Chương 638: Đưa quân tới biên giới
Túy Tử Mộng Sinh
20/09/2015
Tôi thấy tốt nhất là ngồi xem tình hình. Chuyện lần này gây ảnh hưởng lớn ở địa phương, ở hiện trường có hơn trăm cảnh sát thấy được biểu hiện của Kim Thân Thành, uy tín của Kim Thân Thành trong mắt quần chúng đối phương sẽ không giảm mà còn tăng. Nếu như chúng ta mà ra tay sẽ bị người cho rằng bỏ đá xuống giếng, một phương diện sẽ ảnh hưởng tới danh dự đồng thời cũng không được quần chúng ủng hộ. Nếu phía Mã Tuấn Tùng không bảo vệ được Kim Thân Thành, tôi cho rằng chúng ta lúc thích hợp có thể giúp Kim Thân Thành một chút. Nếu vì thế mà kéo được Kim Thân Thành về phe mình, khi ấy sẽ không cần gì phải lo lắng về Mã Tuấn Tùng nữa.
- Được, vậy chúng ta ngồi chờ xem diễn biến.
Sau khi báo cáo được tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh Cát Lâm gửi lên Quốc vụ viện, lãnh đạo Quốc vụ viện rất coi trọng. Quốc vụ viện lập tức phái một tổ điều tra gồm 30 người đích thân tới khu tự trị điều tra tình huống, xem báo cáo mà tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh Cát Lâm gửi lên có thật không, đồng thời cũng gửi công hàm sang Triều Tiên hỏi tình hình liên quan.
Phía Triều Tiên nhận được công hàm vài ngày không có phản ứng. Tổ điều tra đến khu tự trị hỏi rõ tình hình trong hai ngày rồi về Bắc Kinh báo cáo. Không đợi Quốc vụ viện đưa ra ý kiến xử lý với sự kiện lần này thì phía Triều Tiên lại đột nhiên gây khó dễ. Do Bộ Ngoại giao Triều Tiên đưa ra công hàm gửi cho Bộ Ngoại giao Trung Quốc, nói sự kiện lần này hoàn toàn do phía Trung Quốc gây ra, chẳng những không theo quy định trao trả người Triều Tiên nhập cư trái phép vào Trung Quốc, còn dùng súng cướp lại những người đó. Việc này ảnh hưởng nghiêm trọng tới quan hệ hai nước, phía Triều Tiên yêu cầu Trung Quốc tiến hành xử lý nhân viên liên quan, đồng thời cũng phải công khai xin lỗi Triều Tiên và trao trả người Triều Tiên nhập cư trái phép về Triều Tiên.
Bộ Ngoại giao sau khi xin chỉ thị của lãnh đạo trung ương liền phản bác lại yêu cầu vô lý của phía Triều Tiên, đồng thời cũng đưa ra băng ghi hình, tư liệu phía Cát Lâm cung cấp; Bộ Ngoại giao Trung Quốc nói rõ tình hình hy vọng phía Triều Tiên có thể tiến hành điều tra rõ ràng tránh vì việc này gây ảnh hưởng tới quan hệ tốt đẹp hiện có của hai nước.
Nhưng phía Triều Tiên xem tài liệu liên quan xong chẳng những không chịu dừng mà còn nói rằng hai người phụ nữ Triều Tiên là bị cảnh sát đối phương khu tự trị ngược đãi, không phải bộ đội biên phòng Triều Tiên ra tay, tất cả trách nhiệm sẽ do khu tự trị Cát Lâm chịu. Phía Triều Tiên yêu cầu Bộ Ngoại giao Trung Quốc đưa người có trách nhiệm liên quan cho phía Triều Tiên xử lý.
Hai bên gần như là khẩu chiến về sự kiện này hơn nữa nữa ảnh hưởng càng lúc càng lớn, hoàn toàn không có ý dừng lại. Nhất là phía Triều Tiên cho rằng mình chiếm lý nên đưa chuyện ra Liên hợp quốc, bọn họ yêu cầu bồi thường năm triệu tấn lương thực nếu không bọn họ thậm chí không tiếc đánh một trận để cứu hơn một ngàn đồng bào đang bị giam ở khu tự trị Cát Lâm.
Sau khi thông cáo này được đưa ra, không chờ lãnh đạo trung ương Trung Quốc có phản ứng, phía Triều Tiên đã điều động quân đội tập kết ở biên giới, tình hình biên giới hai nước thoáng cái trở nên khẩn trương, chiế tranh có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Mà lúc này người khẩn trương và sợ hãi nhất chính là Kim Thân Thành. Chuyện càng lúc càng lớn, Kim Thân Thành sợ mình sẽ bị làm kẻ thế tội. Cũng may có phó chủ tịch Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân quốc gia – Lý Thôi Hạo hết sức bảo vệ, hơn nữa Mã Tuấn Tùng cũng nhờ Chu lão gia tử nói chuyện giúp nên Kim Thân Thành mới không bị cách chức ngay lập tức. Nhưng theo tình hình càng lúc càng căng thẳng, Kim Thân Thành không yên tâm nổi. Y không biết hai vị lãnh đạo kia có thể bảo vệ được mình không, bọn họ có hết lòng bảo vệ mình không?
Ngày 28/3 sự kiện quần thể ở khu tự trị đã kết thúc được một tháng rưỡi, cách xung đột của hai nước tại biên giới nửa tháng. Theo thái độ phía Triều Tiên càng lúc càng cứng rắn, tình hình biên giới hai nước cũng căng thẳng hơn. Lúc này không chỉ có cả Cát Lâm khẩn trương, ngay cả các tỉnh lân cận cũng ở trong tình trạng sẵn sàng chiến đấu.
Trong văn phòng Văn Thiên, Văn Thiên và Hứa Lập ngồi trên ghế. Văn Thiên mặt mày nghiêm túc tdno:
- Ôi, sớm biết có việc này thì khi đó không để cậu làm tổ trưởng tổ công tác, chuyện lần này sẽ không liên quan tới cậu. Tôi nghe nói cấp trên vì tình hình khẩn trương, sợ sẽ có xung đột quân sự nên chuẩn bị xử lý mấy cán bộ lãnh đạo. Kim Thân Thành không thoát được, cậu sợ cũng sẽ bị kỷ luật thậm chí là tạm thời đình chỉ công tác để tiến hành điều tra.
Hứa Lập cũng không nghĩ tới chuyện sẽ phát triển tới tình trạng này. Hai bên điều động mấy chục ngàn quân tới biên giới, nghe nói hôm qua còn bắn năm loạt đạn pháo tuy không có thương vong về người nhưng đạn rơi vào nhà dân khiến nhà dân sụp. Nếu xảy ra chiến tranh thì Hứa Lập cũng không thoát được trách nhiệm.
Nhưng Hứa Lập cũng biết việc kỷ luật hay là tạm thời đình chỉ công tác cũng chỉ là cho có mà thôi. Dù sao hắn không phải không làm tròn trách nhiệm, có lẽ cùng lắm là bị điều từ văn phòng Bắc Kinh về một ngành khác trong tỉnh nhận chức, ảnh hưởng đối với Hứa Lập sẽ không lớn. Nhưng đây lại là một thảm họa với Kim Thân Thành, Kim Thân Thành đã 56 tuổi sợ là không thể trở lại nữa.
- Đại ca, anh không cần lo cho tôi, tôi không có việc gì. Công việc ở văn phòng Bắc Kinh đã đi vào quỹ đạo, dù tôi rời đi cũng không ảnh hưởng mấy. Mà tôi điều về tỉnh có lẽ là một cơ hội, sẽ có một thời gian nhàn hạ. Nhưng phía Triều Tiên đúng là không biết nói lý lẽ, chứng cứ rõ ràng như vậy mà bọn họ còn không thừa nhận, đồng thời còn định bắt bịp chúng ta ư?
- Tục ngữ nói vua cũng thua thằng liều! Bọn họ hôm nay chính là đi chân đất thì có gì phải sợ. Ngay cả Mỹ, Hàn thì bọn họ cũng dám chống đối, thường thường còn phía tàu đi tới biên giới với Hàn mà tuyên bố chủ quyền, với Trung Quốc thì Triều Tiên càng không sợ. Bọn họ cũng biết Trung Quốc không có chuẩn bị chiến tranh gì, không dám đánh thật nên bọn họ mới dám kiêu căng như vậy. Nhưng đây cũng là do chứng cứ của chúng ta không đầy đủ, tuy hơn 50 người phụ nữ Triều Tiên đứng ra làm chứng nhưng phía Triều Tiên không thừa nhận. Chúng ta lại không ghi lại hình ảnh lúc xung đột mới khiến bọn họ bắt được cơ hội đòi này đòi kia. Nhưng cậu yên tâm, chiến tranh không thể xảy ra, chỉ cần cho bọn họ ít chỗ tốt là bọn họ sẽ rút về ngay. Dù sao bọn họ cũng không dám quá căng thẳng với Trung Quốc vì như vậy Mỹ, Hàn sẽ nhân dịp đánh bọn họ.
- Tôi không lo có chiến tranh, Triều Tiên này nếu mà dám gây chiến tranh thật thì chỉ cần ba tỉnh Đông bắc là đủ để quét sạch bọn họ, cũng có thể nhân cơ hội vẽ lại đường biên giới, tranh thủ thêm một cảng biển cho Trung Quốc chúng ta.
Hứa Lập nắm rõ biên giới ba nước Trung, Triều, Nga. Nếu Cát Lâm có thể có một cảng biển thì sẽ có tác dụng lớn đối với sự phát triển kinh tế của tỉnh. Nhưng bây giờ đứng ở mốc biên giới đưa mắt nhìn thậm chí có thể thấy biển rộng mênh mông. Chỉ là khoảng cách có vài chục Km lại không thể vượt qua. Tài nguyên thiên nhiên phong phú của Cát Lâm không thể vận chuyển qua cảng biển này mà phải đi đường bộ tới Hòa Liên mới có thể xuất khẩu qua đường biển.
- Được, vậy chúng ta ngồi chờ xem diễn biến.
Sau khi báo cáo được tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh Cát Lâm gửi lên Quốc vụ viện, lãnh đạo Quốc vụ viện rất coi trọng. Quốc vụ viện lập tức phái một tổ điều tra gồm 30 người đích thân tới khu tự trị điều tra tình huống, xem báo cáo mà tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh Cát Lâm gửi lên có thật không, đồng thời cũng gửi công hàm sang Triều Tiên hỏi tình hình liên quan.
Phía Triều Tiên nhận được công hàm vài ngày không có phản ứng. Tổ điều tra đến khu tự trị hỏi rõ tình hình trong hai ngày rồi về Bắc Kinh báo cáo. Không đợi Quốc vụ viện đưa ra ý kiến xử lý với sự kiện lần này thì phía Triều Tiên lại đột nhiên gây khó dễ. Do Bộ Ngoại giao Triều Tiên đưa ra công hàm gửi cho Bộ Ngoại giao Trung Quốc, nói sự kiện lần này hoàn toàn do phía Trung Quốc gây ra, chẳng những không theo quy định trao trả người Triều Tiên nhập cư trái phép vào Trung Quốc, còn dùng súng cướp lại những người đó. Việc này ảnh hưởng nghiêm trọng tới quan hệ hai nước, phía Triều Tiên yêu cầu Trung Quốc tiến hành xử lý nhân viên liên quan, đồng thời cũng phải công khai xin lỗi Triều Tiên và trao trả người Triều Tiên nhập cư trái phép về Triều Tiên.
Bộ Ngoại giao sau khi xin chỉ thị của lãnh đạo trung ương liền phản bác lại yêu cầu vô lý của phía Triều Tiên, đồng thời cũng đưa ra băng ghi hình, tư liệu phía Cát Lâm cung cấp; Bộ Ngoại giao Trung Quốc nói rõ tình hình hy vọng phía Triều Tiên có thể tiến hành điều tra rõ ràng tránh vì việc này gây ảnh hưởng tới quan hệ tốt đẹp hiện có của hai nước.
Nhưng phía Triều Tiên xem tài liệu liên quan xong chẳng những không chịu dừng mà còn nói rằng hai người phụ nữ Triều Tiên là bị cảnh sát đối phương khu tự trị ngược đãi, không phải bộ đội biên phòng Triều Tiên ra tay, tất cả trách nhiệm sẽ do khu tự trị Cát Lâm chịu. Phía Triều Tiên yêu cầu Bộ Ngoại giao Trung Quốc đưa người có trách nhiệm liên quan cho phía Triều Tiên xử lý.
Hai bên gần như là khẩu chiến về sự kiện này hơn nữa nữa ảnh hưởng càng lúc càng lớn, hoàn toàn không có ý dừng lại. Nhất là phía Triều Tiên cho rằng mình chiếm lý nên đưa chuyện ra Liên hợp quốc, bọn họ yêu cầu bồi thường năm triệu tấn lương thực nếu không bọn họ thậm chí không tiếc đánh một trận để cứu hơn một ngàn đồng bào đang bị giam ở khu tự trị Cát Lâm.
Sau khi thông cáo này được đưa ra, không chờ lãnh đạo trung ương Trung Quốc có phản ứng, phía Triều Tiên đã điều động quân đội tập kết ở biên giới, tình hình biên giới hai nước thoáng cái trở nên khẩn trương, chiế tranh có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Mà lúc này người khẩn trương và sợ hãi nhất chính là Kim Thân Thành. Chuyện càng lúc càng lớn, Kim Thân Thành sợ mình sẽ bị làm kẻ thế tội. Cũng may có phó chủ tịch Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân quốc gia – Lý Thôi Hạo hết sức bảo vệ, hơn nữa Mã Tuấn Tùng cũng nhờ Chu lão gia tử nói chuyện giúp nên Kim Thân Thành mới không bị cách chức ngay lập tức. Nhưng theo tình hình càng lúc càng căng thẳng, Kim Thân Thành không yên tâm nổi. Y không biết hai vị lãnh đạo kia có thể bảo vệ được mình không, bọn họ có hết lòng bảo vệ mình không?
Ngày 28/3 sự kiện quần thể ở khu tự trị đã kết thúc được một tháng rưỡi, cách xung đột của hai nước tại biên giới nửa tháng. Theo thái độ phía Triều Tiên càng lúc càng cứng rắn, tình hình biên giới hai nước cũng căng thẳng hơn. Lúc này không chỉ có cả Cát Lâm khẩn trương, ngay cả các tỉnh lân cận cũng ở trong tình trạng sẵn sàng chiến đấu.
Trong văn phòng Văn Thiên, Văn Thiên và Hứa Lập ngồi trên ghế. Văn Thiên mặt mày nghiêm túc tdno:
- Ôi, sớm biết có việc này thì khi đó không để cậu làm tổ trưởng tổ công tác, chuyện lần này sẽ không liên quan tới cậu. Tôi nghe nói cấp trên vì tình hình khẩn trương, sợ sẽ có xung đột quân sự nên chuẩn bị xử lý mấy cán bộ lãnh đạo. Kim Thân Thành không thoát được, cậu sợ cũng sẽ bị kỷ luật thậm chí là tạm thời đình chỉ công tác để tiến hành điều tra.
Hứa Lập cũng không nghĩ tới chuyện sẽ phát triển tới tình trạng này. Hai bên điều động mấy chục ngàn quân tới biên giới, nghe nói hôm qua còn bắn năm loạt đạn pháo tuy không có thương vong về người nhưng đạn rơi vào nhà dân khiến nhà dân sụp. Nếu xảy ra chiến tranh thì Hứa Lập cũng không thoát được trách nhiệm.
Nhưng Hứa Lập cũng biết việc kỷ luật hay là tạm thời đình chỉ công tác cũng chỉ là cho có mà thôi. Dù sao hắn không phải không làm tròn trách nhiệm, có lẽ cùng lắm là bị điều từ văn phòng Bắc Kinh về một ngành khác trong tỉnh nhận chức, ảnh hưởng đối với Hứa Lập sẽ không lớn. Nhưng đây lại là một thảm họa với Kim Thân Thành, Kim Thân Thành đã 56 tuổi sợ là không thể trở lại nữa.
- Đại ca, anh không cần lo cho tôi, tôi không có việc gì. Công việc ở văn phòng Bắc Kinh đã đi vào quỹ đạo, dù tôi rời đi cũng không ảnh hưởng mấy. Mà tôi điều về tỉnh có lẽ là một cơ hội, sẽ có một thời gian nhàn hạ. Nhưng phía Triều Tiên đúng là không biết nói lý lẽ, chứng cứ rõ ràng như vậy mà bọn họ còn không thừa nhận, đồng thời còn định bắt bịp chúng ta ư?
- Tục ngữ nói vua cũng thua thằng liều! Bọn họ hôm nay chính là đi chân đất thì có gì phải sợ. Ngay cả Mỹ, Hàn thì bọn họ cũng dám chống đối, thường thường còn phía tàu đi tới biên giới với Hàn mà tuyên bố chủ quyền, với Trung Quốc thì Triều Tiên càng không sợ. Bọn họ cũng biết Trung Quốc không có chuẩn bị chiến tranh gì, không dám đánh thật nên bọn họ mới dám kiêu căng như vậy. Nhưng đây cũng là do chứng cứ của chúng ta không đầy đủ, tuy hơn 50 người phụ nữ Triều Tiên đứng ra làm chứng nhưng phía Triều Tiên không thừa nhận. Chúng ta lại không ghi lại hình ảnh lúc xung đột mới khiến bọn họ bắt được cơ hội đòi này đòi kia. Nhưng cậu yên tâm, chiến tranh không thể xảy ra, chỉ cần cho bọn họ ít chỗ tốt là bọn họ sẽ rút về ngay. Dù sao bọn họ cũng không dám quá căng thẳng với Trung Quốc vì như vậy Mỹ, Hàn sẽ nhân dịp đánh bọn họ.
- Tôi không lo có chiến tranh, Triều Tiên này nếu mà dám gây chiến tranh thật thì chỉ cần ba tỉnh Đông bắc là đủ để quét sạch bọn họ, cũng có thể nhân cơ hội vẽ lại đường biên giới, tranh thủ thêm một cảng biển cho Trung Quốc chúng ta.
Hứa Lập nắm rõ biên giới ba nước Trung, Triều, Nga. Nếu Cát Lâm có thể có một cảng biển thì sẽ có tác dụng lớn đối với sự phát triển kinh tế của tỉnh. Nhưng bây giờ đứng ở mốc biên giới đưa mắt nhìn thậm chí có thể thấy biển rộng mênh mông. Chỉ là khoảng cách có vài chục Km lại không thể vượt qua. Tài nguyên thiên nhiên phong phú của Cát Lâm không thể vận chuyển qua cảng biển này mà phải đi đường bộ tới Hòa Liên mới có thể xuất khẩu qua đường biển.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.