Chương 125: Đổi vị trí
Túy Tử Mộng Sinh
30/09/2013
Thang Tùng Minh mặc dù được người ta gọi là Bao Công nhưng y quả thật cũng có bản lĩnh nếu không vụ án nào qua tay y đều điều tra chính xác. Mà vừa nãy y một mình rót nước cho Hứa Lập cũng là một trong các cách thường dùng của y. Ở tình huống bị bắt đột nhiên có người trông khá bình thường, trông hiền hòa tới thì người bị bắt sẽ không tự kiềm hãm được mà nói ra chút suy nghĩ thật trong lòng. Đây cũng là một trong các đầu mối đột phá quan trọng của Thang Tùng Minh.
Nhưng không ngờ lần này mình lại tính sai, ngược lại còn bị đối phương nói là Ủy ban kỷ luật tỉnh chụp mũ, đổ tội cho đối phương.
Thang Tùng Minh thấy thân phận đã lộ liền cười nói:
- Không có gì, tôi chỉ tâm sự với tiểu Hứa mà thôi, đã mang tài liệu tới chưa?
Thôi Vạn Khuê và Tiểu Vương, Tiểu Lý đặt tài liệu lên bàn làm việc.
- Đều ở đây.
Hứa Lập từ lúc Thang Tùng Minh vào cửa cũng đã ngầm suy đoán thân phận của đối phương, vừa nãy hắn nói chuyện cũng là cố ý chọc tức Thang Tùng Minh. Thấy Thôi Vạn Khuê, Tiểu Vương và Tiểu Lý tiến vào, hắn chẳng những không có chút khẩn trương mà còn mỉm cười.
- Phó trưởng phòng Thôi đến rồi à, mọi người ngồi đi.
Tiểu Vương hung hăng trừng mắt nhìn Hứa Lập một cái. Về phần Thôi Vạn Khuê, Tiểu Lý lại coi như không nghe thấy lời Hứa Lập nói, bọn họ tự mình ngồi xuống giường.
Thang Tùng Minh ngẩng đầu nhìn không khỏi tức cười. Lúc này Hứa Lập ngồi đối diện với mình, còn bắt chân chữ ngũ. Thôi Vạn Khuê và Tiểu Lý ngồi ở trên giường dựa lưng vào cửa sổ, Tiểu Vương ngồi ở thành giường thở hổn hển vì tức giận. Đây đâu phải là thẩm vấn Hứa Lập, rõ ràng là thẩm vấn Tiểu Vương.
Chẳng qua lúc này mình nếu tiếp tục để mấy người kia một lần nữa ngồi lại thì chỉ sợ mình không còn uy nghiêm gì cả, vì thế Thang Tùng Minh đành phải sai càng thêm sai. Chẳng qua nhìn Hứa Lập đang mỉm cười với mình, Thang Tùng Minh không khỏi động tâm, chẳng lẽ đây đều là do Hứa Lập cố ý gây ra. Nếu thật sự như vậy thì mình đúng là không nhìn thấu tên Hứa Lập này.
- Lần này mời cậu tới chủ yếu là muốn mời cậu hỗ trợ điều tra, đồng thời có vài tình huống muốn mời cậu nói rõ.
Thang Tùng Minh cố gắng dùng giọng nói rất ôn hòa, dù sao không khí trong phòng lúc này đang có chút không đúng, nếu mình mà bày ra bộ mặt nghiêm túc sợ rằng chẳng những không chấn nhiếp được Hứa Lập, ngược lại còn phải tác dụng, còn khiến tên Hứa Lập kia cười chê.
- Trưởng phòng Thang có gì cần cứ hỏi, tôi cam đoan có gì biết đều sẽ nói hết, không giấu diếm.
Nghe Thang Tùng Minh hỏi, Hứa Lập không ngờ còn cầm chén trà nhấp một ngụm.
Thang Tùng Minh và Thôi Vạn Khuê cuối cùng coi như có nhiều kinh nghiệm nên không để ý tới cử động này của Hứa Lập. Nhưng Tiểu Vương ở bên lại tức tối kêu lên.
- Hứa Lập, anh cần phải biết một điểm chúng tôi nếu bắt anh tới đây là đã nắm rõ chứng cớ, anh không nên ngoan cố chống cự tới cùng, như vậy sẽ không có lợi với anh.
- Tiểu Vương.
Thôi Vạn Khuê thậm chí còn định lấy tay bịt miệng Tiểu Vương để tránh cho đối phương mất mặt.
Thang Tùng Minh trừng mắt nhìn Tiểu Vương, y quay đầu lại nhìn Hứa Lập chỉ thấy đối phương mặt mày vô tội nhún vai với mình. Từ trong mắt Hứa Lập, Thang Tùng Minh có thể thấy rõ lời mà Hứa Lập muốn nói.
- Nhìn đi, đây là tốt chất của cán bộ Ủy ban kỷ luật tỉnh.
- Tiểu Vương, cậu ra ngoài.
Thang Tùng Minh rốt cục không nhịn được nói.
- Cậu hai.
Tiểu Vương lúc gần đi không ngờ nói như vậy.
- Ra ngay.
Thang Tùng Minh gần như là quát lên.
Tiểu Vương thấy Thang Tùng Minh thực sự tức giận nên không dám nói gì nữa, y xám xịt đi ra.
Lúc này Thang Tùng Minh có thể thấy được ý cười trong mắt Hứa Lập. Chẳng qua ai bảo thằng cháu mình kém cỏi bị người ta cười chê.
- Thôi, chúng ta vào việc chính. Tiểu Hứa, chúng tôi đã đọc tài liệu của cậu. Cậu là sinh viên tốt nghiệp đại học Bắc Kinh rồi về trợ giúp xây dựng quê hương, chúng tôi cũng cảm thấy rất cao hứng. Chúng tôi lần này mời cậu đến cũng không có ý gì khác mà là muốn điều tra rõ chuyện xã Nhị Đạo các cậu mới thu hút được công ty Huệ Tân tới đầu tư khai thác mỏ Molybdenum. Nghe nói cậu là người phụ trách chính việc thu hút đầu tư này, cho nên các chuyện liên quan chắc cậu cũng rõ, tôi hy vọng cậu có thể phối hợp với chúng tôi.
- Các vị đã hỏi, tôi biết gì sẽ trình bày hết, toàn lực phối hợp.
- Rất tốt, xin mời cậu nói trước về quan hệ giữa cậu và công ty Huệ Tân, cậu làm như thế nào thuyết phục được bọn họ tới đầu tư vào huyện Giang Ninh. Trong này có thủ đoạn bất chính nào không?
Thang Tùng Minh gần như thay đổi hẳn thái độ khi thẩm vấn người của mình, y nói chuyện với Hứa Lập như hai người bạn nói chuyện với nhau. Đây cũng là điều bất đắc dĩ, ai bảo thằng cháu mình quá kém, làm mất mặt Ủy ban kỷ luật tỉnh. Bây giờ Thang Tùng Minh thật sự không có cách nào dùng biện pháp cứng rắn với Hứa Lập được.
- Chủ tịch công ty Huệ Tân – Lý Tân là bạn học đại học của tôi, cậu ta mới tốt nghiệp liền thành lập công ty tập đoàn Huệ Tân. Về phần thuyết phục Lý Tân tới đầu tư vào Giang Ninh thực ra điều này căn bản không cần thuyết phục. Lý Tân là nhà kinh doanh, có đầu óc kinh doanh, có nhạy cảm trong việc kinh doanh. Y đương nhiên cảm thấy hứng thú với mỏ Molybdenum ở xã Nhị Đạo chúng tôi, lúc ấy tôi chỉ giao các khảo sát, đánh giá của cơ quan chuyên môn về mỏ Molybdenum cho y, y đọc qua rồi quyết định muốn tới khảo sát thực địa ở xã Nhị Đạo. Sau một thời gian khảo sát thực địa, y mới quyết định ký kết hợp đồng với xã chúng tôi. Chuyện này đối với hai bên đều có lợi nên căn bản không cần dùng thủ đoạn bất chính gì.
Hứa Lập thoải mái nói.
Thang Tùng Minh cũng biết ở vụ đầu tư này mình bây giờ vẫn không có chứng cứ gì cả, căn bản không có biện pháp nói ra trong đó có vấn đề gì. Chẳng qua Thang Tùng Minh nếu như đã sai bắt Hứa Lập tới đây đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua cho đối phương. Y đưa tay về phía Tiểu Lý đang ngồi bên ghi chép, Tiểu Lý lập tức lấy bản kê khai tài khoản ngân hàng của Hứa Lập ra đưa cho Thang Tùng Minh.
Thang Tùng Minh đặt tài liệu xuống trước mặt Hứa Lập.
- Cậu có thể giải thích chuyện này không?
Hứa Lập mở ra xem một chút, hắn mỉm cười, người của Ủy ban kỷ luật tỉnh này thu thập tài liệu đúng là đầy đủ, trong đó thậm chí có cả thông tin từ hồi đi học cấp hai của mình, thậm chí tất cả hành động của mình sau khi về huyện Giang Ninh đều được ghi rõ ràng. Cuối cùng là bản kê tài khoản ngân hàng của mình.
- Trưởng phòng Thang, thật sự làm phiền các vị phí công để điều tra cẩn thận thế này, ngay cả thời điểm tôi sinh ra ở đâu cũng có. Trong này có một số việc tôi cũng không biết, chờ các vị thẩm vấn xong thì có thể cho tôi xin một bản tài liệu này về làm kỷ niệm không?
Nhưng không ngờ lần này mình lại tính sai, ngược lại còn bị đối phương nói là Ủy ban kỷ luật tỉnh chụp mũ, đổ tội cho đối phương.
Thang Tùng Minh thấy thân phận đã lộ liền cười nói:
- Không có gì, tôi chỉ tâm sự với tiểu Hứa mà thôi, đã mang tài liệu tới chưa?
Thôi Vạn Khuê và Tiểu Vương, Tiểu Lý đặt tài liệu lên bàn làm việc.
- Đều ở đây.
Hứa Lập từ lúc Thang Tùng Minh vào cửa cũng đã ngầm suy đoán thân phận của đối phương, vừa nãy hắn nói chuyện cũng là cố ý chọc tức Thang Tùng Minh. Thấy Thôi Vạn Khuê, Tiểu Vương và Tiểu Lý tiến vào, hắn chẳng những không có chút khẩn trương mà còn mỉm cười.
- Phó trưởng phòng Thôi đến rồi à, mọi người ngồi đi.
Tiểu Vương hung hăng trừng mắt nhìn Hứa Lập một cái. Về phần Thôi Vạn Khuê, Tiểu Lý lại coi như không nghe thấy lời Hứa Lập nói, bọn họ tự mình ngồi xuống giường.
Thang Tùng Minh ngẩng đầu nhìn không khỏi tức cười. Lúc này Hứa Lập ngồi đối diện với mình, còn bắt chân chữ ngũ. Thôi Vạn Khuê và Tiểu Lý ngồi ở trên giường dựa lưng vào cửa sổ, Tiểu Vương ngồi ở thành giường thở hổn hển vì tức giận. Đây đâu phải là thẩm vấn Hứa Lập, rõ ràng là thẩm vấn Tiểu Vương.
Chẳng qua lúc này mình nếu tiếp tục để mấy người kia một lần nữa ngồi lại thì chỉ sợ mình không còn uy nghiêm gì cả, vì thế Thang Tùng Minh đành phải sai càng thêm sai. Chẳng qua nhìn Hứa Lập đang mỉm cười với mình, Thang Tùng Minh không khỏi động tâm, chẳng lẽ đây đều là do Hứa Lập cố ý gây ra. Nếu thật sự như vậy thì mình đúng là không nhìn thấu tên Hứa Lập này.
- Lần này mời cậu tới chủ yếu là muốn mời cậu hỗ trợ điều tra, đồng thời có vài tình huống muốn mời cậu nói rõ.
Thang Tùng Minh cố gắng dùng giọng nói rất ôn hòa, dù sao không khí trong phòng lúc này đang có chút không đúng, nếu mình mà bày ra bộ mặt nghiêm túc sợ rằng chẳng những không chấn nhiếp được Hứa Lập, ngược lại còn phải tác dụng, còn khiến tên Hứa Lập kia cười chê.
- Trưởng phòng Thang có gì cần cứ hỏi, tôi cam đoan có gì biết đều sẽ nói hết, không giấu diếm.
Nghe Thang Tùng Minh hỏi, Hứa Lập không ngờ còn cầm chén trà nhấp một ngụm.
Thang Tùng Minh và Thôi Vạn Khuê cuối cùng coi như có nhiều kinh nghiệm nên không để ý tới cử động này của Hứa Lập. Nhưng Tiểu Vương ở bên lại tức tối kêu lên.
- Hứa Lập, anh cần phải biết một điểm chúng tôi nếu bắt anh tới đây là đã nắm rõ chứng cớ, anh không nên ngoan cố chống cự tới cùng, như vậy sẽ không có lợi với anh.
- Tiểu Vương.
Thôi Vạn Khuê thậm chí còn định lấy tay bịt miệng Tiểu Vương để tránh cho đối phương mất mặt.
Thang Tùng Minh trừng mắt nhìn Tiểu Vương, y quay đầu lại nhìn Hứa Lập chỉ thấy đối phương mặt mày vô tội nhún vai với mình. Từ trong mắt Hứa Lập, Thang Tùng Minh có thể thấy rõ lời mà Hứa Lập muốn nói.
- Nhìn đi, đây là tốt chất của cán bộ Ủy ban kỷ luật tỉnh.
- Tiểu Vương, cậu ra ngoài.
Thang Tùng Minh rốt cục không nhịn được nói.
- Cậu hai.
Tiểu Vương lúc gần đi không ngờ nói như vậy.
- Ra ngay.
Thang Tùng Minh gần như là quát lên.
Tiểu Vương thấy Thang Tùng Minh thực sự tức giận nên không dám nói gì nữa, y xám xịt đi ra.
Lúc này Thang Tùng Minh có thể thấy được ý cười trong mắt Hứa Lập. Chẳng qua ai bảo thằng cháu mình kém cỏi bị người ta cười chê.
- Thôi, chúng ta vào việc chính. Tiểu Hứa, chúng tôi đã đọc tài liệu của cậu. Cậu là sinh viên tốt nghiệp đại học Bắc Kinh rồi về trợ giúp xây dựng quê hương, chúng tôi cũng cảm thấy rất cao hứng. Chúng tôi lần này mời cậu đến cũng không có ý gì khác mà là muốn điều tra rõ chuyện xã Nhị Đạo các cậu mới thu hút được công ty Huệ Tân tới đầu tư khai thác mỏ Molybdenum. Nghe nói cậu là người phụ trách chính việc thu hút đầu tư này, cho nên các chuyện liên quan chắc cậu cũng rõ, tôi hy vọng cậu có thể phối hợp với chúng tôi.
- Các vị đã hỏi, tôi biết gì sẽ trình bày hết, toàn lực phối hợp.
- Rất tốt, xin mời cậu nói trước về quan hệ giữa cậu và công ty Huệ Tân, cậu làm như thế nào thuyết phục được bọn họ tới đầu tư vào huyện Giang Ninh. Trong này có thủ đoạn bất chính nào không?
Thang Tùng Minh gần như thay đổi hẳn thái độ khi thẩm vấn người của mình, y nói chuyện với Hứa Lập như hai người bạn nói chuyện với nhau. Đây cũng là điều bất đắc dĩ, ai bảo thằng cháu mình quá kém, làm mất mặt Ủy ban kỷ luật tỉnh. Bây giờ Thang Tùng Minh thật sự không có cách nào dùng biện pháp cứng rắn với Hứa Lập được.
- Chủ tịch công ty Huệ Tân – Lý Tân là bạn học đại học của tôi, cậu ta mới tốt nghiệp liền thành lập công ty tập đoàn Huệ Tân. Về phần thuyết phục Lý Tân tới đầu tư vào Giang Ninh thực ra điều này căn bản không cần thuyết phục. Lý Tân là nhà kinh doanh, có đầu óc kinh doanh, có nhạy cảm trong việc kinh doanh. Y đương nhiên cảm thấy hứng thú với mỏ Molybdenum ở xã Nhị Đạo chúng tôi, lúc ấy tôi chỉ giao các khảo sát, đánh giá của cơ quan chuyên môn về mỏ Molybdenum cho y, y đọc qua rồi quyết định muốn tới khảo sát thực địa ở xã Nhị Đạo. Sau một thời gian khảo sát thực địa, y mới quyết định ký kết hợp đồng với xã chúng tôi. Chuyện này đối với hai bên đều có lợi nên căn bản không cần dùng thủ đoạn bất chính gì.
Hứa Lập thoải mái nói.
Thang Tùng Minh cũng biết ở vụ đầu tư này mình bây giờ vẫn không có chứng cứ gì cả, căn bản không có biện pháp nói ra trong đó có vấn đề gì. Chẳng qua Thang Tùng Minh nếu như đã sai bắt Hứa Lập tới đây đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua cho đối phương. Y đưa tay về phía Tiểu Lý đang ngồi bên ghi chép, Tiểu Lý lập tức lấy bản kê khai tài khoản ngân hàng của Hứa Lập ra đưa cho Thang Tùng Minh.
Thang Tùng Minh đặt tài liệu xuống trước mặt Hứa Lập.
- Cậu có thể giải thích chuyện này không?
Hứa Lập mở ra xem một chút, hắn mỉm cười, người của Ủy ban kỷ luật tỉnh này thu thập tài liệu đúng là đầy đủ, trong đó thậm chí có cả thông tin từ hồi đi học cấp hai của mình, thậm chí tất cả hành động của mình sau khi về huyện Giang Ninh đều được ghi rõ ràng. Cuối cùng là bản kê tài khoản ngân hàng của mình.
- Trưởng phòng Thang, thật sự làm phiền các vị phí công để điều tra cẩn thận thế này, ngay cả thời điểm tôi sinh ra ở đâu cũng có. Trong này có một số việc tôi cũng không biết, chờ các vị thẩm vấn xong thì có thể cho tôi xin một bản tài liệu này về làm kỷ niệm không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.