Trữ Hàng Thời Thiên Tai, Nhặt Được Trung Khuyển Cùng Làm Ruộng
Chương 936:
Bố Đinh Nãi Tích
22/11/2024
Cô nhìn thấy đầu sư tử lớn màu đỏ nhảy múa bên cạnh mình, sư tử rất tinh nghịch, thậm chí còn biết chớp mắt, làm sao mà làm được như vậy, cô đi theo sư tử, không ngờ sư tử quay đầu lại, trong miệng còn ngậm một quả táo đỏ đưa cho cô.
Điều này thật bất ngờ, những người xung quanh bùng nổ, đủ loại âm thanh truyền đến tai cô, phần lớn là sự ngưỡng mộ, còn có một bác gái thoải mái giục: "Cô gái ngây ra đó làm gì, nhận đi."
Lê Tiêu Tiêu liền nhận lấy quả táo, mặt đỏ hồng đi tìm chú Lý để cho ông ấy xem vận may của mình, thực ra đối với cô thì quả táo không là gì cả, cô còn có cả một cây táo chức năng nhưng bất ngờ nhận được thì rất vui, đặc biệt là vào những ngày như hôm nay, sau này khi nhớ lại, khoảng thời gian này đều trở nên sinh động và thú vị.
Sư phụ Lý khen cô: "Vẫn là Tiêu Tiêu nhà ta lợi hại."
Cô càng vui hơn, qua một lúc lâu vẫn nghe thấy tiếng người khác ngưỡng mộ.
"Cô gái bên kia được sư tử tặng một quả táo, thật đáng ghen tị, tôi cũng muốn có táo vào lúc này."
"Tôi cũng muốn."
"Vậy chúng ta đi theo sư tử, biết đâu lại may mắn lấy được một quả."
Lê Tiêu Tiêu cảm thấy may mắn hơn, cô cũng không vội ăn quả táo này, định đợi anh Mặc về tặng cho anh, cô muốn chia sẻ may mắn của mình cho anh Mặc.
Mắt Như Như sáng lên, chui vào những quầy hàng lộng lẫy, có quầy bán quần áo giày dép hoặc đồ chơi nhỏ đủ màu sắc, còn có quầy bán kẹo hồ lô len lỏi trong đám đông, cô bé ấn chặt chiếc túi nhỏ của mình, kéo chị Tiêu Tiêu định đến quầy đồ chơi nhỏ.
Lê Tiêu Tiêu thuận theo sức của Như Như đi qua, dọc đường cô phát hiện còn có trò câu cá vàng, hơn nữa trước quầy hàng có không ít trẻ con đang chơi, nghe tiếng cười của chúng, tâm trạng của cô cũng bay bổng, thấy đồ gì thích thì mua, muốn ăn gì thì ăn, đến cửa hàng đồ nội thất thì càng thả ga, thích kiểu dáng nào, không cần cân nhắc giá cả mà mua luôn, mua nhiều cũng không sợ, dù sao bọn họ cũng đi xe đến.
Mua sắm một hồi xong thì cả người thoải mái, vui vẻ vô cùng, cảm thấy mọi uất khí đều theo tiền mà tiêu tan, cô cắn viên takoyaki, thấy mùi vị không tệ, ngọt ngọt giòn giòn, vị rong biển rất tươi, đặc biệt là bạch tuộc bên trong vừa dai vừa giòn, đang xúi giục A Hồng học lỏm, sau này làm đồ ăn vặt này để ăn.
A Hồng hơi ngại ngùng nhưng cô ấy không chịu nổi thế công của Tiêu Tiêu, đành đơ mặt ăn viên takoyaki, cố gắng phân tích gia vị bên trong, Lê Tiêu Tiêu và Như Như mong chờ nhìn A Hồng, ngay lúc này, pháo hoa đã nở rộ.
Lúc đầu Lê Tiêu Tiêu còn chưa phản ứng kịp là chuyện gì, nghe thấy tiếng nổ bùm bùm, còn tưởng là quái thú biến dị gì, đến khi nghe thấy người bên cạnh hét pháo hoa, cô mới phản ứng lại, sau đó ngẩng đầu lên.
Trong đêm đen, pháo hoa nở rộ khắp trời.
Đẹp quá, cô mỉm cười ngắm cảnh đẹp, ánh sáng đủ màu sắc phản chiếu trên mặt cô rồi sẽ tắt đi nhưng khoảnh khắc hạnh phúc vui vẻ của cả nhà lúc này sẽ mãi mãi ghi nhớ trong ký ức.
Lê Tiêu Tiêu giơ máy ảnh lên chụp pháo hoa.
Tối nay mọi người đều ăn uống vui vẻ, còn xem được màn pháo hoa đẹp, lúc về đến nhà cười đến cứng cả mặt, đã lâu rồi họ không vui vẻ như vậy, cho dù trong lòng còn sót lại u uất, cũng bị quét sạch trong lúc vui đùa, cả người thoải mái vô cùng.
Điều này thật bất ngờ, những người xung quanh bùng nổ, đủ loại âm thanh truyền đến tai cô, phần lớn là sự ngưỡng mộ, còn có một bác gái thoải mái giục: "Cô gái ngây ra đó làm gì, nhận đi."
Lê Tiêu Tiêu liền nhận lấy quả táo, mặt đỏ hồng đi tìm chú Lý để cho ông ấy xem vận may của mình, thực ra đối với cô thì quả táo không là gì cả, cô còn có cả một cây táo chức năng nhưng bất ngờ nhận được thì rất vui, đặc biệt là vào những ngày như hôm nay, sau này khi nhớ lại, khoảng thời gian này đều trở nên sinh động và thú vị.
Sư phụ Lý khen cô: "Vẫn là Tiêu Tiêu nhà ta lợi hại."
Cô càng vui hơn, qua một lúc lâu vẫn nghe thấy tiếng người khác ngưỡng mộ.
"Cô gái bên kia được sư tử tặng một quả táo, thật đáng ghen tị, tôi cũng muốn có táo vào lúc này."
"Tôi cũng muốn."
"Vậy chúng ta đi theo sư tử, biết đâu lại may mắn lấy được một quả."
Lê Tiêu Tiêu cảm thấy may mắn hơn, cô cũng không vội ăn quả táo này, định đợi anh Mặc về tặng cho anh, cô muốn chia sẻ may mắn của mình cho anh Mặc.
Mắt Như Như sáng lên, chui vào những quầy hàng lộng lẫy, có quầy bán quần áo giày dép hoặc đồ chơi nhỏ đủ màu sắc, còn có quầy bán kẹo hồ lô len lỏi trong đám đông, cô bé ấn chặt chiếc túi nhỏ của mình, kéo chị Tiêu Tiêu định đến quầy đồ chơi nhỏ.
Lê Tiêu Tiêu thuận theo sức của Như Như đi qua, dọc đường cô phát hiện còn có trò câu cá vàng, hơn nữa trước quầy hàng có không ít trẻ con đang chơi, nghe tiếng cười của chúng, tâm trạng của cô cũng bay bổng, thấy đồ gì thích thì mua, muốn ăn gì thì ăn, đến cửa hàng đồ nội thất thì càng thả ga, thích kiểu dáng nào, không cần cân nhắc giá cả mà mua luôn, mua nhiều cũng không sợ, dù sao bọn họ cũng đi xe đến.
Mua sắm một hồi xong thì cả người thoải mái, vui vẻ vô cùng, cảm thấy mọi uất khí đều theo tiền mà tiêu tan, cô cắn viên takoyaki, thấy mùi vị không tệ, ngọt ngọt giòn giòn, vị rong biển rất tươi, đặc biệt là bạch tuộc bên trong vừa dai vừa giòn, đang xúi giục A Hồng học lỏm, sau này làm đồ ăn vặt này để ăn.
A Hồng hơi ngại ngùng nhưng cô ấy không chịu nổi thế công của Tiêu Tiêu, đành đơ mặt ăn viên takoyaki, cố gắng phân tích gia vị bên trong, Lê Tiêu Tiêu và Như Như mong chờ nhìn A Hồng, ngay lúc này, pháo hoa đã nở rộ.
Lúc đầu Lê Tiêu Tiêu còn chưa phản ứng kịp là chuyện gì, nghe thấy tiếng nổ bùm bùm, còn tưởng là quái thú biến dị gì, đến khi nghe thấy người bên cạnh hét pháo hoa, cô mới phản ứng lại, sau đó ngẩng đầu lên.
Trong đêm đen, pháo hoa nở rộ khắp trời.
Đẹp quá, cô mỉm cười ngắm cảnh đẹp, ánh sáng đủ màu sắc phản chiếu trên mặt cô rồi sẽ tắt đi nhưng khoảnh khắc hạnh phúc vui vẻ của cả nhà lúc này sẽ mãi mãi ghi nhớ trong ký ức.
Lê Tiêu Tiêu giơ máy ảnh lên chụp pháo hoa.
Tối nay mọi người đều ăn uống vui vẻ, còn xem được màn pháo hoa đẹp, lúc về đến nhà cười đến cứng cả mặt, đã lâu rồi họ không vui vẻ như vậy, cho dù trong lòng còn sót lại u uất, cũng bị quét sạch trong lúc vui đùa, cả người thoải mái vô cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.