Chương 119: Ủy ban kỷ luật tỉnh
Túy Tử Mộng Sinh
30/09/2013
Lý Tân sau khi thanh toán tiền tạm ứng cho công ty cầu đường Giang Ninh, y cũng thành lập một chi nhánh công ty ở Giang Ninh, để lại hai người còn đâu những người khác đều theo Lý Tân về Bắc Kinh. Dù sao hạng mục này tuy là hạng mục có ảnh hưởng lớn đến sự phát triển của Giang Ninh trong tương lai, nhưng đối với Lý Tân mà nói lần này đến đầu tư vào Giang Ninh chủ yếu là vì Hứa Lập mà thôi. Nếu không ở Trung Quốc có không ít các nơi kiếm được tiền nhanh hơn hạng mục này, y đâu cần phải bỏ ra vài trăm triệu vào đây, phải đợi bốn năm năm nữa mới thu được vốn. Nếu như vứt vài trăm triệu đó vào thị trường chứng khoán sợ rằng không cần nửa năm sẽ tăng gấp đôi.
Rất nhanh nửa tháng đã qua sau khi hợp đồng được ký kết. Các nhân viên, thiết bị của công ty cầu đường Giang Ninh đã bắt đầu tiến vào thôn Hồng Kỳ - xã Nhị Đạo, bắt đầu tiến hành làm đường.
Lời đồn về hạng mục đầu tư này đã sớm truyền khắp toàn huyện. Chứng kiến công ty cầu đường Giang Ninh đã bắt đầu thi công, quần chúng xã Nhị Đạo có thể nói rất vui mừng, dù sao người được lợi trực tiếp nhất chính là bọn họ. Bí thư huyện ủy Triệu Bảo Cương cũng thẳng lưng hơn rất nhiều. Một khi hạng mục đi vào sản xuất sẽ có thể giúp tài chính huyện tăng thêm hơn mười triệu, cái này còn chưa tính tới cổ tức của xã Nhị Đạo. Đồng thời Triệu Bảo Cương còn nghĩ đến qua hạng mục này mà kéo theo các sản nghiệp liên quan phát triển nhanh chóng, hạng mục đi vào sản xuất cũng giải quyết được việc làm cho ít nhất 500 người. Trong một hội nghị cán bộ toàn huyện, Triệu Bảo Cương rất tự tin cam đoan với toàn bộ cán bộ huyện trong vòng ba năm tiền nợ lương của huyện nhất định sẽ được trả hết, hơn nữa trong lương lai không lâu huyện ủy còn dự định tăng lương cho cán bộ toàn huyện.
Ngay lúc toàn huyện Giang Ninh còn đang hưng phấn vì hạng mục đã được khởi công thì lại xuất hiện một dòng nước ngầm.
10h30 phút ngày 1/11, trong sân Ủy ban kỷ luật huyện Giang Ninh đột nhiên có một đoàn xe tiến vào, biển số xe đúng là ở trên tỉnh, hơn nữa xe đi đầu còn có biển số thuộc top 100. Lão Lý đã làm người giữ cửa cổng Ủy ban kỷ luật huyện Giang Ninh mười năm nhưng chưa bao giờ phát hiện thoáng cái có nhiều xe mang biển tỉnh thành tới đây như vậy. Y vội vàng gọi điện vào văn phòng, báo cáo tình hình cho chánh văn phòng – Thái Bình.
Thái Bình nghe lão Lý báo cáo, y vội vàng dập máy chạy ra cửa sổ nhìn xuống dưới lầu. Chỉ thấy bên dưới tổng cộng có sáu xe đã dừng dưới sân, người trên xe đang xuống xe. Thái Bình nhíu mày, mình không nhận được thông báo là có đoàn kiểm tra của Ủy ban kỷ luật tỉnh tới mà? Những người này sao lại đột nhiên tới đây? Chẳng lẽ là?
Thái Bình vội vàng chạy về phía văn phòng đồng chí chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật huyện – Vu Dân Quyền, báo cáo qua tình hình với Vu Dân Quyền.
Vu Dân Quyền lúc này đang ở trong văn phòng xem văn bản. Thấy Thái Bình không gõ cửa tiến vào, vào trong còn thở hổn hển, Vu Dân Quyền khó hiểu hỏi:
- Tiểu Thái, cậu sao vậy? Sao lại vội vàng thế?
- Chủ nhiệm Vu… dưới lầu có một đoàn xe tới hình như là của Ủy ban kỷ luật tỉnh. Nhưng chúng tôi không nhận được thông báo liên quan, có phải là …
Vu Dân Quyền nhướng mày bỏ văn bản xuống. Y đứng lên đi ra cửa sổ nhìn xuống dưới lầu.
Lúc này người ở đội xe dưới lầu đã xuống hết xe, tổng cộng có mười mấy người đang đi vào trụ sở. Vu Dân Quyền nhìn người cầm đầu khá quen mắt nhưng trong lúc nhất thời không thể nghĩ ra. Khi y tập trung nhìn mấy chiếc xe, thấy biển số xe quen thuộc kia mới thầm than một tiếng. Y rốt cuộc nhớ ra người cầm đầu chính là trưởng phòng Thang – Thang Tùng Minh – trưởng phòng giám sát số 3 – Ủy ban kỷ luật tỉnh.
Bởi vì phòng giám sát số 3 – Ủy ban kỷ luật tỉnh là phòng chuyên môn phụ trách tiến hành quản lý các cán bộ vi phạm pháp luật ở các huyện, thị trong tỉnh cho nên Vu Dân Quyền sớm đã gặp Thang Tùng Minh này. Vu Dân Quyền sớm nghe nói Thang Tùng Minh này là Bao Công, khi tra án sẽ không nghe lời bất kỳ ai khác. Mặc dù đây là yêu cầu cơ bản của cán bộ ngành giám sát nhưng Thang Tùng Minh này lại rất đặc biệt. Vụ án qua tay y thường liên quan rất rộng, rất nhiều vụ ban đầu chỉ là nhằm vào một cán bộ lãnh đạo có sai lầm nhỏ nhưng khi lập án cuối cùng lại kéo theo không ít người. Chẳng qua Thang Tùng Minh này có uy vọng khá cao trong cán bộ, quần chúng bình thường, rất được lòng dân.
Vu Dân Quyền vừa thấy là Thang Tùng Minh liền vội vàng sai Thái Bình.
- Tiểu Thái, cậu lập tức thông báo lãnh đạo ở nhà cùng tôi xuống lầu. Ừ, không còn kịp rồi, cậu gọi mọi người đến phòng hội nghị chờ, cậu cùng tôi xuống lầu tiếp đón.
Thái Bình gật đầu chạy ra ngoài. Y gần ra khỏi cửa lại nghe Vu Dân Quyền nói.
- Bảo người của văn phòng đi mua hoa quả, chuẩn bị trà, thuốc.
Thái Bình một bên đáp lời, một bên chạy đi.
Vu Dân Quyền cảm thấy rất lo lắng, không biết Thang Tùng Minh này sao đột nhiên mang người tới huyện Giang Ninh, chẳng lẽ có vụ án lớn? Nhưng mình căn bản không nhận được đơn kiện nào mà. Hơn nữa dù có án cũng có thể là do Ủy ban kỷ luật thị xã điều tra, sao lại do Ủy ban kỷ luật tỉnh trực tiếp phái người điều tra? Nhưng nếu không có vụ án thì sao lại đột nhiên có nhiều người tới đây như vậy?
Vu Dân Quyền trong lúc nhất thời không hiểu rõ, y đành xuống lầu tiếp đón Thang Tùng Minh và các đồng chí khác.
Ở đầu hành lang tầng hai, Vu Dân Quyền gặp đoàn người Thang Tùng Minh. Vu Dân Quyền mỉm cười đi lên đón.
- Trưởng phòng Thang, tôi là Vu Dân Quyền –- Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật huyện Giang Ninh, chào mừng các đồng chí đến huyện Giang Ninh.
Nói xong y vươn tay ra tỏ vẻ hoan nghênh.
Nhưng không nghĩ tới Thang Tùng Minh chỉ xanh mặt chạm nhẹ tay Vu Dân Quyền rồi rút về. Vu Dân Quyền không khỏi xấu hổ nhưng không dám phát tác. Đối phương là trưởng phòng giám sát số 3 – Ủy ban kỷ luật tỉnh, về cấp bậc, vị trí đều cao hơn mình nhiều.
Thang Tùng Minh nói:
- Chủ nhiệm Vu, tôi lần này đại biểu Ủy ban kỷ luật tỉnh tới huyện Giang Ninh phá án, hy vọng anh có thể phối hợp.
- Nhất định, nhất định.
Vu Dân Quyền ngoài miệng đáp ứng nhưng trong lòng càng lo, chẳng lẽ có vị lãnh đạo nào của huyện gặp chuyện? Nếu không sao vòng qua cả Ủy ban kỷ luật thị xã, trực tiếp kinh động tới Ủy ban kỷ luật tỉnh?
- Chúng ta vào phòng hội nghị nói chuyện.
Vu Dân Quyền nói xong đi trước dẫn đoàn người Thang Tùng Minh vào phòng hội nghị. Ở cửa phòng hội nghị đã sớm có hai đồng chí phó chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật huyện đợi.
Thang Tùng Minh không hề khách khí dẫn đầu vào trong, y ngồi ở ghế chính giữa. Vu Dân Quyền và hai gã cấp phó ngồi ở một bên, bên còn lại là người đi cùng Thang Tùng Minh ngồi. Mà Thái Bình lại phụ trách rót trà, mời thuốc cho các vị lãnh đạo.
Rất nhanh nửa tháng đã qua sau khi hợp đồng được ký kết. Các nhân viên, thiết bị của công ty cầu đường Giang Ninh đã bắt đầu tiến vào thôn Hồng Kỳ - xã Nhị Đạo, bắt đầu tiến hành làm đường.
Lời đồn về hạng mục đầu tư này đã sớm truyền khắp toàn huyện. Chứng kiến công ty cầu đường Giang Ninh đã bắt đầu thi công, quần chúng xã Nhị Đạo có thể nói rất vui mừng, dù sao người được lợi trực tiếp nhất chính là bọn họ. Bí thư huyện ủy Triệu Bảo Cương cũng thẳng lưng hơn rất nhiều. Một khi hạng mục đi vào sản xuất sẽ có thể giúp tài chính huyện tăng thêm hơn mười triệu, cái này còn chưa tính tới cổ tức của xã Nhị Đạo. Đồng thời Triệu Bảo Cương còn nghĩ đến qua hạng mục này mà kéo theo các sản nghiệp liên quan phát triển nhanh chóng, hạng mục đi vào sản xuất cũng giải quyết được việc làm cho ít nhất 500 người. Trong một hội nghị cán bộ toàn huyện, Triệu Bảo Cương rất tự tin cam đoan với toàn bộ cán bộ huyện trong vòng ba năm tiền nợ lương của huyện nhất định sẽ được trả hết, hơn nữa trong lương lai không lâu huyện ủy còn dự định tăng lương cho cán bộ toàn huyện.
Ngay lúc toàn huyện Giang Ninh còn đang hưng phấn vì hạng mục đã được khởi công thì lại xuất hiện một dòng nước ngầm.
10h30 phút ngày 1/11, trong sân Ủy ban kỷ luật huyện Giang Ninh đột nhiên có một đoàn xe tiến vào, biển số xe đúng là ở trên tỉnh, hơn nữa xe đi đầu còn có biển số thuộc top 100. Lão Lý đã làm người giữ cửa cổng Ủy ban kỷ luật huyện Giang Ninh mười năm nhưng chưa bao giờ phát hiện thoáng cái có nhiều xe mang biển tỉnh thành tới đây như vậy. Y vội vàng gọi điện vào văn phòng, báo cáo tình hình cho chánh văn phòng – Thái Bình.
Thái Bình nghe lão Lý báo cáo, y vội vàng dập máy chạy ra cửa sổ nhìn xuống dưới lầu. Chỉ thấy bên dưới tổng cộng có sáu xe đã dừng dưới sân, người trên xe đang xuống xe. Thái Bình nhíu mày, mình không nhận được thông báo là có đoàn kiểm tra của Ủy ban kỷ luật tỉnh tới mà? Những người này sao lại đột nhiên tới đây? Chẳng lẽ là?
Thái Bình vội vàng chạy về phía văn phòng đồng chí chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật huyện – Vu Dân Quyền, báo cáo qua tình hình với Vu Dân Quyền.
Vu Dân Quyền lúc này đang ở trong văn phòng xem văn bản. Thấy Thái Bình không gõ cửa tiến vào, vào trong còn thở hổn hển, Vu Dân Quyền khó hiểu hỏi:
- Tiểu Thái, cậu sao vậy? Sao lại vội vàng thế?
- Chủ nhiệm Vu… dưới lầu có một đoàn xe tới hình như là của Ủy ban kỷ luật tỉnh. Nhưng chúng tôi không nhận được thông báo liên quan, có phải là …
Vu Dân Quyền nhướng mày bỏ văn bản xuống. Y đứng lên đi ra cửa sổ nhìn xuống dưới lầu.
Lúc này người ở đội xe dưới lầu đã xuống hết xe, tổng cộng có mười mấy người đang đi vào trụ sở. Vu Dân Quyền nhìn người cầm đầu khá quen mắt nhưng trong lúc nhất thời không thể nghĩ ra. Khi y tập trung nhìn mấy chiếc xe, thấy biển số xe quen thuộc kia mới thầm than một tiếng. Y rốt cuộc nhớ ra người cầm đầu chính là trưởng phòng Thang – Thang Tùng Minh – trưởng phòng giám sát số 3 – Ủy ban kỷ luật tỉnh.
Bởi vì phòng giám sát số 3 – Ủy ban kỷ luật tỉnh là phòng chuyên môn phụ trách tiến hành quản lý các cán bộ vi phạm pháp luật ở các huyện, thị trong tỉnh cho nên Vu Dân Quyền sớm đã gặp Thang Tùng Minh này. Vu Dân Quyền sớm nghe nói Thang Tùng Minh này là Bao Công, khi tra án sẽ không nghe lời bất kỳ ai khác. Mặc dù đây là yêu cầu cơ bản của cán bộ ngành giám sát nhưng Thang Tùng Minh này lại rất đặc biệt. Vụ án qua tay y thường liên quan rất rộng, rất nhiều vụ ban đầu chỉ là nhằm vào một cán bộ lãnh đạo có sai lầm nhỏ nhưng khi lập án cuối cùng lại kéo theo không ít người. Chẳng qua Thang Tùng Minh này có uy vọng khá cao trong cán bộ, quần chúng bình thường, rất được lòng dân.
Vu Dân Quyền vừa thấy là Thang Tùng Minh liền vội vàng sai Thái Bình.
- Tiểu Thái, cậu lập tức thông báo lãnh đạo ở nhà cùng tôi xuống lầu. Ừ, không còn kịp rồi, cậu gọi mọi người đến phòng hội nghị chờ, cậu cùng tôi xuống lầu tiếp đón.
Thái Bình gật đầu chạy ra ngoài. Y gần ra khỏi cửa lại nghe Vu Dân Quyền nói.
- Bảo người của văn phòng đi mua hoa quả, chuẩn bị trà, thuốc.
Thái Bình một bên đáp lời, một bên chạy đi.
Vu Dân Quyền cảm thấy rất lo lắng, không biết Thang Tùng Minh này sao đột nhiên mang người tới huyện Giang Ninh, chẳng lẽ có vụ án lớn? Nhưng mình căn bản không nhận được đơn kiện nào mà. Hơn nữa dù có án cũng có thể là do Ủy ban kỷ luật thị xã điều tra, sao lại do Ủy ban kỷ luật tỉnh trực tiếp phái người điều tra? Nhưng nếu không có vụ án thì sao lại đột nhiên có nhiều người tới đây như vậy?
Vu Dân Quyền trong lúc nhất thời không hiểu rõ, y đành xuống lầu tiếp đón Thang Tùng Minh và các đồng chí khác.
Ở đầu hành lang tầng hai, Vu Dân Quyền gặp đoàn người Thang Tùng Minh. Vu Dân Quyền mỉm cười đi lên đón.
- Trưởng phòng Thang, tôi là Vu Dân Quyền –- Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật huyện Giang Ninh, chào mừng các đồng chí đến huyện Giang Ninh.
Nói xong y vươn tay ra tỏ vẻ hoan nghênh.
Nhưng không nghĩ tới Thang Tùng Minh chỉ xanh mặt chạm nhẹ tay Vu Dân Quyền rồi rút về. Vu Dân Quyền không khỏi xấu hổ nhưng không dám phát tác. Đối phương là trưởng phòng giám sát số 3 – Ủy ban kỷ luật tỉnh, về cấp bậc, vị trí đều cao hơn mình nhiều.
Thang Tùng Minh nói:
- Chủ nhiệm Vu, tôi lần này đại biểu Ủy ban kỷ luật tỉnh tới huyện Giang Ninh phá án, hy vọng anh có thể phối hợp.
- Nhất định, nhất định.
Vu Dân Quyền ngoài miệng đáp ứng nhưng trong lòng càng lo, chẳng lẽ có vị lãnh đạo nào của huyện gặp chuyện? Nếu không sao vòng qua cả Ủy ban kỷ luật thị xã, trực tiếp kinh động tới Ủy ban kỷ luật tỉnh?
- Chúng ta vào phòng hội nghị nói chuyện.
Vu Dân Quyền nói xong đi trước dẫn đoàn người Thang Tùng Minh vào phòng hội nghị. Ở cửa phòng hội nghị đã sớm có hai đồng chí phó chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật huyện đợi.
Thang Tùng Minh không hề khách khí dẫn đầu vào trong, y ngồi ở ghế chính giữa. Vu Dân Quyền và hai gã cấp phó ngồi ở một bên, bên còn lại là người đi cùng Thang Tùng Minh ngồi. Mà Thái Bình lại phụ trách rót trà, mời thuốc cho các vị lãnh đạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.