Chương 64: Việc vặt (4)
Tiêu Đỉnh
02/01/2017
- Không ngờ được a!
Thiệu Cảnh không thể nào không phục được, lại nghĩ đến mình so với Tạ Tiểu Vũ còn lớn hơn vài tuổi, hắn có chút chán nản, tuy rằng hắn có Ngũ Hành pháp thuật. Nhưng trên đời này, tất cả các người tu đạo, kể cả hắn, đều biết rằng Ngũ hành pháp thuật chỉ là con đường nhỏ, chỉ có thể phụ trợ mà thôi, con đường tu đạo chân chính chính là trở thành một Tu Chân Giả.
- Vậy, ngươi làm việc ở nơi nào?
Thiệu Cảnh hỏi.
- A, ta làm ở Luyện Đan đường.
Tạ Tiểu Vũ thuận miệng đáp, sau đó dùng chân đá Tiểu Trư một cái, oán hận nói :
- Tiểu Trư chết tiệt, ngươi mỗi ngày đều ăn vụng linh dược của ta, kết quả là vừa thấy Thiệu sư huynh thì quên luôn cả ta, thật là không có lương tâm mà.
Thiệu Cảnh quả thật không còn nói được gì, tiểu nha đầu trước mắt quả thật rất may mắn a. Sau lưng hắn, đám đệ tử mới cũng lộ vẻ mặt hâm mộ, nhưng mà sau một lúc khá lâu, mọi người lại phục hồi tinh thần, tiếp tục đi về phía trước. Chỉ có Tô Thanh Dung đột nhiên đi đến, trong ánh mắt phức tạp của Thiệu Cảnh, đi đến trước người Tạ Tiểu Vũ, mang theo vẻ ôn hòa, quay đầu hỏi Thiệu Cảnh :
- Thiệu sư đệ, ngươi không giới thiệu chúng ta một chút sao ?
Tạ Tiểu Vũ kỳ quái nhìn Thiệu Cảnh. Thiệu Cảnh bất đắc dĩ, nở nụ cười nói :
- Nàng tên là Tạ Tiểu Vũ.
Dừng một lát, hắn quay đầu nói với Tạ Tiểu Vũ :
- Đây là Tô Thanh Dung sư tỷ, phía sau là Lý Dục Tú sư tỷ, các nàng đều giống ta, là nhập môn đệ tử, hai người cũng được phân đến Luyện Đan đường làm việc.
Tính tình Tạ Tiểu Vũ hoạt bát, vui vẻ. Nghe xong Thiệu Cảnh giới thiệu, khóe miệng liền cười tươi, gật đầu nói :
- Thì ra là như vậy, hai vị sư tỷ khỏe a, chúng ta từ nay về sau đều làm việc ở Luyện Đan đường với nhau, ngày mai, ta sẽ tự mình dẫn các ngươi đi, cũng là để hai người quen đường.
Tô Thanh Dung và Lý Dục Tú đều có chút mừng rỡ, có người dẫn mình đến nơi làm, tất nhiên là khác biệt so với đi một mình, lập tức nói cảm ơn liên tục. Tạ Tiểu Vũ cũng rất yêu mến hai người bọn họ, đặc biệt là Tô Thanh Dung, bởi vì vị sư tỷ này dung mạo kiều mỵ, cực kì diễm lệ, cùng với sự thanh tú, xinh đẹp động lòng người của nàng khá giống nhau, nên tự nhiên có chút thân cận. Qua một lúc nói chuyện, ba nàng thoạt nhìn thân cận với nhau rất nhiều.
Thiệu Cảnh đứng một bên nhìn ba nàng nói chuyện, không khỏi bội phục sát đất tốc độ làm quen của ba người. Hắn nghĩ thầm, Tô Thanh Dung quả nhiên lợi hại, không chỉ dễ dàng mê hoặc nam nhân, ngay cả việc mê hoặc tiểu cô nương như Tạ Tiểu Vũ, cũng là dễ như trở bàn tay…
Nói chuyện một lúc, Tạ Tiểu Vũ bị Tô Thanh Dung chọc cho cười khanh khách không ngừng, nhất là lúc Tô Thanh Dung nói đến vài loại mỹ phẩm giúp trắng da, tăng cường hương thơm trên người, lập tức làm cho Tạ Tiểu Vũ mở rộng tầm mắt. Nếu mà là liên quan đến việc tu hành gì đó, thì e rằng nàng sẽ lập tức bái Tô Thanh Dung làm sư phụ a.
Vất vả lắm nàng mới phục hồi lại tinh thần, mới nhận ra nam nhân bên cạnh đánh vai mình một thời gian rồi không có nhận ra, lập tức khuôn mặt ửng hồng, lắp bắp nói :
- Sư, sư huynh…
Thiệu Cảnh tức giận nói :
- Đi, đi thôi.
Nói xong xoay người định mang theo Tiểu Trư đi về, nhưng Tạ Tiểu Vũ lại kéo tay hắn lại, cười hì hì, nói :
- Sư huynh, ngươi còn chưa nói cho ta, ngươi đến chỗ nào làm việc a ? Linh Thú đường hay Bách Thảo đường, sẽ không phải là Linh Thạch đường chứ, ngươi nói cho ta biết, nói không chứng ở đó ta có quen biết vài sư huynh, sư tỷ, ta sẽ bảo bọn họ chiếu cố cho ngươi.
Thiệu Cảnh lập tức dừng bước, quay đầu lại nhìn. Tốc độ quay đầu của hắn cực nhanh, làm Tô Thanh Dung và Lý Dục Tú ở một bên phải lác mắt. Hắn cũng vừa lúc muốn hỏi Tạ Tiểu Vũ cái việc mà liên quan đến Thanh Tâm sư bá lúc nãy là gì, liền nói :
- Bọn họ phân phối cho ta có chút kỳ lạ, những người khác đều làm ở trên Thiên Thanh sơn. Đến ta, thì bị phân đến Tiểu Hồ thành làm việc ở Thiên Phong Lâu. Tiểu Vũ, ngươi biết vì sao không ? Còn nữa, công việc ở Thiên Phong Lâu có tính là tốt không ?
Tạ Tiểu Vũ tươi cười nghe Thiệu Cảnh nói, nhưng nghe hắn nói đến ba chữ Thiên Phong Lâu, thần sắc khẽ giật mình, vẻ tươi cười biến mất, mà chuyển sang vẻ ngạc nhiên. Đợi Thiệu Cảnh nói xong, Tạ Tiểu Vũ nhìn hắn, do dự một lúc, lắc đầu, nói :
- Phần công việc này… biết nói thế nào nhỉ, chắc là không tốt rồi.
Thiệu Cảnh nhìn vẻ mặt Tạ Tiểu Vũ, đột nhiên có một cảm giác khó hiểu, e rằng mình gặp phải chuyện tình không quá tốt rồi.
Thiệu Cảnh không thể nào không phục được, lại nghĩ đến mình so với Tạ Tiểu Vũ còn lớn hơn vài tuổi, hắn có chút chán nản, tuy rằng hắn có Ngũ Hành pháp thuật. Nhưng trên đời này, tất cả các người tu đạo, kể cả hắn, đều biết rằng Ngũ hành pháp thuật chỉ là con đường nhỏ, chỉ có thể phụ trợ mà thôi, con đường tu đạo chân chính chính là trở thành một Tu Chân Giả.
- Vậy, ngươi làm việc ở nơi nào?
Thiệu Cảnh hỏi.
- A, ta làm ở Luyện Đan đường.
Tạ Tiểu Vũ thuận miệng đáp, sau đó dùng chân đá Tiểu Trư một cái, oán hận nói :
- Tiểu Trư chết tiệt, ngươi mỗi ngày đều ăn vụng linh dược của ta, kết quả là vừa thấy Thiệu sư huynh thì quên luôn cả ta, thật là không có lương tâm mà.
Thiệu Cảnh quả thật không còn nói được gì, tiểu nha đầu trước mắt quả thật rất may mắn a. Sau lưng hắn, đám đệ tử mới cũng lộ vẻ mặt hâm mộ, nhưng mà sau một lúc khá lâu, mọi người lại phục hồi tinh thần, tiếp tục đi về phía trước. Chỉ có Tô Thanh Dung đột nhiên đi đến, trong ánh mắt phức tạp của Thiệu Cảnh, đi đến trước người Tạ Tiểu Vũ, mang theo vẻ ôn hòa, quay đầu hỏi Thiệu Cảnh :
- Thiệu sư đệ, ngươi không giới thiệu chúng ta một chút sao ?
Tạ Tiểu Vũ kỳ quái nhìn Thiệu Cảnh. Thiệu Cảnh bất đắc dĩ, nở nụ cười nói :
- Nàng tên là Tạ Tiểu Vũ.
Dừng một lát, hắn quay đầu nói với Tạ Tiểu Vũ :
- Đây là Tô Thanh Dung sư tỷ, phía sau là Lý Dục Tú sư tỷ, các nàng đều giống ta, là nhập môn đệ tử, hai người cũng được phân đến Luyện Đan đường làm việc.
Tính tình Tạ Tiểu Vũ hoạt bát, vui vẻ. Nghe xong Thiệu Cảnh giới thiệu, khóe miệng liền cười tươi, gật đầu nói :
- Thì ra là như vậy, hai vị sư tỷ khỏe a, chúng ta từ nay về sau đều làm việc ở Luyện Đan đường với nhau, ngày mai, ta sẽ tự mình dẫn các ngươi đi, cũng là để hai người quen đường.
Tô Thanh Dung và Lý Dục Tú đều có chút mừng rỡ, có người dẫn mình đến nơi làm, tất nhiên là khác biệt so với đi một mình, lập tức nói cảm ơn liên tục. Tạ Tiểu Vũ cũng rất yêu mến hai người bọn họ, đặc biệt là Tô Thanh Dung, bởi vì vị sư tỷ này dung mạo kiều mỵ, cực kì diễm lệ, cùng với sự thanh tú, xinh đẹp động lòng người của nàng khá giống nhau, nên tự nhiên có chút thân cận. Qua một lúc nói chuyện, ba nàng thoạt nhìn thân cận với nhau rất nhiều.
Thiệu Cảnh đứng một bên nhìn ba nàng nói chuyện, không khỏi bội phục sát đất tốc độ làm quen của ba người. Hắn nghĩ thầm, Tô Thanh Dung quả nhiên lợi hại, không chỉ dễ dàng mê hoặc nam nhân, ngay cả việc mê hoặc tiểu cô nương như Tạ Tiểu Vũ, cũng là dễ như trở bàn tay…
Nói chuyện một lúc, Tạ Tiểu Vũ bị Tô Thanh Dung chọc cho cười khanh khách không ngừng, nhất là lúc Tô Thanh Dung nói đến vài loại mỹ phẩm giúp trắng da, tăng cường hương thơm trên người, lập tức làm cho Tạ Tiểu Vũ mở rộng tầm mắt. Nếu mà là liên quan đến việc tu hành gì đó, thì e rằng nàng sẽ lập tức bái Tô Thanh Dung làm sư phụ a.
Vất vả lắm nàng mới phục hồi lại tinh thần, mới nhận ra nam nhân bên cạnh đánh vai mình một thời gian rồi không có nhận ra, lập tức khuôn mặt ửng hồng, lắp bắp nói :
- Sư, sư huynh…
Thiệu Cảnh tức giận nói :
- Đi, đi thôi.
Nói xong xoay người định mang theo Tiểu Trư đi về, nhưng Tạ Tiểu Vũ lại kéo tay hắn lại, cười hì hì, nói :
- Sư huynh, ngươi còn chưa nói cho ta, ngươi đến chỗ nào làm việc a ? Linh Thú đường hay Bách Thảo đường, sẽ không phải là Linh Thạch đường chứ, ngươi nói cho ta biết, nói không chứng ở đó ta có quen biết vài sư huynh, sư tỷ, ta sẽ bảo bọn họ chiếu cố cho ngươi.
Thiệu Cảnh lập tức dừng bước, quay đầu lại nhìn. Tốc độ quay đầu của hắn cực nhanh, làm Tô Thanh Dung và Lý Dục Tú ở một bên phải lác mắt. Hắn cũng vừa lúc muốn hỏi Tạ Tiểu Vũ cái việc mà liên quan đến Thanh Tâm sư bá lúc nãy là gì, liền nói :
- Bọn họ phân phối cho ta có chút kỳ lạ, những người khác đều làm ở trên Thiên Thanh sơn. Đến ta, thì bị phân đến Tiểu Hồ thành làm việc ở Thiên Phong Lâu. Tiểu Vũ, ngươi biết vì sao không ? Còn nữa, công việc ở Thiên Phong Lâu có tính là tốt không ?
Tạ Tiểu Vũ tươi cười nghe Thiệu Cảnh nói, nhưng nghe hắn nói đến ba chữ Thiên Phong Lâu, thần sắc khẽ giật mình, vẻ tươi cười biến mất, mà chuyển sang vẻ ngạc nhiên. Đợi Thiệu Cảnh nói xong, Tạ Tiểu Vũ nhìn hắn, do dự một lúc, lắc đầu, nói :
- Phần công việc này… biết nói thế nào nhỉ, chắc là không tốt rồi.
Thiệu Cảnh nhìn vẻ mặt Tạ Tiểu Vũ, đột nhiên có một cảm giác khó hiểu, e rằng mình gặp phải chuyện tình không quá tốt rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.