Chương 72: Lý Ngọc Phát Hoả
Trà Mĩ Hoa Lạc
10/06/2023
Editor: Ái Tuyết
"Ta rất thích, chàng thật có lòng. Chẳng qua hoa văn trên áo này......" Khấu Nam Trúc nhìn hoa văn thêu trên áo lộ vẻ do dự. Linh Thánh vừa nghe, nghĩ mình thêu có chỗ nào không đúng hay phạm lỗi sai, nhanh chóng tiến lên nhìn. Chỉ là hắn nhìn nửa ngày cũng không thấy có vấn đề gì. Chẳng lẽ buổi tối hôm đó hắn nhìn không rõ?
Linh Thánh có chút ngượng ngùng, lúc đó không tắt đèn thê chủ phá lệ nhiệt tình, hắn phải một bên đón nhận, một bên còn phải nỗ lực duy trì lý trí quan sát hình xăm trên người thê chủ.
Cố tình thê chủ còn trách hắn không chuyên tâm, càng thêm ra sức, đem Linh Thánh lăn lộn đến thảm hề hề. Dưới tình huống như vậy nếu nhìn lầm chỗ nào cũng không phải không có khả năng.
Linh Thánh có chút rối rắm, chẳng lẽ hắn lại kêu thê chủ cởi quần áo để hắn nhìn kỹ lại?
Khấu Nam Trúc dường như biết Linh Thánh đang suy nghĩ cái gì: "Linh Thánh, chàng có muốn đến đây cẩn thận quan sát lại một chút hay không?"
Dứt lời, Khấu Nam Trúc nghiêng người dựa trên giường nệm, dùng một tay mở rộng hai nút thắt trên cổ áo.
Hầu kết Linh Thánh không nhịn được di động lên xuống một chút, cố gắng khống chế bản thân không được suy nghĩ rối loạn, phải đem lực chú ý đặt trên chính sự.
"Thê chủ, hình xăm trên người nàng nhìn như là một loại động vật, nhưng trước giờ ta lại chưa bao giờ thấy qua. Ta còn cố ý bảo Hưng Nghiêu hỗ trợ kiểm tra trong sách, cũng không phát hiện có loại nào ghi chép lại."
Nữ Tôn quốc không có rồng hoặc phượng trong truyền thuyết, tất nhiên sẽ không có ghi chép lại loại rồng này.
"Ta gọi nó là: Rồng. Đây cũng không phải loài động vật tồn tại chân thật, chàng có thể đem nó lý giải thành một loại thần thú do ta tưởng tượng ra cũng được."
"Khó trách, bất quá thê chủ à, nàng cũng thật lợi hại. Rồng cùng khí thế của nàng râtd giống nhau, không bằng về sau y phục của nàng, ta đều thêu hoa văn hình rồng lên nhé!"
Linh Thánh cảm thấy hình rồng này thoạt nhìn uy vũ khí phách, cùng với khí thế thê chủ của hắn rất giống nhau, thê chủ mặc vào nhất định sẽ thích hợp.
Khấu Nam Trúc cũng không cự tuyệt, nếu không phải có không gian, chính mình có lẽ sẽ không đến thế giới này.
"Đương nhiên có thể."
Khấu Nam Trúc không chút để ý nói, động tác trên tay tuy không nhanh, nhưng khi nói chuyện nút thắt trên áo cũng đều cởi bỏ xong, áo ngoài rơi xuống mở ra. Mái tóc dài đen nhánh xõa tung cùng với áo ngoài dây dưa một chỗ, Linh Thánh nhìn thấy một màn này trên mặt nổi lên tia ửng đỏ.
Khấu Nam Trúc lười biếng dựa vào giường, một bộ dáng hòa ái vô hại, kỳ thật ẩn giấu bên trong chính là trêu chọc, câu dẫn.
"Chàng không phải muốn xem hình xăm trên người ta sao? Sao lại đứng im ở đó?"
Linh Thánh đột nhiên hoàn hồn, chính mình thế nhưng lại xem đến ngây người...
"Ta... ta đến đây." Linh Thánh một chân quỳ gối trên giường, cúi người xuống, nhẹ nhàng đem áo trong của Khấu Nam Trúc kéo ra một chút.
Áo trong kéo xuống, hình xăm rồng như ẩn như hiện, theo hơi thở Khấu Nam Trúc mà phập phồng, thoạt nhìn rất sống động.
Hương thơm mát lạnh trên người thê chủ tiến vào cánh mũi Linh Thánh, tay hắn có chút run rẩy, cảm giác mặt hắn có chút nóng.
"Thê.. Thê chủ. Hình như ta thêu không có chỗ nào khác biệt a..." Linh Thánh nhìn một lát, phát hiện mình không thêu sai chỗ nào cả.
"Phải không? Làm sao có thể giống nhau chứ."
Linh Thánh kỳ quái nhìn Khấu Nam Trúc, Khấu Nam Trúc hơi nhổm người dậy.
"Lúc chàng thêu hoa văn, cũng sẽ như vậy sao?"
Theo ánh mắt Khấu Nam Trúc nhìn xuống, Linh Thánh thoắt một cái cả người bạo hồng từ đầu đến chân. Không được tự nhiên giật giật thân mình, ý đồ che giấu một chút phản ứng xấu hổ trên thân thể.
Khấu Nam Trúc đem người kéo qua, mặt đối mặt với mình.
"Che cái gì? Ta cũng đã nhìn qua không ít lần."
Gương mặt Linh Thánh vốn diễm lệ, lúc này càng thêm kiều diễm ướt át, Khấu Nam Trúc đột nhiên hiểu rõ câu nói.
'Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu.'
"Linh Trúc viện này của chàng cũng quá quạnh quẽ rồi, đã đến lúc nhiều thêm mấy tiểu tử cùng náo nhiệt."
Khuôn mặt Linh Thánh tinh xảo, nhưng chỗ sâu trong khóe mắt lại phiếm hồng, càng làm cho hắn tăng thêm vài phần mị khí*(mị hoặc)
Khấu Nam Trúc thích nhìn bộ dáng này của hắn, mặc cho hắn hoạt động trên người mình, rất giống tiểu hồ ly chăm chỉ nỗ lực.
"Thê chủ..." Ngữ khí uyển chuyển mang theo vài phần ủy khuất.
Ân, vẫn là tiểu hồ ly chỉ biết làm nũng.
Thấy người đã thật sự mệt mỏi, lúc này Khấu Nam Trúc mới hóa bị động thành chủ động, bắt đầu hưởng thụ tiểu hồ ly của nàng thật tốt.
Hạ nhân ở ngoài cửa đã sớm thối lui, thẳng đến sau nửa đêm, trong phòng mới truyền đến tiếng kêu nước. Bọn hạ nhân nhanh chóng đem nước vẫn luôn giữ ấm đi vào.
.......
Từ lần Lý Ngọc vội vàng gấp gáp trở về từ Vạn Thạch trấn, sinh ý Lý gia nơi nào cũng gặp trắc trở, Lý Ngọc cũng vội đến sứt đầu mẻ trán, nghĩ mãi không rõ sinh ý Lý gia vẫn luôn rất tốt, tại sao liên tiếp xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Chuyện phát sinh lần này, Lý gia bị tổn thất thảm trọng.
Vốn dĩ còn tưởng rằng do đối thủ cạnh tranh bày trò, nhưng sau khi phái người đi tra xét lại phát hiện cũng không phải, mà người chân chính hạ độc thủ phía sau màn vẫn không tra ra được. Tâm phúc Lý Ngọc thấy sắc mặt nàng ta không được tốt, hỏi một câu: "Chủ tử, chúng ta gần đây có phải đã đắc tội với đại nhân vật nào hay không?"
Lý Ngọc dừng một chút, nàng ta cũng từng nghĩ đến loại khả năng này, nhưng gần đây nàng ta cái gì cũng không làm, cho nên không thể vô duyên vô cớ đắc tội với người khác được?
Trừ bỏ đi một chuyến đến Vạn Thạch trấn, gần đây nàng ta tiếp xúc qua lại đều giống như trước, cũng không có làm chuyện gì đặc thù a.
Chẳng lẽ là ở Vạn Thạch trấn? Lý Ngọc đột nhiên nghĩ tới mấy năm trước nàng ta lấy giá thấp mua về một viên trân châu. Sẽ không phải là chủ nhân viên trân châu kia xuất hiện đi? Cảnh tượng lưỡi máu đầm đìa kia, đến bây giờ ấn tượng vẫn còn khắc sâu trong lòng nàng ta.
Lý Ngọc cẩn thận nghĩ lại những người, những chuyện nàng đụng phải ở Vạn Thạch trấn, nhưng lại không phát hiện ra tình huống gì bất thường. Cũng không có gặp phải nữ tử kia, hẳn không phải do 'nàng' đi. Lại nói nếu 'nàng' là nhân vật có thân phận đặc biệt, chắc chắn sẽ không bị nàng ta lừa gạt một vạn lượng đã bán viên trân châu kia.
Lý Ngọc suy nghĩ mãi không có kết quả, chỉ có thể tạm thời đem chuyện này vứt ra sau đầu.
Chuyện mấu chốt hiện tại là đạt thành hợp tác với Khấu Nam Trúc, nếu có thể bán độc quyền dầu mè và dầu đậu phộng ở Châu thành, những tổn thất gần đây của Lý gia rất nhanh sẽ có thể kiếm trở lại.
Nghĩ đến đây, Lý Ngọc liên hệ với người đi cùng nhóm thêu lang được phái đến Linh Trúc các, thử nhìn xem có thu hoạch gì ngoài ý muốn hay không.
Đương nhiên, sự thật cùng Lý Ngọc tưởng tượng hoàn toàn không giống nhau.
Thêu lang thấy người Lý gia phái tới, ngay lập tức rơi lệ, cuộc sống bọn họ ở Linh Trúc các quả thực chính là địa ngục a. Mỗi ngày đều không thể hết thêu phẩm, đều làm đến giờ đi ngủ mới ngừng tay, tỉnh lại làm tiếp. Căn bản không có cơ hội nghỉ ngơi.
Vừa thấy người Lý gia tới, hai thêu lang khóc lóc khẩn cầu Lý gia nhanh nhanh đón bọn họ đi, cứ ở lại đây bọn họ sẽ mệt chết mất.
Hạ nhân vừa thấy tình huống này, nhanh chóng quay trở về bẩm báo.
Sau khi Lý Ngọc nhận được tin tức từ hạ nhân làm sao không biết Khấu Nam Trúc đây là cố ý, nàng ta không phải ngốc tử, hai thêu lang ở Linh Trúc các làm mệt đến vậy cũng không thể hoàn thành hết thêu phẩm. Đây căn bản không đem người nàng ta phái tới đặt ở trong mắt, hơn nữa dưới loại tình huống này, không cần hỏi cũng biết người nàng ta phái đi căn bản không có thời gian rảnh đi 'học tập' hoa văn và thêu pháp*(kĩ năng thêu) của Linh Trúc các.
Lý Ngọc tức giận trực tiếp đem chén trà trên tay ném ra ngoài, vốn dĩ làm ăn buôn bán không thuận lợi làm nàng ta đã nghẹn một bụng hỏa khí, hiện tại một tên thương nhân như Khấu Nam Trúc ở Vạn Thạch trấn cũng dám trêu chọc nàng ta như vậy.
Lý gia ở Châu thành là đại gia tộc, một Khấu thị chỉ mới nổi lên được mấy năm. Nàng ta đã hạ mình kết bạn cùng nàng(KNT), nàng(KNT) thế nhưng còn không biết tốt xấu như vậy.
Vậy thì đừng trách nàng ta không khách khí.
Sắc mặt Lý Ngọc âm trầm, phân phó hạ nhân đi Minh Xuyên trấn gửi thiếp mời, thỉnh Huyện lệnh Minh Xuyên trấn tới phủ một chuyến.
"Ta rất thích, chàng thật có lòng. Chẳng qua hoa văn trên áo này......" Khấu Nam Trúc nhìn hoa văn thêu trên áo lộ vẻ do dự. Linh Thánh vừa nghe, nghĩ mình thêu có chỗ nào không đúng hay phạm lỗi sai, nhanh chóng tiến lên nhìn. Chỉ là hắn nhìn nửa ngày cũng không thấy có vấn đề gì. Chẳng lẽ buổi tối hôm đó hắn nhìn không rõ?
Linh Thánh có chút ngượng ngùng, lúc đó không tắt đèn thê chủ phá lệ nhiệt tình, hắn phải một bên đón nhận, một bên còn phải nỗ lực duy trì lý trí quan sát hình xăm trên người thê chủ.
Cố tình thê chủ còn trách hắn không chuyên tâm, càng thêm ra sức, đem Linh Thánh lăn lộn đến thảm hề hề. Dưới tình huống như vậy nếu nhìn lầm chỗ nào cũng không phải không có khả năng.
Linh Thánh có chút rối rắm, chẳng lẽ hắn lại kêu thê chủ cởi quần áo để hắn nhìn kỹ lại?
Khấu Nam Trúc dường như biết Linh Thánh đang suy nghĩ cái gì: "Linh Thánh, chàng có muốn đến đây cẩn thận quan sát lại một chút hay không?"
Dứt lời, Khấu Nam Trúc nghiêng người dựa trên giường nệm, dùng một tay mở rộng hai nút thắt trên cổ áo.
Hầu kết Linh Thánh không nhịn được di động lên xuống một chút, cố gắng khống chế bản thân không được suy nghĩ rối loạn, phải đem lực chú ý đặt trên chính sự.
"Thê chủ, hình xăm trên người nàng nhìn như là một loại động vật, nhưng trước giờ ta lại chưa bao giờ thấy qua. Ta còn cố ý bảo Hưng Nghiêu hỗ trợ kiểm tra trong sách, cũng không phát hiện có loại nào ghi chép lại."
Nữ Tôn quốc không có rồng hoặc phượng trong truyền thuyết, tất nhiên sẽ không có ghi chép lại loại rồng này.
"Ta gọi nó là: Rồng. Đây cũng không phải loài động vật tồn tại chân thật, chàng có thể đem nó lý giải thành một loại thần thú do ta tưởng tượng ra cũng được."
"Khó trách, bất quá thê chủ à, nàng cũng thật lợi hại. Rồng cùng khí thế của nàng râtd giống nhau, không bằng về sau y phục của nàng, ta đều thêu hoa văn hình rồng lên nhé!"
Linh Thánh cảm thấy hình rồng này thoạt nhìn uy vũ khí phách, cùng với khí thế thê chủ của hắn rất giống nhau, thê chủ mặc vào nhất định sẽ thích hợp.
Khấu Nam Trúc cũng không cự tuyệt, nếu không phải có không gian, chính mình có lẽ sẽ không đến thế giới này.
"Đương nhiên có thể."
Khấu Nam Trúc không chút để ý nói, động tác trên tay tuy không nhanh, nhưng khi nói chuyện nút thắt trên áo cũng đều cởi bỏ xong, áo ngoài rơi xuống mở ra. Mái tóc dài đen nhánh xõa tung cùng với áo ngoài dây dưa một chỗ, Linh Thánh nhìn thấy một màn này trên mặt nổi lên tia ửng đỏ.
Khấu Nam Trúc lười biếng dựa vào giường, một bộ dáng hòa ái vô hại, kỳ thật ẩn giấu bên trong chính là trêu chọc, câu dẫn.
"Chàng không phải muốn xem hình xăm trên người ta sao? Sao lại đứng im ở đó?"
Linh Thánh đột nhiên hoàn hồn, chính mình thế nhưng lại xem đến ngây người...
"Ta... ta đến đây." Linh Thánh một chân quỳ gối trên giường, cúi người xuống, nhẹ nhàng đem áo trong của Khấu Nam Trúc kéo ra một chút.
Áo trong kéo xuống, hình xăm rồng như ẩn như hiện, theo hơi thở Khấu Nam Trúc mà phập phồng, thoạt nhìn rất sống động.
Hương thơm mát lạnh trên người thê chủ tiến vào cánh mũi Linh Thánh, tay hắn có chút run rẩy, cảm giác mặt hắn có chút nóng.
"Thê.. Thê chủ. Hình như ta thêu không có chỗ nào khác biệt a..." Linh Thánh nhìn một lát, phát hiện mình không thêu sai chỗ nào cả.
"Phải không? Làm sao có thể giống nhau chứ."
Linh Thánh kỳ quái nhìn Khấu Nam Trúc, Khấu Nam Trúc hơi nhổm người dậy.
"Lúc chàng thêu hoa văn, cũng sẽ như vậy sao?"
Theo ánh mắt Khấu Nam Trúc nhìn xuống, Linh Thánh thoắt một cái cả người bạo hồng từ đầu đến chân. Không được tự nhiên giật giật thân mình, ý đồ che giấu một chút phản ứng xấu hổ trên thân thể.
Khấu Nam Trúc đem người kéo qua, mặt đối mặt với mình.
"Che cái gì? Ta cũng đã nhìn qua không ít lần."
Gương mặt Linh Thánh vốn diễm lệ, lúc này càng thêm kiều diễm ướt át, Khấu Nam Trúc đột nhiên hiểu rõ câu nói.
'Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu.'
"Linh Trúc viện này của chàng cũng quá quạnh quẽ rồi, đã đến lúc nhiều thêm mấy tiểu tử cùng náo nhiệt."
Khuôn mặt Linh Thánh tinh xảo, nhưng chỗ sâu trong khóe mắt lại phiếm hồng, càng làm cho hắn tăng thêm vài phần mị khí*(mị hoặc)
Khấu Nam Trúc thích nhìn bộ dáng này của hắn, mặc cho hắn hoạt động trên người mình, rất giống tiểu hồ ly chăm chỉ nỗ lực.
"Thê chủ..." Ngữ khí uyển chuyển mang theo vài phần ủy khuất.
Ân, vẫn là tiểu hồ ly chỉ biết làm nũng.
Thấy người đã thật sự mệt mỏi, lúc này Khấu Nam Trúc mới hóa bị động thành chủ động, bắt đầu hưởng thụ tiểu hồ ly của nàng thật tốt.
Hạ nhân ở ngoài cửa đã sớm thối lui, thẳng đến sau nửa đêm, trong phòng mới truyền đến tiếng kêu nước. Bọn hạ nhân nhanh chóng đem nước vẫn luôn giữ ấm đi vào.
.......
Từ lần Lý Ngọc vội vàng gấp gáp trở về từ Vạn Thạch trấn, sinh ý Lý gia nơi nào cũng gặp trắc trở, Lý Ngọc cũng vội đến sứt đầu mẻ trán, nghĩ mãi không rõ sinh ý Lý gia vẫn luôn rất tốt, tại sao liên tiếp xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Chuyện phát sinh lần này, Lý gia bị tổn thất thảm trọng.
Vốn dĩ còn tưởng rằng do đối thủ cạnh tranh bày trò, nhưng sau khi phái người đi tra xét lại phát hiện cũng không phải, mà người chân chính hạ độc thủ phía sau màn vẫn không tra ra được. Tâm phúc Lý Ngọc thấy sắc mặt nàng ta không được tốt, hỏi một câu: "Chủ tử, chúng ta gần đây có phải đã đắc tội với đại nhân vật nào hay không?"
Lý Ngọc dừng một chút, nàng ta cũng từng nghĩ đến loại khả năng này, nhưng gần đây nàng ta cái gì cũng không làm, cho nên không thể vô duyên vô cớ đắc tội với người khác được?
Trừ bỏ đi một chuyến đến Vạn Thạch trấn, gần đây nàng ta tiếp xúc qua lại đều giống như trước, cũng không có làm chuyện gì đặc thù a.
Chẳng lẽ là ở Vạn Thạch trấn? Lý Ngọc đột nhiên nghĩ tới mấy năm trước nàng ta lấy giá thấp mua về một viên trân châu. Sẽ không phải là chủ nhân viên trân châu kia xuất hiện đi? Cảnh tượng lưỡi máu đầm đìa kia, đến bây giờ ấn tượng vẫn còn khắc sâu trong lòng nàng ta.
Lý Ngọc cẩn thận nghĩ lại những người, những chuyện nàng đụng phải ở Vạn Thạch trấn, nhưng lại không phát hiện ra tình huống gì bất thường. Cũng không có gặp phải nữ tử kia, hẳn không phải do 'nàng' đi. Lại nói nếu 'nàng' là nhân vật có thân phận đặc biệt, chắc chắn sẽ không bị nàng ta lừa gạt một vạn lượng đã bán viên trân châu kia.
Lý Ngọc suy nghĩ mãi không có kết quả, chỉ có thể tạm thời đem chuyện này vứt ra sau đầu.
Chuyện mấu chốt hiện tại là đạt thành hợp tác với Khấu Nam Trúc, nếu có thể bán độc quyền dầu mè và dầu đậu phộng ở Châu thành, những tổn thất gần đây của Lý gia rất nhanh sẽ có thể kiếm trở lại.
Nghĩ đến đây, Lý Ngọc liên hệ với người đi cùng nhóm thêu lang được phái đến Linh Trúc các, thử nhìn xem có thu hoạch gì ngoài ý muốn hay không.
Đương nhiên, sự thật cùng Lý Ngọc tưởng tượng hoàn toàn không giống nhau.
Thêu lang thấy người Lý gia phái tới, ngay lập tức rơi lệ, cuộc sống bọn họ ở Linh Trúc các quả thực chính là địa ngục a. Mỗi ngày đều không thể hết thêu phẩm, đều làm đến giờ đi ngủ mới ngừng tay, tỉnh lại làm tiếp. Căn bản không có cơ hội nghỉ ngơi.
Vừa thấy người Lý gia tới, hai thêu lang khóc lóc khẩn cầu Lý gia nhanh nhanh đón bọn họ đi, cứ ở lại đây bọn họ sẽ mệt chết mất.
Hạ nhân vừa thấy tình huống này, nhanh chóng quay trở về bẩm báo.
Sau khi Lý Ngọc nhận được tin tức từ hạ nhân làm sao không biết Khấu Nam Trúc đây là cố ý, nàng ta không phải ngốc tử, hai thêu lang ở Linh Trúc các làm mệt đến vậy cũng không thể hoàn thành hết thêu phẩm. Đây căn bản không đem người nàng ta phái tới đặt ở trong mắt, hơn nữa dưới loại tình huống này, không cần hỏi cũng biết người nàng ta phái đi căn bản không có thời gian rảnh đi 'học tập' hoa văn và thêu pháp*(kĩ năng thêu) của Linh Trúc các.
Lý Ngọc tức giận trực tiếp đem chén trà trên tay ném ra ngoài, vốn dĩ làm ăn buôn bán không thuận lợi làm nàng ta đã nghẹn một bụng hỏa khí, hiện tại một tên thương nhân như Khấu Nam Trúc ở Vạn Thạch trấn cũng dám trêu chọc nàng ta như vậy.
Lý gia ở Châu thành là đại gia tộc, một Khấu thị chỉ mới nổi lên được mấy năm. Nàng ta đã hạ mình kết bạn cùng nàng(KNT), nàng(KNT) thế nhưng còn không biết tốt xấu như vậy.
Vậy thì đừng trách nàng ta không khách khí.
Sắc mặt Lý Ngọc âm trầm, phân phó hạ nhân đi Minh Xuyên trấn gửi thiếp mời, thỉnh Huyện lệnh Minh Xuyên trấn tới phủ một chuyến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.