Chương 520: Dung nhập quần chúng
Túy Tử Mộng Sinh
22/07/2015
Do là buổi trưa lại là ở nông thôn nên mọi người chỉ uống ít rượu trắng. Tuy chỉ là những món ăn đơn giản nhưng mọi người ăn vẫn rất ngon. Nhất là Thiệu Đức Vinh không ngừng gật đầu nói:
- Tôi đi một vòng các đội gồm cả đội các bạn, có đội không chịu được khổ mà tìm thuê đầu bếp trên huyện chiêu đãi tôi. Chúng ta đều là người nhà cần gì phải làm như vậy chứ, cũng cần gì phải khoe khoang. Mọi người nói tôi ở trên tỉnh nhiều năm như vậy thì có nhà hàng khách sạn nào chưa từng tới? Đầu bếp ở khách sạn nổi tiếng cũng đã được ăn món bọn họ nấu cơ mà. Nhưng đồ ăn bọn họ làm còn kém ăn không thoải mái bằng món các bạn nấu hôm nay.
Mọi người nghe xong cũng đều khẽ gật đầu, ai cũng âm thầm bội phục tầm nhìn xa của Hứa Lập. Tối qua khi nghe nói Thiệu Đức Vinh sẽ tới, mọi người bàn nhau xem nên chiêu đãi Thiệu Đức Vinh như thế nào. Mặc dù Thiệu Đức Vinh ở Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy không có quyền cao chức trọng, tuổi cũng cao sợ là không bao lâu nữa sẽ lui nhưng việc đánh giá hoạt động điều tra lần này thì Thiệu Đức Vinh có một phiếu rất nặng, nếu như y ghi đồng chí nào với vài câu không hài lòng thì sợ sẽ ảnh hưởng tới ấn tượng của người đó trong mắt lãnh đạo Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy, sẽ là trở ngại với khả năng lên chức của mình.
Sau đó vẫn là do Hứa Lập quyết định dùng cách này để chiêu đãi Thiệu Đức Vinh. Mặc dù mọi người có chút nghi ngờ với cách này nhưng uy tín của Hứa Lập ở tỉnh là có, ai cũng nghe qua tên tuổi của hắn nên không ai phản đối. Hôm nay thấy phương thức của Hứa Lập hợp tâm ý của Thiệu Đức Vinh thì lời bình của Thiệu Đức Vinh với các thành viên trong đội nhất định sẽ không kém.
Ăn cơm trưa xong mọi người nghỉ ngơi một lát rồi lại theo nhà Lý Ngọc Giang ra đồng. Đây cũng là một trong các điểm mà Thiệu Đức Vinh tới kiểm tra, xem mọi người có thật sự ra đồng làm việc, cầm công cụ sản xuất dung nhập với quần chúng không, có thể hiểu được cảm xúc của bọn họ không?
Đến đầu ruộng, Tiễn Tiến do sức khỏe nên cùng Thiệu Đức Vinh ngồi ở một bên xem đám người Hứa Lập làm việc cùng người nhà Lý Ngọc Giang. Thiệu Đức Vinh thấy động tác đám người Hứa Lập rất thành thạo liền khẽ gật đầu. Xem ra mấy ngày qua đám người Hứa Lập không lười biếng mà thật sự đi làm việc cùng dân chúng, không giống một số thành viên đội khác, ra đồng không biết làm gì cả, có mấy nữ đồng chí bị gió núi thổi chạy về nhà vì sợ làm hỏng làn da mình. Đâu như Quách Duy Như cùng Tôn Lệ đầu đội nón, quần khăn, mặc áo lao động, đi giầy ba ta, nếu không nói chỉ dựa vào động tác thành thạo kia thì ai biết đó là chủ tịch huyện, là phó trưởng phòng.
Hơn nữa những người này vừa làm việc vừa nói chuyện vui vẻ với người nhà Lý Ngọc Giang, thi thoảng còn vui vẻ hát một bài, thậm chí ngay cả Lý Ngọc Giang vẫn rất khẩn trương vừa nãy còn cùng vợ hát một bài. Mặc dù không dễ nghe nhưng khi con người ta làm việc mệt có âm nhạc cũng thấy đỡ mệt hơn.
Thiệu Đức Vinh thầm nghĩ xem ra đám người Hứa Lập đã làm bạn với hộ nông dân này, cũng chỉ khi làm bạn mới có thể nghe được lời thật lòng của đối phương, hiểu được nỗi khổ và ý kiến của bọn họ với các phương châm chính sách của đảng ủy, chính quyền, vì thế giảm bớt mâu thuẫn, tiến tới giúp nông thôn giàu đẹp hài hòa.
Đến tối Thiệu Đức Vinh ăn xong và hài lòng rời khỏi thôn Ngũ Thụ. Đám người Hứa Lập đưa Thiệu Đức Vinh ra tới đầu thôn, xe đi xa mới về nhà nghỉ ngơi.
Hứa Lập cùng Tiếu Thiên Cường nằm trên giường lẳng lặng nói chuyện. Tiếu Thiên Cường nói:
- Hứa Lập, cậu nói Tiễn Tiến là có việc gì? Hắn nói như thế nào cũng đường đường là bí thư huyện ủy chẳng lẽ không biết khống chế bản thân? Đánh bạc với một đám thôn dân mà đánh thành như vậy. nếu cứ thế này tôi sợ y sẽ không làm việc được nữa đâu, vì sung sướng nhất thời mà hủy hoại cơ thể mình, tôi phục y rồi đó.
Hứa Lập nhíu mày, hắn cũng không biết gì về Tiễn Tiến, cũng không có quan hệ sâu sắc gì. Trước khi tham gia tổ công tác Hứa Lập thậm chí còn không biết Tiễn Tiến là ai cả. Nhưng mọi người được chia vào một đội, Thiệu Đức Vinh còn không ngừng dặn mình phải chiếu cố cho Tiễn Tiến, nếu cứ để Tiễn Tiến tiếp tục như vậy, không xảy ra chuyện gì thì còn đỡ, nếu như Tiễn Tiến vì mệt quá mà bị bệnh nặng hoặc là đám người Dương Lập Thanh truyền ra chuyện gì đó thì sẽ bất lợi đối với Tiễn Tiến và đội mình.
- Anh biết gì về Tiễn Tiến không?
Hứa Lập hỏi Tiếu Thiên Cường.
Tiếu Thiên Cường lắc đầu nói.
- Trước đây gặp qua vài lần, chỉ là quen mặt mà thôi chứ không hiểu.
Toàn tỉnh nhiều thành phố, thị xã, quận, huyện như vậy, lãnh đạo cấp huyện lên tới vài trăm người thì Tiếu Thiên Cường có thể biết được bao chứ. Lại nói các huyện đều có lãnh đạo phụ trách tài chính, Tiếu Thiên Cường chủ yếu quan hệ với những người này. Huống hồ huyện Lâu Kim khá xa nên ít chạy lên tỉnh vì thế Tiếu Thiên Cường không rõ về Tiễn Tiến là bình thường.
Hứa Lập gật đầu, xem ra mình phải tìm người hỏi thông tin của Tiễn Tiến mới được. Nếu có thể cứu vãn thì là tốt vì mọi người cũng coi như cùng đi công tác một thời gian. Mà nếu như Tiễn Tiến là kẻ mà làm dân oán thì Hứa Lập không ngại đẩy ngã đối phương.
Sáng sớm hôm sau, Hứa Lập vừa mở mắt thấy trời âm u, bây giờ chắc vẫn còn sớm. Hắn nhìn đồng hồ thấy đã là 6h30, Hứa Lập quay sang nhìn thấy Tiếu Thiên Cường đang ngủ nên không quấy rầy đối phương. Hắn đi tới cửa sổ mới phát hiện bên ngoài đang mưa. Xem ra ông trời thấy mọi người mấy ngày này quá mệt nên muốn cho mọi người nghỉ một chút.
Hứa Lập đẩy cửa ra thấy người nhà Lý Tài đã sớm dậy, đồ ăn sáng cũng được dọn lên. Lý Tài thấy Hứa Lập cười nói:
- Tiếu lão đệ đâu? Tôi gọi cậu ấy ra ăn sáng.
Hứa Lập ngăn lại.
- Thôi không cần, để anh ta ngủ thêm đi, mấy ngày qua chắc mệt rồi.
Lý Tài nghe vậy gật đầu nói:
- Cũng đúng, các cậu ở trên thành phố đã bao giờ làm việc nặng như vậy chứ? Nhưng các vị vẫn khá tốt không mệt ngã xuống. Tiếu lão đệ chưa dậy thì chúng ta ăn trước.
Nói xong Lý Tài bảo vợ.
- Mẹ nó, bà lấy bát tô ra múc đồ ăn rồi bỏ vào nồi chờ Tiếu lão đệ dậy sẽ có cái ăn.
- Vâng.
Vợ Lý Tài lấy bát múc đồ ăn sáng bỏ vào nồi hâm cho nóng.
Đến 8h30 Tiếu Thiên Cường mới dậy, y cảm thấy ngủ một giấc cả người thoải mái, y không nhớ bao lâu rồi mới được ngủ ngon như vậy. Y cầm bát tô mà Lý Tài đưa tới ăn lấy ăn để, giải quyết vấn đề bụng kêu gào. Sau đó Tiếu Thiên Cường cùng với Hứa Lập đến nhà Lý Ngọc Giang tìm Quách Duy Như cùng Tôn Lệ.
Bởi vì bên ngoài mưa càng lúc càng lớn nên mọi người ở nhà không ra ngoài. Hứa Lập cùng Tiếu Thiên Cường, Quách Duy Như, Tôn Lệ cũng có một ngày nghỉ chuẩn bị xem nên viết bản báo cáo đợt điều tra này như thế nào.
- Tôi đi một vòng các đội gồm cả đội các bạn, có đội không chịu được khổ mà tìm thuê đầu bếp trên huyện chiêu đãi tôi. Chúng ta đều là người nhà cần gì phải làm như vậy chứ, cũng cần gì phải khoe khoang. Mọi người nói tôi ở trên tỉnh nhiều năm như vậy thì có nhà hàng khách sạn nào chưa từng tới? Đầu bếp ở khách sạn nổi tiếng cũng đã được ăn món bọn họ nấu cơ mà. Nhưng đồ ăn bọn họ làm còn kém ăn không thoải mái bằng món các bạn nấu hôm nay.
Mọi người nghe xong cũng đều khẽ gật đầu, ai cũng âm thầm bội phục tầm nhìn xa của Hứa Lập. Tối qua khi nghe nói Thiệu Đức Vinh sẽ tới, mọi người bàn nhau xem nên chiêu đãi Thiệu Đức Vinh như thế nào. Mặc dù Thiệu Đức Vinh ở Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy không có quyền cao chức trọng, tuổi cũng cao sợ là không bao lâu nữa sẽ lui nhưng việc đánh giá hoạt động điều tra lần này thì Thiệu Đức Vinh có một phiếu rất nặng, nếu như y ghi đồng chí nào với vài câu không hài lòng thì sợ sẽ ảnh hưởng tới ấn tượng của người đó trong mắt lãnh đạo Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy, sẽ là trở ngại với khả năng lên chức của mình.
Sau đó vẫn là do Hứa Lập quyết định dùng cách này để chiêu đãi Thiệu Đức Vinh. Mặc dù mọi người có chút nghi ngờ với cách này nhưng uy tín của Hứa Lập ở tỉnh là có, ai cũng nghe qua tên tuổi của hắn nên không ai phản đối. Hôm nay thấy phương thức của Hứa Lập hợp tâm ý của Thiệu Đức Vinh thì lời bình của Thiệu Đức Vinh với các thành viên trong đội nhất định sẽ không kém.
Ăn cơm trưa xong mọi người nghỉ ngơi một lát rồi lại theo nhà Lý Ngọc Giang ra đồng. Đây cũng là một trong các điểm mà Thiệu Đức Vinh tới kiểm tra, xem mọi người có thật sự ra đồng làm việc, cầm công cụ sản xuất dung nhập với quần chúng không, có thể hiểu được cảm xúc của bọn họ không?
Đến đầu ruộng, Tiễn Tiến do sức khỏe nên cùng Thiệu Đức Vinh ngồi ở một bên xem đám người Hứa Lập làm việc cùng người nhà Lý Ngọc Giang. Thiệu Đức Vinh thấy động tác đám người Hứa Lập rất thành thạo liền khẽ gật đầu. Xem ra mấy ngày qua đám người Hứa Lập không lười biếng mà thật sự đi làm việc cùng dân chúng, không giống một số thành viên đội khác, ra đồng không biết làm gì cả, có mấy nữ đồng chí bị gió núi thổi chạy về nhà vì sợ làm hỏng làn da mình. Đâu như Quách Duy Như cùng Tôn Lệ đầu đội nón, quần khăn, mặc áo lao động, đi giầy ba ta, nếu không nói chỉ dựa vào động tác thành thạo kia thì ai biết đó là chủ tịch huyện, là phó trưởng phòng.
Hơn nữa những người này vừa làm việc vừa nói chuyện vui vẻ với người nhà Lý Ngọc Giang, thi thoảng còn vui vẻ hát một bài, thậm chí ngay cả Lý Ngọc Giang vẫn rất khẩn trương vừa nãy còn cùng vợ hát một bài. Mặc dù không dễ nghe nhưng khi con người ta làm việc mệt có âm nhạc cũng thấy đỡ mệt hơn.
Thiệu Đức Vinh thầm nghĩ xem ra đám người Hứa Lập đã làm bạn với hộ nông dân này, cũng chỉ khi làm bạn mới có thể nghe được lời thật lòng của đối phương, hiểu được nỗi khổ và ý kiến của bọn họ với các phương châm chính sách của đảng ủy, chính quyền, vì thế giảm bớt mâu thuẫn, tiến tới giúp nông thôn giàu đẹp hài hòa.
Đến tối Thiệu Đức Vinh ăn xong và hài lòng rời khỏi thôn Ngũ Thụ. Đám người Hứa Lập đưa Thiệu Đức Vinh ra tới đầu thôn, xe đi xa mới về nhà nghỉ ngơi.
Hứa Lập cùng Tiếu Thiên Cường nằm trên giường lẳng lặng nói chuyện. Tiếu Thiên Cường nói:
- Hứa Lập, cậu nói Tiễn Tiến là có việc gì? Hắn nói như thế nào cũng đường đường là bí thư huyện ủy chẳng lẽ không biết khống chế bản thân? Đánh bạc với một đám thôn dân mà đánh thành như vậy. nếu cứ thế này tôi sợ y sẽ không làm việc được nữa đâu, vì sung sướng nhất thời mà hủy hoại cơ thể mình, tôi phục y rồi đó.
Hứa Lập nhíu mày, hắn cũng không biết gì về Tiễn Tiến, cũng không có quan hệ sâu sắc gì. Trước khi tham gia tổ công tác Hứa Lập thậm chí còn không biết Tiễn Tiến là ai cả. Nhưng mọi người được chia vào một đội, Thiệu Đức Vinh còn không ngừng dặn mình phải chiếu cố cho Tiễn Tiến, nếu cứ để Tiễn Tiến tiếp tục như vậy, không xảy ra chuyện gì thì còn đỡ, nếu như Tiễn Tiến vì mệt quá mà bị bệnh nặng hoặc là đám người Dương Lập Thanh truyền ra chuyện gì đó thì sẽ bất lợi đối với Tiễn Tiến và đội mình.
- Anh biết gì về Tiễn Tiến không?
Hứa Lập hỏi Tiếu Thiên Cường.
Tiếu Thiên Cường lắc đầu nói.
- Trước đây gặp qua vài lần, chỉ là quen mặt mà thôi chứ không hiểu.
Toàn tỉnh nhiều thành phố, thị xã, quận, huyện như vậy, lãnh đạo cấp huyện lên tới vài trăm người thì Tiếu Thiên Cường có thể biết được bao chứ. Lại nói các huyện đều có lãnh đạo phụ trách tài chính, Tiếu Thiên Cường chủ yếu quan hệ với những người này. Huống hồ huyện Lâu Kim khá xa nên ít chạy lên tỉnh vì thế Tiếu Thiên Cường không rõ về Tiễn Tiến là bình thường.
Hứa Lập gật đầu, xem ra mình phải tìm người hỏi thông tin của Tiễn Tiến mới được. Nếu có thể cứu vãn thì là tốt vì mọi người cũng coi như cùng đi công tác một thời gian. Mà nếu như Tiễn Tiến là kẻ mà làm dân oán thì Hứa Lập không ngại đẩy ngã đối phương.
Sáng sớm hôm sau, Hứa Lập vừa mở mắt thấy trời âm u, bây giờ chắc vẫn còn sớm. Hắn nhìn đồng hồ thấy đã là 6h30, Hứa Lập quay sang nhìn thấy Tiếu Thiên Cường đang ngủ nên không quấy rầy đối phương. Hắn đi tới cửa sổ mới phát hiện bên ngoài đang mưa. Xem ra ông trời thấy mọi người mấy ngày này quá mệt nên muốn cho mọi người nghỉ một chút.
Hứa Lập đẩy cửa ra thấy người nhà Lý Tài đã sớm dậy, đồ ăn sáng cũng được dọn lên. Lý Tài thấy Hứa Lập cười nói:
- Tiếu lão đệ đâu? Tôi gọi cậu ấy ra ăn sáng.
Hứa Lập ngăn lại.
- Thôi không cần, để anh ta ngủ thêm đi, mấy ngày qua chắc mệt rồi.
Lý Tài nghe vậy gật đầu nói:
- Cũng đúng, các cậu ở trên thành phố đã bao giờ làm việc nặng như vậy chứ? Nhưng các vị vẫn khá tốt không mệt ngã xuống. Tiếu lão đệ chưa dậy thì chúng ta ăn trước.
Nói xong Lý Tài bảo vợ.
- Mẹ nó, bà lấy bát tô ra múc đồ ăn rồi bỏ vào nồi chờ Tiếu lão đệ dậy sẽ có cái ăn.
- Vâng.
Vợ Lý Tài lấy bát múc đồ ăn sáng bỏ vào nồi hâm cho nóng.
Đến 8h30 Tiếu Thiên Cường mới dậy, y cảm thấy ngủ một giấc cả người thoải mái, y không nhớ bao lâu rồi mới được ngủ ngon như vậy. Y cầm bát tô mà Lý Tài đưa tới ăn lấy ăn để, giải quyết vấn đề bụng kêu gào. Sau đó Tiếu Thiên Cường cùng với Hứa Lập đến nhà Lý Ngọc Giang tìm Quách Duy Như cùng Tôn Lệ.
Bởi vì bên ngoài mưa càng lúc càng lớn nên mọi người ở nhà không ra ngoài. Hứa Lập cùng Tiếu Thiên Cường, Quách Duy Như, Tôn Lệ cũng có một ngày nghỉ chuẩn bị xem nên viết bản báo cáo đợt điều tra này như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.