Trong Suốt Gặp Tiểu Chính Thái
Chương 23: Nhiều khuôn mặt tươi cười như vậy
Quỷ Quái Muội
10/03/2017
Chỉ huy đã xuống mạng không thèm nói lại, trên IS giống như có một bài hát
hành khúc trong lòng mọi người. Ở trò chơi, hai bên sau khi kiểm tra
nhân số cũng bám riết không tha tiếp tục dây dưa. Luyến Thiên Ngu Ngốc
cũng không ngoại lệ.
Đang thời điểm Tiểu Hỉ đang chém giết hăng say thì GM rốt cuộc cũng công bố kết quả trận đấu.
Hệ thống: Long Đoàn Thần Thoại VS Thiên Đoàn Ham Chiến: 1:0.
‘Răng rắc’ một tiếng, Tiểu Hỉ không cẩn thận làm rơi bàn phím xuống sàn nhà, cũng may là còn có cái đế chống đỡ, trên màn hình, các thành viên trong Long Đoàn Thần Thoại điên cuồng mà gõ chữ ” Long Đoàn Thần Thoại, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, vĩnh viễn vô địch.”
Tiểu Hỉ cắn chặt răng, trong mũi cay cay, mi mắt rươm rướm, trong IS lẳng lặng, không ai nói chuyện.
Không khí nặng nề, có người không chịu nổi không khí hiu quạnh như vậy nên lặng lẽ tắt IS. Tiểu Hỉ trừng mắt nhìn kênh IS vẫn không nhúc nhích, mãi đến khi có một giọng nói quen thuộc vang lên.
“Sao mọi người không nói tiếng nào cả vậy?” Luyến Thiên Ngàn Trần nghi hoặc hỏi han.
Tiểu Hỉ bỉu môi, nhìn vào màn hình thấy có người lập tức theo chân báo cáo kết quả đoàn chiến với đội trưởng, vốn tưởng rằng cậu ta sẽ an ủi mọi người là không sao cả, ai ngờ cậu ta nhẹ nhàng cười cười: “MV chúng ta đã làm xong rồi, mọi người muốn xem không?”
Tất cả mọi người kinh ngạc, thời này khắc này là thích hợp để bàn luận chuyện ảnh chụp hay sao?
Tiểu Hỉ mang theo một bụng nghi ngờ click chuột vào link mà Luyến Thiên Ngàn Trần gửi cho. Trên trang thứ nhất của MV viết là: “Thiên Đoàn Ham Chiến, trọn đời huy hoàng, viễn vĩnh không nói bại!”
Viễn vĩnh không nói bại!
Viễn vĩnh không nói bại!!!!!!
Tiểu Hĩ bỗng nhiên biết được dụng ý của Ngàn Trần, viễn vĩnh không nói bại nha!
Dòng chữ kia vài giây sau chuyển qua hình khác, đó là một khuôn mặt trắng noãn không thua gì Tiểu Phúc, không mặt tinh xảo mang theo nụ cười thật sâu, đôi mắt kiên nghị lại mang theo ánh nhìn lợi hại, giống như có thể nhìn thấu người ta. Cậu ta nhẹ nhàng giơ tay trái lên muốn làm ra chữ V chiến thắng, kết quả hai ngón tay chúi xuống dưới nên làm bức hình có vẻ buồn cười.
Ở dưới bức ảnh, viết là: Ta là Luyến Thiên Ngàn Trần.
Vừa mới bắt đầu là Tiểu Hỉ đã bị khuôn mặt đẹp của cậu ta làm hoảng sợ, bây giờ nhìn thấy dòng chữ này, Tiểu Hỉ……… >:<, uổng công cô vẫn còn nghĩ cậu nhóc này chỉ nhỏ hơn cô mấy tháng thôi, bây giờ nhìn hình này, cậu ta căn bản là không đến 20 tuổi???? >”<
Tấm tiếp theo, là một cô gái tóc dài trông rất ôn nhu, bụng của cô ấy trông hơi to, có lẽ là đang mang bầu, một tay đỡ thắt lưng, nhẹ nhàng mà ngồi trên ghế, nở một nụ cười hạnh phúc. Đây, chính là người sáng lập ra Thiên Đoàn, Luyến Thiên Xà Vũ. Đến giờ Tiểu Hỉ mới biết được vì sao người sáng lập trong truyền thuyết phải rời khỏi Thiên Đoàn, bởi vì cô ấy, đang mang thai……
Bức hình tiếp theo, là Dạ có diện mạo cũng giống như tiếng nói của cô ấy, rất ngọt ngào, khuôn mặt mập mạp trắng noãn. Rồi Tiểu Phong nghịch ngợm lại gầy yếu, Trà Xanh ôm con trai cười đến sáng lạn…….
Chỉ nghe được giọng nói mọi người trên IS, chưa bao giờ biết, những người này đều hạnh phúc như thế.
Nhìn nhìn những không mặt tươi cười kia, Tiểu Hỉ cầm lòng không đậu cũng mỉm cười theo. Lơ đãng nhìn qua hình mình một cái, sau đó nhấn nút tiếp theo, hình này là bóng dáng của một chàng trai mang theo quả bóng rổ, mang túi rời khỏi một cái quán nào đó.
Tiểu Hỉ sửng sốt, theo bản năng nhìn xuống xem tên ai—- Luyến Thiên Tinh Quang, sau đó nhịn không được hét lớn.
“Vì cái gì?” Trong IS đang im lặng, giọng nói của Ngu Ngốc tỉ nghe có vẻ vô cùng nóng nảy.
Tựa hồ trong nháy mắt, tất cả mọi người đều giống như bừng tỉnh, liên tiếp ‘vì cái gì vì cái gì’.
“Vì cái gì?? Ngàn Trần cậu rốt cuộc bao nhiêu tuổi?”
“Mười tám.”
“…………….”
Mọi người trầm mặc.
Tiếp theo, lại có người chưa chịu từ bỏ ý định: “Trà Xanh bao nhiêu?”
“Ba mươi bốn.”
“…………………”
Tiểu Hỉ khóc ròng, cái người này mỗi ngày đều kêu cô là Ngu Ngốc tỉ năm nay…… ba mươi bốn tuổi? Ai tới nhéo cô một cái cho tỉnh lại đi!!!!
“Ah! Tỉ tỉ vô cùng đáng yêu nhé!” Luyến Thiên Dạ dường như phát hiện ra ảnh chụp của Ngu Ngốc tỉ.
“…………..” Tiểu Hỉ tiếp tục khóc ròng.
“Woawoa, không nghĩ tới Ngu Ngốc tỉ và Dạ đều là mĩ nữ nha!”
“Còn đây nữa này!”
Ở trong đây, con gái luôn khiến người ta chú ý nhiều hơn.
“Còn có Đường Nhân nữa………. Ngàn Trần, sao ta lại không biết Thiên Đoàn của chúng ta có nhiều mĩ nữ như thế chứ?”
“Aaaaa…….. còn có yêu nhân nữa!” Luyến Thiên Hồng Lệ bỗng hét lên.
Tiểu Hỉ vội nhìn vài MV, trong đó là một mĩ nữ hễ nhìn một cái là làm cho người ta không thể nhìn đi chỗ khác, đôi mắt long lanh đang nhìn mọi người. Tên của tấm ảnh này là———- Luyến Thiên Bá Vương!
“Trời đất ơi, Bá Vương rốt cuộc là nhân yêu hay là yêu nhân vậy nè?” Tất cả mọi người đều đã nghe qua giọng nói của Bá Vương rồi, trầm ổn như thế khí phách như thế, giống như một thằng nhóc áo thun quần bò, làm sao lại có thể tưởng tượng được là một mĩ nữ tóc quăn chứ????
“Hừ!” Luyến Thiên Bá Vương hừ lạnh một tiếng, không trả lời.
Mọi người nhất tề ra trận, thề không ép được Bá Vương nói ra chân tướng là không chịu. Sau một hồi đấu đá túi bụi trên IS, Luyến Thiên Ngàn Trần lúc này mới ra mặt: “Bá Vương là con gái……….”
“…………..”
Mọi người hóa đá.
“Nhưng giọng của cô ấy thì giống nam hơn, dễ bị người ta nghe lầm, miễn bị mắng là nhân yêu nên cô ấy nói mình là nam……”
“…………….”
Mọi người tiếp tục hóa đá.
“Đương nhiên, phần lớn thời gian cô ấy đều dùng giọng khác……….”
“………………”
Tốt lắm tốt lắm, bây giờ Tiểu Hỉ đã không có từ nào để hình dung cảm thụ của mình rồi.
Mọi người lại đùa giỡn Luyến Thiên Bá Vương một hồi, rồi lại bình luận ảnh chụp của nhau. Cười, đùa, bóng ma thất bại của trận đoàn chiến vừa rồi dường như biến mất không còn tăm hơi, Tiểu Hỉ tươi cười rất nhiều, lại không khỏi bắt đầu bội phục Ngàn Trần, cậu ta quả là có chiêu dời đi sự chú ý thật là tuyệt diệu.
Mọi người bị dời đi tầm mắt, đem MV xem một lần rồi lại một lần.
Rốt cuộc cũng có người bất mãn giống Tiểu Hỉ.
“Ủa, Tinh Quang đâu? Sao lại không có bóng dáng của Tinh Quang?” Tiểu Phong oán hận cắn môi, vô cùng khó chịu.
“Đúng đó! Sao lại không có hình của Tinh Quang, Ngu Ngốc tỉ, tỉ phải dạy dỗ lại Tinh Quang đi thôi!” Cho xin đi, Trà Xanh đại thúc àh, đừng bảo tôi là tỉ nữa………. Tiểu Hỉ yên lặng rơi lệ.
“Bóng dáng trông rất tuấn tú! Tỉ tỉ, Tinh Quang là mĩ nam đúng không?”
Ta làm sao biết được chứ?! Cậu muốn biết thì đi hỏi cậu ta đi, Tiểu Hỉ giật giật miệng, trong lòng âm thầm khó chịu.
“Ngu Ngốc tỉ, không phải là tỉ mới lần đầu nhìn thấy ảnh chụp của Tinh Quang chứ?” Hồng Lệ chết tiệt kia, Ngu Ngốc tỉ không đội trời chung với cô!
“Không thể nào? Tinh Quang si tình với tỉ như vậy, làm sao mà không cho tỉ xem ảnh chụp được chứ?”
“Ta thấy Tinh Quang trúng độc của Ngu Ngốc tỉ rồi! Ngày hôm qua cậu ta vì Ngu Ngốc tỉ, thiếu chút nữa đem kênh IS của Thần Thoại phá tan rồi!”
“Gì cơ? Vô Địch, cậu nói thật sao?”
“Đương nhiên, ngày hôm qua ta đi qua kênh IS của Thần Thoại, tội nghiệp nó bị biến thành loạn thất bát tao, cứ mỗi năm ba phút là bị rớt một lần!”
“………………..”
Mọi người giật mình.
Tiểu Hỉ trừng mắt nhìn màn hình, không biết nên nói cái gì. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Đêm qua Tinh Quang đã làm cái gì rồi? Đến bây giờ cậu ta còn chưa có tới là bởi vì cái gì? Trong IS mọi người dần dần đi sai lệch phương hướng. Chỉ có mình Tiểu Hỉ là không nói tiếng nào nhìn vào bóng dáng trong bức hình kia.
Không thể không nói, bóng dáng tiểu tử này trông cũng đẹp thật.
Rốt cuộc Tiểu Hỉ cười hì hì trở lại IS, phát hiện Luyến Thiên Ngàn Trần tán gẫu riêng với cô.
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Tỷ, đệ có chuyện muốn nhờ tỉ giúp đỡ!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc “?”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Chính là diễn đàn của Thiên Đoàn, đệ muốn nhờ tỉ giúp đỡ đệ quản lí một chút!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc: “Làm sao thế? Không phải có nhiều người như thế sao?”
Ngàn Trần trầm mặc một chút, rốt cuộc tặng lại Tiểu Hỉ một đoạn văn sau.
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Đệ nói thật với tỉ vậy! Tuy rằng mục đích của đệ là muốn làm cho Thiên Đoàn lớn mạnh hơn, nhưng Tư Phục này sớm hay muộn gì cũng bị thu hồi! Một khi phía công ty ra phiên bản mới 2.0 thì Tư Phục bị thu hồi dần, đến lúc đó gia tộc Tư Phục coi như xong đời!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Vì thế nên đệ lập một diễn đàn, đem mọi chuyện to nhỏ trong Thiên Đoàn của chúng ta ghi chép lại. Về sau mọi người không ở cùng nhau thì cũng có cái để mà ghi nhớ!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Đệ biết tỉ viết tiểu thuyết, cho nên rất có phong cách hành văn, việc quản lí diễn đàn trên dưới toàn bộ Thiên Đoàn chỉ có mình tỉ có năng lực này!”
Thấy đến câu cuối cùng, Tiểu Hỉ thẹn thùng gãi gãi mặt, xấu hổ không thôi.
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc: “Ta chỉ là một người bé nhỏ thôi, viết tiểu thuyết cũng không ai xem, phương diện hành văn này cũng thật khó nói!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Tỉ, đừng khiêm nhường mà, người bình thường muốn viết còn viết không được nữa là !! Tỉ giúp đệ đi, đi mà!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc: “Nhưng mà ta không biết gì hết!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Không sao cả, tỉ rất nhanh sẽ quen thôi!”
Coi mòi là vô luận thế nào, cậu ta cũng đem chuyện quản lí diễn đàn ném cho cô, Tiểu Hỉ gãi gãi hai gò má nữa ngày, rốt cuộc rồi cũng đồng ý, Luyến Thiên Ngàn Trần lúc này mới yên lòng, không tới một phút đồng hồ sau đã thay đổi vị trí của cô trên diễn đàn— làm quản lí rồi!
Tiểu Hỉ đang định đi nghiên cứu diễn đàn đột nhiên nhớ tới chuyện tài khoản.
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc: “Ngày hôm qua đệ lấy add ta đổi sao?”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Không phải, là Tinh Quang làm!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc: “Gì cơ?”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Ha ha, đệ nói với huynh ấy mật mã của tỉ, tỉ, Tinh Quang đối với tỉ thật là tốt!”
Tốt, tốt đến cả người nổi da gà rồi này. Thấy cô không nói, Tinh Quang lại nổi tính bà tám lên.
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Tỉ, nhanh chóng nắm chắc vào. Tinh Quang dường như thích tỉ thật rồi đấy!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc: “……….”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Tỉ có biết vì sao đệ phải tiếp quản đoàn này không?”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc: “Vì sao?”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Ông xã của Xã Vũ là anh họ của đệ. Bọn họ cũng quen nhau trong Ham Chiến, người nhà anh họ đệ không thích Xà Vũ, chống chết không đồng ý bọn họ cùng một chỗ!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Đệ đã nói qua, Thiên Đoàn là bị người của Cừu Đoàn dùng thủ đoạn ti tiện thâu gôm, lúc đó Xà Vũ mới thành lập Thiên Đoàn. Lúc trước, người sáng lập của Cừu Đoàn chính là anh họ của đệ. Hai người bọn họ, từ Internet đến ngoài đời đều rất khó khăn. Cuối cùng bọn họ cũng ở cùng nhau, sau khi Xà Vũ mang thai liền đem Thiên Đoàn giao cho đệ………..”
Tiểu Hỉ mím môi, trong đầu suy nghĩ a suy nghĩ, một lúc sao mới nói lại một câu.
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc: “Ta không tin Internet.”
Đang thời điểm Tiểu Hỉ đang chém giết hăng say thì GM rốt cuộc cũng công bố kết quả trận đấu.
Hệ thống: Long Đoàn Thần Thoại VS Thiên Đoàn Ham Chiến: 1:0.
‘Răng rắc’ một tiếng, Tiểu Hỉ không cẩn thận làm rơi bàn phím xuống sàn nhà, cũng may là còn có cái đế chống đỡ, trên màn hình, các thành viên trong Long Đoàn Thần Thoại điên cuồng mà gõ chữ ” Long Đoàn Thần Thoại, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, vĩnh viễn vô địch.”
Tiểu Hỉ cắn chặt răng, trong mũi cay cay, mi mắt rươm rướm, trong IS lẳng lặng, không ai nói chuyện.
Không khí nặng nề, có người không chịu nổi không khí hiu quạnh như vậy nên lặng lẽ tắt IS. Tiểu Hỉ trừng mắt nhìn kênh IS vẫn không nhúc nhích, mãi đến khi có một giọng nói quen thuộc vang lên.
“Sao mọi người không nói tiếng nào cả vậy?” Luyến Thiên Ngàn Trần nghi hoặc hỏi han.
Tiểu Hỉ bỉu môi, nhìn vào màn hình thấy có người lập tức theo chân báo cáo kết quả đoàn chiến với đội trưởng, vốn tưởng rằng cậu ta sẽ an ủi mọi người là không sao cả, ai ngờ cậu ta nhẹ nhàng cười cười: “MV chúng ta đã làm xong rồi, mọi người muốn xem không?”
Tất cả mọi người kinh ngạc, thời này khắc này là thích hợp để bàn luận chuyện ảnh chụp hay sao?
Tiểu Hỉ mang theo một bụng nghi ngờ click chuột vào link mà Luyến Thiên Ngàn Trần gửi cho. Trên trang thứ nhất của MV viết là: “Thiên Đoàn Ham Chiến, trọn đời huy hoàng, viễn vĩnh không nói bại!”
Viễn vĩnh không nói bại!
Viễn vĩnh không nói bại!!!!!!
Tiểu Hĩ bỗng nhiên biết được dụng ý của Ngàn Trần, viễn vĩnh không nói bại nha!
Dòng chữ kia vài giây sau chuyển qua hình khác, đó là một khuôn mặt trắng noãn không thua gì Tiểu Phúc, không mặt tinh xảo mang theo nụ cười thật sâu, đôi mắt kiên nghị lại mang theo ánh nhìn lợi hại, giống như có thể nhìn thấu người ta. Cậu ta nhẹ nhàng giơ tay trái lên muốn làm ra chữ V chiến thắng, kết quả hai ngón tay chúi xuống dưới nên làm bức hình có vẻ buồn cười.
Ở dưới bức ảnh, viết là: Ta là Luyến Thiên Ngàn Trần.
Vừa mới bắt đầu là Tiểu Hỉ đã bị khuôn mặt đẹp của cậu ta làm hoảng sợ, bây giờ nhìn thấy dòng chữ này, Tiểu Hỉ……… >:<, uổng công cô vẫn còn nghĩ cậu nhóc này chỉ nhỏ hơn cô mấy tháng thôi, bây giờ nhìn hình này, cậu ta căn bản là không đến 20 tuổi???? >”<
Tấm tiếp theo, là một cô gái tóc dài trông rất ôn nhu, bụng của cô ấy trông hơi to, có lẽ là đang mang bầu, một tay đỡ thắt lưng, nhẹ nhàng mà ngồi trên ghế, nở một nụ cười hạnh phúc. Đây, chính là người sáng lập ra Thiên Đoàn, Luyến Thiên Xà Vũ. Đến giờ Tiểu Hỉ mới biết được vì sao người sáng lập trong truyền thuyết phải rời khỏi Thiên Đoàn, bởi vì cô ấy, đang mang thai……
Bức hình tiếp theo, là Dạ có diện mạo cũng giống như tiếng nói của cô ấy, rất ngọt ngào, khuôn mặt mập mạp trắng noãn. Rồi Tiểu Phong nghịch ngợm lại gầy yếu, Trà Xanh ôm con trai cười đến sáng lạn…….
Chỉ nghe được giọng nói mọi người trên IS, chưa bao giờ biết, những người này đều hạnh phúc như thế.
Nhìn nhìn những không mặt tươi cười kia, Tiểu Hỉ cầm lòng không đậu cũng mỉm cười theo. Lơ đãng nhìn qua hình mình một cái, sau đó nhấn nút tiếp theo, hình này là bóng dáng của một chàng trai mang theo quả bóng rổ, mang túi rời khỏi một cái quán nào đó.
Tiểu Hỉ sửng sốt, theo bản năng nhìn xuống xem tên ai—- Luyến Thiên Tinh Quang, sau đó nhịn không được hét lớn.
“Vì cái gì?” Trong IS đang im lặng, giọng nói của Ngu Ngốc tỉ nghe có vẻ vô cùng nóng nảy.
Tựa hồ trong nháy mắt, tất cả mọi người đều giống như bừng tỉnh, liên tiếp ‘vì cái gì vì cái gì’.
“Vì cái gì?? Ngàn Trần cậu rốt cuộc bao nhiêu tuổi?”
“Mười tám.”
“…………….”
Mọi người trầm mặc.
Tiếp theo, lại có người chưa chịu từ bỏ ý định: “Trà Xanh bao nhiêu?”
“Ba mươi bốn.”
“…………………”
Tiểu Hỉ khóc ròng, cái người này mỗi ngày đều kêu cô là Ngu Ngốc tỉ năm nay…… ba mươi bốn tuổi? Ai tới nhéo cô một cái cho tỉnh lại đi!!!!
“Ah! Tỉ tỉ vô cùng đáng yêu nhé!” Luyến Thiên Dạ dường như phát hiện ra ảnh chụp của Ngu Ngốc tỉ.
“…………..” Tiểu Hỉ tiếp tục khóc ròng.
“Woawoa, không nghĩ tới Ngu Ngốc tỉ và Dạ đều là mĩ nữ nha!”
“Còn đây nữa này!”
Ở trong đây, con gái luôn khiến người ta chú ý nhiều hơn.
“Còn có Đường Nhân nữa………. Ngàn Trần, sao ta lại không biết Thiên Đoàn của chúng ta có nhiều mĩ nữ như thế chứ?”
“Aaaaa…….. còn có yêu nhân nữa!” Luyến Thiên Hồng Lệ bỗng hét lên.
Tiểu Hỉ vội nhìn vài MV, trong đó là một mĩ nữ hễ nhìn một cái là làm cho người ta không thể nhìn đi chỗ khác, đôi mắt long lanh đang nhìn mọi người. Tên của tấm ảnh này là———- Luyến Thiên Bá Vương!
“Trời đất ơi, Bá Vương rốt cuộc là nhân yêu hay là yêu nhân vậy nè?” Tất cả mọi người đều đã nghe qua giọng nói của Bá Vương rồi, trầm ổn như thế khí phách như thế, giống như một thằng nhóc áo thun quần bò, làm sao lại có thể tưởng tượng được là một mĩ nữ tóc quăn chứ????
“Hừ!” Luyến Thiên Bá Vương hừ lạnh một tiếng, không trả lời.
Mọi người nhất tề ra trận, thề không ép được Bá Vương nói ra chân tướng là không chịu. Sau một hồi đấu đá túi bụi trên IS, Luyến Thiên Ngàn Trần lúc này mới ra mặt: “Bá Vương là con gái……….”
“…………..”
Mọi người hóa đá.
“Nhưng giọng của cô ấy thì giống nam hơn, dễ bị người ta nghe lầm, miễn bị mắng là nhân yêu nên cô ấy nói mình là nam……”
“…………….”
Mọi người tiếp tục hóa đá.
“Đương nhiên, phần lớn thời gian cô ấy đều dùng giọng khác……….”
“………………”
Tốt lắm tốt lắm, bây giờ Tiểu Hỉ đã không có từ nào để hình dung cảm thụ của mình rồi.
Mọi người lại đùa giỡn Luyến Thiên Bá Vương một hồi, rồi lại bình luận ảnh chụp của nhau. Cười, đùa, bóng ma thất bại của trận đoàn chiến vừa rồi dường như biến mất không còn tăm hơi, Tiểu Hỉ tươi cười rất nhiều, lại không khỏi bắt đầu bội phục Ngàn Trần, cậu ta quả là có chiêu dời đi sự chú ý thật là tuyệt diệu.
Mọi người bị dời đi tầm mắt, đem MV xem một lần rồi lại một lần.
Rốt cuộc cũng có người bất mãn giống Tiểu Hỉ.
“Ủa, Tinh Quang đâu? Sao lại không có bóng dáng của Tinh Quang?” Tiểu Phong oán hận cắn môi, vô cùng khó chịu.
“Đúng đó! Sao lại không có hình của Tinh Quang, Ngu Ngốc tỉ, tỉ phải dạy dỗ lại Tinh Quang đi thôi!” Cho xin đi, Trà Xanh đại thúc àh, đừng bảo tôi là tỉ nữa………. Tiểu Hỉ yên lặng rơi lệ.
“Bóng dáng trông rất tuấn tú! Tỉ tỉ, Tinh Quang là mĩ nam đúng không?”
Ta làm sao biết được chứ?! Cậu muốn biết thì đi hỏi cậu ta đi, Tiểu Hỉ giật giật miệng, trong lòng âm thầm khó chịu.
“Ngu Ngốc tỉ, không phải là tỉ mới lần đầu nhìn thấy ảnh chụp của Tinh Quang chứ?” Hồng Lệ chết tiệt kia, Ngu Ngốc tỉ không đội trời chung với cô!
“Không thể nào? Tinh Quang si tình với tỉ như vậy, làm sao mà không cho tỉ xem ảnh chụp được chứ?”
“Ta thấy Tinh Quang trúng độc của Ngu Ngốc tỉ rồi! Ngày hôm qua cậu ta vì Ngu Ngốc tỉ, thiếu chút nữa đem kênh IS của Thần Thoại phá tan rồi!”
“Gì cơ? Vô Địch, cậu nói thật sao?”
“Đương nhiên, ngày hôm qua ta đi qua kênh IS của Thần Thoại, tội nghiệp nó bị biến thành loạn thất bát tao, cứ mỗi năm ba phút là bị rớt một lần!”
“………………..”
Mọi người giật mình.
Tiểu Hỉ trừng mắt nhìn màn hình, không biết nên nói cái gì. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Đêm qua Tinh Quang đã làm cái gì rồi? Đến bây giờ cậu ta còn chưa có tới là bởi vì cái gì? Trong IS mọi người dần dần đi sai lệch phương hướng. Chỉ có mình Tiểu Hỉ là không nói tiếng nào nhìn vào bóng dáng trong bức hình kia.
Không thể không nói, bóng dáng tiểu tử này trông cũng đẹp thật.
Rốt cuộc Tiểu Hỉ cười hì hì trở lại IS, phát hiện Luyến Thiên Ngàn Trần tán gẫu riêng với cô.
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Tỷ, đệ có chuyện muốn nhờ tỉ giúp đỡ!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc “?”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Chính là diễn đàn của Thiên Đoàn, đệ muốn nhờ tỉ giúp đỡ đệ quản lí một chút!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc: “Làm sao thế? Không phải có nhiều người như thế sao?”
Ngàn Trần trầm mặc một chút, rốt cuộc tặng lại Tiểu Hỉ một đoạn văn sau.
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Đệ nói thật với tỉ vậy! Tuy rằng mục đích của đệ là muốn làm cho Thiên Đoàn lớn mạnh hơn, nhưng Tư Phục này sớm hay muộn gì cũng bị thu hồi! Một khi phía công ty ra phiên bản mới 2.0 thì Tư Phục bị thu hồi dần, đến lúc đó gia tộc Tư Phục coi như xong đời!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Vì thế nên đệ lập một diễn đàn, đem mọi chuyện to nhỏ trong Thiên Đoàn của chúng ta ghi chép lại. Về sau mọi người không ở cùng nhau thì cũng có cái để mà ghi nhớ!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Đệ biết tỉ viết tiểu thuyết, cho nên rất có phong cách hành văn, việc quản lí diễn đàn trên dưới toàn bộ Thiên Đoàn chỉ có mình tỉ có năng lực này!”
Thấy đến câu cuối cùng, Tiểu Hỉ thẹn thùng gãi gãi mặt, xấu hổ không thôi.
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc: “Ta chỉ là một người bé nhỏ thôi, viết tiểu thuyết cũng không ai xem, phương diện hành văn này cũng thật khó nói!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Tỉ, đừng khiêm nhường mà, người bình thường muốn viết còn viết không được nữa là !! Tỉ giúp đệ đi, đi mà!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc: “Nhưng mà ta không biết gì hết!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Không sao cả, tỉ rất nhanh sẽ quen thôi!”
Coi mòi là vô luận thế nào, cậu ta cũng đem chuyện quản lí diễn đàn ném cho cô, Tiểu Hỉ gãi gãi hai gò má nữa ngày, rốt cuộc rồi cũng đồng ý, Luyến Thiên Ngàn Trần lúc này mới yên lòng, không tới một phút đồng hồ sau đã thay đổi vị trí của cô trên diễn đàn— làm quản lí rồi!
Tiểu Hỉ đang định đi nghiên cứu diễn đàn đột nhiên nhớ tới chuyện tài khoản.
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc: “Ngày hôm qua đệ lấy add ta đổi sao?”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Không phải, là Tinh Quang làm!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc: “Gì cơ?”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Ha ha, đệ nói với huynh ấy mật mã của tỉ, tỉ, Tinh Quang đối với tỉ thật là tốt!”
Tốt, tốt đến cả người nổi da gà rồi này. Thấy cô không nói, Tinh Quang lại nổi tính bà tám lên.
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Tỉ, nhanh chóng nắm chắc vào. Tinh Quang dường như thích tỉ thật rồi đấy!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc: “……….”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Tỉ có biết vì sao đệ phải tiếp quản đoàn này không?”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc: “Vì sao?”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Ông xã của Xã Vũ là anh họ của đệ. Bọn họ cũng quen nhau trong Ham Chiến, người nhà anh họ đệ không thích Xà Vũ, chống chết không đồng ý bọn họ cùng một chỗ!”
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngàn Trần: “Đệ đã nói qua, Thiên Đoàn là bị người của Cừu Đoàn dùng thủ đoạn ti tiện thâu gôm, lúc đó Xà Vũ mới thành lập Thiên Đoàn. Lúc trước, người sáng lập của Cừu Đoàn chính là anh họ của đệ. Hai người bọn họ, từ Internet đến ngoài đời đều rất khó khăn. Cuối cùng bọn họ cũng ở cùng nhau, sau khi Xà Vũ mang thai liền đem Thiên Đoàn giao cho đệ………..”
Tiểu Hỉ mím môi, trong đầu suy nghĩ a suy nghĩ, một lúc sao mới nói lại một câu.
[Tán gẫu riêng] Luyến Thiên Ngu Ngốc: “Ta không tin Internet.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.