Chương 59: Nhập môn (2)
Tiêu Đỉnh
01/01/2017
- Mười một người các ngươi, có
thể đứng ở chỗ này, đều là do chưởng môn chân nhân mở ra ân điển, nếu
không, ít nhất 4 năm nữa các ngươi mới có cơ hội được làm đệ tử của
Huyền Thiên Tông.
Sắc mặt Thanh Dương trưởng lão nghiêm túc, ánh mắt như điện, chậm rãi phát ra một cỗ khí thế uy bức, các đệ tử trong hàng không ai có can đảm ngước nhìn, tất cả đều cúi đầu, sắc mặt cung kính. Thanh Dương trưởng lão thu lại khí thế, trầm giọng nói:
- Nhưng mà, Huyền Thiên Tông chúng ta từ trước đến nay đều có quy định, để đề phòng gian tế, người tu hành muốn làm đệ tử Tông môn thì từ trước đến nay không được tu luyện đạo pháp, nếu không liền bỏ không nhận. Hiện tại, lão phu muốn tự mình kiểm tra, các ngươi đến đây.
Thiệu Cảnh nhíu mày, không nhịn được nhìn sang bên kia, thấy sắc mặt của Tô Thanh Dung vẫn bình thường, không có biểu hiện gì khác thường cả.
Đệ tử từng người, từng người đi qua kiểm tra, trong hàng Thiệu Cảnh đứng thứ năm. Thủ pháp kiểm tra của Thanh Dương trưởng lão cũng không phức tạp gì cả, chỉ dùng tay nắm chặt tay phải của đệ tử đến kiểm tra, nhắm mắt lại một lúc, một lát sau mở mắt nhàn nhạt gật đầu, coi như là qua cuộc kiểm tra. Đến phiên Thiệu Cảnh, trong lòng hắn có chút khẩn trương, nhưng không lo lắng, dù sao hắn cũng chưa từng tu luyện đạo pháp của người tu chân.
Quả nhiên, lúc Thanh Dương trưởng lão nắm tay phải của hắn, Thiệu Cảnh mơ hồ cảm giác được một tia linh khí như dòng nước ấm từ lòng bàn tay phải tiến vào, đi qua các kinh mạch của hắn một lần, sau đó chậm rãi rút đi.
Sắc mặt Thanh Dương trưởng lão không chút biểu tình, phất phất tay, tỏ vẻ hắn đã qua kiểm tra.
Thiệu Cảnh thở dài một hơi, đi qua một bên, ngẩng đầu nhìn, không phải là nhìn tình hình kiểm tra, mà là nhìn Tô Thanh Dung.
Tô Thanh Dung dường như cảm thấy gì, nhìn lại phía hắn.
Thiệu Cảnh khóe miệng khẽ nhếch lên, ngay lúc nàng nhìn lại hắn, liền lộ ra vẻ cười như có như không, ánh mắt Tô Thanh Dung dừng lại trên mặt hắn một chút, rồi thu hồi.
Quá trình kiểm tra diễn ra rất nhanh, các đệ tử tiến vào từng người từng người, cuối cùng đến lượt người thứ mười tiến vào, chính là Tô Thanh Dung. Nghe thấy vị sư huynh bên cạnh gọi tên nàng, tinh thần Thiệu Cảnh chấn động, híp hai mắt, nhìn nữ tử xinh đẹp kia.
Sắc mặt Tô Thanh Dung cuối cùng cũng hiện lên một tia khẩn trương, nhưng nàng khống chế rất tốt, hít sâu một hơi, lại vẫn mang theo bộ dạng dịu dàng, vui vẻ, chậm rãi tiến lên phía trước, thi lễ với Thanh Dương trưởng lão, rồi vươn tay phải ra.
Thanh Dương trưởng lão cũng không chớp mắt, nắm lấy bàn tay nhỏ bé trắng nõn, hai mắt khép hờ, vận công kiểm tra. Trống ngực Thiệu Cảnh bỗng dưng đập mạnh, giống như đang chờ mong chuyện gì.
Lúc này, thời gian giống như trôi qua rất chậm, nhưng cuối cùng Thanh Dương trưởng lão đã buông tay ra, sau đó, trong ánh mắt chờ mong của Thiệu Cảnh, hắn chậm rãi gật đầu:
- Tốt lắm, kế tiếp.
Thiệu Cảnh giật mình.
***
Cuối cùng, tất cả đệ tử đều qua được việc kiểm tra của Thanh Dương trưởng lão.
Hoàn thành việc này, trên mặt Thanh Dương trưởng lão lộ ra vẻ hài lòng, gật nhẹ đầu, cho mọi người trở về vị trí cũ, lại lấy ra ba nén nhang, sau khi đốt, thần thái kính cẩn hướng linh bài tổ sư hành lễ, sau đó quay người lại, liếc nhìn những người đệ tử mới, nói:
- Hành lễ! .
Trước khi đến đây, đám người Thiệu Cảnh đã được nói rõ quy củ cơ bản của nghi thức nhập môn. Lúc này, mỗi người đều lần lượt quỳ xuống dập đầu trước bàn thờ. Sau khi nghi lễ không quá phức tạp này kết thúc, mỗi người lại đứng lên, đi qua một bên, kể từ giờ phút này, họ đã là đệ tử của Huyền Thiên Tông.
Thanh Dương trưởng lão phất tay, bốn đệ tử sau lưng liền đi tới, mỗi người đều bưng một cái hộp lớn, chia cho đệ tử mới. Thiệu Cảnh cũng được đưa một hộp, hắn nhìn vào trong, thấy có hai bộ quần áo màu xanh, hai quyển sách, còn có một ngọc bài to bằng bàn tay, chất ngọc tinh thuần, màu trắng, trên mặt linh khí lưu động, không biết có đạo pháp gì, trên ngọc bài có một khung nhỏ, bên trong dường như có mây trôi, sau một lát, lại ngưng tụ thành hai con số: 24 và 11.
Thanh Dương trưởng lão lại nói:
- Hai bộ quần áo này là dành cho đệ tử Huyền Thiên Tông mặc, các ngươi bình thường phải mặc vào, trên quần áo có gia trì "Tiểu Tịnh Trần Thuật" của bổn môn, có thể cách ly bụi rậm, giữ thân thể sạch sẽ. Hai quyển sách kia, một quyển chính là tâm pháp tu luyện "Huyền Tâm Quyết" của bổn môn, quyển còn lại là môn quy, kể cả ngọc bài, trong đó đã giới thiệu rất kỹ, các ngươi trở về đọc, phải nhớ kỹ. Sau này tu luyện thành công, thì có thể làm rạng rỡ bổn môn, nếu dám làm trái môn quy, tự nhiên bổn môn cũng có thủ đoạn để nghiêm trị. Các ngươi rõ chưa?
Đám đệ tử mới đều cúi người, cung kính nói:
- Đệ tử đã hiểu.
Sắc mặt Thanh Dương trưởng lão nghiêm túc, ánh mắt như điện, chậm rãi phát ra một cỗ khí thế uy bức, các đệ tử trong hàng không ai có can đảm ngước nhìn, tất cả đều cúi đầu, sắc mặt cung kính. Thanh Dương trưởng lão thu lại khí thế, trầm giọng nói:
- Nhưng mà, Huyền Thiên Tông chúng ta từ trước đến nay đều có quy định, để đề phòng gian tế, người tu hành muốn làm đệ tử Tông môn thì từ trước đến nay không được tu luyện đạo pháp, nếu không liền bỏ không nhận. Hiện tại, lão phu muốn tự mình kiểm tra, các ngươi đến đây.
Thiệu Cảnh nhíu mày, không nhịn được nhìn sang bên kia, thấy sắc mặt của Tô Thanh Dung vẫn bình thường, không có biểu hiện gì khác thường cả.
Đệ tử từng người, từng người đi qua kiểm tra, trong hàng Thiệu Cảnh đứng thứ năm. Thủ pháp kiểm tra của Thanh Dương trưởng lão cũng không phức tạp gì cả, chỉ dùng tay nắm chặt tay phải của đệ tử đến kiểm tra, nhắm mắt lại một lúc, một lát sau mở mắt nhàn nhạt gật đầu, coi như là qua cuộc kiểm tra. Đến phiên Thiệu Cảnh, trong lòng hắn có chút khẩn trương, nhưng không lo lắng, dù sao hắn cũng chưa từng tu luyện đạo pháp của người tu chân.
Quả nhiên, lúc Thanh Dương trưởng lão nắm tay phải của hắn, Thiệu Cảnh mơ hồ cảm giác được một tia linh khí như dòng nước ấm từ lòng bàn tay phải tiến vào, đi qua các kinh mạch của hắn một lần, sau đó chậm rãi rút đi.
Sắc mặt Thanh Dương trưởng lão không chút biểu tình, phất phất tay, tỏ vẻ hắn đã qua kiểm tra.
Thiệu Cảnh thở dài một hơi, đi qua một bên, ngẩng đầu nhìn, không phải là nhìn tình hình kiểm tra, mà là nhìn Tô Thanh Dung.
Tô Thanh Dung dường như cảm thấy gì, nhìn lại phía hắn.
Thiệu Cảnh khóe miệng khẽ nhếch lên, ngay lúc nàng nhìn lại hắn, liền lộ ra vẻ cười như có như không, ánh mắt Tô Thanh Dung dừng lại trên mặt hắn một chút, rồi thu hồi.
Quá trình kiểm tra diễn ra rất nhanh, các đệ tử tiến vào từng người từng người, cuối cùng đến lượt người thứ mười tiến vào, chính là Tô Thanh Dung. Nghe thấy vị sư huynh bên cạnh gọi tên nàng, tinh thần Thiệu Cảnh chấn động, híp hai mắt, nhìn nữ tử xinh đẹp kia.
Sắc mặt Tô Thanh Dung cuối cùng cũng hiện lên một tia khẩn trương, nhưng nàng khống chế rất tốt, hít sâu một hơi, lại vẫn mang theo bộ dạng dịu dàng, vui vẻ, chậm rãi tiến lên phía trước, thi lễ với Thanh Dương trưởng lão, rồi vươn tay phải ra.
Thanh Dương trưởng lão cũng không chớp mắt, nắm lấy bàn tay nhỏ bé trắng nõn, hai mắt khép hờ, vận công kiểm tra. Trống ngực Thiệu Cảnh bỗng dưng đập mạnh, giống như đang chờ mong chuyện gì.
Lúc này, thời gian giống như trôi qua rất chậm, nhưng cuối cùng Thanh Dương trưởng lão đã buông tay ra, sau đó, trong ánh mắt chờ mong của Thiệu Cảnh, hắn chậm rãi gật đầu:
- Tốt lắm, kế tiếp.
Thiệu Cảnh giật mình.
***
Cuối cùng, tất cả đệ tử đều qua được việc kiểm tra của Thanh Dương trưởng lão.
Hoàn thành việc này, trên mặt Thanh Dương trưởng lão lộ ra vẻ hài lòng, gật nhẹ đầu, cho mọi người trở về vị trí cũ, lại lấy ra ba nén nhang, sau khi đốt, thần thái kính cẩn hướng linh bài tổ sư hành lễ, sau đó quay người lại, liếc nhìn những người đệ tử mới, nói:
- Hành lễ! .
Trước khi đến đây, đám người Thiệu Cảnh đã được nói rõ quy củ cơ bản của nghi thức nhập môn. Lúc này, mỗi người đều lần lượt quỳ xuống dập đầu trước bàn thờ. Sau khi nghi lễ không quá phức tạp này kết thúc, mỗi người lại đứng lên, đi qua một bên, kể từ giờ phút này, họ đã là đệ tử của Huyền Thiên Tông.
Thanh Dương trưởng lão phất tay, bốn đệ tử sau lưng liền đi tới, mỗi người đều bưng một cái hộp lớn, chia cho đệ tử mới. Thiệu Cảnh cũng được đưa một hộp, hắn nhìn vào trong, thấy có hai bộ quần áo màu xanh, hai quyển sách, còn có một ngọc bài to bằng bàn tay, chất ngọc tinh thuần, màu trắng, trên mặt linh khí lưu động, không biết có đạo pháp gì, trên ngọc bài có một khung nhỏ, bên trong dường như có mây trôi, sau một lát, lại ngưng tụ thành hai con số: 24 và 11.
Thanh Dương trưởng lão lại nói:
- Hai bộ quần áo này là dành cho đệ tử Huyền Thiên Tông mặc, các ngươi bình thường phải mặc vào, trên quần áo có gia trì "Tiểu Tịnh Trần Thuật" của bổn môn, có thể cách ly bụi rậm, giữ thân thể sạch sẽ. Hai quyển sách kia, một quyển chính là tâm pháp tu luyện "Huyền Tâm Quyết" của bổn môn, quyển còn lại là môn quy, kể cả ngọc bài, trong đó đã giới thiệu rất kỹ, các ngươi trở về đọc, phải nhớ kỹ. Sau này tu luyện thành công, thì có thể làm rạng rỡ bổn môn, nếu dám làm trái môn quy, tự nhiên bổn môn cũng có thủ đoạn để nghiêm trị. Các ngươi rõ chưa?
Đám đệ tử mới đều cúi người, cung kính nói:
- Đệ tử đã hiểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.