Chương 6
Phi Tử Phỉ
03/08/2022
"Anh... đồ khốn nạn!" Hạ Nghiên nghiến răng nghiến lợi. Không ngờ có một ngày cô lại bị hắn xoay như chong chóng. Hắn lại dám bỏ thuốc cô? Dám trêu đùa cô? Đồ đàn ông vô lại.
Hắn một mực không quan tâm lắm. Đẹp trai không thể khiến hắn có vợ được. Hắn cần gì mặt mũi chứ. Một con người vốn què một chân, một tay lúc này lại lành lặn, không chút thương tích. Hạ Nghiên thật sự hối hận. Lẽ ra lúc trước cô nên một tay bóp nát "khẩu súng" kia.
"Em không chạy được sao? Vậy khả năng cao là cha mẹ tôi khoá cửa rồi. Thuốc này loại mạnh đấy, em chịu nổi không?"
Hắn ngồi trên giường, híp mắt mà cười. Khuôn mặt đẹp trai ngày ngày Hạ Nghiên ngắm nhìn, lúc này lại vô cùng đáng ghét.
Hạ Nghiên còn lâu mới chịu khuất phục. Dám bỏ thuốc cô sao? Vậy cô cũng khiến hắn sống không được, chết không xong. Cô đi lại bên bàn cạnh giường, cầm lấy ly nước vẫn còn một nửa, uống cạn một hơi. Sau đó, Hạ Nghiên vươn tay, túm chặt lấy cổ áo hắn. Hai bờ môi mỏng áp lên nhau, một nụ hôn.
"Tôi lo lắng cho anh như vậy. Anh con mẹ nó lại dám lừa tôi. Dám bỏ thuốc tôi, vậy thì tôi bỏ lại anh."
Tuyên bố hùng hồn xong, Hạ Nghiên cong đuôi bỏ chạy. Cũng may phòng bệnh này thuộc loại vip, có cả phòng tắm lẫn nhà vệ sinh. Hạ Nghiên lập tức vọt vào phòng tắm, khoá trái cửa.
"Chó má. Anh tự mình cảm nhận cái 'linh đan diệu dược' đó đi. Bổn cô nương đi tắm nước lạnh."
Hạ Nghiên đem quần áo vứt qua một bên, ngâm mình trong dòng nước mát lạnh chảy từ vòi hoa sen. Mặc dù đã ngâm một lúc lâu, ngâm đến khi làn da đã lạnh ngắt nhưng bên trong cô vẫn nóng. Thậm chí còn ngày một nóng hơn.
Mẹ kiếp!
Hạ Nghiên mắng thầm một cái. Rốt cuộc hắn dùng loại thuốc gì vậy? Vì sao dược tính lại mạnh đến đáng sợ như thế?
Đang lâm vào dòng suy nghĩ của chính mình, bỗng, Hạ Nghiên nghe thấy một tiếng "cạch". Cô giật mình, quay đầu lại.
Hắn trong trạng thái không một mảnh vải che thân từ từ tiến vào phòng tắm. Hạ Nghiên nuốt nước bọt, cơ thể khẽ run rẩy khi nhìn "khẩu súng" dưới hạ thân hắn. To. Dài. Mẹ kiếp! Kích thước này quá khủng rồi.
"Anh... sao anh vào được đây?"
"Tôi là chủ phòng này, chìa khoá, tất nhiên tôi có."
Hạ Nghiên sốc đến bay màu. Lẽ nào, cuộc đời cô thật sự phải chết ở nơi này, dưới thứ hung khí đáng sợ kia.
Hắn đi đến, khống chế Hạ Nghiên, đem cơ thể trần trụi của cô ấn vào tường.
"Em, tiểu yêu tinh này, thật sự muốn dày vò chết tôi mà."
Ban nãy bị kích thích, lại còn trúng phải linh đan diệu dược, đúng là sự trừng phạt, thống khổ nhân gấp bội mà. Hiện tại, lí trí của hắn thật sự bị dục vọng nhấn chìm.
"Huhu... đại ca, anh rộng lượng tha mạng. Đem... đem thứ đó khỏi mông tôi đi..." Hạ Nghiên vừa run rẩy, vừa mếu máo nói. Đời cô, thật sự phải chấm dứt ở đây sao?
Hắn một mực không quan tâm lắm. Đẹp trai không thể khiến hắn có vợ được. Hắn cần gì mặt mũi chứ. Một con người vốn què một chân, một tay lúc này lại lành lặn, không chút thương tích. Hạ Nghiên thật sự hối hận. Lẽ ra lúc trước cô nên một tay bóp nát "khẩu súng" kia.
"Em không chạy được sao? Vậy khả năng cao là cha mẹ tôi khoá cửa rồi. Thuốc này loại mạnh đấy, em chịu nổi không?"
Hắn ngồi trên giường, híp mắt mà cười. Khuôn mặt đẹp trai ngày ngày Hạ Nghiên ngắm nhìn, lúc này lại vô cùng đáng ghét.
Hạ Nghiên còn lâu mới chịu khuất phục. Dám bỏ thuốc cô sao? Vậy cô cũng khiến hắn sống không được, chết không xong. Cô đi lại bên bàn cạnh giường, cầm lấy ly nước vẫn còn một nửa, uống cạn một hơi. Sau đó, Hạ Nghiên vươn tay, túm chặt lấy cổ áo hắn. Hai bờ môi mỏng áp lên nhau, một nụ hôn.
"Tôi lo lắng cho anh như vậy. Anh con mẹ nó lại dám lừa tôi. Dám bỏ thuốc tôi, vậy thì tôi bỏ lại anh."
Tuyên bố hùng hồn xong, Hạ Nghiên cong đuôi bỏ chạy. Cũng may phòng bệnh này thuộc loại vip, có cả phòng tắm lẫn nhà vệ sinh. Hạ Nghiên lập tức vọt vào phòng tắm, khoá trái cửa.
"Chó má. Anh tự mình cảm nhận cái 'linh đan diệu dược' đó đi. Bổn cô nương đi tắm nước lạnh."
Hạ Nghiên đem quần áo vứt qua một bên, ngâm mình trong dòng nước mát lạnh chảy từ vòi hoa sen. Mặc dù đã ngâm một lúc lâu, ngâm đến khi làn da đã lạnh ngắt nhưng bên trong cô vẫn nóng. Thậm chí còn ngày một nóng hơn.
Mẹ kiếp!
Hạ Nghiên mắng thầm một cái. Rốt cuộc hắn dùng loại thuốc gì vậy? Vì sao dược tính lại mạnh đến đáng sợ như thế?
Đang lâm vào dòng suy nghĩ của chính mình, bỗng, Hạ Nghiên nghe thấy một tiếng "cạch". Cô giật mình, quay đầu lại.
Hắn trong trạng thái không một mảnh vải che thân từ từ tiến vào phòng tắm. Hạ Nghiên nuốt nước bọt, cơ thể khẽ run rẩy khi nhìn "khẩu súng" dưới hạ thân hắn. To. Dài. Mẹ kiếp! Kích thước này quá khủng rồi.
"Anh... sao anh vào được đây?"
"Tôi là chủ phòng này, chìa khoá, tất nhiên tôi có."
Hạ Nghiên sốc đến bay màu. Lẽ nào, cuộc đời cô thật sự phải chết ở nơi này, dưới thứ hung khí đáng sợ kia.
Hắn đi đến, khống chế Hạ Nghiên, đem cơ thể trần trụi của cô ấn vào tường.
"Em, tiểu yêu tinh này, thật sự muốn dày vò chết tôi mà."
Ban nãy bị kích thích, lại còn trúng phải linh đan diệu dược, đúng là sự trừng phạt, thống khổ nhân gấp bội mà. Hiện tại, lí trí của hắn thật sự bị dục vọng nhấn chìm.
"Huhu... đại ca, anh rộng lượng tha mạng. Đem... đem thứ đó khỏi mông tôi đi..." Hạ Nghiên vừa run rẩy, vừa mếu máo nói. Đời cô, thật sự phải chấm dứt ở đây sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.