ hội bồi thường tiền làm gì.
Một khi bị khởi tố lưu lại tiền án, về sau Chung Tĩnh Di muốn lăn lộn trong ngành sản xuất này chỉ sợ sẽ không có khả năng nữa.
Thấy Chung Tĩnh Di và Chung Gia Hỉ đi cùng nhau, Đàm Tuấn Đạt ngồi ở sau bàn làm việc hỏi: “Đây là chồng cô?”
“Không phải, là em trai tôi, số tiền này là tôi mượn của em ấy.”
Chung Tĩnh Di cúi đầu nói.
Mặc dù Chung Gia Hỉ cho cô mượn mười lăm vạn nộp tiền phạt nhưng số tiền này thì sao?
Khoản nợ mười lăm vạn trước sau gì vẫn sẽ đè ở trong lòng như một đỉnh núi.
Đàm Tuấn Đạt ồ một tiếng nói: “Nếu đã nộp tiền phạt rồi thì chuyện này tới đây thôi. Chỉ là về sau làm việc cần chú ý hơn, đừng tự tiện chủ trương, đã rõ chưa!”
Ngữ khí của anh ta cũng không nghiêm khắc khiến Chung Tĩnh Di có chút ngoài ý muốn, phải biết rằng hôm qua Đàm Tuấn Đạt vẫn còn bởi vì chuyện này mà chỉ vào mũi cô mắng một trận thậm tệ đấy.
Cô nào có biết rằng Đàm Tuấn Đạt vì mua được vị trí đậu xe mà trong lòng đang vui sướng.
Con của anh ta mới sinh được hai năm, anh ta đang cân nhắc xem nên mua nhà ở khu nào cho gần trường học, vừa vặn Quốc tế Thịnh Đường có quy hoạch, sáng sớm Đàm Tuấn Đạt đã chạy tới mua một căn nhà ba phòng ở một trăm ba mươi mét vuông.
Lúc muốn mua chỗ đậu xe mới biết được đều đã bán hết rồi.
Cũng may Giang Chí Thành kịp thời xuất hiện, tuy rằng bỏ ra hai mươi mấy vạn vàng thật bạc trắng nhưng có thể giải quyết được vấn đề chỗ đậu xe thì Đàm Tuấn Đạt vẫn rất vui sướng.
Tiền sao, không còn thì có thể kiếm nhưng không có chỗ đậu xe thì xe biết để đâu?
Một khi bị khởi tố lưu lại tiền án, về sau Chung Tĩnh Di muốn lăn lộn trong ngành sản xuất này chỉ sợ sẽ không có khả năng nữa.
Thấy Chung Tĩnh Di và Chung Gia Hỉ đi cùng nhau, Đàm Tuấn Đạt ngồi ở sau bàn làm việc hỏi: “Đây là chồng cô?”
“Không phải, là em trai tôi, số tiền này là tôi mượn của em ấy.”
Chung Tĩnh Di cúi đầu nói.
Mặc dù Chung Gia Hỉ cho cô mượn mười lăm vạn nộp tiền phạt nhưng số tiền này thì sao?
Khoản nợ mười lăm vạn trước sau gì vẫn sẽ đè ở trong lòng như một đỉnh núi.
Đàm Tuấn Đạt ồ một tiếng nói: “Nếu đã nộp tiền phạt rồi thì chuyện này tới đây thôi. Chỉ là về sau làm việc cần chú ý hơn, đừng tự tiện chủ trương, đã rõ chưa!”
Ngữ khí của anh ta cũng không nghiêm khắc khiến Chung Tĩnh Di có chút ngoài ý muốn, phải biết rằng hôm qua Đàm Tuấn Đạt vẫn còn bởi vì chuyện này mà chỉ vào mũi cô mắng một trận thậm tệ đấy.
Cô nào có biết rằng Đàm Tuấn Đạt vì mua được vị trí đậu xe mà trong lòng đang vui sướng.
Con của anh ta mới sinh được hai năm, anh ta đang cân nhắc xem nên mua nhà ở khu nào cho gần trường học, vừa vặn Quốc tế Thịnh Đường có quy hoạch, sáng sớm Đàm Tuấn Đạt đã chạy tới mua một căn nhà ba phòng ở một trăm ba mươi mét vuông.
Lúc muốn mua chỗ đậu xe mới biết được đều đã bán hết rồi.
Cũng may Giang Chí Thành kịp thời xuất hiện, tuy rằng bỏ ra hai mươi mấy vạn vàng thật bạc trắng nhưng có thể giải quyết được vấn đề chỗ đậu xe thì Đàm Tuấn Đạt vẫn rất vui sướng.
Tiền sao, không còn thì có thể kiếm nhưng không có chỗ đậu xe thì xe biết để đâu?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.