Chương 457: Về nhà ăn tết
Túy Tử Mộng Sinh
25/06/2015
Sau khi thăm hết gần 20 thôn dân bị ung thư, Hứa Lập rời khỏi bệnh viện.
Hứa Lập về lại Vọng Giang đã là ngày 27/12, sắp tới tết
13 thường vụ thị ủy Vọng Giang phân biệt dẫn đoàn đến các ban ngành trong thị xã, đi thăm các cán bộ về hưu, quần chúng khó khăn, công nhân mất việc, cho bọn họ cảm nhận được sự quan tâm của Đảng, chính phủ, cố gắng cho dân chúng toàn thị xã được hưởng cái tết vui vẻ, hạnh phúc.
Lúc này khắp đường phố Vọng Giang đều tràn ngập không khí tết. Ở cửa các ban ngành thị ủy, chính quyền đều treo cờ, treo đèn lồng. ngay cả nhà người dân cũng treo đèn lồng đỏ, cả Vọng Giang chìm đắm trong không khí lễ tết.
Ngày 28/12, Hứa Lập một lần nữa triệu tập hội nghị thường vụ thị ủy Vọng Giang tiến hành bố trí công tác đảm bảo an toàn sản xuất, phòng cháy chữa cháy trong dịp tết… ci hắn chúc mừng mọi người năm mới vui vẻ, hy vọng mọi người đợt tết sẽ có tiến bộ mới.
Chiều cùng ngày Hứa Lập an bài công việc với Nhâm Minh Sơn, dặn Nhâm Minh Sơn vài câu. Đợt tết này hắn phải về Giang Ninh cũng như lên tỉnh chúc tết các vị lãnh đạo. Hắn yêu cầu Nhâm Minh Sơn nhất định chú ý tình hình, nếu như trong đợt tết có việc quan trọng gì thì gọi điện cho hắn, tuyệt đối không được khinh thường.
Nhâm Minh Sơn liên tục gật đầu, lãnh đạo coi mình là thân tín, coi là cặp mắt. Nhâm Minh Sơn đương nhiên không phụ tín nhiệm của Hứa Lập. Y vội vàng nói.
- Xin bí thư Hứa yên tâm về nhà ăn tết, bên này có tôi rồi.
Hứa Lập sau đó cùng Thôi Lâm cùng nhau về tới Tùng Giang. Để Thôi Lâm về nhà, Hứa Lập tự mình lái xe đi đón Phạm Ngọc Hoa, hai người đi mua quà rồi suốt đêm chạy về Giang Ninh.
Mặc dù về tới nhà đã là hơn 7h tối nhưng bố mẹ hắn cùng với cô em gái nuôi Tô Thiên Nguyệt vẫn chưa ăn cơm, bọn họ chờ hai người Hứa Lập, Phạm Ngọc Hoa về nhà ăn bữa cơm đoàn viên. Nhìn hai người Hứa Lập, Phạm Ngọc Hoa vào cửa còn hôn nhẹ nhau, hai ông bà cười rất tươi. Một năm qua hai ông bà rất tự hào về Hứa Lập. Có con như Hứa Lập thì hai người có gì không vui mừng chứ?
Đặc biệt là Hứa Thành Hữu càng đắc ý, bây giờ ở trường đừng nói là giáo viên bình thường, ngay cả hiện trường cũng phải thân thiết gọi ông là Hứa lão ca. Cuối năm khi lãnh đạo phòng giáo dục tới trường kiểm tra, buổi trưa trong bữa ăn trưởng phòng giáo dục còn gọi mình lên, bảo mình ngồi cạnh y, y không ngừng thân thiết hỏi thăm ông. Hiệu trưởng ngồi bên thấy vậy không khỏi toát mồ hôi, lúc ấayashth chỉ cần nói bậy vài câu chỉ sợ là chức hiệu trưởng của tên kia không làm nổi.
Trên bàn vị trưởng phòng kia còn mời rượu Hứa Thành Hữu, hỏi ông ở trường có thoải mái không, nếu có ý kiến gì cứ nói, bọn họ nhất định sẽ kịp thời sửa chữa. Đây coi như là để Hứa lão thấy được lực lượng của quyền thế.
Về phần Đổng Tinh ở đơn vị càng như thần tiên, bà đi làm cũng như không. Sáng mỗi ngày bà đều có thời gian đi chợ mua đồ ăn cho chồng và Thiên Nguyệt, buổi chiều thì bà thường xuyên cùng một nữ phó giám đốc duy nhất ở công ty đi dạo phố, đi siêu thị. Vị nữ phó giám đốc kia thậm chí còn có thể chủ động tìm tới bà để nói chuyện, không biết ai là lãnh đạo của ai nữa.
Mà những người bà con ngày xưa không bao giờ gặp mặt, còn cả những người coi thường vợ chồng ông bà, tới hôm nay đều đến nhà nịnh nọt, chỉ mong bà nói tốt cho bọn họ. Đặc biệt là anh của Đổng Tinh, mấy năm nay tiền đồ càng tốt hơn, y mới được đề bạt làm tổ trưởng chưa đầy hai năm nhưng lại thoáng cái trở thành phó trưởng phòng lâm nghiệp có thực quyền.
Chẳng qua người anh kia tuy lên chức nhưng khi gặp Đổng Tinh lại càng thêm thân thiết. Lời bà nói thì đối phương không dám nói một chữ không. Bà chị dâu càng ngoan ngoãn như con mèo, không dám lớn tiếng một lần nào cả.
Hai vợ chồng ông bà biết tất cả biến hoá này đều do con trai Hứa Lập. Theo chức vụ Hứa Lập lên cao, địa vị của hai vợ chồng ông bà cũng không ngừng tăng lên. Ngày hôm qua đồng chí ở văn phòng huyện ủy còn gọi điện tới hỏi thăm tình hình trong nhà, còn nói bí thư huyện ủy sẽ đích thân tới chúc tết. Mặc dù hai ông bà biết bí thư huyện ủy huyện Giang Ninh tới không phải vì mình nhưng mấy khi vị lãnh đạo to nhất huyện tới nhà một người dân bình thường chúc tết chứ? Nói ra cũng thấy vinh quang, những người thân, bạn bè ông bà biết tin này nhất định sẽ rất hâm mộ.
Tô Thiên Nguyệt vừa nhìn thấy Hứa Lập càng cười tươi như hoa. Cô bé khoác chặt tay Hứa Lập không chịu buông. Phạm Ngọc Hoa ở bên cầm một túi đồ không thể làm cho Tô Thiên Nguyệt rời khỏi Hứa Lập, cô thấy thế không khỏi ghen tị.
Hai người Hứa Lập, Phạm Ngọc Hoa vào nhà, Hứa Thành Hữu vội vàng đi dọn đồ ăn, Đổng Tinh lại cầm tay Phạm Ngọc Hoa nói chuyện.
- Mẹ, trong thời gian này tình hình của Thiên Nguyệt có tốt không? Có theo kịp chương trình học không ạ?
Hứa Lập nhẹ nhàng sờ sờ đầu Tô Thiên Nguyệt nói.
Thời gian trước con Lưu Hồng Đào đã đưa Lưu Hiểu An sang Mỹ, mà Tô Thiên Nguyệt cũng được đưa đến nhà bố mẹ Hứa Lập. Vì để Tô Thiên Nguyệt nhanh chóng theo kịp chương trình học của các bạn cùng trang lứa, Hứa Lập còn bảo bố mời mấy giáo viên ở trường đến nhà dạy bù cho Tô Thiên Nguyệt.
Nếu như là trước đây thì Hứa Thành Hữu dù có nhờ người, cho người ta tiền, người ta còn không chắc đã tới. Nhưng thân phận của ông bây giờ đã khác, ông nói với hiệu trưởng là hy vọng mời hai giáo viên hết giờ dạy đến nhà dạy bù cho một cô bé. Hiệu trưởng hỏi biết được cô bé kia là em gái nuôi của Hứa Lập, y không cần Hứa Thành Hữu đi tìm giáo viên mà đã tự bố trí năm giáo viên giỏi nhất trường đến dạy thêm cho Thiên Nguyệt.
Hơn nữa năm giáo viên này không chỉ dạy văn, toán, tiếng Anh mà còn có một giáo viên dạy âm nhạc, một dạy vi tính. Theo hiệu trưởng nói thì cô bé cần học một cách toàn diện mới phát triển được, hơn nữa các giáo viên kia đều không lấy tiền công.
Do Thiên Nguyệt nhiều năm không đi học nên bình thường từ thứ hai tới thứ năm Hứa Thành Hữu khi đi làm liền đưa Thiên Nguyệt đến tường rồi do năm giáo viên thay phiên nhau dạy cô bé, lúc không có tiết dạy cũng dạy cho cô bé. Các loại nhạc cụ, máy vi tính trong trường Thiên Nguyệt thích dùng gì cứ dùng. Mà cuối tuần do ở nhà chưa có đàn, chưa có máy vi tính nên hai môn này không học được, chỉ có thể mời ba giáo viên văn, toán, tiếng Anh đến nhà dạy cho Thiên Nguyệt.
Hứa Lập về lại Vọng Giang đã là ngày 27/12, sắp tới tết
13 thường vụ thị ủy Vọng Giang phân biệt dẫn đoàn đến các ban ngành trong thị xã, đi thăm các cán bộ về hưu, quần chúng khó khăn, công nhân mất việc, cho bọn họ cảm nhận được sự quan tâm của Đảng, chính phủ, cố gắng cho dân chúng toàn thị xã được hưởng cái tết vui vẻ, hạnh phúc.
Lúc này khắp đường phố Vọng Giang đều tràn ngập không khí tết. Ở cửa các ban ngành thị ủy, chính quyền đều treo cờ, treo đèn lồng. ngay cả nhà người dân cũng treo đèn lồng đỏ, cả Vọng Giang chìm đắm trong không khí lễ tết.
Ngày 28/12, Hứa Lập một lần nữa triệu tập hội nghị thường vụ thị ủy Vọng Giang tiến hành bố trí công tác đảm bảo an toàn sản xuất, phòng cháy chữa cháy trong dịp tết… ci hắn chúc mừng mọi người năm mới vui vẻ, hy vọng mọi người đợt tết sẽ có tiến bộ mới.
Chiều cùng ngày Hứa Lập an bài công việc với Nhâm Minh Sơn, dặn Nhâm Minh Sơn vài câu. Đợt tết này hắn phải về Giang Ninh cũng như lên tỉnh chúc tết các vị lãnh đạo. Hắn yêu cầu Nhâm Minh Sơn nhất định chú ý tình hình, nếu như trong đợt tết có việc quan trọng gì thì gọi điện cho hắn, tuyệt đối không được khinh thường.
Nhâm Minh Sơn liên tục gật đầu, lãnh đạo coi mình là thân tín, coi là cặp mắt. Nhâm Minh Sơn đương nhiên không phụ tín nhiệm của Hứa Lập. Y vội vàng nói.
- Xin bí thư Hứa yên tâm về nhà ăn tết, bên này có tôi rồi.
Hứa Lập sau đó cùng Thôi Lâm cùng nhau về tới Tùng Giang. Để Thôi Lâm về nhà, Hứa Lập tự mình lái xe đi đón Phạm Ngọc Hoa, hai người đi mua quà rồi suốt đêm chạy về Giang Ninh.
Mặc dù về tới nhà đã là hơn 7h tối nhưng bố mẹ hắn cùng với cô em gái nuôi Tô Thiên Nguyệt vẫn chưa ăn cơm, bọn họ chờ hai người Hứa Lập, Phạm Ngọc Hoa về nhà ăn bữa cơm đoàn viên. Nhìn hai người Hứa Lập, Phạm Ngọc Hoa vào cửa còn hôn nhẹ nhau, hai ông bà cười rất tươi. Một năm qua hai ông bà rất tự hào về Hứa Lập. Có con như Hứa Lập thì hai người có gì không vui mừng chứ?
Đặc biệt là Hứa Thành Hữu càng đắc ý, bây giờ ở trường đừng nói là giáo viên bình thường, ngay cả hiện trường cũng phải thân thiết gọi ông là Hứa lão ca. Cuối năm khi lãnh đạo phòng giáo dục tới trường kiểm tra, buổi trưa trong bữa ăn trưởng phòng giáo dục còn gọi mình lên, bảo mình ngồi cạnh y, y không ngừng thân thiết hỏi thăm ông. Hiệu trưởng ngồi bên thấy vậy không khỏi toát mồ hôi, lúc ấayashth chỉ cần nói bậy vài câu chỉ sợ là chức hiệu trưởng của tên kia không làm nổi.
Trên bàn vị trưởng phòng kia còn mời rượu Hứa Thành Hữu, hỏi ông ở trường có thoải mái không, nếu có ý kiến gì cứ nói, bọn họ nhất định sẽ kịp thời sửa chữa. Đây coi như là để Hứa lão thấy được lực lượng của quyền thế.
Về phần Đổng Tinh ở đơn vị càng như thần tiên, bà đi làm cũng như không. Sáng mỗi ngày bà đều có thời gian đi chợ mua đồ ăn cho chồng và Thiên Nguyệt, buổi chiều thì bà thường xuyên cùng một nữ phó giám đốc duy nhất ở công ty đi dạo phố, đi siêu thị. Vị nữ phó giám đốc kia thậm chí còn có thể chủ động tìm tới bà để nói chuyện, không biết ai là lãnh đạo của ai nữa.
Mà những người bà con ngày xưa không bao giờ gặp mặt, còn cả những người coi thường vợ chồng ông bà, tới hôm nay đều đến nhà nịnh nọt, chỉ mong bà nói tốt cho bọn họ. Đặc biệt là anh của Đổng Tinh, mấy năm nay tiền đồ càng tốt hơn, y mới được đề bạt làm tổ trưởng chưa đầy hai năm nhưng lại thoáng cái trở thành phó trưởng phòng lâm nghiệp có thực quyền.
Chẳng qua người anh kia tuy lên chức nhưng khi gặp Đổng Tinh lại càng thêm thân thiết. Lời bà nói thì đối phương không dám nói một chữ không. Bà chị dâu càng ngoan ngoãn như con mèo, không dám lớn tiếng một lần nào cả.
Hai vợ chồng ông bà biết tất cả biến hoá này đều do con trai Hứa Lập. Theo chức vụ Hứa Lập lên cao, địa vị của hai vợ chồng ông bà cũng không ngừng tăng lên. Ngày hôm qua đồng chí ở văn phòng huyện ủy còn gọi điện tới hỏi thăm tình hình trong nhà, còn nói bí thư huyện ủy sẽ đích thân tới chúc tết. Mặc dù hai ông bà biết bí thư huyện ủy huyện Giang Ninh tới không phải vì mình nhưng mấy khi vị lãnh đạo to nhất huyện tới nhà một người dân bình thường chúc tết chứ? Nói ra cũng thấy vinh quang, những người thân, bạn bè ông bà biết tin này nhất định sẽ rất hâm mộ.
Tô Thiên Nguyệt vừa nhìn thấy Hứa Lập càng cười tươi như hoa. Cô bé khoác chặt tay Hứa Lập không chịu buông. Phạm Ngọc Hoa ở bên cầm một túi đồ không thể làm cho Tô Thiên Nguyệt rời khỏi Hứa Lập, cô thấy thế không khỏi ghen tị.
Hai người Hứa Lập, Phạm Ngọc Hoa vào nhà, Hứa Thành Hữu vội vàng đi dọn đồ ăn, Đổng Tinh lại cầm tay Phạm Ngọc Hoa nói chuyện.
- Mẹ, trong thời gian này tình hình của Thiên Nguyệt có tốt không? Có theo kịp chương trình học không ạ?
Hứa Lập nhẹ nhàng sờ sờ đầu Tô Thiên Nguyệt nói.
Thời gian trước con Lưu Hồng Đào đã đưa Lưu Hiểu An sang Mỹ, mà Tô Thiên Nguyệt cũng được đưa đến nhà bố mẹ Hứa Lập. Vì để Tô Thiên Nguyệt nhanh chóng theo kịp chương trình học của các bạn cùng trang lứa, Hứa Lập còn bảo bố mời mấy giáo viên ở trường đến nhà dạy bù cho Tô Thiên Nguyệt.
Nếu như là trước đây thì Hứa Thành Hữu dù có nhờ người, cho người ta tiền, người ta còn không chắc đã tới. Nhưng thân phận của ông bây giờ đã khác, ông nói với hiệu trưởng là hy vọng mời hai giáo viên hết giờ dạy đến nhà dạy bù cho một cô bé. Hiệu trưởng hỏi biết được cô bé kia là em gái nuôi của Hứa Lập, y không cần Hứa Thành Hữu đi tìm giáo viên mà đã tự bố trí năm giáo viên giỏi nhất trường đến dạy thêm cho Thiên Nguyệt.
Hơn nữa năm giáo viên này không chỉ dạy văn, toán, tiếng Anh mà còn có một giáo viên dạy âm nhạc, một dạy vi tính. Theo hiệu trưởng nói thì cô bé cần học một cách toàn diện mới phát triển được, hơn nữa các giáo viên kia đều không lấy tiền công.
Do Thiên Nguyệt nhiều năm không đi học nên bình thường từ thứ hai tới thứ năm Hứa Thành Hữu khi đi làm liền đưa Thiên Nguyệt đến tường rồi do năm giáo viên thay phiên nhau dạy cô bé, lúc không có tiết dạy cũng dạy cho cô bé. Các loại nhạc cụ, máy vi tính trong trường Thiên Nguyệt thích dùng gì cứ dùng. Mà cuối tuần do ở nhà chưa có đàn, chưa có máy vi tính nên hai môn này không học được, chỉ có thể mời ba giáo viên văn, toán, tiếng Anh đến nhà dạy cho Thiên Nguyệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.