Trọng Sinh Vi Quan

Chương 146: Một lệnh điều động

Túy Tử Mộng Sinh

30/09/2013

Nhìn Hứa Lập đang bần thần, Phạm Kiệt cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn.

- Chuyện này mặc dù có liên quan tới cháu nhưng lại không quá lớn. Chủ yếu là do Ủy ban kỷ luật bị áp lực rất lớn của bí thư tỉnh ủy, bọn họ cũng muốn có câu trả lời với bí thư Văn Thiên và đội ngũ cán bộ lãnh đạo huyện Giang Ninh, muốn một câu trả lời với cháu nên mới làm như vậy. Mà chuyện thứ hai mới có quan hệ mật thiết với cháu.

- Còn có chuyện nữa ạ?

Hứa Lập có chút ngạc nhiên.

- Bí thư Văn Thiên bảo chú hỏi cháu xem cháu có muốn tới văn phòng thị ủy làm việc không?

- Đến văn phòng thị ủy làm việc?

Hứa Lập thoáng cái ngẩn ra, đây chính là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống. Văn phòng thị ủy là nơi nào? Mình chỉ là một phó chủ tịch xã nếu có thể lên thị ủy công tác thì chỉ cần làm mấy năm ít rồi điều tới bất kể huyện, cục nào trong thị xã Tùng Giang cũng làm tới cấp phó, vậy ít nhất là cấp phó huyện, nếu như vận động tốt thì làm tới cấp chính huyện.

- Vậy cháu tới văn phòng thị ủy làm gì?

- Ý của bí thư Văn Thiên là để cháu tới phòng thư ký làm một thời gian, chờ cháu quen thuộc với công việc rồi điều chỉnh cháu tới vị trí thích hợp hơn.

Hứa Lập gật đầu nhưng lại nghĩ tới một việc, hắn vội vàng nói:

- Phạm thúc, chuyện bí thư Văn điều lên tỉnh ủy không biết có chuẩn không, đã xác định chưa? Nếu bí thư Văn thật sự điều đi thì cháu ..

Phạm Kiệt âm thầm cao hứng Hứa Lập có thể phản ứng nhanh như vậy thì xem ra Hứa Lập đã quen với quan trường, cũng đã biết tính toán cho tương lai của mình.

- Chuyện bí thư Văn điều lên tỉnh ủy về cơ bản đã xác định, chắc là sang xuân là điều đi. Cũng chính vì thế nên bí thư Văn mới vội vã điều cháu lên văn phòng thị ủy. Y cũng tỏ vẻ nếu như cháu muốn lên thị ủy thì bí thư Văn có thể cam đoan trước khi đi ít nhất cho cháu lên làm phó trưởng phòng – phòng Thư ký thị ủy, như vậy dù là bí thư Văn đi thì cháu chỉ cần làm ở văn phòng thị ủy và không mắc sai lầm, mấy năm sau cũng có thể được lên chức.

Hứa Lập âm thầm tính toán một chút, mặc dù phó trưởng phòng phòng thư ký – văn phòng thị ủy chỉ là cấp phó trưởng phòng nhưng cấp phó trưởng phòng này cách biệt một trời một vực với chức phó chủ tịch xã hiện tại của mình, điều duy nhất mình cần cân nhắc chính người làm bí thư thị ủy thay Văn Thiên là người thuộc hệ của bí thư Văn hay không? Người thay thế còn có thể trọng dụng mình không. Đừng để bí thư Văn vừa đi rồi mình bị vứt vào xó, vậy không bằng tiếp tục ở lại huyện Giang Ninh. Chẳng qua Văn Thiên kia lên làm phó bí thư tỉnh ủy, bất luận ai thay thế vị trí của y thì chắc cũng không đến mức không nể mặt Văn Thiên.

- Tiểu Hứa, bí thư Văn lần này giúp cháu là vì chuyện tổ điều tra Ủy ban kỷ luật tỉnh đến huyện Giang Ninh nên thiếu nhân tình của cháu. Nếu không theo thông lệ bí thư Văn quyết sẽ không thực hiện bất cứ thay đổi nhân sự nào trước khi đi. Tiểu Hứa, cháu cần phải nắm bắt cơ hội này, nó có rát nhiều chỗ tốt với tương lai phát triển của cháu.



Hứa Lập gật đầu nói:

- Vâng, cháu sẽ lên văn phòng thị ủy làm việc.

Phạm Kiệt mới đầu còn có chút lo lắng, ông sợ Hứa Lập không rõ tình hình. Bây giờ nghe Hứa Lập nhận lời, ông không khỏi cười nói:

- Ngày mai chú sẽ trả lời bí thư Văn, có lẽ hai ba ngày tới là có văn bản điều động cháu, cháu cũng cần nắm bắt thời gian bàn giao công việc ở xã Nhị Đạo với các lãnh đạo, cháu tuyệt đối đừng để công tác thu hút đầu tư của xã Nhị Đạo bị ảnh hưởng. Nếu không Triệu Bảo Cương nhất định sẽ tìm tới chú mà tính sổ.

- Chú yên tâm, công tác liên quan ở xã Nhị Đạo đã đi vào quỹ đạo, dù không có cháu cũng vẫn hoạt động bình thường được, không có gì phải lo lắng.

Đối với việc này Hứa Lập đương nhiên có nắm chắc. Công ty Huệ Tân căn bản chính là tài sản ngầm của mình, chỉ cần mình đồng ý thì sẽ không xảy ra chuyện gì bất ngờ cả.

Hắn mặc dù làm việc với Từ Đắc Hậu, Mã Kiện chưa lâu nhưng Hứa Lập có thể cảm nhận hai người chiếu cố mình như cha chú với con cái. Cho nên Hứa Lập cũng không coi bọn họ là người ngoài. Ngày hôm sau Hứa Lập quay về xã Nhị Đạo tự mình nói chuyện này với Từ Đắc Hậu và Mã Kiện. Từ Đắc Hậu và Mã Kiện mặc dù không nỡ để Hứa Lập đi nhưng con người hướng chỗ cao mà đi, nước chảy chỗ trúng, bọn họ không thể vì mình mà ảnh hưởng đến tiền đồ của Hứa Lập. Cho nên hai người đều nói chúc mừng, sau đó do Mã Kiện tự mình cùng Hứa Lập tới công trường thi công nói chuyện này. Dù sao chuyện này có thể nói là chuyện quan trọng nhất của xã Nhị Đạo, giao cho người khác Từ Đắc Hậu và Mã Kiện không yên tâm, phải do một trong hai người bọn họ phụ trách mới ổn.

Hứa Lập trước khi đi cũng đưa ra phương án cải cách y tế, giáo dục của xã Nhị Đạo mà mình đã viết giao cho Mã Kiện. Dù sao lần này Hứa Lập mất nhiều công sức thu hút đầu tư cũng là vì muốn cải thiện tình huống lạc hậu trong giáo dục, y tế của xã Nhị Đạo. Dù sau này xảy ra nhiều việc nhưng Hứa Lập vẫn không quên ý định ban đầu của mình.

Từ Đắc Hậu cùng Mã Kiện xem qua phương án cải cách của Hứa Lập, bọn họ đều cam đoan với Hứa Lập là chỉ cần tài chính của Nhị Đạo có tiền thì việc đầu tiên tiến hành là cải thiện tình hình giáo dục toàn xã. Không có nền giáo dục tốt đẹp thì dù có tiền nhiều hơn nữa cũng là kẻ giàu sổi, vĩnh viễn không kéo dài được.

Sau khi bàn giao các việc cần thiết, Hứa Lập rốt cục có thể yên tâm rời đi xã Nhị Đạo. Mặc dù chỉ làm việc ở đây vài tháng nhưng Hứa Lập rất có tình cảm với nơi đây.

Ngày thứ hai sau khi Phạm Kiệt chuyển đạt lại ý của Hứa Lập với Văn Thiên, văn bản điều động Hứa Lập cũng tới tay hắn. Chẳng qua nội dung văn bản có hơi khác so với lời Phạm Kiệt nói, thì ra trên văn bản viết rõ điều Hứa Lập lên văn phòng thị ủy làm phó trưởng phòng phòng thư ký, đồng thời để Hứa Lập ba ngày sau lên văn phòng thị ủy báo danh. Hứa Lập có thể nhận thấy Văn Thiên quả thật rất sốt ruột nếu không cũng không yêu cầu Hứa Lập lên nhận chức nhanh như vậy.

Hứa Lập vốn còn tưởng mình có thể làm thư ký ở văn phòng thị ủy đã là quá tốt, không ngờ mình vừa tới đã làm phó trưởng phòng, mặc dù cấp bậc giống bây giờ, vẫn là phó trưởng phòng nhưng một phó chủ tịch xã có thể so sánh với phó trưởng phòng – phòng thư ký thị ủy sao?

Phó trưởng phòng – phòng thư ký văn phòng thị ủy mặc dù chỉ là cấp phó trưởng phòng nhưng đây là phục vụ lãnh đạo, bất luận tới đâu đều cao hơn người một bậc. Sợ rằng Hứa Lập có trở lại huyện Giang Ninh, ngay cả bí thư huyện ủy Triệu Bảo Cương cũng phải tự mình tiếp đón.

Hứa Lập có thể làm tới mức này, tất cả người có quan hệ với Hứa Lập đều vui vẻ. Chẳng qua trong đó có hai người không vui nổi, một là Từ Cương – đồ đệ mới nhận của Hứa Lập, không ngờ sư phụ vừa nhận mình đã đi ngay, mình còn chưa học đủ mà. Người còn lại đương nhiên là bạn gái của Hứa Lập – Phạm Ngọc Hoa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Vi Quan

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook