Trọng Sinh Về Tôi Chỉ Muốn Được Nghỉ Ngơi
Chương 47: Hắc Liên Nở Rộ : Tai Họa Sắp Bắt Đầu.
AkiSorl
31/08/2023
Thời gian thắm thoát thoi đưa, chỉ mới đây mà đã tới gần cuối tháng của Đàm Hội, và đây cũng đang là thời khắc mà Đàm Hội đang bận nhất, bởi thứ mà nhiều người không biết kia đã hoạt động rồi.
Ninh Nguyên cậu ngồi gần cửa sổ nhỏ nhìn về bầu trời đêm kia mà không kiềm được sự thở dài đến mệt mỏi này, đặt chén trà xuống cậu nhìn về chậu hoa bên cạnh.
" Vậy là nó cũng nở rồi " cậu sờ tay lên cái cánh hoa đó, đóa hoa liên trắng muốt thanh cao đến động lòng người vậy mà nay khi đôi tay cậu lướt đến đâu nó lại đen úa đến đó.
Mặc Nhi cô bé nhìn đóa hoa héo mà hoảng hốt, không phải vì sợ hãi mà vì cô nhóc đau lòng, bởi đóa liên hoa kia là Phong Ca Huynh đã tặng cho cả hai lúc chia tay trong rừng sâu.
Nhớ lại lúc đó, sau khi ngăn cản sự việc cãi nhau của cả hai thì ba người đã cùng dùng bữa tối, cùng nhau ngồi hưởng trà, rồi lại cùng nhau đánh cờ và nghe những câu truyện cuộc đời của một Y Giả không phải nói chứ đúng thật là khoảng thời gian đáng giá thật, nhưng tiệc nào thì cũng phải tàn ngay trong đêm ấy cậu đã được gọi về Đàm Hội, trước lúc chia tay Phong Huynh đã chuẩn bị cho cả cậu mà Mặc Nhi hai chiếc ngọc bội, trên chúng đã có khắc họa hình ảnh đóa liên hoa trắng đanh nở rộ, huynh ấy vậy mà còn gói lại cho cậu mà Nhi Muội rất nhiều đan dược và thảo dược dù cả hai đã nói không cần ấy chứ, quả thật người lớn tuổi thật khó hiểu.
Và thứ đặc biệt hơn trong số đan dược và thảo dược đó chính là một bảo vật có tên gọi là Ngọc Diệp Liên Hoa một dược liệu bảo vật Ngũ Phẩm Trung, nó cũng là một loại dược liệu thuộc hàng hiếm có bởi khả năng có thể tăng cường quá trình bồi dưỡng thần hồn của chủ thể, nhưng lúc anh tặng nó cũng chỉ là một bảo vật chưa hoàn thiện nhưng dù chưa hoàn thiện nhưng nếu dùng thì khả năng cũng không giảm đi đáng kể, lí do đó mà đến giờ cậu vẫn chưa sử dụng nó đến giờ là vì bản thân cậu biết đóa hoa này có một hình dạng khác.
Quay lại thực tại " Nguyên Huynh rốt cuộc là sao? đóa liên hoa của Phong Huynh là Bảo Vật Thánh Liên Ngũ Phẩm sao nay lại đen úa thế này " Cô bé bay gần lại xem đóa hoa đã chỉ còn một màu đen ấy.
" Nhi Nhi muội đã xem kí ức của huynh không lẽ còn chưa nhận ra loài hoa này sao " Cậu nghiêng đầu nhìn cô bé đang chà tay nhẹ nhàng lên các cánh hoa kia.
Mặc Nhi nghe chủ nhân nói xong thì cũng nghi hoặc, bởi dù đọc kí ức nhưng cũng không phải là thấy hoàn toàn tất cả, cô bé bắt đầu suy ngẫm xem liệu mình đã nhìn thấy đóa hoa trắng nào trong kí ức chủ nhân.
Biết cô bé nghĩ gì cậu cóc nhẹ lên cái đầu nhỏ kia " Ngốc ạ nghĩ tới Liên Hoa đen ấy, liên hoa trắng người nhìn ở Liên Đàm nơi nào mà không có chứ " cậu nhìn dáng vẻ cô bé suy nghĩ mà che miệng cười.
Mất gần một canh giờ, cậu đang uống trà thì cô bé bay ra làm cậu giật cả mình phun ra cả ngụm trà ấy, sau sự vội vàng ấy là một khuôn mặt đằm đìa mồ hôi và tiếng thở gấp.
" Nguyên Huynh thứ mà Huynh nói đến không lẽ là Hắc Linh Liên Hoa Ác phải không, liên hoa có hai hình dạng là Ngọc và Hắc " Cô bé bay lại gần bóp hai má cậu lại áp sát mặt vào mặt cậu với điệu bộ rất gấp.
Cậu đang ho sặc sụa ngụm trà khi nãy thì bị cô bé bóp mặt lên, cậu không biết bản thân đã cho con bé này đủ tự do hay gì mà giờ con bé hành động không xem cậu ra giáng một chủ nhân tí nào, không bóp mặt thì cũng nắm tóc, không nắm tóc thì đi trộm linh thạch cậu mua kẹo hồ lô, nhưng khi nghe kết quả coi bé tìm được thì cậu mỉm cười.
" Vậy là muội tìm được rồi à, xong bỏ tay ra khỏi mặt ta đi " cậu lấy hai tay đang áp mặt mình ra và nhìn cái thân ảnh nhỏ đang bay bay kia.
Mặc Nhi cô bé nhận được câu trả lời thì không dấu nổi sự hoảng sợ, Hắc Linh Liên Hoa Ác là hình dạng thứ hai của Ngọc Diệp Liên Hoa khác biệt với Ngọc Diệp sẽ trở thành hình dạng hoàn thiện khi hấp thụ đủ tinh hoa thuần khiết của trời đất còn Hắc Linh thì khắc điều kiện để một Ngọc Diệp trở thành Hắc Linh dễ hơn nhiều, đó chính là tiếp xúc với hơi thở của Ác Linh đó chính là lí do mà cô bé có vẻ hoảng hốt đến vậy.
" Vậy là muội đã biết rồi đấy, bằng việc Hắc Linh Hoa xuất hiện thì cái Tai Họa của hội Thanh Đàm này sắp bắt đầu rồi, à không nó đã bắt đầu từ những ngày trước rồi ấy chứ " cậu vừa nói vừa lấy bút ra ghi vào giấy.
" Huynh nói sao bắt đầu từ những ngày trước á, nhưng trong hội chưa có dấu hiệu mất tích bất kì tu sĩ hay tán tu nào mà " Mặc Nhi cô bé nhảy lên bàn.
" Ta đâu nói là các tu sĩ và tán tu? " cậu đặt bút lông xuống nghiêng mực và nhìn cô bé.
" Vậy rốt cuộc thứ huynh nói bắt đầu là gì? và nó đã bắt ai? " Nhi Nhi cô bé áp lại gần tra hỏi chủ nhân mình kĩ càng hơn về những gì ngài đã nói.
Ninh Nguyên cậu nhìn biểu hiện nghiêm trọng của cô bé mà thở ra một hơi dài, đúng thật là tuy các tu sĩ và các tán tu hiện giờ chưa mất tích nhưng cũng sẽ nhanh thôi sớm nhất là hai hoặc ba ngày nữa, mấy ngày trước cậu đã đầu cảm nhận ra sự tà ác trong sự lưu chuyển linh lực của nơi này, nhưng nó chỉ thoáng qua thôi, cậu đã dùng hình nhân hạc đi điều tra và phát hiện ra một số lượng nhỏ những tu sĩ hầu hạ đã mất tích, những kẻ mất tích đều là những kẻ không mấy ưu nhìn hoặc là không có mối quan hệ thân thích với các đệ tử và tu sĩ khác của hội.
Chính bởi vì lí do đó mà giờ đây cậu đã có đáp án chắc chắn hơn trong việc suy đoán của của mình, con ác linh đó chắc chắn là một trong các tu sĩ trong hội này, việc tạo ra ác linh là không thể nhưng việc để ác linh nhập vào thì chắc chắn có thể xảy ra.
" sớm muộn muội cũng biết thôi, còn giờ thì về không gian nghỉ ngơi đi nhé " Cậu vừa dứt cậu thì đã đẩy cô bé vào tay áo.
Lúc đó thì cửa phòng cậu bỗng mở ra, Là Dương Úc và Khải Luân đến từ ngày mà Thanh Huyền Tông có chuyện phòng của tất cả tu sĩ Thanh Huyền Tông đề đã tụ lại rất gần nhau.
" Dương Huynh, Luân Huynh trời đã về đêm sao cả hai không nghỉ ngơi đến tìm đệ làm gì thế " Cậu dùng điệu bộ lười biếng chống càm nhìn cả hai.
" Haz còn không phải đệ trốn hội sao, khi sáng Phong Vận Thiên Tôn Trưởng Lão đã có cho chúng ta một thông báo về một sự việc mất tích kì lạ " Dương Úc anh tiến lại gần bàn để nói rõ cho đệ đệ mình
Nghe xong thông báo cậu từ đang lim dim ngủ thì bật dậy mặt không khỏi biến sắc.
" Hai huynh nói sao một số lượng tán tu ở các căn phòng sơ cấp đã biến mất không dấu vết " Cậu nghe thông tin xong thì không khỏi hoảng hốt vì cậu không ngờ con ác linh đó lại hành động như vậy, vậy là tai họa đó sắp bắt đầu rồi
Ninh Nguyên cậu ngồi gần cửa sổ nhỏ nhìn về bầu trời đêm kia mà không kiềm được sự thở dài đến mệt mỏi này, đặt chén trà xuống cậu nhìn về chậu hoa bên cạnh.
" Vậy là nó cũng nở rồi " cậu sờ tay lên cái cánh hoa đó, đóa hoa liên trắng muốt thanh cao đến động lòng người vậy mà nay khi đôi tay cậu lướt đến đâu nó lại đen úa đến đó.
Mặc Nhi cô bé nhìn đóa hoa héo mà hoảng hốt, không phải vì sợ hãi mà vì cô nhóc đau lòng, bởi đóa liên hoa kia là Phong Ca Huynh đã tặng cho cả hai lúc chia tay trong rừng sâu.
Nhớ lại lúc đó, sau khi ngăn cản sự việc cãi nhau của cả hai thì ba người đã cùng dùng bữa tối, cùng nhau ngồi hưởng trà, rồi lại cùng nhau đánh cờ và nghe những câu truyện cuộc đời của một Y Giả không phải nói chứ đúng thật là khoảng thời gian đáng giá thật, nhưng tiệc nào thì cũng phải tàn ngay trong đêm ấy cậu đã được gọi về Đàm Hội, trước lúc chia tay Phong Huynh đã chuẩn bị cho cả cậu mà Mặc Nhi hai chiếc ngọc bội, trên chúng đã có khắc họa hình ảnh đóa liên hoa trắng đanh nở rộ, huynh ấy vậy mà còn gói lại cho cậu mà Nhi Muội rất nhiều đan dược và thảo dược dù cả hai đã nói không cần ấy chứ, quả thật người lớn tuổi thật khó hiểu.
Và thứ đặc biệt hơn trong số đan dược và thảo dược đó chính là một bảo vật có tên gọi là Ngọc Diệp Liên Hoa một dược liệu bảo vật Ngũ Phẩm Trung, nó cũng là một loại dược liệu thuộc hàng hiếm có bởi khả năng có thể tăng cường quá trình bồi dưỡng thần hồn của chủ thể, nhưng lúc anh tặng nó cũng chỉ là một bảo vật chưa hoàn thiện nhưng dù chưa hoàn thiện nhưng nếu dùng thì khả năng cũng không giảm đi đáng kể, lí do đó mà đến giờ cậu vẫn chưa sử dụng nó đến giờ là vì bản thân cậu biết đóa hoa này có một hình dạng khác.
Quay lại thực tại " Nguyên Huynh rốt cuộc là sao? đóa liên hoa của Phong Huynh là Bảo Vật Thánh Liên Ngũ Phẩm sao nay lại đen úa thế này " Cô bé bay gần lại xem đóa hoa đã chỉ còn một màu đen ấy.
" Nhi Nhi muội đã xem kí ức của huynh không lẽ còn chưa nhận ra loài hoa này sao " Cậu nghiêng đầu nhìn cô bé đang chà tay nhẹ nhàng lên các cánh hoa kia.
Mặc Nhi nghe chủ nhân nói xong thì cũng nghi hoặc, bởi dù đọc kí ức nhưng cũng không phải là thấy hoàn toàn tất cả, cô bé bắt đầu suy ngẫm xem liệu mình đã nhìn thấy đóa hoa trắng nào trong kí ức chủ nhân.
Biết cô bé nghĩ gì cậu cóc nhẹ lên cái đầu nhỏ kia " Ngốc ạ nghĩ tới Liên Hoa đen ấy, liên hoa trắng người nhìn ở Liên Đàm nơi nào mà không có chứ " cậu nhìn dáng vẻ cô bé suy nghĩ mà che miệng cười.
Mất gần một canh giờ, cậu đang uống trà thì cô bé bay ra làm cậu giật cả mình phun ra cả ngụm trà ấy, sau sự vội vàng ấy là một khuôn mặt đằm đìa mồ hôi và tiếng thở gấp.
" Nguyên Huynh thứ mà Huynh nói đến không lẽ là Hắc Linh Liên Hoa Ác phải không, liên hoa có hai hình dạng là Ngọc và Hắc " Cô bé bay lại gần bóp hai má cậu lại áp sát mặt vào mặt cậu với điệu bộ rất gấp.
Cậu đang ho sặc sụa ngụm trà khi nãy thì bị cô bé bóp mặt lên, cậu không biết bản thân đã cho con bé này đủ tự do hay gì mà giờ con bé hành động không xem cậu ra giáng một chủ nhân tí nào, không bóp mặt thì cũng nắm tóc, không nắm tóc thì đi trộm linh thạch cậu mua kẹo hồ lô, nhưng khi nghe kết quả coi bé tìm được thì cậu mỉm cười.
" Vậy là muội tìm được rồi à, xong bỏ tay ra khỏi mặt ta đi " cậu lấy hai tay đang áp mặt mình ra và nhìn cái thân ảnh nhỏ đang bay bay kia.
Mặc Nhi cô bé nhận được câu trả lời thì không dấu nổi sự hoảng sợ, Hắc Linh Liên Hoa Ác là hình dạng thứ hai của Ngọc Diệp Liên Hoa khác biệt với Ngọc Diệp sẽ trở thành hình dạng hoàn thiện khi hấp thụ đủ tinh hoa thuần khiết của trời đất còn Hắc Linh thì khắc điều kiện để một Ngọc Diệp trở thành Hắc Linh dễ hơn nhiều, đó chính là tiếp xúc với hơi thở của Ác Linh đó chính là lí do mà cô bé có vẻ hoảng hốt đến vậy.
" Vậy là muội đã biết rồi đấy, bằng việc Hắc Linh Hoa xuất hiện thì cái Tai Họa của hội Thanh Đàm này sắp bắt đầu rồi, à không nó đã bắt đầu từ những ngày trước rồi ấy chứ " cậu vừa nói vừa lấy bút ra ghi vào giấy.
" Huynh nói sao bắt đầu từ những ngày trước á, nhưng trong hội chưa có dấu hiệu mất tích bất kì tu sĩ hay tán tu nào mà " Mặc Nhi cô bé nhảy lên bàn.
" Ta đâu nói là các tu sĩ và tán tu? " cậu đặt bút lông xuống nghiêng mực và nhìn cô bé.
" Vậy rốt cuộc thứ huynh nói bắt đầu là gì? và nó đã bắt ai? " Nhi Nhi cô bé áp lại gần tra hỏi chủ nhân mình kĩ càng hơn về những gì ngài đã nói.
Ninh Nguyên cậu nhìn biểu hiện nghiêm trọng của cô bé mà thở ra một hơi dài, đúng thật là tuy các tu sĩ và các tán tu hiện giờ chưa mất tích nhưng cũng sẽ nhanh thôi sớm nhất là hai hoặc ba ngày nữa, mấy ngày trước cậu đã đầu cảm nhận ra sự tà ác trong sự lưu chuyển linh lực của nơi này, nhưng nó chỉ thoáng qua thôi, cậu đã dùng hình nhân hạc đi điều tra và phát hiện ra một số lượng nhỏ những tu sĩ hầu hạ đã mất tích, những kẻ mất tích đều là những kẻ không mấy ưu nhìn hoặc là không có mối quan hệ thân thích với các đệ tử và tu sĩ khác của hội.
Chính bởi vì lí do đó mà giờ đây cậu đã có đáp án chắc chắn hơn trong việc suy đoán của của mình, con ác linh đó chắc chắn là một trong các tu sĩ trong hội này, việc tạo ra ác linh là không thể nhưng việc để ác linh nhập vào thì chắc chắn có thể xảy ra.
" sớm muộn muội cũng biết thôi, còn giờ thì về không gian nghỉ ngơi đi nhé " Cậu vừa dứt cậu thì đã đẩy cô bé vào tay áo.
Lúc đó thì cửa phòng cậu bỗng mở ra, Là Dương Úc và Khải Luân đến từ ngày mà Thanh Huyền Tông có chuyện phòng của tất cả tu sĩ Thanh Huyền Tông đề đã tụ lại rất gần nhau.
" Dương Huynh, Luân Huynh trời đã về đêm sao cả hai không nghỉ ngơi đến tìm đệ làm gì thế " Cậu dùng điệu bộ lười biếng chống càm nhìn cả hai.
" Haz còn không phải đệ trốn hội sao, khi sáng Phong Vận Thiên Tôn Trưởng Lão đã có cho chúng ta một thông báo về một sự việc mất tích kì lạ " Dương Úc anh tiến lại gần bàn để nói rõ cho đệ đệ mình
Nghe xong thông báo cậu từ đang lim dim ngủ thì bật dậy mặt không khỏi biến sắc.
" Hai huynh nói sao một số lượng tán tu ở các căn phòng sơ cấp đã biến mất không dấu vết " Cậu nghe thông tin xong thì không khỏi hoảng hốt vì cậu không ngờ con ác linh đó lại hành động như vậy, vậy là tai họa đó sắp bắt đầu rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.